Tạ Kiếm Nam cũng không muốn quyết tâm bước chân vào nghiệp vụ ĐTDĐ bị điện tử Hoa Hạ, NEC, hoặc bị Mitsui phía sau NEC can thiệp, việc thành lập bộ phận ĐTDĐ, hắn đều nghiêm ngặt phòng ngừa khỏi tiết lộ tin tức.
Vì thế, rất nhiều chuyện hắn đều tự mình đi làm, đợi khi công tác chuẩn bị giai đoạn trước tiến hành gần ổn thỏa rồi mới thông báo cho điện tử Hoa Hạ, NEC.
Như vậy có thể giảm trở lực đến nhỏ nhất. Khi tất cả công tác chuẩn bị an bài xong, cho dù điện tử Hoa Hạ cùng NEC liên hợp cản trở, Tạ Kiếm Nam vẫn có thể lấy thân phận cổ đông lớn nhất phổ biến sự việc tiếp tục.
Sau khi Tạ Kiếm Nam từ Hồng Kông khi trở về, ở Kim Sơn hết hai ngày liền dẫn theo người phụ trách của bộ phận kỹ thuật đến Kiến Nghiệp hiệp đàm vấn đề về kỹ thuật cùng bộ phận nghiên cứu phát triển chip ĐTDĐ của Vườn Sồi.
Khoa Vương thành lập bộ phận ĐTDĐ, mua linh kiện chính như chip băng tần cơ sở ESS của Cẩm Hồ, tự nhiên cũng bao gồm ủng hộ trên kỹ thuật thiết yếu.
Trên thực tế, Cẩm Hồ có thể cung cấp nhiều hơn nữa, ngoại trừ ủng hộ về kỹ thuật cần thiết cùng với linh kiện chính, thậm chí Cẩm Hồ còn cung cấp cả phương án giải quyết, nhưng yêu cầu đầu tiên Khoa Vương bảo đảm sản phẩm chuyển vận hoàn toàn đến thị trường hải ngoại, thị trường ĐTDĐ trong nước tạm thời chỉ có Khoa Vương Cao Khoa cùng Liên Tín mới có thể thu được ủng hộ phương án kỹ thuật của Cẩm Hồ.
Điều này cũng vì bảo đảm hiệp nghị ngầm cùng Liên Thông có thể thuận lợi thực thi, tránh ĐTDĐ băng tần cơ sở ESS từ con đường khác đảo loạn bố cục của thị trường trong nước.
Lúc này Tạ Kiếm Nam mới rõ ràng bố cục chiến lược của Cẩm Hồ trên ĐTDĐ tầm trung-thấp, bất kể một loại thương hiệu nào cũng không thể bao trùm lên mọi người. Cẩm Hồ tự có sản phẩm điện tử tiêu dùng dưới thương hiệu chỉ hướng thị trường tiêu dùng trung-cao cấp.
Có thể kiêm cả thị trường tầm trung-thấp, nhưng tuyệt đối không thể lấy ở trên thị trường tầm trung-thấp mà khuấy đảo lên, tiến hành bao trùm toàn diện, bằng không sẽ nghiêm trọng thương tổn đến giá trị của thương hiệu.
Dã tâm của Cẩm Hồ đối với thị trường ĐTDĐ tầm trung-thấp chỉ có thể gián tiếp thực thi, tương lai Khoa Vương Cao Khoa, Liên Tín, Tân Nguyên, Khoa Vương còn có thể có các xí nghiệp khác trở thành thông đạo cho thị trường đầu cuối của Cẩm Hồ, trở thành một vòng tròn trong toàn bộ chuỗi sản nghiệp của Cẩm Hồ.
Có đôi khi suy đoán được chứng thực, trong lòng cũng không có cảm giác đặc biệt dễ chịu. Ban đêm cùng Tạ Ý, Tạ Tử Gia ăn cơm, lòng có tâm sự, uống nhiều vài ly, Tạ Kiếm Nam hỏi Tạ Ý: - Năm đó, khi chúng ta muốn tranh Hải Thái, hắn không tranh với chúng ta, chúng ta tưởng hắn yếu đuối dễ bắt nạt, hiện tại nhìn xem, thật cảm thấy bản thân vừa đáng thương lại buồn cười...
Tạ Ý cũng cảm thấy bi ai, nếu không phải biết được Khoa Vương sắp trở thành khách mua vật liệu của Cẩm Hồ, buổi tối có cùng Tạ Kiếm Nam ăn cơm hay không, hắn cũng sẽ do dự, ai có thể tưởng tượng người đó ở trong tiềm thức lại gây cho mình áp lực lớn như vậy? Hắn cùng với Tạ Kiếm Nam chạm cốc uống rượu, nói: - Lúc trước nếu như cắn răng một cái chắc cũng vượt qua thôi...
- Đúng là hai thằng đàn ông đáng thương lại buồn cười. Tạ Tử Gia nói vẫn nhất quán không nể mặt: - Hai người cũng ngây thơ thật đấy, người ta không nể mặt Cát gia một chút nào, hai người lại cắn răng thử nhìn xem sao?
Tạ Kiếm Nam cười khổ. Lúc trước nếu không phải gây đến chia rẽ, phần lớn sẽ là ôm nhau mà ngã vào vực sâu. Cậu hắn qua đời, cha con Cát Minh Tín, Cát Ấm Quân cũng triệt để xuống dốc không có năng lực làm lại nữa. Ân oán hai bên mới phai nhạt, đại tỷ cũng có thể phát huy tác dụng rất lớn.
- Anh sẽ không hận ba tôi chứ? - Tạ Ý hỏi.
- Tôi luôn kính nể sự quả đoán của chú hai, sao lại hận chú ấy? Vẫn là chú hai nhìn thấu. Tạ Kiếm Nam khẽ lắc đầu: - Điện khí Hải Thái có kế hoạch phát triển gì không?
Tạ Ý cười khổ lắc đầu: - Bố cục của điện khí Thịnh Hâm đã hoàn thành, tuy nói Hải Thái tại Đông Hải, Giang Nam còn có thể sinh tồn, nhưng con đường phát triển ra bên ngoài hoàn toàn bị Thịnh Hâm ngăn chặn... Nếu như Cẩm Hồ ở sau lưng làm trò lén lút gì, có khổ vẫn có chỗ mà nói. Hiện tại đi kể khổ với ai? Tôi cũng không nhìn thấy con đường tương lai của Hải Thái ở nơi nào, tôi cũng hận không thể quăng đi gánh nặng này, đi làm việc khác.
Tạ Kiếm Nam cười cười. Mấy năm nay Hải Thái dưới sự quản lý của Tạ Ý, lợi nhuận vẫn khá tốt, nhưng đối với Tạ Ý thì thu được đột phá trên sự nghiệp càng quan trọng hơn.
Năm 97 điện khí Thịnh Hâm bắt đầu tại các thành phố trung tâm chính toàn quốc tiến hành bố cục sản nghiệp. Số lượng của cửa hàng Kỳ Hạm còn nhiều hơn tổng số lượng cửa hàng của Hải Thái. Năm 98 lại bắt đầu bố cục cửa hàng ĐTDĐ, hình thành mạng lưới doanh tiêu ĐTDĐ bao trùm toàn quốc, thâm nhập đến thành thị huyện xã.
Hải Thái cùng Thịnh Hâm cạnh tranh, bố cục quá nhỏ, năm 97-98 lại bỏ lỡ cơ hội tốt mở rộng ra bên ngoài, bố cục sản nghiệp của Thịnh Hâm đã hoàn thành, Hải Thái thì đánh mất cơ hội mở rộng ra bên ngoài. Khi Thịnh Hâm tiến thêm một bước tăng cường bố cục sản nghiệp, Hải Thái liền cảm nhận được áp lực của sinh tồn.
- Có cái gì mà than thở? Tạ Tử Gia nói: - Các ông trùm điện gia dụng hải ngoại luôn để ý đến thị trường trong nước, không bằng bán Hải Thái cho họ, xem họ cùng Cẩm Hồ ai tranh hơn ai.
- Nói thì dễ dàng lắm.
Tạ Ý đưa tay gõ gõ đầu, hắn quả thật từng suy nghĩ ngay lúc còn chưa có áp lực sinh tồn bán ra Hải Thái. Chỉ là dưới bố cục của trong ngành, ngoại trừ điện khí Thịnh Hâm, có lẽ cũng chỉ có các ông trùm điện gia dụng hải ngoại mới là người mua được, chỉ là sợ bán Hải Thái cho xí nghiệp hải ngoại sẽ chọc giận Cẩm Hồ.
- Anh không phải là muốn trộm gà lại sợ mất gạo sao? Tạ Tử Gia nói trúng tim đen: - Nếu muốn quăng cái Hải Thái này đi, chọn giá cao mà bán, đó là thiên kinh địa nghĩa. Nếu như Thịnh Hâm ra giá cao, bán Hải Thái cho Thịnh Hâm cũng không phải không thể được. Anh không nên cố kỵ nhiều như vậy?
Tạ Ý còn muốn nói cái gì thì ĐTDĐ của Tạ Kiếm Nam đặt trên bàn liền vang lên. Hắn nhìn thoáng qua màn hình, liền để chế độ im lặng, mặc cho ĐTDĐ lập loè, dù sao quan hệ vẫn chưa khôi phục đến trước khi đoạn tuyệt, cho dù trong lòng có nghi hoặc, hắn cũng nhịn không được không hỏi.
Tạ Kiếm Nam chủ động giải thích: - Lâm Tuyết của Tinh Điển, cổ có biết tôi đến Kiến Nghiệp chưa...
- Cô ta hả? - Tạ Tử Gia tỏ vẻ khinh thường.
- Nước cờ hiểm của họ trên Khoa học Công nghệ Hải Túc, trông sắp được họ đi thành công rồi...
Tạ Ý khẽ thở dài. Làn sóng Internet vẫn tiếp tục mãnh liệt, đến bây giờ vẫn chưa dừng lại. Giá cổ phiếu của Khoa học Công nghệ Hải Túc so với trước khi trùng tổ vào tháng 5 năm ngoái, trung bình đã tăng 28 lần, tổng giá cổ phiếu đột phá 16 tỷ. Đây là kết quả trước đó ai cũng không nghĩ đến. Nếu như triển khai thoả đáng, cuối cùng có thể kéo ra được 7 tỷ tài chính.
Ai biết được, 30% cổ phần của Âm Nhạc Toàn Cầu cũng bị Cẩm Hồ bán ra với giá trên trời 900 triệu USD, hơn nữa người tiếp nhận còn là Microsoft long đầu của các công ty công nghệ.
- Vẫn quá nguy hiểm.
Tạ Kiếm Nam lắc đầu: - Lần này Cẩm Hồ vận hành tư bản xoay quanh địa ốc Gia Tín mới là chính đạo —— lợi ích có thể nói là dựng sào thấy bóng. Số cổ phần Cẩm Hồ lấy 600 triệu HKD thu mua chỉ trong vài ngày đã tăng giá trị đến 1.8 tỷ, cũng không vì thế mà tốn kém một phân tiền nào. Còn thu được 1.2 tỷ HKD tài chính cho khai phát địa ốc trong nước. Cho dù vì thế lại tăng thêm khoản nợ bên ngoài 3.6 tỷ HKD, nhưng cũng đáng giá.
- Tổng số nợ của Cẩm Hồ phải tới 3 tỷ USD rồi chứ? - Tạ Ý hỏi.
- Chắc gần vậy, cho dù không có, cũng kém không xa đâu.
Tạ Kiếm Nam nói: - Người khác có thể sẽ nói Cẩm Hồ là rận nhiều không sợ cắn, chúng ta đều rõ ràng về khả năng huy động vốn khiến người sợ hãi của Cẩm Hồ, năng lực chống đỡ của nó mở rộng rất nhanh trên nhiều lĩnh vực. Tôi tính ra quy mô đầu tư trong hai năm nay của thương vụ Cẩm Hồ phải tới 5 tỷ USD. Cái này còn chưa bao gồm mở rộng trong lĩnh vực sản nghiệp của Ái Đạt, Thịnh Hâm, Hương Tuyết Hải, Tân Quang, Thế Kỷ Cẩm Hồ... Cho dù Hoành Tín có thể từ trên Khoa học Công nghệ kéo ra lượng tài chính như thế, cũng sẽ bị Cẩm Hồ bỏ rất xa thôi.