Sau chuyện Nam Cung Kinh Hồng về nước, Diệp Khai vốn định lập tức trở về Đông Sơn.
Bất quá sau đó hắn t nhận được thông tri, nói là trung ương cử hành hội nghị triển khai công tác kinh tế mười tỉnh phương bắc.
Bởi như vậy, Diệp Khai cũng không cần vội vã trở về.
Tính ra còn có ba ngày nữa mới họp, nói cách khác hắn sẽ ở kinh thành thêm chừng mười ngày, đối với hắn mà nói, coi như là một đoạn thời gian nghỉ ngơi tương đối dài.
Chương trình hội nghị cũng không tính thật khẩn trương, ngoại trừ giai đầu tiên có Chính phủ (Quốc vụ viện) phụ trách đọc diễn văn khai mạc, nghe nói đồng chí Giang Thành cũng muốn thị sát, bởi như vậy, Diệp Khai muốn vắng mặt lúc đó không cách nào thực hiện.
Dù sao, mạo hiểm bị đồng chí Giang Thành bắt được đang đi chơi thì không phải việc tốt.
- Như vậy cũng tốt, buổi tối anh tổ chức gia yến, mời cả nhà ăn bữa cơm đoàn viên.
Diệp Kiến Hoan nghe được tin tức này, rất vui vẻ nói.
- Cũng tốt, cũng không biết lão gia tử có tranh thủ được thời gian đến?
Diệp Khai nghe xong, cũng tán thành, chỉ là lo lắng Diệp lão gia tử Diệp Tương Kiền lấy không ra thời gian đến.
- Để anh liên hệ trước xem sao.
Diệp Kiến Hoan cũng rất quan tâm.
Bất quá Diệp Kiến Hoan khẳng định không dám trực tiếp liên hệ Diệp lão gia tử, hắn sẽ gọi điện thoại tới cha hắn Diệp Tử Kiện, nói ý định của mình, lại nói chú ba Diệp Tử Bình cùng Diệp Khai đều ở kinh thành, cơ hội khó được.
- Được rồi, để anh gọi cha..
Diệp Tử Kiện quả nhiên gật đầu.
Không bao lâu, Diệp Tử Kiện gọi điện thoại lại, cười nói:
- Lão gia tử đồng ý, buổi tối rảnh được ba tiếng, chú hai con cũng quay trở lại kinh báo cáo công tác, chúng ta người một nhà thật có thể đoàn tụ một chút.
- Chú hai cũng trở về nữa à? Như thế niềm vui ngoài ý muốn rồi.
Diệp Kiến Hoan nghe xong mừng rỡ.
- Sắp xếp một khách sạn quy củ, không cho rườm rà.
Diệp Tử Kiện dặn con trai, ông biết hắn bình thường có chút phóng đãng.
- Dạ.
Diệp Kiến Hoan lập tức cam đoan.
Nếu ở với Diệp Khai, Diệp Kiến Hoan đương nhiên sẽ an bài một ít tiết mục, thế nhưng Diệp lão gia tử có ở đó thì hắn không dám, chẳng phải tự làm khó mình sao?
Sau khi Diệp lão gia tử xác định có mặt, những người còn lại cũng dễ làm rồi. Mặc dù là thân phận ủy viên cục chính trị như Diệp Tử Bình thì cũng tùy theo hành trình của Diệp lão gia tử.
Đến tám giờ tối, Diệp Khai cùng Diệp Kiến Hoan xuất hiện tại cửa lớn khách sạn Yến Vân.
Khách sạn Yến Vân là một kiến trúc khách sạn giả cổ, bên trong hơn hai mươi kết cấu tứ hợp viện, mỗi tứ hợp viện có thể chứa hơn ba phòng bao lớn, đủ cho hơn trăm người.
Vì chiêu đãi các trưởng bối, Diệp Kiến Hoan bao trọn một tứ hợp viện.
Bất quá tính toán, bao một tứ hợp viện cũng không phải là xa xỉ. Dù sao đêm nay đến đây có thường vụ cục chính trị Diệp lão gia tử, uỷ viên cục chính trị Nhị lão gia tử, Diệp Tử Bình, ủy viên trung ương, tổng tham mưu thượng tướng Diệp Tử Kiện, ủy viên trung ương, tư lệnh đại quân khu Liêu Đông thượng tướng Diệp Tử Sơ, ủy viên dự khuyết trung ương, tổng cục trưởng tổng cục tình báo Lê Thiên Chính…
Những đại nhân vật này tới, mỗi người mang mười cảnh vệ đều là chuyện rất bình thường, về phần nói bác gái và dì nhỏ tuy trong nhà không thiếu quan lớn cấp tỉnh hay bộ nhưng ít xuất hiện hơn.
Nói tóm lại, đêm nay cả nhfa lão Diệp gia đoàn tụ, trong viện tràn đầy người.
Cũng may là vị trí khách sạn Yến Vân ở chỗ phồn hoa, dù bọn họ có đội xe hộ tống thì cũng không quá bị chú ý, chỉ là đám nhân viên của khách sạn cảm thấy không bình thường.
Những người này tuy đều ăn mặc thường phục, nhưng bộ dạng cũng biết là đại nhân vật quen tạo hình trước ống kính, chỉ là bọn họ đeo kính râm nên không nhìn ra.
Về phần nói rượu và đồ ăn lẫn những dịch vụ khác đưa lên phòng thì đều do nhân viên công tác của người ta làm, bên nhân viên khách sạn cũng không rõ khách bên trong là ai.
Lão bản khách sạn tên là Hùng Thiên Cấu, cũng là con cháu kinh thành, tổ tiên đã từng là quan viên cấp phó tỉnh, trong kinh thành coi như nhân vật có chút diện mạo, thường xuyên tiếp đãi đại nhân vật. Sau khi hắn nghe nói tình huống thì xuất phát từ hiếu kỳ liền chạy tới muốn xem xem đến tột cùng là nhân vật nhào nào đang làm loại đại phô trương này?
Bất quá hắn vừa mới tới liền thấy được chiếc Cadillac dài thượt, lại nhìn biển số xe, không khỏi lắp bắp kinh hãi:
- Nguyên lai là Diệp gia đại thiếu đã tới, khó trách bao xuống đến toàn bộ viện.
Những người trong kinh thành như hắn vẫn tương đối quen thuộc đối với tọa giá của Diệp đại thiếu Diệp Kiến Hoan, ai bảo Diệp Kiến Hoan Diệp đại thiếu biết làm sinh ý, mấy xí nghiệp dưới cờ đều phát triển không ngừng, ngày thu đấu vàng?
Đám con cháu quan lại trong kinh thành tuy tương đối nhiều, nhưng đại bộ phận đều dừng lại ở chỗ chạy dự án hay dẫn mối kiếm chút tiền, dĩ nhiên không thể sánh cùng Diệp đại thiếu tự mình làm ăn, về phần nói phương diện tiền lời vậy thì càng không thể.
Khách sạn của Hùng Thiên Cấu coi như nổi danh trong Tứ cửu thành nhưng lợi nhuận một năm cũng chỉ hơn ngàn vạn, thật sự không thể đánh đồng với Diệp đại thiếu.
- Chuyện này nên đi kính.
Hùng Thiên Cấu cùng Diệp Kiến Hoan cũng có duyên gặp mặt mấy lần, đêm nay Diệp đại thiếu đã chọn khách sạn của mình để tiêu phí vậy thì Hùng Thiên Cấu nếu biết nhất định phải ra mặt chào đón, một là cảm tạ người ta đã chiếu cố, hai là cũng bắt quan hệ.
Đại nhân vật lăn lộn trong kinh thành rất nhiều, một khi phương diện nào chiếu cố không đủ rất dễ dàng dẫn xuất phiền toái, Hùng Thiên Cấu mặc dù có chút nền tảng, nhân mạch quan hệ được nhưng với nhân vật như Diệp đại thiếu vẫn muốn tìm cách giao hảo.
Dù sao, thế lực lão Diệp gia hiện tại như mặt trời ban trưa.
- Lấy trong hầm rượu mấy bình cực phẩm lão Bạch Phần, để tôi tự mình đưa qua. Hùng Thiên Cấu bảo quản lý đại sảnh.
- Dạ.
Quản lý đại sảnh lập tức an bài, không bao lâu lấy xe đẩy để mấy bình lão Bạch Phần cực phẩm trong kho ra, dù chưa mở nhưng đã ngửi thấy chút hương vị bùn đất, tuyệt đối là rượu ngon ủ lâu.
- Lão Diệp gia ngoại trừ thích uống rượu vang đỏ thì còn ưa thích loại lão Bạch Phần này, vậy cũng là hợp ý rồi.
Hùng Thiên Cấu nói với quản lý đại sảnh.
- Chẳng phải là một con cháu cao quan kinh thành thôi sao, đáng giá lão bản cẩn thận như vậy?
Quản lý đại sảnh có chút khó hiểu hỏi ngược lại.
- Cái này anh không hiểu, Diệp đại thiếu năng lượng rất lớn, về phần nói em trai của hắn là Diệp Nhị thiểu càng là nhân vật truyền kỳ trong kinh rồi......
Hùng Thiên Cấu lắc đầu nói:
- Nghe nói Diệp Nhị thiểu quay trở lại kinh, đêm nay chắc là anh em họ ngồi lại với nhau, bằng không không thể phô trương lớn như vậy.
Hùng Thiên Cấu đúng là nhạy cảm, chỉ dựa vào hành tung của Diệp Kiến Hoan đã đoán được hiện giờ hắn không thể nào là chiêu đãi bằng hữu bình thường, dù sao ở đây cũng không thích hợp để chiêu đãi bạn bè, trong đám nhân viên phục vụ cũng không thấy quá nhiều cô gái xinh đẹp, nên hắn cho rằng Diệp Kiến Hoan vô cùng có khả năng là chiêu đãi em trai Diệp Khai Diệp Nhị thiếu.
- Diệp Nhị thiếu so Diệp đại thiếu càng ngưu bức?
Quản lý đại sảnh có chút tò mò.
- Quá ngưu bức.
Hùng Thiên Cấu cảm khái không thôi.
Diệp Khai trong kinh thành, nhất là ở trong vòng đám con cháu cao quan kinh thành đã sớm trở thành truyền kỳ, tuy giờ hắn đi tỉnh Hà Đông nhậm chức, nhưng câu chuyện truyền lưu vẫn được truyền tụng.
Nghĩ đến chiến tích huy hoàng trước kia trong kinh thành của Diệp Khai, Hùng Thiên Cấu không khỏi phân phó một câu:
- Diệp đại thiếu còn dễ nói một ít, vị Diệp Nhị thiếu này là nhân vật ngàn vạn không thể trêu chọc, nhớ kỹ cho tôi!
- Dạ.
Quản lý đại sảnh nhẹ gật đầu, trong nội tâm có một chút hiếu kỳ, nhân vật có thể làm cho Hùng tổng khẩn trương như vậy, tuyệt đối không phải người bình thường ah.
Hùng Thiên Cấu tự mình phụ giúp xe đẩy tới cửa ra vào tiểu viện.
Nhân viên công tác lập tức chặn lại:
- Đưa cho chúng tôi là được rồi.
- Vị này, tôi là lão bản Hùng Thiên Cấu của khách sạn Yến Vân, có quen biết với Diệp đại thiếu, có mấy bình rượu cất giữ đã lâu, cố ý tới kính một chén rượu.
Hùng Thiên Cấu nói.
Hắn nhìn mấy người đứng ngoài cửa đã cảm thấy có chút rất không thích hợp vì nhìn họ đằng đằng sát khí, tuyệt đối không giống bảo tiêu bình thường.
Liên tưởng đến nội tình lão Diệp gia, hắn khẳng định đêm nay chắc chắn không phải yến hội bình thường.
- Không được, đây là gặp mặt riêng.
Nhân viên công tác không chấp nhận yêu cầu của hắn.
Hùng Thiên Cấu nghe xong, càng kiên định suy đoán của mình, quả nhiên đêm nay không tầm thường ah, bất quá hắn tới chỉ để nịnh bợ Diệp đại thiếu một chút, chỉ cần có rượu đưa tới coi như thể hiện ra nhiệt tình bản thân, bởi vậy cũng không nhất định phải cầu kiến đến Diệp đại thiếu.
- Ha ha, tôi lại tưởng là ai đây, nguyên lai là lão Hùng ngươi tự mình đã tới...... Ha ha, cám ơn cám ơn......
Đúng lúc này, sau lưng vang lên một giọng, chính là Diệp đại thiếu Diệp Kiến Hoan phát ra.
Hùng Thiên Cấu nhìn lại, lập tức vui vẻ, bên cạnh Diệp Kiến Hoan là một người trẻ tuổi, dáng vẻ vài phần tương tự, đoán chừng chính là vị Diệp Nhị thiểu Diệp Khai trong truyền thuyết , bất quá bên người Diệp Khai còn có một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, không biết là thần thánh phương nào?