Quan Bảng

Chương 262: Ẩn tật

Ngụy Xuân Hiểu chỉ vào ngọc khí trên quầy hàng trước mắt, run run hỏi:

- Tiên sinh khẳng định muốn mua hết ? Những ngọc khí này không phải quán ven đường, nếu mua hết cũng có giá khoảng ngàn vạn.

Lời Tô Mộc nói quá rung động, nếu hắn mua hết thì trích phần trăm đủ cho Ngụy Xuân Hiểu lời to. Một hơi mua ngọc khí giá ngàn vạn, hiếm ai chịu chơi như thế.

Nói xong câu kia Tô Mộc cũng hối hận mình không bình tĩnh:

- Đã quá nóng nảy.

Tô Mộc không phải công tử bột Lý Nhạc Thiên, có nhiều tiền phung phí. Tuy bây giờ Tô Mộc không thiếu tiền xài, nhưng mua nhiều ngọc khí như thế thì hơi khoa trương, không phải không mua nổi mà hậu quả sau đó rất rắc rối.

Cán bộ cấp chính khoa có nhiều tiền như thế, nói không có vấn đề gì thì ai tin ?

Tô Mộc biết hắn có thể giải thích rõ nguồn gốc số tiền kia nhưng nếu tránh được rắc rối thì tốt nhất không cần gây rối.

Tô Mộc giải thích rằng:

- Thật ra tôi chỉ thuận miệng nói, tôi không có nhiều tiền như vậy, nhưng tôi rất thích mấy cái này.

Ngụy Xuân Hiểu thở phào vỗ ngực:

- Biết ngay mà.

Ngụy Xuân Hiểu chợt nhận ra động tác này bất nhã, ngại ngùng nói:

- Nếu tiên sinh thích ngọc khí thì chẳng bằng đi phố đồ cổ bên ngoài đổ ngọc, không bỏ ra nhiều tiền như vậy, nếu mua đúng một khối ngược lại sẽ lời. Đương nhiên tôi không đề nghị tiên sinh đổ ngọc, đó là đốt tiền.

Tô Mộc nhìn nha đầu đáng yêu, mỉm cười nói:

- Được rồi, tôi biết nên làm sao. Cái này, cái kia và nó, bao ba khối này lại cho tôi.

Ngụy Xuân Hiểu cười hành động:

- Vâng!

Mặc dù chỉ có ba mặt ngọc nhưng cộng lại cũng được mấy vạn khối tiền, trích phần trăm đủ cho Ngụy Xuân Hiểu tiêu xài một thời gian.

Tô Mộc đứng tại chỗ nhìn ngọc khí rực rỡ muôn màu trước mắt, lòng bất đắc dĩ. Trước kia có lẽ vì Quan Bảng không khai phá ra giá trị, có hấp thu năng lượng trong ngọc khí cũng không ảnh hưởng ngọc, cho Tô Mộc cơ hội đục nước béo cò. Nhưng Quan Bảng bây giờ bị kích phát ra tiềm lực, nó hơi biến thái.

Hở chút là hấp thu hết năng lượng ngọc khí, Quan Bảng còn hủy ngọc. Dù Tô Mộc rất muốn nhưng hắn không dám thử trước mắt công chúng, mua hết tốt hơn.

Như mới rồi Tô Mộc đã nghĩ, hắn càng lúc càng mong chờ tin tức thứ sáu trên Quan Bảng sẽ là gì.

Ngụy Xuân Hiểu cười tươi đưa đồ:

- Tiên sinh, cái này là thử của tiên sinh, cái này là ngọc khí. Rất vui được phục vụ tiên sinh, hoan nghênh lần sau đến nữa.

Tô Mộc cầm đồ quay đi:

- Tôi sẽ còn đến, tôi nhớ kỹ cô.

Ngụy Xuân Hiểu nhỏ giọng nói:

- Nhớ tôi ? Biết tên của người ta là gì không ?

Tô Mộc bỗng xoay người kêu tên nàng:

- Ngụy Xuân Hiểu!

Ngụy Xuân Hiểu há hốc mồm ngạc nhiên, Tô Mộc cười to rời khỏi Tứ Quý Xuân, đi hướng quán ven đường giữa khu phố.

Ngụy Xuân Hiểu giậm chân, xấu hổ nói:

- Đáng ghét, hù chết người ta!

- Ha ha ha ha ha ha!

Hiện giờ Tô Mộc rất thoải mái, đùa giỡn Ngụy Xuân Hiểu làm hắn nhớ đến cảm giác hồi học đại học tùy ý hoang phí thanh xuân. Tô Mộc còn trẻ nhưng tâm hồn hắn đã già cỗi, ngẫu nhiên giải phóng một chút cũng không tệ.

Tô Mộc vừa đi vừa cười để Quan Bảng nuốt năng lượng trong ba miếng mặt ngọc. Quan Bảng nuốt hết cả ba mặt ngọc bắt đầu hiện ra chữ viết nhưng khá mơ hồ, Tô Mộc nhìn tới nhìn lui cũng không thấy rõ được.

- Ủa ?

- Chẳng lẽ năng lượng không đủ ? Chắc vậy rồi, nhưng dù không đủ cũng gần tới mức đó, giờ một hơi mua thêm vài miếng mặt ngọc nuốt năng lượng trong đó.

Nghĩ đến đây Tô Mộc chạy ngay vào một tiệm ngọc khí, mua mấy miếng mặt ngọc. Tô Mộc trở ra, để Quan Bảng nuốt năng lượng, chữ viết rõ ràng hơn một chút nhưng vẫn không đủ rõ ràng.

- Ta không tin không mớm no ngươi được!

Tô Mộc cứ ra rồi vào tiệm ngọc khí, dùng hết hai trăm vạn, hắn không nhớ mình đã mua bao nhiêu cái. Rốt cuộc Quan Bảng xoay tít, chữ viết mơ hồ bắt đầu rõ ràng như năm mục tin trước.

[Thứ sáu: ẩn tật.]

Quan Bảng chỉ lộ ra hai chữ ẩn tật trong mục tin thứ sáu.

- Ẩn tật ? Là sao ? Không lẽ tin tức thứ sáu trên Quan Bảng cho thấy bệnh ngầm trong thân thể đối phương ? Nhưng lỡ người ta không chỉ có một căn bệnh thì làm sao biểu hiện ? Hay chỉ cho thấy trí mạng nhất ?

- Khoan, mặc kệ là trí mạng hay không nguy hiểm mạng sống thì Quan Bảng sẽ không đơn thuần cho thông tin. Hay Quan Bảng kèm thêm cách chữa trị ? Chắc chắn rồi.

- Nhưng vậy thì . . .

Khi Quan Bảng hiện rõ ẩn tật có ý nghĩa gì thì Tô Mộc không biết nên lộ vẻ vui mừng hay bất đắc dĩ.

Đúng như Tô Mộc suy đoán, mục thứ sáu ẩn tật lộ ra bệnh ngầm của đối phương, còn là loại trí mạng. Chẳng những cho biết về căn bệnh, còn chính xác hiện ra kỳ hạn. Nghĩa là nếu không chữa trị, căn bệnh sẽ đem lại giới hạn thời gian sống của đối phương.

Đương nhiên Quan Bảng có kèm theo cách chữa bệnh, nhưng cách đó quá xa xỉ. Nói đơn giản hoặc phẩm chất ngọc cao nhất, hoặc bù đắp bằng số lượng. Quan Bảng nuốt số năng lượng đủ cho nó một lần sử dụng năng lượng đó chữa bệnh.

Cách chữa bệnh nói cần con số giá trị ngọc khoảng một ức nhân dân tệ.

Một ức nhân dân tệ mới chỉ là giá thấp nhất.

Ẩn tật càng nghiêm trọng khó chữa thì con số sẽ càng lên cao.

Tô Mộc hít sâu, kiềm nén cảm giác phức tạp nhận được tin tức thứ sáu.

- Nói sao thì đây là thu hoạch ngoài ý muốn, nhưng sau này mò được ngọc thạch nào phẩm cấp tốt thì không thể để Quan Bảng nuốt ngay, cần lưu trữ đề phòng.

Nghĩ đến đây Tô Mộc tung tăng đi hướng quán vỉa hè, đi dạo thử xem có tình cờ gặp hòn đá nào không tệ. Nếu giống như lần trước ở Lang Gia viên Thành phố Thanh Lâm được một khối đế vương thúy thì Tô Mộc hoàn toàn yên tâm.

Tô Mộc mới bước vào khu bày quán, đang định đi bộ bỗng bên tai nghe tiếng gõ trong trẻo.

Đinh!

Tô Mộc nhìn hướng phát ra thanh âm, gần trước mặt hắn có hình ảnh sáng rực.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất