Quan Khí​

Chương 303: Một câu nói

Cải cách cơ cấu ở Huyện Đại Phường có xu thế rất tốt, thông qua đợt cải cách này khiếu hiệu suất công việc tăng lên rõ ràng. Đặc biệt là làm cho các cán bộ thấy được nguy cơ nên phải nỗ lực hơn nhiều.

Phó chủ tịch thường trực Mâu Tường Cương vốn làm trong ngành Tuyên giáo nên rất chú ý đến tiếng nói của cấp trên. Sáng thứ hai vừa đi làm, hắn liền bật máy tính lên xem nội dung ở trên tỉnh, thấy không có tin tức gì liên quan đến Huyện Đại Phường. Mâu Tường Cương liền mở trang web Nghiên cứu xây dựng Đảng của ban Tổ chức cán bộ Trung ương, chỉ thấy bên trên có một bài viết “Làm thế nào đề cao ý thức phục vụ của cán bộ”. Mâu Tường Cương mở ra đọc thì trong đó có mấy lời nói của trưởng ban Tổ chức cán bộ Trung ương Vương Triêu Chính. Trong này nói về việc phải tăng cường ý thức phục vụ của cán bộ trong thời kỳ mới, đọc xuống thì một câu nói nhảy vào mắt Mâu Tường Cương. Chỉ thấy trên đó có viết: “Tăng cường ý thức phục vụ của cán bộ chính là làm cho các cán bộ hiểu rõ mình là người phục vụ nhân dân. Vị trí của bọn họ không phải không thể thay đổi mà lúc nào cũng có thể do cán bộ ưu tú hơn thay thế. Ở phương diện này Huyện Đại Phường tỉnh Sơn Nam đã tiến hành thí điểm và đạt được hiệu quả” Mâu Tường Cương đọc mấy lần câu nói này, mắt hắn sáng rực lên. Đừng nhìn chỉ là mấy câu nói ngắn ngủi nhưng lại có ý nghĩa rất lớn. Vương Triêu Chính là trưởng ban Tổ chức cán bộ Trung ương, lời y nói đại biểu ở tầm quốc gia. Huyện Đại Phường có thể xuất hiện trong lời nói của y, điều này nói rõ việc cải cách cơ cấu ở Huyện Đại Phường đã được cấp trên tán đồng.

Mâu Tường Cương rất kích động, việc này đối với Huyện Đại Phường, đối với Vương Trạch Vinh mà nói là một tài sản quá quý giá. Có những lời này thì Huyện Đại Phường coi như lại nổi tiếng lần nữa.

Mâu Tường Cương quyết tâm đi theo Vương Trạch Vinh. Qua đó y từ một trưởng ban Tuyên giáo bị chèn ép trở thành Phó chủ tịch thường trực, tất cả đều do Vương Trạch Vinh. Nếu Vương Trạch Vinh tiến bộ, hắn cũng tiến bộ.

Mâu Tường Cương vội vàng cầm điện thoại gọi cho Vương Trạch Vinh:

- Bí thư, anh xem một chút bài viết trên trang web Nghiên cứu xây dựng Đảng của ban Tổ chức cán bộ Trung ương. Trong đó có nhắc đến Huyện Đại Phường.

Vương Trạch Vinh vừa vào phòng làm việc. Từ trên thành phố về, hắn liền lưu tâm đến chuyện cấp trên. Tuy nói hắn có quan hệ nhưng cấp trên trực tiếp rất quan trọng. Đám lãnh đạo thành phố mà muốn chỉnh hắn thì đúng là khó có thể đề phòng. Việc đưa hắn lên tỉnh học bề ngoài là đề bạt nhưng đó là nếu hắn đi thì thành quả đạt được ở Huyện Đại Phường giảm đi nhiều. Như vậy sau khi hắn học xong thì về mặc dù có được đề bạt nhưng sẽ đưa đến một vị trí không quan trọng, đó sẽ rất bất lợi cho sự phát triển của hắn.

Nghe thấy Mâu Tường Cương nói như vậy, Vương Trạch Vinh vội vàng nói với Hác Duệ Bân:

- Mau bật máy tính lên.

Vương Trạch Vinh vừa hút thuốc vừa đợi máy tính khởi động.

Rất nhanh máy tính đã khởi động xong, hắn lập tức mở trang Nghiên cứu xây dựng Đảng.

Nội dung rất nhiều nhưng Vương Trạch Vinh tìm đúng đến bài viết đó rồi mở ra đọc.

- Huyện Đại Phường tỉnh Sơn Nam đã tiến hành thí điểm, hơn nữa đã đạt được hiệu quả.

Chỉ có một câu nói như vậy mà thôi nhưng Vương Trạch Vinh càng xem càng hưng phấn, đây là khẳng định công tác của Huyện Đại Phường, lời này đại biểu cải cách cơ cấu ở Huyện Đại Phường được lãnh đạo quốc gia tán thành. Nếu không thì trưởng ban Vương Triêu Chính sẽ không thể nói ra lời này.

Vương Trạch Vinh bây giờ cũng biết cách mượn thế. Hắn lập tức gọi Chu Thiến Dao vào rồi nói:

- Tiểu Chu, cô thông báo một chút hôm nay tất cả thường vụ tiến hành học tập.

Mặc dù không rõ tại sao Vương Trạch Vinh đột nhiên lại yêu cầu các thường vụ học tập nhưng Chu Thiến Dao vẫn lập tức đi thông báo.

Thường vụ huyện ủy rất nhanh đến phòng họp, Vương Trạch Vinh đã sớm cho nhân viên chiếu đoạn văn của trưởng ban Vương Triêu Chính lên.

Thấy mọi người đã đến đông đủ, Vương Trạch Vinh nói:

- Mục đích hội nghị hôm nay chính là học tập lời nói của trưởng ban Tổ chức cán bộ Trung ương - Vương Triêu Chính.

- Học tập lời nói của trưởng ban Vương.

Mọi người có chút ngạc nhiên.

- Công tác cải cách cơ cấu của Huyện Đại Phường được đưa ra, có không ít người có cái nhìn với chúng ta, thậm chí có những đồng chí còn đưa ra lời lẽ châm chọc. Thông qua cải cách, tất cả mọi người đều thấy Huyện Đại Phường biến hoá, tác phong của cán bộ càng thêm chu đáo, thái độ phục vụ rõ ràng đã tăng lên, đây là thay đổi đáng mừng. Trưởng ban Tổ chức cán bộ Trung ương đã tán thành và khẳng định công tác này của Huyện Đại Phường chúng ta. Hôm nay chúng ta phải học tập chỉ thị tinh thần của Trưởng ban Vương, qua đó xúc tiến công tác mạnh hơn nữa.

Mọi người thế mới biết Huyện Đại Phường được lên trang web của ban Tổ chức cán bộ Trung ương.

Nghe thấy chuyện Huyện Đại Phường được Trưởng ban Vương khen ngợi khiến mọi người đều tò mò. Nội dung bài viết được chiếu lên màn, Chu Thiến Dao đọc nội dung cho mọi người.

Mặc dù giọng Chu Thiến Dao rất hay nhưng mọi người đã không chú ý đến việc này. Đoạn văn không dài, nhưng câu nói nhắc đến Huyện Đại Phường đã sớm ghi sâu vào lòng mọi người.

Những người đi theo Vương Trạch Vinh thì đang rất vui mừng. Điều này nói rõ Huyện Đại Phường, cụ thể là Vương Trạch Vinh được lãnh đạo Trung ương tán thành và khen ngợi. Như vậy Vương Trạch Vinh nhất định sẽ lên chức, như vậy người đi theo hắn cũng sẽ nhanh chóng phát triển.

Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Đặng Lực Khôn chỉ thi thoảng ủng hộ Vương Trạch Vinh chứ không hoàn toàn đứng về phía hắn. Bây giờ hắn đang một lần nữa suy nghĩ vấn đề lập trường của mình. Tiếp tục làm phái trung lập nhất định không được, nhất định phải bám sát Vương Trạch Vinh mới xong.

Hác Duệ Quân vốn vẫn đi theo Vương Trạch Vinh nhưng sau này muốn có thêm một con đường đó là dựa vào Khoái Phú Quyền. Mặc dù Khoái Phú Quyền cũng cùng đường với Vương Trạch Vinh, nhưng Hác Duệ Quân có thể thấy Vương Trạch Vinh không còn thân cận với mình như trước nữa, hắn rất hối hận. Bây giờ thấy ngay cả trưởng ban Tổ chức cán bộ Trung ương cũng khen Huyện Đại Phường, tâm trạng hắn rất không tốt. Hắn cảm thấy mình nhất định phải chuộc lỗi mới được.

Ngô Nghi Tĩnh ngồi đó thầm nghĩ câu này vừa ra thì Vương Trạch Vinh đã thoát khỏi nguy cơ. Bố của nàng nói đám người Thị trưởng Ngũ Toa Đức không thích thấy Vương Trạch Vinh ở Huyện Đại Phường, còn đề nghị đẩy Vương Trạch Vinh rời đi. Bây giờ xem ra Vương Trạch Vinh có một ô dù mới rồi.

Chu Thiến Dao tuy đọc bài văn nhưng trong lòng lại suy nghĩ rất nhiều. Là con của trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Chu Tuấn Vạn, đồng thời Chu gia cũng có chút hùng mạnh ở tầm quốc gia, cô từ nhỏ đã nghe được rất nhiều tin tức. Cô vốn nghĩ Vương Trạch Vinh nhờ có Hạng gia nên mới có thể thành Bí thư huyện ủy, nhưng sau khi đến Huyện Đại Phường mới biết Vương Trạch Vinh là người rất có năng lực. Thái độ của Chu Thiến Dao với Vương Trạch Vinh từ từ thay đổi. Hơn nữa Chu Thiến Dao càng lúc càng chú ý đến các việc của Vương Trạch Vinh. Chuyện trên thành phố thì Chu Thiến Dao cũng biết một chút, cô đang lo lắng cho Vương Trạch Vinh thì bài viết này của ban Tổ chức cán bộ đã thành vật báu vô giá.

Thấy mọi người đang trầm ngâm suy nghĩ, Vương Trạch Vinh không khỏi lắc đầu. Hắn muốn hiệu quả như vậy, công bố nội dung này ra để mọi người đều biết. Một là để mọi người cảm thấy vinh dự, hai là có thể tăng cường việc bọn họ hướng về mình. Bây giờ xem ra mục đích của hắn đã đạt được.

Mao Hiếu Lễ nói:

- Trưởng ban Vương nói rất đúng. Tăng cường ý thức phục vụ của cán bộ chính là phải làm cho mọi cán bộ hiểu mình là người làm công của nhân dân, vị trí của bọn họ luôn có thể bị cán bộ xuất sắc hơn thay thế. Tôi thấy lời này rất thấu triệt, không ít cán bộ chúng ta không coi mình là người phục vụ nhân dân, muốn làm gì thì làm, thái độ phục vụ rất kém. Công tác cải cách ở Huyện Đại Phường chúng ta vẫn còn có chỗ chưa đạt nhưng về tổng thể vẫn rất tốt. Bây giờ tất cả mọi người đều có thể thấy đó, quan niệm phục vụ nhân dân bắt đầu xuất hiện trong lòng cán bộ. Chúng ta chính là phải tuyên truyền công tác này hơn nữa.

Mã Giới Yên nói:

- Học tập lời nói của Trưởng ban Vương làm chúng ta cảm thấy phấn chấn. Điều này nói rõ lãnh đạo quốc gia cũng chú ý đến công tác cải cách của Huyện Đại Phường, đây là vinh dự của chúng ta.

Đặng Lực Khôn nói:

- Bất cứ chuyện gì thì quan trọng nhất là tại con người, quan trọng nhất là có người lãnh đạo. Huyện Đại Phường có thể thay đổi nhiều như vậy là do có một người lãnh đạo xuất chúng. Không có Bí thư Vương thì sẽ không có Huyện Đại Phường như hiện nay.

Lời này đã quá rõ ràng, Đặng Lực Khôn trực tiếp đẩy Vương Trạch Vinh thành người lãnh đạo cuộc cải cách của Huyện Đại Phường.

Chiêm Lệ Quyên nói:

- Tôi đồng ý ý kiến của chủ nhiệm Đặng, không có Bí thư Vương thì không có Huyện Đại Phường hôm nay.

Mặc dù hai người rõ ràng là nịnh bợ nhưng không ai thấy có gì không đúng. Vương Trạch Vinh nói:

- Công việc là do mọi người cùng cố gắng, Huyện Đại Phường có thể đạt được một chút thành tích toàn bộ đều do công lao của mọi người. Hôm nay chúng ta học tập chính là muốn đoàn kết mọi lực lượng ở Huyện Đại Phường lại, chỉ có như vậy thì Huyện Đại Phường mới có thể phát triển nhanh hơn nữa.

Hội nghị kết thúc chưa lâu thì toàn Huyện Đại Phường đã biết công tác cải cách đã được Trung ương tán thành.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất