Hắn thuận miệng nói ra điểm này làm Quách Du Du phải trả lời, thị ủy ở phương diện này cũng khẩn trương, trông cậy vào bọn họ tăng thêm kinh phí hiển nhiên là không thể nào, hơn nữa xe có quá nhiều thì các phí tổn cũng cao, cũng không phải rất có lợi, lái xe và bảo hành sửa chữa là gánh nặng không nhỏ.
Ban Kỷ Luật Thanh tra là cơ cấu phá án, cũng không la công ty vận chuyển a?
Diệp Khai nghe nàng nói như vậy cũng gật gật đầu, cảm giác tuy duy của mình hơi quán tính. Dù sao đây không phải hai mươi năm sau, cơ hồ toàn dân đều có xe đi, hiện tại muốn học bằng lái xe cũng là một vấn đề, ăn ở tại trường lái không nói, thời gian chu kỳ cũng dài, cho nên lái xe hiện giờ không phải chức nghiệp dễ dàng.
Nếu Ban Kỷ Luật Thanh tra mỗi người đều có xe thì chi phí đầu nhập sẽ rất lớn.
- Du Du, cô bây giờ cấp bậc gì?
Diệp Khai đột nhiên hỏi.
- Cấp chính khoa.
Quách Du Du trả lời, nàng không biết Diệp Khai vì cái gì đột nhiên hỏi đến vấn đề này.
Diệp Khai gật đầu.
Tuy hắn là cấp chính sảnh, nhưng mà Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố ở chức này đều là phó sảnh, cho nên dựa theo tiêu chuẩn bình thường hắn phải làm phó phòng mới đúng, hôm nay Quách Du Du tài hoa như vậy đưa qua làm thư ký cho hắn, có cảm giác không kịp thích ứng.
Một phương diện khác cũng bởi vì Diệp Khai là người lựa chọn thử việc, không có khả năng thoáng cái được đề bạt lên cao, còn cần qua một thời gian đi thực tế, cho nên Diệp Khai đã thỏa mãn rồi, mà muốn chính thức tăng cấp bậc của nàng lên, đương nhiên, vấn đề này cần phải báo danh bên thị ủy mới được.
Thị ủy là người của Kim Trạch Khải, Diệp Khai không phải rất hiểu, nhưng Quách Sĩ Tuyền là Kim Trạch Khải đề bạt lên, điểm này là sự thật không tranh cãi được, giữa hai người phải chăng có liên hệ gì Diệp Khai cũng không rõ ràng lắm, đối với bản án của Quách Sĩ Tuyền thì Diệp Khai đưa cho người của trung đoàn cảnh sát vũ trang, nhưng mà phải do người ở trung ương quyết định, mới có thể chuyện kiểm chứng vấn đề, hiện tại Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố cũng làm một ít chuẩn bị rồi, cũng không có giống khua chiên bắt đầu làm chuyện này.
- Làm rất tốt, tranh thủ cuối năm chuyển lên phó phòng thành phố.
Diệp Khai ăn xong thức ăn, lại uống hết chén canh, sau khi uống xong lau lau miệng, nhìn Quách Du Du nói ra.
Du Du dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, đột nhiên nghe Diệp Khai nói một câu như vậy lập tức có chút ngoài ý muốn, trong lúc nhất thời còn có cảm giác thất thần.
Sau khi cơm nước xong thì Diệp Khai cùng Quách Du Du đi vào sân của Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố ngồi nghỉ ngơi, sau đó mới chậm rãi đi trở về văn phòng.
Diệp Khai ngồi vào ghế sô pha, sau đó lại bắt đầu xem tài liệu.
Một phần văn bản tài liều chủ yếu nói về mười lăm ngành trong tòa cao ốc, nói một ít về đại hội. yêu cầu của đại hội, cơ quan kiểm tra của trung ương cùng địa phương phải dựa theo mười ba điều lệ để báo cáo, phương pháp kiến thiết và hiện đại hóa tác phong làm việc, tiến thêm một bước làm tốt công tác kiểm tra kỷ luật.
Một cái khác là báo cáo văn phòng Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố, nói mấy năm gần đây Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố chăm chú quán triệt chấp hành nhiệm vụ của quốc gia, không ngừng năng cao trình độ quản lý, công việc trước mắt là thực hiện quy hoạch hóa, chế độ hóa, hiện có 3359 hồ sơ vụ án đang thụ lý, 392 vụ đã phá án cùng 155 các loại tư liệu.
Còn có một phần tư liệu là ý định đổi mới Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố, người tiền nhiệm đã thảo luận qua rồi, nhưng mà cách suy nghĩ không được phổ biến, kế hoạch đánh giá mục tiêu hoạt động...
Diệp Khai xem xong thì phê ý kiến của mình vào, hạng thứ nhất yêu cầu đảng xử lý truyền đạt cho các nơi học tập, thứ hai phê chỉ thị khen ngợi nhân viên làm tốt, thứ ba tỏ vẻ đồng ý, yêu cầu làm tốt việc nghiên cứu và mau chóng xuất ra một phương án thực hiện được.
- Làm lãnh đạo công tác thật nhàm chán, đại bộ phận đều tốn tại những văn kiện này.
Diệp Khai thuận miệng nói ra.
- Du Du, có thời gian thì bảo bọn họ tập hợp các phương án lớn lại, lấy ra cho tôi xem một chút.
Hắn thực tế là ngồi ở trong cao ốc Ban Kỷ Luật Thanh tra này không thú vị, cho nên mới nghĩ tới việc xem các hồ sơ này, coi như giết thời gian.
Quách Du Du đáp ứng một tiếng, sau đó lại pha trà cho hắn.
- Như thế này tôi phải ngủ trưa chứ, uống trà có thể nâng cao tinh thần hay không?
Diệp Khai cười hỏi.
- Ha ha, loại nước trà này không phải nâng cao tinh thần, mà là trà có thể trợ giúp cải thiện giấc ngủ.
Quách Du Du trả lời.
- Còn có loại trà này?
Diệp Khai nghe xong quả nhiên có chút kinh ngạc, uống một ngụm cảm thấy mùi thơm nồng đậm, nhưng mà không có cảm giác gì đặc biệt.
Qua trong chốc lát quả nhiên cảm thấy có chút buồn ngủ, đúng như Quách Du Du nói, sau đó hắn tiến vào phòng nghỉ, cởi bỏ áo ngoài tiến vào trong chăn.
- Không có gì đại sự gì thì đừng gọi tôi.
Diệp Khai trước khi ngủ nhìn Quách Du Du nói ra.
- Tốt, ngài yên tâm ngủ đi.
Quách Du Du trả lời.
Trà cải thiên giấc ngủ kia đúng là hiệu quả tốt, tròng mắt Diệp Khai khép lại rất nhanh lâm vào giấc ngủ.
Trong mông lung giống như có chút động đậy tứ chi, lại cảm thấy toàn thân có chút khô nóng, có cảm giác luống cuống không biết nên phát tiết thế nào, cảm giác này làm người ta không thoải mái
Thẳng tới không biết bao lâu, đột nhiên cảm giác đầu óc tê rần, toàn thân trở nên thoải mái hơn.
Nhưng mà lúc này Diệp Khai cũng chậm rãi tĩnh lại, cảm giác mình đang nằm trên thân thể mềm mại.
Diệp Khai dùng tay niết niết mặt của mình, xác nhận đây không phải là mộng, cũng có chút đau đầu.
Thân hình trắng bóng như tuyết của Quách Du Du hiện ra, tóc cũng xổ ra trải trên ga giường, hình thành đường nét đối lập, mà thân hình trơn bóng của nàng lúc này che kín dấu vết mưa gió, có chút là dấu hôn, cũng có chút chỗ máu ứ đọng, hình như bả vai còn có vết cắn.
Diệp Khai đưa tay lên hàm răng của mình ước lượng một chút, có chút không tin tưởng xác nhận, đúng là kiệt tác của mình.
Mà Quách Du Du ở dưới người lộ ra vẻ mềm mại không xương, đại khái là nữ tử học qua vũ đạo ở phương diện này đúng là rất có sức hấp dẫn, làm cho Diệp Khai có cảm thấy khó mà bỏ qua cảm giác nhu nhược này.
Hắn phí khí lực thật lớn mới khiến cho chính mình từ thân hình của nàng ngồi dậy, sau đó lại nhìn thấy ga giường hơi đỏ thẫm.
- Ai, tại sao gây ra phiến toái như vậy chứ...
Diệp Khai nhíu mày.
- Không phải anh sai...
Bỗng nhiên Quách Du Du nhắm mắt lại nói ra.
- Là tôi bỏ thuốc trong trà của anh, chuyện này là tôi cố ý làm.
Diệp Khai nghe xong lập tức há hốc mồm, không biết nàng làm vậy là có ý gì?
Xem nàng đẹp thế này thì tại sao phải làm chuyện này cơ chứ? Diệp Khai cũng không cho rằng Quách Du Du là cô gái như vậy, cũng cần dùng thân thể để đạt được hảo cảm của người khác, chuyện này đúng là hơi quỷ dị.