Quan Khí​

Chương 274: Ý của Bí thư Phùng

Tin tức trên thành phố muốn điều Vương Trạch Vinh lên tỉnh học tập truyền đến Huyện Đại Phường làm mọi người rất lo lắng. Bây giờ Huyện Đại Phường phát triển rất tốt. Mỗi một người đều biết Huyện Đại Phường có thể phát triển mạnh như vậy thì là do Vương Trạch Vinh. Nếu bây giờ điều Vương Trạch Vinh đi, hoặc là làm hắn tạm thời rời đi thì mọi người không biết Huyện Đại Phường còn phát triển như vậy nữa hay không?

Mã Giới Yên nghe được tin này liền chạy đến chỗ Vương Trạch Vinh, nói với Vương Trạch Vinh:

- Chủ tịch Vương, bây giờ Huyện Đại Phường không thể không có anh. Khó khăn lắm mới làm cho Huyện Đại Phường phát triển như vậy, nếu như anh rời đi thì tôi không biết sẽ có tình hình gì nữa.

Vương Trạch Vinh cũng vừa nghe Hác Duệ Bân nói về việc này. Hắn cảm thấy rất khó hiểu. Tại sao Huyện Đại Phường phát triển tốt như vậy mà thành phố lại có ý đó. Vương Trạch Vinh liền nói với Mã Giới Yên:

- Chỉ là lời đồn mà thôi, trên thành phố vẫn đang bàn bạc. Công tác cần phải làm cứ làm, nhất định làm tốt công tác của các anh.

Mã Giới Yên nói:

- Chủ tịch Vương, việc này phải chú ý mới được. Tôi lo lắng suy nghĩ của những người khác.

Sau khi Mã Giới Yên rời đi, Vương Trạch Vinh cẩn thận suy nghĩ. Mã Giới Yên đã cảnh tỉnh Vương Trạch Vinh. Hắn ngồi tại chỗ suy nghĩ một chút rồi gọi điện cho Trương Tất Tường.

Trương Tất Tường đang ngồi trong văn phòng xem báo cáo, thấy Vương Trạch Vinh gọi tới liền cười nói:

- Trạch Vinh, có chuyện gì thế?

Vương Trạch Vinh nói:

- Trương thúc, cháu có một chuyện muốn hỏi ngài.

- Nói đi.

Trương Tất Tường rất hài lòng với biểu hiện của Vương Trạch Vinh. Mặc dù Vương Trạch Vinh có chút chỗ dựa nhưng Huyện Đại Phường phát triển như vậy về cơ bản là do thao tác của hắn. Từ tình hình Huyện Đại Phường có thể thấy các công việc mà Vương Trạch Vinh làm dần dần đã có hiệu quả.

Vương Trạch Vinh nói:

- Trương thúc, là như thế này. Có một số người ở Quán Hà đưa ra đề nghị trong hội nghị thường ủy là cho cháu tham gia lớp tập huấn kinh tế do Tỉnh ủy tổ chức. Việc này không biết bọn họ xuất phát từ nguyên nhân gì?

- Cháu đi học?

Trương Tất Tường lần đầu nghe được tin này nên có chút kinh ngạc. Y suy nghĩ một chút rồi nói:

- Biết rồi, việc này cháu không cần quan tâm. Cháu cứ làm tốt công việc của mình là được.

Trương Tất Tường trên cơ bản đã nhìn ra suy nghĩ của đám người Quán Hà, có lẽ là muốn nghĩ biện pháp hái đào đây. Bây giờ thấy Huyện Đại Phường phát triển tốt liền điều Vương Trạch Vinh đi, sau đó bố trí ai đấy vào. Trương Tất Tường suy nghĩ về tình hình Thị ủy Quán Hà liền biết đây là động tác đám người Ngũ Toa Đức.

Trương Tất Tường biết Trung ương sắp sửa tiến hành thí điểm Luân chuyển đất đai, nghe nói Huyện Đại Phường là một huyện thí điểm. Ở tình hình này mà những người ở Quán Hà kia lại làm như vậy, đó không khác gì dùng đá đập vào chân mình.

Trương Tất Tường cười cười. Phùng Nhật Hoa không thể nào tùy ý cho Ngũ Toa Đức làm loạn như vậy. Luân chuyển đất đai thành bại hay không có ý nghĩa rất quan trọng đối với tỉnh Sơn Nam, đối với biện pháp. Ngũ Toa Đức có lẽ không biết dự định của Trung ương, hoặc là không rõ tình hình.

Trương Tất Tường liền lập tức gọi điện cho Phó bí thư tỉnh ủy Chương Kiều Cương.

Trương Tất Tường liền nói một chút chuyện của Vương Trạch Vinh ra với đối phương.

Nghe Trương Tất Tường nói, Chương Kiều Cương cười nói:

- Luân chuyển đất đai là chuyện lớn, là công tác trọng điểm của Trung ương. Huyện Đại Phường đã đạt được rất nhiều thành tích trong việc này, Trung ương vẫn luôn chú ý. Chuyện này biện pháp cũng rất coi trọng, vì thế bộ máy Huyện Đại Phường vào lúc này không phải ai cũng có thể quyết định.

Trương Tất Tường coi như hiểu thêm về tầm quan trọng của Huyện Đại Phường trong mắt Phùng Nhật Hoa.

Trương Tất Tường đang yên tâm nhưng Tiền Dịch Tài lại rất lo lắng. Mặc dù trong hội nghị y kéo được việc này ra sau mới bàn, nhưng việc này cũng không thể kéo quá lâu. Ý kiến của đám người Ngũ Toa Đức rất đường hoàng, trong tỉnh yêu cầu phái nhân viên xuất sắc tham gia khóa học, mà Vương Trạch Vinh đúng là người đạt yêu cầu như vậy. Nếu như phản đối là không có lý.

Sáng hôm sau Tiền Dịch Tài liền gọi điện cho Hạng Nam. Nếu Hạng Nam đồng ý thì việc này y sẽ đồng ý. Dù sao đây cũng là việc tốt mà.

Hạng Nam cẩn thận nghe Tiền Dịch Tài nói xong, lão cười nói:

- Dịch Tài, Trung ương đã quyết định tiến hành thí điểm Luân chuyển đất đai ở mấy huyện. Công tác này là chuyện quan trọng trong cả nước. Huyện Đại Phường bởi vì tiến hành trước nên lần này Trung ương đã chỉ đích danh Huyện Đại Phường sẽ thí điểm. Trạch Vinh vào lúc này có rời đi hay không thì có lẽ Quán Hà không có quyền lên tiếng. Dù là biện pháp cũng phải suy nghĩ kỹ về việc này.

Biện pháp cũng phải suy nghĩ kỹ?

Tiền Dịch Tài không khỏi giật mình vì lời này.

Hạng Nam cười nói:

- Trung ương quyết định thí điểm ở Huyện Đại Phường là do có Trạch Vinh ở đây. Một vài lãnh đạo Trung ương thực ra vẫn chú ý tình hình Huyện Đại Phường. Nếu Huyện Đại Phường đã là huyện thí điểm, như vậy các đồng chí cấp trên cũng muốn Luân chuyển đất đai có thể đi được bao xa. Ở tình hình bây giờ thì muốn động đến Trạch Vinh là rất khó.

Nghe Hạng Nam nói như vậy, Tiền Dịch Tài yên tâm mà nói:

- Tôi còn do dự việc này, có thể lên tỉnh học tập cũng là việc tốt. Tôi lo lắng ảnh hưởng đến sự phát triển của Trạch Vinh.

Hạng Nam nói:

- Tôi giao Trạch Vinh cho anh là tin tưởng anh. Nếu nó có chỗ nào không đúng, anh phải mạnh mẽ phê bình.

Không ai ngờ chỉ việc đề nghị Vương Trạch Vinh đi học lại xuất hiện dòng chảy ngầm lớn như vậy. Chỉ riêng việc này mà một loạt lãnh đạo gọi điện, ngay cả mấy lãnh đạo không có bao nhiêu quan hệ cũng muốn tìm hiểu tin tức nên rút điện thoại gọi. Quán Hà rất yên ắng.

Trong hội nghị thường ủy mặc dù không có chút thành quả gì nhưng Ngũ Toa Đức và Triệu Minh Tích lại rất vui vẻ. Đề nghị Vương Trạch Vinh lên tỉnh học rất có lý lẽ, ai có thể nói hắn có ý đồ riêng chứ. Tin rằng trong hội nghị thường ủy lần sau sẽ có nhiều người ủng hộ hắn. Có lẽ bọn họ đều hy vọng Vương Trạch Vinh lên tỉnh học, sau đó được đề thêm một bậc. Thấy sẽ tiến bộ thì Vương Trạch Vinh sao có thể không chú ý. Hạng Nam đưa Vương Trạch Vinh đến Huyện Đại Phường có lẽ cũng chỉ là lấy thành tích. Bây giờ có thành tích và được lên tỉnh học là được lên chức, mục đích của Hạng Nam đã đạt tới nên chắc không ngăn cản.

- Anh đến chỗ tôi ngay.

Phùng Nhật Hoa đột nhiên gọi điện tới làm Ngũ Toa Đức rất lo lắng. Bình thường Bí thư Phùng không nói như vậy, chẳng lẽ có chuyện?

Ngũ Toa Đức không dám chậm trễ nên ngồi xe chạy lên tỉnh thành. Bí thư Phùng không phải có gì không hài lòng với mình đó chứ? Ngũ Toa Đức ngồi trên xe mà cẩn thận suy nghĩ những việc mình đã làm thời gian gần đây. Hắn cảm thấy mọi việc mình làm đều rất đúng mà, vì sao Bí thư Phùng lại khó chịu.

Ngồi xe mấy tiếng thì Ngũ Toa Đức mới đến được văn phòng của Phùng Nhật Hoa.

Phùng Nhật Hoa xem báo cáo một lúc lâu mới nói với Ngũ Toa Đức:

- Anh làm như thế nào vậy hả. Ân oán riêng mà anh có thể đưa vào trong công việc sao. Là một Đảng viên, là lãnh đạo cấp thành phố, anh làm việc phải công tâm mới đúng. Anh còn làm như vậy thì chỉ khiến người ta xem thường anh.

Câu nói không đầu không đuôi này làm Ngũ Toa Đức đổ mồ hôi lạnh, hắn sợ hãi nói:

- Bí thư Phùng, tôi làm sai ở việc gì?

Thấy Ngũ Toa Đức như vậy, Phùng Nhật Hoa nói:

- nghe nói anh muốn để Vương Trạch Vinh lên tỉnh học?

Ngũ Toa Đức không ngờ là chuyện này nên khó hiểu hỏi:

- Vương Trạch Vinh lên tỉnh thì sẽ phát triển lớn hơn nữa. Đây là chuyện tốt mà?

Phùng Nhật Hoa nhìn chằm chằm vào Ngũ Toa Đức. Y bây giờ rất thất vọng với Ngũ Toa Đức. Ngũ Toa Đức này năng lực cũng được nhưng mà thi thoảng lại không kịp nhìn rõ tình hình.

- Trung ương đã liệt Huyện Đại Phường làm huyện thí điểm Luân chuyển đất đai. Sau đây Luân chuyển đất đai Huyện Đại Phường không phải chuyện ở Huyện Đại Phường, mà quan hệ đến phương châm chính sách của cả quốc gia. Vào lúc này tôi hy vọng lãnh đạo Thị ủy Quán Hà các anh phải quan tâm, trân trọng và ủng hộ công tác Huyện Đại Phường. Nhất định phải làm tốt công tác này.

Nếu Phùng Nhật Hoa nói như vậy mà Ngũ Toa Đức còn không hiểu thì đâu xứng làm Thị trưởng. Nghe thấy như vậy, hắn biết vào lúc này mình muốn điều Vương Trạch Vinh đi là chuyện ngu ngốc như thế nào. Trung ương liệt Huyện Đại Phường vào danh sách thí điểm, Bí thư Phùng không hy vọng Huyện Đại Phường xuất hiện vấn đề. Đưa Vương Trạch Vinh đi, một là thí điểm sẽ xuất hiện vấn đề, hai là có phiền phức không cần thiết. Bây giờ Huyện Đại Phường không còn là huyện khó khăn nữa, đó là huyện được Trung ương giám sát.

- Bí thư Phùng, đây là chúng tôi suy nghĩ không chu đáo. Sau khi về tôi nhất định tiến hành kiểm điểm và toàn lực ủng hộ công tác ở Huyện Đại Phường.

Thấy Ngũ Toa Đức đã hiểu, Phùng Nhật Hoa nói:

- Trong công tác Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường, đồng chí đã đạt được thành tích. Các đồng chí có thể có suy nghĩ bồi dưỡng là rất tốt. Nhưng không thể để một vài người đưa ân oán riêng vào trong công tác. Nghe nói đồng chí Triệu Minh Tích có chút ân oán riêng với Vương Trạch Vinh, tôi không hy vọng vì việc này mà ảnh hưởng đến công tác Luân chuyển đất đai. Nếu thật sự là như vậy thì trên tỉnh sẽ điều chỉnh bộ máy lãnh đạo Quán Hà.

Lời này của Phùng Nhật Hoa rất nghiêm khắc, Ngũ Toa Đức vội vàng nói:

- Phó thị trưởng Triệu mặc dù có chút khuyết điểm nhưng lại rất tận tâm trong công việc. Lần này chuyện của Vương Trạch Vinh, anh ta cũng chỉ có ý bồi dưỡng nhân tài mà thôi.

Phùng Nhật Hoa nói:

- Hy vọng là như vậy.

Ra khỏi phòng làm việc của Phùng Nhật Hoa, Ngũ Toa Đức cảm thấy cả người đầy mồ hôi. Lần này xem ra Bí thư Phùng thực sự giận rồi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất