Sau tiệc sinh nhật, Trương Khác còn ở lại Hong Kong thêm một ngày, thảo luận với Tôn Tĩnh Hương chuyện ca khúc quảng cáo, Tôn Tĩnh Hương do dự rất lâu, xác định muốn thành lập một công ty chế tác, Diệp Kiến Bân đầu tư vào đó, Trương Khác không tham dự, sợ chẳng may gian tình giữa Diệp Kiến Bân và Tôn Tĩnh Hương bị Đinh Văn Di biết được sẽ bị vạ lây.
Kiến nghị của Trương Khác có sức hấp dẫn lớn với thực nghiệp Gia Tín đang lâm vào khốn cảnh.
Hình thức khống chế cổ phẩn của công ty thuộc Cát gia khá đặc biệt, đại bộ phận cổ phần nắm trong tay Cát Cảnh Thành, nhưng ông ta đã trên 70, ngày càng ít can dự vào chuyện của tập đoàn, dần dần đem cổ phần chuyển cho con cái và người thân, chuẩn bị hoàn thành chuyển giao tải sản gia tộc.
Tuy cổ phần dần chuyển qua tay người của Cát gia, nhưng họ không có quyền tùy ý bán cổ phần, đó là vì tránh làm phân tán sức mạnh gia tộc.
Có điều trong quá trình đó có khác biệt thân sơ, hai người con trai của Cát Cảnh Thành có được cổ phần của công ty chất lượng, còn những người khác cổ phần của công ty kém hơn.
Cát gia nắm 32% cổ phần của thực nghiệp Gia Tín, Cát Minh Đức chiếm 1/3 còn lại đều nắm trong tay Cát Cảnh Thành.
Những chuyện này đều do Tôn Thượng Nghĩa kể cho Trương Khác, ông ta còn nói:
- Tập đoàn phát triển tới ngày hôm nay, Minh Đức cống hiến rất lớn, ông ngoại Tĩnh Mông đại khái muốn đem thực nghiệp Gia Tín cho hắn, nhưng chưa tới thời khắc cuối cùng, ông cụ không chịu buông tay đâu.
Trương Khác nghĩ: Phân chia chênh lệch như thế Cát Cảnh Thành còn sống thì ai nấy hòa thuận vui vẻ, nhưng ông ta mà đi, Cát gia chẳng náo loạn tung trời sao? Chẳng trách thực nghiệp Gia Tín mấy năm qua sống dở chết dở..
Mặc dù dưới danh nghĩa tập đoàn Gia Tín có rất nhiều xí nghiệp, nhưng vì phân chia không đồng đều này, nên thực chất đã bằng mặt không bằng lòng với nhau rồi.
Cát Cảnh Thành phân phối tải sản như thế, đợi thời khắc ông ta vào quan tài, là lúc cả gia tộc tan rã, có lẽ ông ta sớm có giác ngộ này cũng chưa biết chừng nên đem tài sản hạch tâm để lại hết cho con mình.
Một số chuyện ngay chị em Tôn Tĩnh Hương cũng không biết, vì các cô xưa nay rất lạnh nhạt với chuyện của Cát gia.
Tôn Thượng Nghĩa nói cho biết nhiều nội tình như vậy, đương nhiên không phải vì đơn thuần là tán thưởng mình, cũng không phải vì mình là khách được Tôn Tĩnh Mông mời mà sinh ra hiểu lầm gì.
Ông ta đã thổ lộ nhiều như thế, Trương Khác cũng phải có đi có lại, nói tới một số tháo tác vốn của điện tử Ái Đạt.
Tôn Thượng Nghĩa nghe rất chăm chú, thậm chí còn lấy giấy bút ghi lại, nghiền ngẫm.
o0o
~~Diệp Tiểu Đồng và Thiệu Tâm Văn ở lại Hong Kong ăn tết, nên Hứa Tư cũng không quá cô đơn.
Ngày 30 tết, Trương Khác và Phó Tuấn ngồi má bay về nội địa, trên máy bay trống hoắc, nếu mà biết trước số người mua vé, có khi công ty hàng không thủ tiêu chuyến bay này cũng nên.không gặp phải Tạ Kiếm Nam, tạ ơn trời đất, chắc là hắn và Trần Tĩnh về trước một ngày rồi.
Từ Hong Kong tới sân bay Thanh Sơn của tình thành chỉ mất có hai tiếng, nhưng thủ tục nhập cảnh còn tốn thời gian hơn.
30 tết, giúp việc lái xe trong nhà đều đã nghỉ hết rồi, cho nên Tạ Vãn Tình tự mình lái xe tới đón, cô mặc áo măng tô màu trắng, không cài cúc, bên trong là áo len vàng bó chặt lấy bầu vú tròn trịa tạo nên đường cong quyến rũ, phía dưới là chiếc váy dài quá gối, trông thật duyên dáng trẻ trung, Chỉ Đồng mặc váy hồng, như tiểu công chúa cao quý, đang vẫy tay rối rít gọi:
- Trương Khác! Trương Khác!
Trông thấy hai mẹ con Tạ Vãn Tình, cô đơn của lữ khách xa nhà ngày tết bị quét sạch, Trương Khác cảm giác hạnh phúc ấm áp như trở về nhà, Trương Khác ôm chầm lấy Chỉ Đồng, thơm liên tục lên hai gò má phúng phích của cô bé, nhìn Tạ Vãn Tình đứng phía sau cười tủm tỉm hiền dịu, hẳn lúc này cô cũng có chung cảm giác giống mình. Nếu chẳng phải còn có Phó Tuấn, Trương Khác sẽ ôm cả hai mẹ con vào lòng.
- Đợi em tới ăn trưa đấy, ăn xong hãy về Hải Châu.
Tạ Vãn Tình đưa chìa khóa cho Phó Tuấn, đưa tay ra muốn đón lấy Chỉ Đồng từ trong lòng Trương Khác:
- Được rồi, mùa hè là vào tiểu học rồi, còn muốn được bế sao?
Chỉ Đồng ngúng nguẩy không chịu xuống, Tạ Vãn Tình đành chịu.
Hơn hai mươi phút sau tới được Tân Mai Uyển, Lý Nghĩa Giang không đưa vợ về quê ăn tết, buổi trưa tới ăn cơm cùng, Tân Mai Uyển lâu lắm rồi không náo nhiệt như vậy, lúc này đã một giờ hơn, Trương Khác không Từ Học Bình đợi y tới lúc này chưa ăn cơm, lòng rất áy náy.
Từ Học Bình hỏi lần này đi Hong Kong có thu hoạch gì hay không, Trương Khác cười đáp:
- Có thu hoạch gì hay không phải xem hôm nay ạ, Cát Cảnh Thành thích chia cổ phần cho người nhà trong đêm giao thừa để mừng tuổi.
- Hả?
Từ Học Bình không hiểu lắm.
Trương Khác giải thích cho ông, Tôn Thượng Nghĩa rất hứng thú với lần hợp tác này, vợ ông ta là con gái Cát Cảnh Thành, khi kế thừa gia sản, sẽ không thua kém hai con trai của Cát Cảnh Thành là bao.
Cát Cảnh Thành đã có dấu hiệu không ổn, hai năm qua tốc độ chuyển giao gia sản đã tăng lên, đêm nay với con cháu Cát gia mà nói là ngày đáng mong đợi nhất. Nhà Tôn Thượng Nghĩa chủ động bỏ cổ phần của công ty tốt, yêu cầu cổ phần của gia Tín, chắc là không khó lắm, đương nhiên trước tiên phải trao đổi với Cát Minh Đức trước.
Ăn trưa xong, Trương Khác và Phó Tuấn lái xe về Hải Châu.
Xe vừa mới tới địa phận của Hải Châu thì nhận được điện thoại của Hứa Tư từ Hong Kong gọi tới:
- Bác Tôn bảo tôi gọi điện cho cậu, hiện bác ấy và Cát Minh Đức đã có thể quyết định tương lai của thực nghiệp Gia Tín.
Trương Khác không nhịn được thầm kêu hay, mặc dù bọn họ có điều kiện đàm phán cực kỳ có lợi cũng không ngờ chuyện lại thuận lợi như thế, có thực nghiệp Gia Tín, rất nhiều chuyện trước kia phải bó tay giờ đã có thể nhúng tay vào rồi.
Trương Khác bảo Hứa Tư bàn chuyện hợp tác cụ thể với Cát Minh Đức, sau tết y sẽ bỏ thời gian ra tới Hong Kong chuyến nữa.
Quay về Hải Châu, nhà y đã chuyển sang nhà mới, tiệc tân gia chỉ mời người thân thiết, nghe nói bác cả Trương Tri Vi hôm đó khá là khổ sở, tiếc là Trương Khác không được chứng kiến, tết năm nay cũng không thể về Đông Xã rồi, chú Trương Tri Phi cũng đã chuyển vào Tân Cẩm Viên, hai nhà kề sát bên nhau.
Mùng ba tết Trương Khác cùng cha lên tỉnh thành chúc tết, y chỉ đi ba nhà Từ Học Bình, Diệp Tổ Phạm, Kim Quốc Hải, sau đó ngủ lại qua đêm ở nhà Từ Học Bình, hôm sau hội họp cùng đám Tô Tân Đông, Chu Du bay sang Hong Kong đàm phán chuyện hợp tác.
Mùa thu năm vừa rồi Cát Cảnh Thành trúng gió, mặc dù cứu kịp thời, không để lại di chứng gì, nhưng ông ta phải thừa nhận, không còn mấy tinh lực quản lý vương quốc khổng lồ do ông ta lập nên nữa, liền tăng tốc đem tài sản chia cho con cháu, đồng thời phân rõ quyền lợi và trách nhiệm mỗi người, tránh để bản nhắm mắt xuôi tay, sản nghiệp gia tộc rơi vào hỗn loạn.
Cát Cảnh Thành quá hiểu tâm tư của đám con cháu rồi, muốn xí nghiệp gia tộc không tan rã vì cái chết của mình, chỉ đành thiên vị đem sản nghiệp hạch tâm tập trung vào trong tay một hai người, đương nhiên cách làm này với người khác hết sức không công bằng.
Nhà Tôn Thượng Nghĩa lần này từ bỏ 1.2 % cổ phần giá trị ở địa ốc Hằng Đại chuyển thành 17% cổ phần của thực nghiệp Gia Tín kém gia hơn hẳn, Cát Minh Đức không ý kiến gì, những người khác tất nhiên không có ý kiến.
Cổ phần trong tay Cát Minh Đức cũng tăng tới 15%, như thế Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức có quyền quyết định tương lai của thực nghiệp Gia Tín: Hợp tác với điện tử Ái Đạt.
Trương Khác định đem 3000 vạn đô la Hong Kong của Việt Tú HK, cùng quyền sử dụng thượng hiệu đầu đĩa Ái Đạt tại thị trường Đông Nam Á cùng kỹ thuật chế tạo đầu đĩa có liên quan đầu tư vào thực nghiệp Gia Tín.
Tôn Thượng Nghĩa cũng biết tính cực hạn của thời đại đầu đĩa VCD, quyền sử dụng thương hiệu nếu chỉ có đầu đĩa VCD thôi thì giá trị rất hữu hạn.
+++++
Đây vẫn chỉ là bố cục thôi, rồi sẽ tới trận chiến lớn...