- Mở hầm ra.
Nam Cung Ly nhìn tình huống chung quanh, ra lệnh cho hai gã thủ hạ.
- Tuân lệnh, Ly công tử.
Hai gã thủ hạ gật đầu đáp lại.
Cả hai dịch chuyển một cái bàn trong kho, để lộ một tấm thép chừng có đường kính chừng một mét, mở ra có một cửa hầm.
Bên trong có đèn tự động bật sáng, chiếu rõ cầu thang xoáy kết nối với cửa hầm.
Nam Cung Ly đi dọc theo cầu thang, bước chân nện xuống bậc cầu thang bằng thép phát ra tiếng rầm rầm, vang trọng trong không gian tĩnh mịch.
Diện tích bên dưới cũng không quá rộng, phân thành mấy gian, trong đó phương tiện rất đầy đủ, hiển nhiên đã xây dựng từ trước, nhà kho chỉ xây bên trên để ngụy trang.
- Ly công tử.
Hai thủ hạ cảnh giới ở dưới thấy Nam Cung Ly liền nhất loạt lên tiếng.
- Ân, các ngươi khổ cực.
Nam Cung Ly nhẹ gật đầu, sau đó hỏi:
- Tình hình lão gia hỏa như thế nào?
- Vẫn như cũ, một câu cũng không chịu. Một gã thủ hạ hồi đáp.
Nam Cung Ly nhìn qua vách tường bằng pha lê có thể thấy một người đàn ông bị còng tay ngồi trên ghế, chính là gia chủ đương thời Nam Cung Thủ Chuyết của Nam Cung thế gia.
Nhìn nhìn tình huống bên trong, trong nội tâm Nam Cung Ly do dự, không biết nên làm thế nào mới tốt.
Nam Cung Thủ Chuyết là gia chủ đương thời của Nam Cung thế gia, có được nhiều tài khoản bí mật hải ngoại thuộc về tài phú kếch xù của Nam Cung thế gia.
Đám Nam Cung Ly liên thủ lừa Nam Cung Thủ Chuyết đến Paris, hơn nữa tống giam ông ta, mục đích chủ yếu là vì số tiền lớn này.
Nếu như cầm số tiền kia, vậy thì hướng đi của Nam Cung thế gia về đâu cũng không phải vấn đề.
Nhưng đau đầu là Nam Cung Thủ Chuyết phi thường ngoan cố, sau khi bị bắt thì không hề nói một lời, về phần tài khoản bí mật thì càng đừng mong moi từ trong miệng của ông nửa chữ.
Tình huống này khiến cho Nam Cung Ly phi thường lo lắng. Vốn hắn nghĩ chuyện dễ dàng, ai ngờ đá trúng thiết bản, hiện tại đâm lao phải theo lao, tiến thối lưỡng nan.
Đương nhiên, nếu như chỉ là Nam Cung Thủ Chuyết không chịu giao ra mật mã tài khoản bí mật thì cũng không sao, nhiều nhất là đem hắn giam giữ khảo vấn mà thôi. Nhưng bây giờ Nam Cung Vân đã phát hiện Nam Cung Thủ Chuyết mất tích, hơn nữa hoài nghi tập trung vào Nam Cung Ly hắn, chuyện này có chút khó giải quyết rồi.
Một khi việc này tiết lộ ra ngoài, hắn không còn có nơi sống yên ổn trong Nam Cung thế gia.
- Hai người các ngươi tới đây, chúng ta lại thẩm vấn lão gia hỏa này, nhất định phải hỏi ra vấn đề mấu chốt nhất.
Nam Cung Ly suy nghĩ đến tình cảnh gian nan, không khỏi nhẫn tâm.
Nếu lão gia hỏa này không chịu phối hợp vậy thì giữ lại cũng không có bao nhiêu tác dụng.
- Dạ.
Một gã thủ hạ mở cửa phòng ra, sau đó ba người đi vào.
Nam Cung Thủ Chuyết bị khóa ở trong phòng nghe động tĩnh thì ngẩng đầu lên, tựa hồ muốn phân biệt thân phận của đối phương.
- Lại thêm một người sao?
Trong tiếng bước chân, Nam Cung Thủ Chuyết đã đoán được số người của đối phương.
Nam Cung Ly chau mày, vô thức ho khan một tiếng.
Đối với chú ba này, Nam Cung Ly chưa nói tới thân tình, nhưng lại có vài phần sợ hãi. Từ khi hắn lăn lộn thì Nam Cung Thủ Chuyết đã quản lý sự vụ ngày thường của gia tộc, quyền uy rất nặng.
Chỉ là không nghĩ hôm nay Nam Cung Thủ Chuyết trở thành tù nhân của hắn, lại còn phải khảo vấn. Đối lập như thế khiến bản thân Nam Cung Ly cũng không thể tưởng tượng.
Nhưng Nam Cung Ly cũng không ngờ một tiếng ho khan của hắn lại làm bại lộ thân phận.
- Ta tưởng là ai, nguyên lai là Nam Cung Ly ngươi đang làm trò quỷ.
Nam Cung Thủ Chuyết bỗng nhiên nói, ông nhận ra thân phận của Nam Cung Ly từ tiếng ho khan.
Tuy những năm gần đây này, Nam Cung Ly đa số thời gian đều ở bên ngoài kinh doanh nhưng Nam Cung Thủ Chuyết theo dõi lớp trẻ lớn lên, tự nhiên biết rõ tập tính từng người. Phổi của Nam Cung Ly không tốt, có thói quen ho khan, Nam Cung Thủ Chuyết biết rõ điểm này.
Nhất là sau khi ông đột nhiên bị thiết kế ám toán, Nam Cung Thủ Chuyết vẫn nghĩ có khả năng rất lớn là bên trong gia tộc nhúng ta, như vậy Nam Cung Ly tự nhiên cũng không thoát được quan hệ, lúc này lại nghe được tiếng ho khan quen thuộc, sao không thể nghĩ ra là ai giở trò quỷ ở sau lưng?
Nam Cung Ly lắp bắp kinh hãi, nhưng rất nhanh đoán được một tiếng ho khan của mình đã làm bại lộ thân phận.
- Ân, chú ba.
Nam Cung Ly lại ho khan một tiếng, chầm chậm nói:
- Có một số việc, cháu tin tưởng lão nhận gia nắm chắc, cho nên những tài khoản bí mật ở hải ngoại vẫn nên đưa ra mới tốt. Tiền dĩ nhiên là tốt nhưng nếu có tiền mà mất mạng thì cũng không phải chuyện hay, có đúng không?
-Thằng ranh, gan mày lại lớn như vậy, có can đảm xếp đặt thiết kế hãm hại Gia chủ, chẳng lẽ không sợ hãi? Nam Cung Thủ Chuyết căn bản không
để ý đến hắn, trái lại chất vấn Nam Cung Ly.
- Chú ba cũng đừng làm cháu sợ, cháu cũng không phải hài tử.
Nam Cung Ly cười nhẹ:
- Hơn nữa, chuyện lần này cháu chỉ là người chạy việc mà thôi, chuyện lớn như vậy, ngài thực xem cháu làm được?
Nam Cung Thủ Chuyết sau khi nghe, ngược lại không nói gì thêm.
Trong chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ, với năng lực bản thân Nam Cung Ly muốn làm điểm này thì Nam Cung Thủ Chuyết cũng không tin, sau lưng của hắn nhất định là có ủng hộ.
- Là ai?
Nam Cung Thủ Chuyết qua một hồi, rốt cục hỏi.
- Là ai......trong lòng chú ba ngài còn không rõ ràng lắm sao?
Nam Cung Ly cười nói.
Những nhân vật có đảm lược trong Nam Cung thế gia cũng chỉ có vài người, với tư cách Gia chủ, trong lòng Nam Cung Thủ Chuyết há lại không rõ ràng ai là người có động cơ mưu hại hắn?
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, nếu như lần này Nam Cung Kinh Hồng không có ý định trở về thì mâu thuẫn trong nhà cũng không trở thành bạo phát dữ dội như vậy.
Cái gọi là băng dày ba thước không phải do chỉ một ngày lạnh, mâu thuẫn bên trong Nam Cung thế gia kỳ thật cũng có quá trình tích tụ, lúc này bất quá là một hồi tổng bộc phát mà thôi.
- Ta sẽ không để cho các ngươi như nguyện.
Cn nhắc những chuyện này, Nam Cung Thủ Chuyết nói.
Chê cười, đối với một số người phản nghịch của gia tộc, Nam Cung Thủ Chuyết thân là Gia chủ, tuyệt đối sẽ không hướng bọn họ cúi đầu.
- Cháu đây cũng chỉ có thể không khách khí.
Nam Cung Ly hồi đáp.
Hắn vung tay lên, hai gã thủ hạ đi tới, trong tay cầm một cái máy khoan điện, cắm nguồn điện vào phát ra thanh âm ù ù.
- Chú ba tôi có hai cái răng sâu vẫn luôn đau nhức, hiện tại các ngươi nhổ giúp ông ta.
Nam Cung Ly thản nhiên nói với hai gã thủ hạ.
Lúc đám Diệp Khai lái xe trở lại thì cảnh sát đã rời đi.
- Quả nhiên là thế.
Nam Cung Vân thấy vậy cũng có chút bội phục.
Diệp Khai không cho là đúng:
- Kỳ thật cũng không có cái gì, chúng ta lo lắng bị cảnh sát phát hiện, đối phương đồng dạng cũng có băn khoăn phương diện này.
Nam Cung Ly bắt giam trái phép Gia chủ Nam Cung Thủ Chuyết, nếu như bỏ mặc cảnh sát đi vào thì chuyện rất có thể sẽ bại lộ. Hơn nữa sự vũ trang trong trang trại cũng vượt xa phạm vi cho phép của cảnh sát.
Những vấn đề này một khi lọt ra đều là phiền toái rất lớn, đám Nam Cung Ly tự nhiên không dám để cảnh sát đi vào điều tra.
Bởi như vậy, n Diệp Khai có cơ hội đánh một đòn hồi mã thương. Sau khi trải qua chuyện vừa rồi, đối phương trong khoảng thời gian ngắn cũng sẽ không dự liệu, đám Diệp Khai còn dám trở về?
- Thiết bị giám sát trong trang trại nhiều lắm, phải nghĩ biện pháp giải quyết hết mới được.
Nam Cung Vân suy nghĩ vấn đề này, nói với Diệp Khai.
Nam Cung Vân vừa rồi đột nhập trang trại cảm thấy có cameras nhiều như vậy sẽ ảnh hưởng đến hành động. Nếu lúc này muốn đánh úp thì phải triệt tiêu hết tai mắt đối phương, bằng không mà nói, phần thắng không lớn.
- Chuyện này cũng không quá dễ dàng. Diệp Khai trầm ngâm nói.
- Nếu như không được thì đánh sập phòng điều khiển của bọn họ....
Một gã thủ hạ phân tích:
- Tôi đã chú ý rồi, mọi thiết bị đều kết nối với một phòng trắng, chỗ đó nhất định là phòng quan sát. Nếu như tiêu diệt nó thì chắc là thiết bị giám sát của đối phương sẽ không có tác dụng.
- Có đạo lý.
Diệp Khai nghe xong, gật đầu đồng ý nói:
- Như vậy, chuyện này giao cho anh rồi.
- Yên tâm đi.
Thủ hạ nghe xong, cười cười nói, rất nhanh lấy từ sau xe ra một ống phóng rốc-két.
- Động tác các anh cũng thật lưu loát.... Diệp Khai nhìn, hít sâu một hơi.
Bất quá giờ này hắn cũng không có ý kiến gì, chỉ cần là trong thời gian ngắn nhất, đem Nam Cung Thủ Chuyết cứu ra, về phần bọn họ chọn dùng thủ đoạn gì, dù có dùng tới va-li đạn hạt nhân thì Diệp Khai cũng không cảm thấy có gì ngạc nhiên.
Sau vài phút, một đạo ánh lửa bay lên, phòng trắng đối diện lập tức hóa thành một mảnh phế tích.
Trong trang trại lập tức hoảng loạn rồi, không ai nghĩ đối phương có thể dùng ống phóng rốc-két để đối phó bọn họ.
- Hành động!
Diệp Khai ban bố mệnh lệnh cuối cùng.
Nam Cung Vân, Lê Ngũ và tất cả 16 đặc công bách chiến tinh anh đằng đằng sát khí vọt vào trong trang trại rượu, mục tiêu là nhà kho vừa mới tiến vào.