Quan Khí​

Chương 389: Cùng Phó bí thư Điền đến mỏ than

- Vu Dương, tôi muốn anh mau chóng tìm hiểu tình hình về Công ty than Quán Hà cho tôi, càng chi tiết càng tốt.

Vương Trạch Vinh biết năng lực của Vu Dương nên giao nhiệm vụ cho hắn.

- Có phải là liên quan đến chuyện hợp tác với công ty Công ty Gorg?

Vu Dương biết ngay Vương Trạch Vinh quan tâm đến việc này.

Vương Trạch Vinh nói:

- Việc này anh có người tin tưởng thì bảo họ đi làm.

- Có phải có chuyện lớn không?

Vu Dương nghe vậy thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

Vu Dương suy nghĩ một chút rồi nói:

- Phó thị trưởng Vương, việc này tôi biết một chút, trong đó đúng là tồn tại không ít chuyện. Tên Tổng giám đốc Công ty Gorg không ngừng chạy chọt.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:

- Tôi muốn chính là tài liệu cụ thể về công ty đó, anh có thể làm được không?

Vu Dương cười nói:

- Việc này đơn giản, tôi có người ở đó.

Vương Trạch Vinh không quan tâm đến chuyện cụ thể, nhưng nghĩ chuyện này nhất định dính dáng đến nhiều người, Tề Ái Quốc không dễ cho người thăm dò được nên Vương Trạch Vinh không yên tâm.

Vu Dương rời đi, Vương Trạch Vinh gọi Hác Duệ Bân vào mà nói:

- Cậu đi lấy báo cáo mấy năm nay của Công ty than Quán Hà cho tôi.

Theo Vương Trạch Vinh nghĩ cho dù làm giả cũng không thể làm hết tất cả các năm. Công ty than Quán Hà kiểu gì cũng có báo cáo tài chính hàng năm, công ty như thế nào thì qua báo cáo là thấy, muốn tránh cũng không được.

Làm Vương Trạch Vinh không ngờ là có chuyện. Sau khi nhìn báo cáo tài chính mà Hác Duệ Bân cầm tới, hắn phát hiện nội dung thống kê của Công ty than Quán Hà đã bị sửa, từ bên trong thì thấy công ty này sắp phá sản.

Nhất định có người giở trò, Vương Trạch Vinh đúng là hiểu thêm về năng lực của đám người này.

Ngay khi Vương Trạch Vinh đang thu thập tài liệu thì Lý Trấn Giang gọi điện cho hắn.

- Trạch Vinh, về việc của Công ty than Quán Hà, tôi đã phái người đến Quán Hà. Tôi báo với cậu, bọn họ đang chuẩn bị âm thầm điều tra.

Hai ngời đã rất quen nên có việc gì để sẽ gọi điện thông báo.

Vương Trạch Vinh biết đám người Chương Kiều Cương đã hành động, chuyện này không chỉ của riêng Quán Hà, nếu thật sự làm ra không khéo dính đến các nhân vật lớn.

Chuyện càng lúc càng phức tạp, ngoài Quán Hà thì có lẽ không ít người trên tỉnh bị liên quan. Nghĩ đến chuyện cuối cùng sẽ xảy ra, Vương Trạch Vinh có thể cảm nhận trong đó rất nguy hiểm.

Vương Trạch Vinh suy nghĩ cẩn thận thì thấy dù phát triển theo hướng nào, dù sao sóng cũng không thể đánh ngã đám người Chương Kiều Cương. Nếu như có thể từ việc này bắt ra vài con cá lớn thì tỉnh sẽ thay đổi rất lớn.

Mặc dù không biết trên tỉnh phái mấy nhóm người đến Quán Hà, nhưng Vương Trạch Vinh biết một việc đó là nhất định sẽ có việc lớn.

Làm cho Vương Trạch Vinh không ngờ đó là Phó bí thư thị ủy Điền Hưng Quốc lại yêu cầu hắn cùng đến kiểm tra Công ty than Quán Hà.

Điền Hưng Quốc cười nói:

- Trạch Vinh, mai có rảnh không. Nếu rảnh thì theo tôi đến Công ty than Quán Hà xem một chút.

Đây là lần đầu Điền Hưng Quốc chủ động yêu cầu mình, Vương Trạch Vinh nói:

- Được, tôi nghe Phó bí thư.

Vương Trạch Vinh ngồi trong xe Điền Hưng Quốc, xe của hắn là do thư ký ngồi.

- Trạch Vinh, Công ty Gorg và Công ty than Quán Hà đàm phán gần như đã xong, lần này Quán Hà có thể thu hút công ty nước ngoài là rất có lợi cho hình tượng của Quán Hà. Hơn nữa Công ty than Quán Hà càng lúc càng không ổn, nếu để Công ty Gorg tiếp quản thì trong nháy mắt sẽ hồi sinh, thật hy vọng có nhiều công ty như Công ty Gorg.

Vương Trạch Vinh nói:

- Một công ty tốt hay xấu thì là do người lãnh đạo, lãnh đạo tốt thì công ty có hy vọng, nếu không sẽ không có hy vọng.

- Ừ, nói cũng đúng, hy vọng Công ty Gorg có thể mang đến một chút mới mẻ cho chúng ta.

Điền Hưng Quốc cười nói.

Xe mới vào đến Công ty than Quán Hà thì Tổng giám đốc Tề Ái Quốc đã sớm chờ ở đó.

Thấy đám người Vương Trạch Vinh đi xuống, hắn vội vàng đi lên bắt tay Điền Hưng Quốc:

- Phó bí thư Điền, cảm ơn ngài đã đến chỉ đạo.

Điền Hưng Quốc nói:

- Lần này xin mời Phó thị trưởng Vương theo tôi đến có mục đích chính là xem tình hình công ty. Sau đây sẽ tiến hành hợp tác với Công ty Gorg, đến lúc đó các anh không còn là lãnh đạo chủ yếu nữa, có suy nghĩ gì không?

Tề Ái Quốc vội vàng đi lên nói:

- Tôi là đảng viên nên tất cả đều phục tùng tổ chức.

- Tốt, rất có trách nhiệm.

Tề Ái Quốc dùng sức bắt chặt tay Vương Trạch Vinh rồi nói:

- Phó thị trưởng Vương, tôi sớm hy vọng ngài có thể đến công ty chỉ đạo.

Vương Trạch Vinh không khỏi thầm nghĩ Tề Ái Quốc đúng là một nhân vật lợi hại.

- Giám đốc Tề, tôi hôm nay theo lãnh đạo đến, chỉ đạo thì không dám nhận, chỉ là đến xem tình hình mà thôi.

Công ty than Quán Hà đón tiếp Điền Hưng Quốc và Vương Trạch Vinh rất long trọng. Trong phòng hội nghị còn treo băng rôn chào mừng. Các lãnh đạo cao cấp và trung cấp của Công ty than Quán Hà đều tham gia hội nghị.

Ngồi trong phòng hội nghị, Vương Trạch Vinh và Điền Hưng Quốc chăm chú lắng nghe Tề Ái Quốc giới thiệu tình hình Công ty than Quán Hà.

Tề Ái Quốc rất có tài ăn nói, theo hắn giới thiệu thì Công ty than Quán Hà chỉ là một công ty sắp phá sản.

Điền Hưng Quốc sau khi nghe xong giới thiệu liền có lời khẳng định bộ máy lãnh đạo công ty vẫn công ty tiếp tục duy trì hoạt động trong hoàn cảnh khó khăn, yêu cầu công ty phải đảm bảo ổn định.

Khi Tề Ái Quốc mời Vương Trạch Vinh phát biểu, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Tôi chỉ đến xem mà thôi, các cái khác không nói. Tôi chỉ hy vọng cuộc sống công nhân của công ty càng lúc càng tốt, hy vọng công ty có thể phát triển.

Bởi vì các mỏ than phân bố ở các nơi, đám người Vương Trạch Vinh chỉ quan sát trụ sở chứ không đi đến các nơi xem xét.

Vương Trạch Vinh thực sự muốn đến mỏ than mà xem, nhưng Điền Hưng Quốc không nói việc này nên hắn không tiện mở miệng.

Hội nghị kết thúc, Tề Ái Quốc cười nói:

- Hai vị lãnh đạo, công ty chúng tôi đơn sơ nên không mời hai ngài ra ngoài ăn. Hay là đến phòng ăn của công ty chúng tôi ăn?

Điền Hưng Quốc vui vẻ nói:

- Rất tốt, ăn ở phòng ăn nhà mình thì quen hơn.

Đến lúc ăn cơm, Vương Trạch Vinh thấy Điền Hưng Quốc rõ ràng chính là luôn nói tốt cho Tề Ái Quốc.

Sau khi quan sát một chút, Vương Trạch Vinh coi như hiểu rõ ý đồ Điền Hưng Quốc mời mình đi cùng đến Công ty than Quán Hà. Hai người Tề Ái Quốc đang thử dò xét hắn.

Trên bàn rượu, Tề Ái Quốc liên tiếp mời rượu Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh phát hiện các lãnh đạo lớn nhỏ đều đến mời mình.

Vương Trạch Vinh không say nhưng vì muốn xem mục đích của bọn họ nên giả vờ say.

Thấy Vương Trạch Vinh bắt đầu say, Tề Ái Quốc và Điền Hưng Quốc liếc nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra vẻ đắc ý.

- Phó thị trưởng Vương, hôm nay do tôi bố trí, công ty có nhà khách nên mời ngài đến đó ngủ.

Tề Ái Quốc nói với Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh xua tay không nói gì.

Được hai lãnh đạo dìu, Vương Trạch Vinh vào trong một căn phòng rất sang trọng.

Sau khi đặt Vương Trạch Vinh xuống giường. Vương Trạch Vinh phát hiện việc này không đơn giản. Điền Hưng Quốc có lẽ bị người kéo xuống nước nên mới cùng Tề Ái Quốc làm như thế này.

Lúc này từ ngoài có một người phụ nữ xinh đẹp đi vào.

Mẹ nó chứ.

Vương Trạch Vinh rất khinh bỉ Tề Ái Quốc, quá kém, không ngờ dùng mỹ nhân kế. Vương Trạch Vinh không muốn chơi đùa với họ nữa nên giả vờ đã tỉnh rượu mà ngồi dậy.

Thấy Vương Trạch Vinh đã tỉnh, người phụ nữ hốt hoảng nói:

- Phó thị trưởng Vương, em đánh gió cho ngài?

Vương Trạch Vinh xua tay nói:

- Không cần, cô ra ngoài đi.

Vương Trạch Vinh bây giờ đã biết Tề Ái Quốc muốn lợi dụng lúc mình say, sau đó cho người phụ nữ này ngủ cùng mình rồi quay phim để uy hiếp.

Thấy người phụ nữ không muốn ra, Vương Trạch Vinh gằn giọng mà nói:

- Đi ra.

Người phụ nữ vừa đi ra một lúc, Tề Ái Quốc đã chạy vào mà nói:

- Phó thị trưởng Vương, ngài đã tỉnh. Vừa nãy nhân viên phục vụ kia không ngờ chạy vào phòng của ngài, do tôi quản không nghiêm. Ngài phê bình tôi đi.

Vương Trạch Vinh không tiện nói gì:

- Phó bí thư Điền đâu?

- Phó bí thư Điền cũng say, đang ngủ.

- Được rồi, anh đi nghỉ đi.

Vương Trạch Vinh biết hôm nay không thể về rồi.

- Hay là tôi mời Phó thị trưởng Vương đi uống trà?

Tề Ái Quốc nói.

Vương Trạch Vinh không muốn cho Tề Ái Quốc cơ hội nên xua tay nói:

- Bỏ đi, tôi mệt rồi.

- Vậy Phó thị trưởng Vương nghỉ ngơi.

Tề Ái Quốc nói xong liền rời đi.

Vương Trạch Vinh đi tới khóa cửa nhưng trong lòng vẫn hơi lo lắng. Tên Tề Ái Quốc nhân lúc mình ngủ để người phụ nữ kia vào thì sao?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất