Quan Bảng

Chương 416: Thắng dễ như trở bàn tay

Là bí thư huyện ủy huyện Hình Đường, Nhiếp Việt đều có quyền lãnh đạo đối với sự vụ lớn nhỏ trong huyện. Từ khi « Nhật báo Hoa Lâm» nhằm vào Tô Mộc đến hiện tại, đã ba ngày, hắn cũng không ra ngoài bác bỏ tin đồn. Không phải là không muốn, mà bởi vì Tô Mộc lúc trước có dặn dò. Hắn cũng muốn nhân cơ hội này nhìn xem, đây rốt cuộc là chuyện gì? Rốt cuộc là ai muốn ở sau lưng gây sự.

Phải biết rằng Nhiếp Việt không tin tòa soạn báo huyện Hoa Lâm ăn no rửng mỡ, không có chuyện gì đăng bài viết nhằm vào huyện lân cận. Hơn nữa bài viết này còn dùng hình thức đăng nhiều kỳ, sau phần đầu tiên, ngay sau đó phần thứ hai phần thứ ba cũng được đăng lên. Mặc dù nói « Nhật báo Hoa Lâm» cũng không chỉ đích danh ai cả, nhưng người có thường thức, đều có thể rõ ràng bọn họ rốt cuộc đang phản ánh người nào. Chớ nói chi hiện tại tin tức trên mạng bay đầy trời, không muốn nghĩ là Tô Mộc cũng không thể.

Thân là người đứng đầu kiêng kỵ nhất không phải là người phía dưới đùa bỡn quyền mưu, mà là quyền nắm trong tay bị khiêu khích.

Tình hình bây giờ đã chứng minh, trong huyện Hình Đường có một số người không an phận, không vừa lòng với Nhiếp Việt, muốn mượn Tô Mộc để đả kích hắn. Nếu thật sự để cho chuyện này tiếp tục phát triển, trong tỉnh sẽ hoài nghi Nhiếp Việt hắn rốt cuộc có bao nhiêu quyền khống chế ở huyện Hình Đường.

Thân là bí thư huyện ủy, thân là người đứng đầu một huyện, nếu như ngay cả quyền khống chế tối thiểu cũng không làm được, chắc chắn chính là một loại thất trách!

Nếu lưu lại ấn tượng như vậy cho phía trên, Nhiếp Việt hắn đừng nói là thăng chức, có thể giữ được chỗ ngồi hiện tại hay không cũng là một vấn đề.

Cho nên cuộc họp thường ủy hôm nay, cho dù Tô Mộc không đến, Nhiếp Việt cũng sẽ tiến hành.

- Cuộc họp thảo luận hôm nay chỉ có một đề tài thảo luận, đó chính là sự kiện dư luận đang lan truyền sôi sùng sục trong huyện hiện giờ. Tin tưởng mặc dù tôi không nói, mọi người cũng đều biết rồi, sự kiện dư luận này là nói xấu nghiêm trọng các cán bộ lãnh đạo huyện, đây là đang cố ý bôi đen chính quyền huyện chúng ta, đối với chuyện như vậy. Tôi muốn nghe một chút, các vị có ý kiến gì, cứ nói ra đi.

Nhiếp Việt lạnh lùng nói.

Lão hồ ly!

Trong lòng Triệu Thụy An cười lạnh, còn kêu chúng tôi nói ý kiến gì, đây là cho chúng ta nói sao? Đây là anh đã trực tiếp định ra giọng điệu rồi, xác định sự kiện dư luận lần này là vu tội, còn ai có thể nói đây là một sự kiện chính nghĩa chứ? Nhiếp Việt, hôm nay anh mở cuộc họp thường ủy đơn giản cũng bởi vì Tô Mộc trở lại, anh muốn cho hắn chỗ dựa. Nhưng lần này anh đã đánh giá sai lầm rồi, bởi vì tôi muốn mượn sự việc lần này, hoàn toàn bắt giữ Tô Mộc.

- Tôi muốn nói mấy câu!

Tựa hồ khi Nhiếp Việt vừa dứt lời. Lương Xương Quý liền thả điếu thuốc trong tay xuống, sau khi liếc nhìn mọi người trầm giọng nói:

- Giống như vừa rồi Nhiếp bí thư đã nói, tôi cũng cho rằng sự kiện dư luận lần này là cùng nhau vu tội. Chưa nói những thứ khác, ba bài viết trên « Nhật báo Hoa Lâm», báo cáo ba sự việc. Chân tướng rốt cuộc như thế nào, chư vị ở đây tin tưởng đều biết rõ!

Đầu tiên nói sự kiện bệnh viện Đông Giao có tấm màn đen, không sai, là tấm màn đen. Tô Huyện trưởng cũng bởi vì mở tấm màn đen này, cho nên mới bị đẩy đến nơi đầu sóng ngọn gió. Chân tướng của sự kiện bệnh viện Đông Giao đó là trải qua quyết nghị của cuộc họp thường ủy chúng ta, « Nhật báo Hoa Lâm» công khai xem quyết nghị của chúng ta không ra gì. Đây là không tôn trọng sự thật nghiêm trọng, là khiêu khích chính quyền huyện huyện ủy của chúng ta.

Bài thứ hai nói Tô Mộc thiên vị, chèn ép cha con Diêm Xuân Diêm Vọng, nói Tô Mộc là Nam Bá Thiên thời đại mới. Đây càng là bịa đặt, là giội nước bẩn. Đừng nói Tô Mộc lúc trước hoàn toàn chưa từng gặp cha con bọn họ, nói gì chuyện thiên vị. Cho dù thật sự gặp qua, tính tình của cha con bọn họ như thế nào, tin tưởng tất cả mọi người cũng rất rõ ràng. Hôm nay bọn họ bị cơ quan kiểm sát lập án điều tra, cũng là chuyện hết sức bình thường.

Lương Xương Quý nói tới đây, tâm tình rõ ràng có chút kích động, âm điệu nói chuyện cũng bắt đầu lên cao, liếc mắt nhìn mấy người, cuối cùng ánh mắt cố ý rơi xuống người Lương Trung Hòa, tiếp tục nói.

- Bài báo thứ ba của « Nhật báo Hoa Lâm» nói Tô Mộc và tập đoàn Cự Nhân ngầm chiếm tài sản quốc hữu, đây càng là lời nói vô căn cứ! Xưởng đóng hộp Gia Hòa có tình huống như thế nào, còn cần tôi phải lặp lại lần nữa sao? Đó là một nhà máy đã phá sản, cho dù cộng tất cả thiết bị lại chung một chỗ, có thể có bao nhiêu tiền? Tập đoàn Cự Nhân là dạng xí nghiệp gì, mọi người nghĩ có cần để ý đến chút tài sản của Gia Hòa không?

- Hơn nữa phải biết rằng, khi Gia Hòa và tập đoàn Cự Nhân ký hiệp nghị sát nhập, nghi thức cử hành chính là Ôn bí thư tự mình chứng kiến. « Nhật báo Hoa Lâm» làm như vậy, chẳng những là miệt thị chính quyền huyện ủy huyện Hình Đường chúng ta, hơn nữa là phủ định quyết nghị của chính quyền thị ủy. Đối với hành động như vậy, tuyệt đối không thể nuông chiều! Thái độ của tôi rất đơn giản, đòi hỏi kiến giải, đòi lại công đạo!

Lương Xương Quý nói xong những lời này liền an tĩnh lại, làm phó Huyện trưởng thường vụ chính quyền huyện, tiếng nói của Lương Xương Quý vẫn rất có phân lượng. Hơn nữa phát pháo đầu tiên hôm nay để hắn khai hỏa, chắc chắn là thích hợp nhất. Dù sao ai cũng biết, Tô Mộc là hắn đề bạt, Tô Mộc có thể trở thành phó Huyện trưởng, dĩ nhiên sẽ đứng bên Lương Xương Quý. Nếu Lương Xương Quý không khai hỏa phát pháo đầu tiên này, đó mới là chuyện kỳ quái.

Nhiếp Việt vẫn ngồi yên lặng, hai mắt khẽ nheo lại thành một đường, từ trên mặt của hắn người ta không nhìn ra ba động tâm tình gì! Hiện tại hắn giống như một con mãnh hổ đang ngủ đông, đang đợi mọi người biểu diễn.

- Lương Huyện trưởng nói rất đúng! Nhưng tôi vẫn còn một vài chỗ không giải thích được, muốn thỉnh giáo Lương bộ trưởng.

Ngay sau khi Lương Xương Quý ngồi xuống, chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Trịnh Tuyết Mai mở miệng nói, trong nháy mắt nàng mở miệng, ánh mắt của tất cả mọi người đều phóng đến trên người nàng. Phải biết rằng Trịnh Tuyết Mai không phải thường ủy huyện ủy bình thường, đây chính là chủ nhiệm văn phòng huyện ủy. Có thể ngồi lên vị trí này, ý nghĩa là thân tín của bí thư huyện ủy. Lời nói của Trịnh Tuyết Mai..., tuyệt đối là đại biểu cho thái độ của Nhiếp Việt.

Muốn trong hội nghị tràn ngập mùi thuốc súng hôm nay, chân chính làm ra chính xác lựa chọn nhất, quan điểm của Trịnh Tuyết Mai tuyệt đối không thể bỏ qua.

- Trịnh chủ nhiệm, cô muốn hỏi điều gì?

Lương Trung Hòa bình tĩnh hỏi.

- Lương bộ trưởng, tôi muốn hỏi, « Nhật báo Hoa Lâm» tiến hành báo cáo như vậy, có lẽ bởi vì bọn họ không biết sự thật, cho nên tồn tại sai lầm. Nhưng tòa soạn báo của huyện Hình Đường, « Nhật báo Hình Đường» chẳng lẽ cũng không biết chân tướng của những chuyện này? Nếu như bọn họ không biết, vậy tại sao không báo lên bộ tuyên truyền huyện ủy tiến hành xét duyệt? Nếu như bọn họ biết, vậy bản xét duyệt này do đồng chí nào của bộ tuyên truyền huyện ủy làm ra?

- Nếu như nói tiến hành đăng lại bài viết đầu tiên, có thể tồn tại sơ sót. Nhưng bài viết thứ hai thứ ba cũng tiến hành đăng lại không sót từ nào, có thể hiểu thế nào? Lương bộ trưởng, tôi muốn hỏi, chuyện ba bài viết này bộ tuyên truyền huyện ủy rốt cuộc có biết hay không? Bộ tuyên truyền huyện ủy rốt cuộc làm việc kiểu gì vậy? Tại sao có thể để chuyện như vậy phát sinh trong huyện?

Từng lời của Trịnh Tuyết Mai như đao sắc.

Là phái nữ duy nhất trong thường ủy huyện ủy huyện Hình Đường, ngay từ khi Trịnh Tuyết Mai gia nhập vào bè phái của Nhiếp Việt đã biết mình nên sắm vai gì. Mặc dù từ đáy lòng nàng không muốn khai chiến với Lương Trung Hòa, bởi vì làm như vậy chính là chân chính vạch mặt Triệu Thụy An. Nhưng thân phận của nàng còn đó, muốn giữ được vị trí hiện tại, nhất định phải đưa ra lựa chọn.

Chớ nói chi lựa chọn hôm nay, Trịnh Tuyết Mai còn chiếm đạo lý. Dưới tình hình như thế, nàng không có đạo lý không công khai chất vấn. Nếu đã chất vấn phải chất vấn đến cùng, như vậy càng có thể làm cho nàng đạt được khẳng định trong lòng Nhiếp Việt.

Đây là một đề mục ngay từ khi bắt đầu đã không cần tiến hành tính toán!

Rốt cục binh khí gặp nhau rồi!

Khi Trịnh Tuyết Mai nói ra những lời này, mọi người liền biết tiết mục cao trào trong hội nghị hôm nay đã bắt đầu. Chuyện của « Nhật báo Hoa Lâm» chỉ là lời dẫn, bất kể nói thế nào, huyện Hoa Lâm cũng cách bọn họ quá xa, thay đổi nhân sự bọn họ chân chính có thể liên quan chính là chuyện của huyện Hình Đường.

Phát pháo đầu tiên của Lương Xương Quý đánh vào « Nhật báo Hoa Lâm» là mở màn; còn chất vấn ngay sau đó của Trịnh Tuyết Mai, thuận lợi tiến vào màn kịch chính.

Đúng vậy, thật ra chuyện này Lương Trung Hòa thật sự không thể trách Trịnh Tuyết Mai!

Anh là bộ trưởng bộ tuyên truyền huyện ủy, chuyện phát sinh như vậy lại không thấy anh báo cáo với người nào. Không báo cáo còn chưa tính, tình thế cũng không nằm dưới sự khống chế của anh. Anh có thể làm được gì? Chẳng lẽ không biết buông thả như vậy thật ra chính là một loại phạm tội?

Triệu Thụy An giống như Lã Vọng buông cần, bưng chén trà không nói một câu, nhưng người quen thuộc với hắn đều biết, bây giờ hắn đang có chút nổi giận. Bởi vì ngón út của Triệu Thụy An đang lay động với quy luật rất có tần số.

Vị trí của ngón út này thực sự rất kỳ lạ, nếu như không nhìn kỹ..., người khác căn bản khó có thể phát hiện. Mỗi khi gặp phải chuyện đại sự, ngón út của Triệu Thụy An đều sẽ không tự chủ lay động. Hoặc là chuyện làm hắn kích động, hoặc là chuyện làm hắn tức giận, đều không ngoại lệ.

- Đúng vậy, Lương bộ trưởng, vấn đề phiền toái của Trịnh chủ nhiệm anh hãy giải thích đi. Tôi cũng rất muốn biết, bộ tuyên truyền huyện ủy rốt cuộc làm việc như thế nào? Tại sao có thể để chuyện như vậy phát sinh nhiều lần? Sự kiện đăng bài của « Nhật báo Hình Đường », hi vọng bộ tuyên truyền huyện ủy các vị cho một giải thích chính xác.

Phó bí thư huyện ủy Trương Chấn lạnh lùng nói.

Tô Mộc ngồi ở phía sau, nhìn khói thuốc súng tràn ngập trước mặt, trên mặt vẫn duy trì bình tĩnh tuyệt đối. Tính đến hiện tại, phát động công kích đều là người của Nhiếp Việt, Trịnh Tuyết Mai và Trương Chấn đều là thiên lôi Nhiếp Việt sai đâu đánh đó. Về phần Lương Xương Quý, thì bởi vì yêu quý Tô Mộc mà làm.

Nếu như nói sự kiện dư luận lần này hoàn toàn không có một chút quan hệ với Lương Trung Hòa, đánh chết Tô Mộc cũng sẽ không tin. Trong Trung Quốc, tuyên truyền tư tưởng từ trước đến nay đều là trọng yếu nhất, là trọng điểm gia tăng đề phòng. Vấn đề tư tưởng là vấn đề lớn, nếu tư tưởng của người nào đó có vấn đề, chắc chắn sẽ bị một gậy đánh tới đáy.

Hiện tại sẽ phải xem Lương Trung Hòa giải thích như thế nào.

Không ai bảo Tô Mộc mở miệng nói chuyện, hắn liền trấn định như thường.

- Thật sự nghĩ ngươi có thể tránh thoát một kiếp này sao? Nằm mơ!

Hà Vị ngồi bên cạnh, sau khi nhìn lướt qua Tô Mộc, trong lòng lạnh lùng nói.

Là phó Huyện trưởng chưa nhập thường ủy, Hà Vị rất rõ ràng mình là người của Triệu Thụy An, nhưng trọng yếu hơn là, hắn muốn thiên địa lớn hơn nữa, tối thiểu hắn đã để ý đến vị trí phó thường vụ dưới mông đít Lương Xương Quý. Chẳng qua tình thế hiện giờ, rất rõ ràng Tô Mộc là lực cản lớn nhất của mình. Khu đang quy hoạch hôm nay ở trong tay Tô Mộc đã vô cùng phát triển, nếu để hắn tiếp tục đi tới, Hà Vị sẽ không còn bất kỳ hi vọng nào nữa.

Cho nên có cơ hội kéo Tô Mộc xuống, Hà Vị tuyệt đối sẽ không bỏ qua!

Một cây củ cải một cái hố, người nào ngồi lên chính là của người đó!

Khi ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người Lương Trung Hòa, hắn khẽ ho khan một tiếng, không bối rối như trong tưởng tượng của mọi người, bật thốt lên mấy câu khiến hiện trường trở nên hoàn toàn yên tĩnh.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất