Hắn đi qua nhìn thấy Lý Thắng đang đứng bên ngoài nhà hàng, đang cầm một thùng nước ấm và mượn ngọn đèn của nhà hàng lau xe.
- Nghĩ như thế nào lau xe vào lúc này?
Diệp Khai có chút tò mò hỏi thăm.
Hai cảnh vệ đang tiến hành thủ tục ở quân khu, tự nhiên bất tiện xuất hiện ở Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố, trên thực tế Diệp Khai ở lại Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố thì không cần cảnh vệ đi cùng, trừ phi là thời điểm đi ra ngoài mới cần bọn họ theo cùng.
- Ban ngày đi một chuyến qua nhà, nhìn xem tình huống bên kia thì đang sửa đường, khiến cho xem bị dính nhiều bùn, thừa dịp hiện tại còn chưa khô nên lau sạch sẽ, bằng không ngày mai sẽ phiền toái, cũng ném mặt mũi của lãnh đạo.
Lý Thắng cười giải thích nói.
- Người nhà thế nào?
Diệp Khai hỏi.
- Đều rất tốt, lãnh đạo cho sâm núi tôi dùng để ngâm rượu rồi, lão gia tử xem nó là bảo bối, nói là phải thay một bình chứa lên mới được.
Lý Thắng nhắc tới chuyện này trong nội tâm còn phi thường cảm kích.
Các lão nhân cao tuổi bảo dưỡng rất trọng yếu, tiền lượng của Lý Thắng cũng không tính là thấp, cho nên sinh hoạt trong nhà cũng dư dả, hơn nữa lão nhân còn có lương hưu, cho nên sinh hoạt cũng thường thường bậc trung, nhưng mà bảo dưỡng không phải người thường có thể cân nhắc, lại nói sâm núi không phải là thứ có tiền là mua được.
Lý Thắng là hiếu tử, bởi vậy Diệp Khai cho lễ vật này cũng vô cùng trọng.
- Ha ha, thứ này cũng là vận may tìm được, bình thường rất khó tìm.
Diệp Khai cười cười nói.
- Anh ăn cơm chưa? Đi vào trong ăn đi.
- Ở nhà đã ăn rồi, lãnh đạo vào ăn đi.
Lý Thắng nói ra, sau đó tò mò,
- Tại sao không thấy thư ký xinh đẹp?
- Tôi cũng không rõ nữa, không nên nói những chuyện này, đi vào trong nhét đầy bao tử đã.
Diệp Khai lắc lắc đầu nói.
Nhắc tới nữ thư ký xinh đẹp, Diệp Khai cũng hơi đau đầu, ăn xong lau sạch hiển nhiên không thích hợp, nhưng mà muốn thả Quách Sĩ Tuyền càng không thích hợp, biện pháp tốt nhất chính là xử lý nhẹ, sau đó phóng thích a.
Đương nhiên nếu như nói hắn đi cầu tinh bí thư Lâm Viễn Hành, đoán chừng vấn đề không lớn, nhưng mà muốn cho Quách Sĩ Tuyền đào thoát hình phạt cũng không thích hợp, toà án là phải lên, hình luật phải gia thân, đây là vấn đề nguyên tắc.
Tuy Diệp Khai không dám quảng cáo rùm beng bản thân mình chính khí ra sao, nhưng dầu gì cũng là bí thư Ban Kỷ Luật Thanh Tra thành phố, loại chuyện trái pháp luật này không nên đi làm, tối đa chỉ tạo chút ít ảnh hưởng, trong phạm vi hình phạt co dãn cải biến tình cảnh của Quách Sĩ Tuyền mà thôi.
- Ai, xem như ngươi sinh con gái tốt, chuyện chống đối lúc trước không so đo với ngươi vậy.
Nghĩ đến lúc trước Quách Sĩ Tuyền vào lúc hoan nghênh mình đã chống đối, Diệp Khai vẫn có chút hậm hực, nhưng mà chuyện này không cần phải tính toán nữa.
Dù sao bút sổ sách này con gái người ta đã dùng thân hoàn lại rồi.
Sau khi Diệp Khai đi vào nhà hàng thì chọn vài món ăn, hắn cũng không nhiều lời, hắn hỏi nhà hàng những món nào là sở trường, súp nào thích hợp uống nhất.
Nhưng mà ánh mắt của đại sư phụ nhà hàng rất tốt, ở bên trong nói vọng ra.
- Diệp bí thư đến, đem canh gà hầm nấm mang lên, xem ra lửa bây giờ đã vừa vặn rồi.
- Chuyện này không cần phiền toái như vậy, tất cả mọi người không có người ngoại, làm vậy không có ý nghĩa.
Diệp Khai vẫn phải tỏ vẻ lập trường của mình một chút, cán bộ lãnh đạo được chiếu cố đặc thù là bình thường, nhưng mà nếu ngươi cho rằng là đương nhiên vậy không thỏa đáng, tư thái phải tỏ vẻ một lần.
Canh gà hầm nấm được mang lên, nóng hôi hổi.
- Mọi người cùng ăn đi, một cái nồi to như thế tôi ăn không hết.
Diệp Khai nhìn cái nồi canh gà hầm nấm thì cười khổ.
- Chúng ta đều ăn cơm xong rồi, lúc này đang nói chuyện phiếm mà thôi, Diệp bí thư chậm rãi dùng là được.
Đương nhiên sẽ không có người không có ánh mắt, tiến lên cướp miếng ăn trên bàn của bí thư, liền nhao nhao từ chối.
Nhà hàng này càng có biện pháp, tìm một cái nồi inox giữ ấm tới, giúp Diệp Khai phân canh gà thành hai phần, làm như vậy có thể mang về, nếu như có đói cũng không cần phát sầu vì không có thứ lót bụng.
Diệp Khai vừa muốn ăn một phần màn thầu ăn với canh gà, cảm giác không tệ, nhưng mà bị người ta vây xem nhìn ăn cơm vẫn cảm thấy không được tự nhiên.
- Xem ra hỏa hầu da mặt không được cao nha.
Diệp Khai cắn màn thầu, trong nội tâm nghĩ thầm, lúc nào luyện ra được đây, trên cơ bản đây là tiêu chuẩn của cán bộ lãnh đạo.
Trên thực tế trong nhiều khi lãnh đạo cũng không phải vạn năm, nhưng mà bọn họ có thể trầm đắc trụ khí (*bảo trì bình thản), núi thái sơn sụp đổ cũng không biến sắc, mang cho mọi người cảm giác cường đại, cho nên sẽ khiến mọi người đoàn kết chung quanh mình.
Diệp Khai cảm giác đây là phương hướng cố gắng của mình, cũng phải cố gắng phát triển.
Đợi đến lúc hắn ăn xong cơm tối thì cầm theo thùng inox giữ ấm mang canh gà đi, đi tới chỗ ở Lý Thắng nhìn xem, sau đó phản hồi phòng làm việc của mình liền phát hiện đèn sáng.
- Ồ?
Diệp Khai nhớ tới lúc nãy mình đã tắt đèn rồi.
Rất hiển nhiên có thể xuất hiện trong phòng, không phải là người khác.
Quả nhiên Diệp Khai mở cửa ra nhìn thì thấy Quách Du Du đang thu dọn đồ đạc trong phòng, ga giường ngủ đã đổi rồi, ga giường màu trắng biến thành ga giường đỏ thêu uyên ương ở giữa
- Cái này...
Diệp Khai nhìn thì đổ mồ hôi lạnh.
Văn phòng bí thư Ban Kỷ Luật Thanh Tra mặc dù nói có phòng nghỉ, nhưng mà ga giường này nếu để cho người khác biết rõ khẳng định sẽ phỏng đoán vô hạn a?
Cũng không biết Quách Du Du là nghĩ đến cái gì, đột nhiên làm như vậy.
Hắn cũng không nói cái gì, đem thùng giữ ấm canh giờ đặt lên bàn, sau đó lại ngồi vào ghế sa ***, mở ti vi xem tin tức, xem ban tổ chức, lại xem tỉnh Hà Đông, sau đó là thành phố Long Thành, không sai biệt lắm cũng hơn một giờ.
Đợi đến lúc hắn đem lực chí ý rời khỏi TV, lại nhìn thấy phòng nghỉ biến hình.
- Đây là động phòng sao?
Cứ như vậy trong thời gian một lát Quách Du Du đã đem giường thay đổi thành hình dạng khác, gối đầu là gối đôi, giống như phòng tân hôn vợ chồng mới cưới, có ý nghĩa vĩnh kết đồng tâm, chăn cũng có chữ hỉ, căn phòng vô cùng hoa lệ, cũng rất vui mừng, mặt cái chăn có chữ hỉ và đồ án long phượng, mang theo nét vui mừng vô hạn.
Trong phòng, nàng cũng tăng thêm một ít đồ trang sức nhỏ, nhìn qua càng tăng thêm tình ý, lộ ra nét ấm áp trang nhã, lại khiến cho căn phòng lạnh như băng trở nên sống động hơn.
Trừ những thứ này thì trong phòng còn có thêm nến đỏ.
Ngọn nến có đế là hoa hồng đặt trước giường, tràn ngập ôn nhu, thần bí cùng duy mỹ, mà tinh xảo khả nhân, óng ánh sáng long lanh hình trái tim, có màu sắc của phòng hoa chúc, hoặc ôn hòa thân thiết, hoặc mát lạnh mê người.
Càng làm cho Diệp Khai giật mình là ở đầu giường có đồ án long phượng và chữa hỉ cắt bằng thủ công tinh xảo, càng không dễ dàng là không biết Quách Du Du làm ra như thế nào.
Quách Du Du cũng mặc một trang phục cô dâu cổ trang, búi tóc cũng bàn, cắm châu ngọc, im lặng ngồi bên giường, giống như cô nương cổ trang ngày xưa.