- Vậy em xem đi.
Diệp Kiến Bân nhích người ra, để Tôn Tĩnh Mông ngồi giữa mình và Trương Khác:
- Xem mấy thứ này ảnh hưởng tới ăn uống đấy... À, đồ ăn chúng ta gọi phải được đưa tới rồi chứ?
Nâng cổ tay xem đồng hồ rồi nhìn về phía cửa quán bar.
Trương Khác liếc nhìn Tôn Tĩnh Mông mặc áo chun máu xám, trừ cánh tay lộ ra ngoài, còn lộ luôn cả một phần eo trắng muốt, cơ thể nóng bỏng cô ta ngoài lên quầy bar xem những con số và thuật ngữ kinh tế. Chiếc váy siêu ngắn không đủ bọc kín mông còn trễ xuống, lộ ra quần lót màu đỏ riềm ren.
Trương Khác không dám nhìn nhiều, quay sang thì lại thấy khe vú sâu hun hút qua cái cổ áo, nhìn ngang mắt thì thấy ngay cánh môi tô son đỏ mọng cong cong cực kỳ khiêu khích nam nhân, Trương Khác nuốt nước bọt, đành ngẩng đầu lên một chút nói chuyện với Diệp Kiến Bân.
- Muốn nhìn thì cứ nhìn đi, tôi không để ý đâu, cũng không đi nói với cô bạn gái nhỏ của anh đâu.
Tôn Tĩnh Mông nguýt y một cái, nói thì nói thế, nhưng vẫn kéo áo xuống che phần gần mông bị lộ ra.
Cái đưa mắt này của Tôn Tĩnh Mông làm y hơi ngứa ngáy, nhưng thực sự không dám chọc ghẹo bông hoa đầy gai này, liền đi qua bên Diệp Kiến Bân ngồi.
Diệp Kiến Bân thầm buồn cười, năm ngoái Trương Khác và Hứa Tư cùng tới Tôn gia làm khách, tiếp xúc khá nhiều với Tôn Tĩnh Mông, ít nhiều bị nghi ngờ quan hệ của hai người, có một số chuyện người đương sự chỉ thầm hiểu trong lòng, nếu vô tình để lộ ra hậu quả chết người.
Chẳng trách Trương Khác không dám đáp trả Tôn Tĩnh Mông một câu, chỉ mong cô ta quên đi sự tồn tại của mình, Diệp Kiến Bân hỏi:
- Khi nào cậu sẽ tới Bắc Kinh, hay là để tôi mời chú Hai tôi tới đây nói chuyện?
Mặc dù Trương Khác chỉ ra rõ ràng cơn bão tài chính Châu Á ảnh hưởng tới trong nước lợi nhiều hơn hại, chủ yếu là là do chính sách tài chính quốc vụ viện đưa ra gần đây hóa giải không ít vấn đề tệ nạn kinh tế tồn tại trong nước, cơn bão tài chính qua đi, trong nước sẽ nghênh đón 10 năm phát triển kinh tế hoàng kim, nhưng nếu có phán đoán chuẩn xác cộng chuẩn bị kịp thời, chắc chắn làm kinh tế trong nước hưởng lợi nhiều hơn..
Diệp Trăn Dân trực tiếp xử lý sự vụ thương mai với các quốc gia Châu Á, là một trong số nhân vật trọng yếu chế định chính sách thương mại với các quốc gia Châu Á.
Mặc dù theo dòng chảy chính đánh giá sai tình thế phát triển của Châu Á không phải chuyện gì to tát, nhưng nếu dự đoán chính xác được, đồng thời để trong nước thu lợi ích trong đó, thì dứt khoát sẽ là mốc son chói lọi trong con đường chính trị.
Cho nên Diệp Kiến Bân hi vọng Trương Khác nói chuyện với chú của mình.
- Anh chuyển lời hộ không phải là xong sao?
Trương Khác nhún vai:
- Hai ngày này tôi cũng không có chuyện gì để làm, tôi sẽ ba hoa thêm với anh.
- Tôi chuyển lời hộ khả năng không thể nói thấu đáo vấn đề, bảo chú Hai tôi về một chuyến vậy, có cớ nghỉ ngơi cũng tốt.
Diệp Kiến Bân khá tin vào phán đoán của Trương Khác, nhưng không biết chú mình ra sao, để bọn họ trực tiếp đối thoại thì hơn, lại nhớ ra một chuyện:
- Liễu Chí Quân hẹn gặp cậu, cậu cũng định nói ra chuyện này?
- Nếu bọn họ muốn nghe đương nhiên tôi sẽ nói.
Trương Khác gật đầu:
- Dù sao vài hạng mục lớn trong tỉnh cần đích thân bí thư Đào gật đầu mới được.
- Cái hạng mục sắt thép kia ấy hả?
Tỉnh lý vì muốn huyện Tiểu Cương đông nam Kiến Nghiệp thành cơ sở sản xuất sắt thép trong yếu, năm ngoái khởi động hạng mục sắt thép liên hợp Đông Hải, kế hoạch kỹ thuật và thiết bị đều đưa vào từ Nhật, cuối cùng tiến hành đàm phán với tập đoàn Đông Nhật Thiết.
Đầu tháng 4, sự kiện mua dâm tập thể ở Phú Xuân Các khơi lên làn sóng chống Nhật chống Hàn trong tỉnh, làm đàm phán một dạo bị ngừng ngang, tỉnh cũng tỏ thái độ cứng rắn, Đông Nhật Thiết tự biết mình đuối lý, triệu hồi tất cả nhân viên dính líu vào sự kiện Phú Xuân Các trở về, phái nhân viên khác tới đàm phán lại. truyện được lấy tại TruyenFull.com
Trương Khác đáp:
- Đúng thế, nhưng không phải chỉ có nó.
- Còn sao?
- Lúc trên chúng ta đã nói có vô số tiến nóng tràn vào các nước Đông Á, có khả năng rất cao là dụ cho khu vực này bùng nổ nguy cơ kinh tế, ánh nói xem đám cá mập tài chính quốc tế lại chẳng ngửi thấy mùi máu tanh trong đó sao?
- Ừm!
Từ con số chi tiết Trương Khác thu thập được, Diệp Kiến Bân cũng khuynh hướng cho rằng khu Đông Á rất có khả năng bùng phát nguy cơ kinh tế cục bộ.
- Nếu kinh tế Châu Á phát sinh chấn động, sẽ bắt đầu từ ĐNÁ đặc biệt là Thái Lan, Indonesia những nơi tệ nạn kinh tế đặc biệt nghiêm trọng, năng lực phòng chống nguy cơ lại kém.... Từ hai mươi năm trước Đông Nam Á là khu vực mà Nhật Bản đầu tư vào nhiều nhất, kinh tế ĐNÁ bất ổn, Nhật Bản sẽ bị liên lụy trước tiên. Tỉ lệ đồng Yên với đồng USD sẽ sụp giảm, đồng nhân dệ tương đối ổn định, tài chính đưa thiết bị kỹ thuật hạng mục sắt thép nếu có thể tranh thủ vay đồng Yên, ít nhất có thể lấy lợi tử tỉ giá.
Lúc này thức ăn của bọn họ gọi đã được mang tới, đành ngừng câu chuyện, tranh thủ ăn buổi tối quán bar còn mở cửa.
Tôn Tĩnh Mông cầm tờ giấy Trương Khác viết những con số kinh tế xem nửa ngày trời chẳng hiểu gì cả, giận dỗi ném cho Diệp Kiến Bân, Diệp Kiến Bân cẩn thận gấp lại cất đi.
Ăn tối xong, dọn dẹp qua loa, quán bar chính thức bắt đầu một ngày kinh doanh, Đường Thanh, Trần Phi Dung, Tô Nhất Đình lần đầu ra vào chốn thế này, nhìn đám đông ùn ùn đổ vào quán bar, hết sức hưng phấn. Trương Khác và Diệp Kiến Bân chui vào một góc tiếp tục câu chuyện.
Nói tới hạng mục sắt thép liên hợp, đây là hạng mục đầu tư lớn nhất lịch sử tỉnh tự trước tới nay, tài chính lên tới 10 tỷ, trong đó 70 - 80 % dụng tại thiết bị và kỹ thuật, nguồn tài chính là phần quan trọng của cuộc đàm phán.
Nếu có thể vây được tiền từ Nhật, đồng thời kéo dài thời gian trả nợ sau năm 98, khi ấy qua cơn bão tài chính Châu Á, tỉ giả đồng Yên với đồng USD giảm mạnh, còn nhân dân tệ đúng giá, riêng phần này thôi thực tế phải trả ít đi 30% giá trị số tiền.
Trương Khác trước đó đã giao lưu vấn đề này với Từ Học Bình, nếu Đào Tấn cũng tiếp thu phán đoán của Paul Krugm về tình thế kinh tế Châu Á, tỉnh Đông Hải có thể chuẩn bị trước một chút, tranh thủ thêm hạn ngạch vốn vay...
Đương nhiên Trương Khác không phải là không có tính toán cho lợi ích của bản thân.
Hương Tuyết Hải hai năm tới phải đưa vào dây chuyền sản xuất và kỹ thuật mới, Tân Quang cũng sẽ mở rộng mạnh sản xuất giấy, hai hạng mục này cộng lại gần một tỷ.
Trương Khác khuynh hướng hợp tác với doanh nghiệp Nhật Hàn, về mặt kỹ thuật và chế tạo máy bọn họ rất đáng tín nhiệm.
Nhưng chỉ bằng vào sức ảnh hưởng của bản thân Hương Tuyết Hải và Tân Quang, khả năng vay được vốn đầu tư của Nhật Bản là cực thấp, Trương Khác muốn mượn tay tỉnh, trở thành một phần hạng mục của tỉnh. Hương Tuyết Hải vốn có gần nửa cổ phần quốc hữu, Tân Quang lại có kế hoạch trồng rừng lớn, đương nhiên có lý do hưởng thụ một số lợi ích. Đây chính là một phần trong mắt xích kế hoạch hoàn chỉnh của Trương Khác.
Thế nhưng không thể nói rõ đầu năm sau đám cá mập tài chính sẽ thăm dò công kích Thái Lan, tới giữa năm phát động cuộc tiến công thực sự, cơn bão mau chóng quét dọc Thái Lan, tiếp đó cuốn sang Malaysia, Indonesia, Singapo, Nhật Bản, Hàn Quốc, Hong Kong, Đài Loan... Cuối cùng tới cả Nga cũng bị cuối vào.
Trương Khác hiện giờ đang thu thập con số và chứng cứ liên quan, cố gắng trình bày thấu triệt cho Diệp Kiến Bân, cho dù không biết trước tương lai cũng có thể đưa ra phán đoán: Một số quốc gia Đông Nam Á đã thành con mồi béo nhất của đám cá mập tài chính quốc tế.
Nói chuyện hết sức hợp ý, đặc biệt trước khi quán bar đóng cửa, nơi này ầm ĩ liên tục, làm Trương Khác và Diệp Kiến Bân chẳng hề nhận ra thời gian trôi đi.