Quan Môn

Chương 272: Tiền Rup Nguy Cơ Trọng Trọng

-Đi nước Nga mở ngân hàng? Sao cháu lại nghĩ tới loại chuyện này?

Sở Vân Tùng nghe được câu nói của Diệp Khai, quả nhiên lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.

Nga là nước cộng hòa lớn nhất kế thừa di sản của Xô Viết, tự nhiên là nước cộng hòa có thực lực cường đại nhất trong những nước gia nhập liên minh, tuy hiện tại còn có một liên minh gọi là độc liên thể, nhưng ở trong mắt mọi người chỉ có nước Nga mới được xem là nước lớn thực sự.

Kế thừa diện tích quốc thổ Xô Viết, nhìn số lượng nhân khẩu, nước Nga có thể xem là nước thừa kế sau Xô Viết, mà trọng yếu nhất chính là nước Nga còn kế thừa lực lượng hạt nhân của Xô Viết cùng võ trang quân bị cường hãn nhất.

Đồng thời nước Nga cũng nhận lấy trách nhiệm trọng đại duy trì đồng Rup của Xô Viết để lại.

Nhắc tới đồng Rup, đã có được gần 70 năm lịch sử, vào năm 1924 sau khi Xô Viết kết minh tiến hành cải cách đồng tiền. Vào tháng 1 năm 1961 lại thêm một lần tiến hành cải cách thành đồng Rup, quy định độ nặng là 0.981472 khắc, tỉ suất hối đoái với đô la xác định là một đô la đổi 0.9 Rup.

Trong ba mươi năm kế tiếp, tỉ suất hối đoái trên cơ bản đều duy trì ở mức độ này, không có biến hóa gì quá lớn.

Tới ngày 24 tháng 4 năm 1985, chính phủ trung ương Xô Viết tổ chức hội nghị, cho rằng quốc gia đã lâm vào trạng thái nguy cơ cần phải tiến hành biến cách cùng cải tạo căn bản…

Vì vậy dưới sự lãnh đạo của Gobachev, trải qua hai năm, Xô Viết đã bắt đầu đưa ra một loạt cải cách chính trị cùng thể chế kinh tế. Đưa ra chiến lược gia tộc kinh tế phát triển, kết quả lại hoàn toàn ngược lại. Bởi vì trì hoãn việc cải cách nông nghiệp tạo thành việc cung ứng thực phẩm vô cùng khẩn trương, trì hoãn chế độ cải cách sở hữu ảnh hưởng tới việc phát huy tính tích cực, sau khi trải qua đủ loại phương án cải cách, Xô Viết càng đẩy nhanh quá trình giải thể.

Khi Xô Viết đi tới biên giới giải thể, vào ngày 1 tháng 11 năm 1990, tỉ suất hối đoái đồng Rup chính thức sau ba mươi năm lần thứ nhất bị giảm giá trị, từ một đô la hối đoái 0.6 Rup hạ xuống một đô la hối đoái 1.80 Rup.

Mà cho tới hiện tại, sau khi Xô Viết đã hoàn toàn giải thể, tỉ suất hối đoái đồng Rup chính thức đã hạ xuống một đô la hối đoái 2.0 Rup.

Có thể nói, chỉ trong vòng một năm thời gian đồng Rup đã giảm giá trị gấp ba lần!

Ở dưới dạng tình huống này, ngay trong tiền cảnh đồng Rup còn chưa được thể hiện rõ ràng, Sở Vân Tùng làm sao dám đi qua Nga mở ngân hàng? Đầu tư xem như bỏ qua, nhiều nhất là trôi theo dòng nước thôi, nhưng nếu mở ngân hàng thật sự biến thành động không đáy, có bao nhiêu tiền quăng vào đó đều sẽ không đủ đền bồi.

Một khi hoàn cảnh nước Nga chuyển biến xấu, như vậy chuyện ngân hàng phải đóng cửa chỉ xảy ra trong vòng một đêm mà thôi.

-Bác thật không có lá gan này, hơn nữa ở trong mắt người Nga, người Hoa chưa hẳn là được hoan nghênh.

Sở Vân Tùng lắc đầu, rốt cục vẫn phải từ chối lời đề nghị của Diệp Khai.

Diệp Khai biết rõ muốn nói động Sở Vân Tùng khẳng định phải xuất ra chút thành ý, cũng phải xuất ra một chút căn cứ chính xác, nếu không làm sao có thể thuyết phục được hắn, phải biết rằng Sở Vân Tùng cũng được xưng là chuyên gia tài chính có ánh mắt inh nhất nhì trong nước, từng hiệp trợ cao tầng chế định không ít chính sách tài chính, nói dăm ba câu nhất định không cách nào đem hắn thuyết phục.

Nhất là hắn còn là cha vợ tương lai của Diệp Khai, trên bản thân đã có ưu thế thân phận.

Chuyện Sở Vân Tùng lo lắng nhất vẫn là đồng Rup của Nga không thể kiên trì, nếu như ở thời điểm này tiến vào hệ thống tài chính của Nga, như vậy tỷ lệ trầm thuyền sẽ phi thường lớn.

-Nếu như cháu nói đây là một cơ hội kiếm tiền tốt phi thường thì sao?

Diệp Khai suy nghĩ một chút, lại hỏi Sở Vân Tùng.

-Bác không thể cầm tiền của quốc gia đi đánh bạc lời nói còn không biết có thể xác định được như lời cháu nói hay không.

Sở Vân Tùng trả lời cũng rất dứt khoát.

Diệp Khai gật nhẹ đầu, hiểu được quyết định của Sở Vân Tùng kỳ thật cũng là chuyện rất bình thường, với tư cách là người chấp chưởng ngân hàng cỡ lớn, lực ảnh hưởng cùng lực khống chế ngân hàng của Sở Vân Tùng là cực cao, đồng thời hắn cũng phải gánh chịu phong hiểm chính trị rất lớn.

Dù sao ngân hàng Kiến Thiết là một ngân hàng thương nghiệp đơn thuần, đối với các hạng mục phát triển kiến thiết ở khu Trường Giang mang theo ý nghĩa trọng yếu, Sở Vân Tùng không khả năng mạo hiểm quá lớn đi tham dự một vụ làm ăn không ổn định tại nước Nga, mặc dù nói muốn khai thác nghiệp vụ ở một vùng đất mới cũng rất trọng yếu, nhưng đối với quốc gia mà xu hướng chính trị cùng tình thế kinh tế đang trong giai đoạn rối loạn như Nga mà nói đối với Sở Vân Tùng thật sự không thích hợp.

Đúng như lời nói của Sở Vân Tùng, hắn không thể cầm tiền của quốc gia đi mạo hiểm.

Thế nhưng nếu như không có ngân hàng tham dự, Diệp Khai rất khó thu lợi từ trong việc đồng Rup bị giảm giá trị, hắn đối với phương diện tài chính xác thực là không lành nghề, mặc dù biết được chút ít nhưng chưa từng cẩn thận nghiên cứu qua những chuyện này, bởi vậy trong khoảnh khắc chợt trầm mặc, qua một lúc Diệp Khai chợt hỏi:

-Bác Sở, nếu như cháu khẳng định trong hai năm tới đồng Rup sẽ bị giảm giá trị trong phạm vi lớn, như vậy cháu có thể thông qua thủ đoạn gì mới đạt được lợi ích lớn nhất trong sự kiện này?

-Ah, cháu xác định đồng Rup sẽ bị giảm giá trị trong phạm vi lớn hay sao?

Sở Vân Tùng nghe xong quả nhiên sững sờ.

Nói thật ra, hiện tại manh mối đồng Rup sẽ bị giảm giá trị thật lớn còn chưa có xuất hiện.

Biểu hiện kinh tế của Xô Viết trong hai năm qua có thể nói là hoàn toàn tệ hại, sau khi giải thể nhiều lắm là giảm chừng gấp ba giá trị mà thôi, hiện tại đại bộ phận các nhà phân tích đều cho rằng đồng Rup bị giảm giá trị đã tới mức giới hạn cuối cùng rồi.

Theo tổng thống Boris Yeltsin của Nga thượng vị, vị lãnh đạo nhìn qua như quả quyết dũng cảm, ý nghĩ lại nhạy cảm kia có thể dựa vào quan hệ mật thiết với chính khách quốc gia phương Tây nhanh chóng thay đổi tình thế kinh tế của nước Nga, đem kinh tế đưa lên quỹ đạo, cho nên nói tất cả mọi người cho rằng đồng Rup sẽ dần dần ổn định trở lại, hơn nữa còn có thể khôi phục tới tỉ suất hối đoái lý tính.

Mà lúc này Diệp Khai lại đưa ra lời nói, cho rằng đồng Rup trong hai năm tương lai sẽ còn giảm xuống trên phạm vi lớn, điều này cùng ý nghĩ của những nhà phân tích hiển nhiên là đi ngược lại, bởi vậy Sở Vân Tùng đối với ý nghĩ của hắn cảm thấy phi thường tò mò.

Không sai, Sở Vân Tùng tuy thật thưởng thức Diệp Khai, nhưng quyết không đến nỗi bất luận lợi nói gì của Diệp Khai đều tin tưởng, nếu là như vậy Sở Vân Tùng đã không còn là nhà kinh tế học cùng tài chính học giả và ngân hàng gia, mà đã là một người não tàn từ đầu tới đuôi.

Đương nhiên, điều này cũng không làm ảnh hưởng việc Sở Vân Tùng muốn hiểu rõ một chút ý nghĩ của Diệp Khai, nhìn xem hắn nói có đúng đạo lý hay không?

Là một học giả hợp cách, nguyên tắc kiêm nghe tắc minh hắn vẫn hiểu thật rõ ràng, nhiều nghe lời người khác một chút sẽ có thể có lợi, huống hồ bản thân Diệp Khai cũng là một người trẻ tuổi từng sáng tạo được thật nhiều kỳ tích.

-Không sai, cháu có thể kết luận đồng Rup đại ngã trong hai năm tới, té xuống một tình cảnh vô cùng thê thảm.

Diệp Khai nói rất rõ ràng:

-Bác còn nhớ rõ năm xưa khi lão Tưởng thua chạy tới Đài Loan, kinh tế rách nát tới mức nào hay sao? Tình huống của nước Nga sẽ không tốt hơn tình huống của hắn lúc đó chút nào.

-Làm sao có thể?

Sở Vân Tùng nghe xong, quả nhiên có chút không thể tin tưởng.

Lúc ấy lão Tưởng thua chạy tới Đài đảo, kinh tế đại lục xác thực đã bị hắn hoàn toàn phá đổ, lạm phát đã tới mức không sao tưởng tượng nổi, buổi sáng còn mua được một bữa cơm, nhưng tới buổi tối chỉ mua được hai muỗng cơm, có thể nói tiền mặt vừa cầm về nhà, đã bị giảm giá trị tới một nửa.

Tình huống của nước Nga cho dù không xong cũng còn lại nội tình cường đại mà Xô Viết lưu lại, thật không đến mức bị lấy đi hết đi? Nghĩ tới việc tổng thống hiện tại ứng phó khủng hoảng kinh tế cùng gầy dựng cho nước Nga quật khởi lần nữa, nghĩ ra có lẽ sẽ không có vấn đề gì đấy.

-Nghe nói tổng thống Boris Yeltsin của Nga vì ứng phó khủng hoảng kinh tế hiện tại, đã định tiến hành chế độ cải cách đồng tiền rồi.

Diệp Khai lại ném ra một tin tức trọng đại, làm Sở Vân Tùng thật sự giật mình.

Là một nhà kinh tế học, Sở Vân Tùng tự nhiên rất rõ ràng bất luận chế độ cải cách đồng tiền nào đều sẽ là một cơn bão phân phối tài phú không chút công bình.

Thị trường kinh tế tự do nghe qua là một từ ngữ vô cùng động lòng người, mà tổng thống nước Nga thì kiên quyết thừa hành nguyên tắc này, sau khi Xô Viết giải thể hắn đã bắt đầu cải cách thị trường kinh tế, theo sự kiên quyết của hắn những xí nghiệp quốc hữu trở thành tư hữu hóa đã bắt đầu dần dần được mở rộng.

Nhìn qua điều kiện giống như công bình, những xí nghiệp quốc hữu của Xô Viết được chia đều ỗi người, căn cứ theo tư liệu tương quan biểu hiện, lúc ấy từng công dân Xô Viết đại khái được phân ra tài sản quốc hữu giá trị một trăm tới một trăm năm mươi ngàn đồng Rup, đương nhiên sẽ dùng hình thức đầu tư cổ phần cải tạo cùng chứng khoán hóa.

Một trăm ngàn tới một trăm năm mươi ngàn đồng Rup với điều kiện hiện tại, đó là một tài phú số lớn, tương đương năm mươi ngàn tới bảy mươi lăm ngàn đô la.

Nhưng ngay khi nhân dân Xô Viết đang tập thể vui mừng cuồng hoan, bọn họ lại quên đi mất một việc, đó là bọn họ chỉ cầm lại số tài phú đã được chứng khoán hóa, hơn nữa càng đáng sợ hơn chính là, những cổ phần chứng khoán kia đều được đổi theo đồng Rup của Xô Viết.

Ngay thời điểm tiến hành cải cách xí nghiệp quốc hữu cùng tỉ suất hối đoái, Xô Viết đã bắt đầu tiến hành thực hiện mở cửa tài chính trong nước.

Các ngân hàng đầu tư nổi tiếng, ngân hàng thương nghiệp, cơ cấu bảo hiểm nổi danh trên thế giới nối đuôi nhau chen chúc đi vào, mạng lưới quan hệ kinh doanh cùng cơ cấu mọc lên như nấm sau cơn mưa tại nước Nga.

Quản lý kinh doanh hiện đại, ngân hàng tư nhân, kết toán tiêu chuẩn quốc tế, cà phê nồng nàn, những thị trường doanh nghiệp cao cấp cùng nụ cười mê người, hết thảy thoạt nhìn đều vô cùng tốt đẹp.

Từng ngân hàng đầu tư đến từ bên ngoài thông qua thủ đoạn doanh tiêu được ma luyện tại các thị trường quốc gia phát đạt, đưa ra những hứa hẹn lãi cao thu mua dự trữ tiền Rup của các xí nghiệp quốc hữu tại nước Nga.

Những ngân hàng quốc hữu của Nga lúc nào cũng phải đứng xếp hàng chờ đợi đều bị ném bỏ, nhân dân nước Nga đã dời sang gởi tiền ở những ngân hàng đầu tư nước ngoài.

Ngay trong lúc nhân dân Nga, xí nghiệp, cơ quan tài chính thậm chí cả ngân hàng trung ương Nga đang hưởng thụ buổi cơm trưa miễn phí cùng cà phê hương nồng, cũng hô hấp không khí mới mẻ của thị trường tự do, một hồi cơn lốc tài chính diệt sát cướp đoạt đã trong lúc bất tri bất giác được thu lưới.

Diệp Khai nhớ thật rõ ràng, ngay khi những đồng tiền dự trữ cùng những cổ phần quốc hữu đã được di chuyển vào đúng chỗ, vận mệnh bi thảm của đồng Rup đã được bắt đầu.

Không bao lâu sau, truyền thông nước Nga đã bị lực lượng nước ngoài nắm giữ sẽ đại quy mô đè ép đồng Rup, hơn nữa những “nghiên cứu báo cáo” về quốc hữu xí nghiệp Nga cũng sẽ bắt đầu tràn ngập giới tài chính quốc tế.

-Xí nghiệp quốc hữu của Xô Viết cũ căn bản không có năng lực tự sinh!

-Phiếu công trái xí nghiệp quốc hữu Xô Viết cũ bị cao cổ nghiêm trọng!

-Đồng Rúp cần được định giá một lần nữa!

-Đồng Rúp cần được áp dụng thêm lưu động trong thị trường tự do!

Những luận điệu như vậy không ngừng ồn ào xôn xao khắp nơi.

Dưới áp lực như thế, đồng Rup có thể chịu được sao?

Đáp án dĩ nhiên là không thể, Diệp Khai không chút hoài nghi cho rằng việc đồng Rup bị giảm giá trị trong phạm vi lớn không thể vãn hồi!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất