Chính bởi vì như thế khi Từ Tùng Hoa đưa ra lời đề nghị này, Lê Đại đã cự tuyệt. Chỉ là Từ Tùng Hoa đại biểu cho hệ thống Quốc an, nếu như cứng rắn áp chế thì Lê Đại cũng cảm thấy thật đau đầu, dù sao bối cảnh của Bộ tình báo đúng là cứng rắn, nhưng lại không thích hợp đặt lên công khai thảo luận.
Lê Đại rơi vào đường cùng, đành phải mời Diệp Khai đi ra, dù sao hắn tin tưởng Quốc an muốn chống lại Diệp nhị thiếu cũng không khả năng có lá gan lớn như vậy, bắt buộc Diệp Khai đi làm chuyện gì mà hắn không tình nguyện.
- Loại chuyện này Đế Hào chưa bao giờ làm qua, cũng không có khả năng ủng hộ.
Diệp Khai trầm ngâm một thoáng, lại cẩn thận nói:
- Chúng tôi kinh doanh chỉ là một chỗ ăn chơi, không muốn nhấc lên quan hệ với hoạt động gián điệp, nếu không bị ảnh hưởng không chỉ là chính mình mà còn có khả năng mang tới phiền toái cho Diệp gia, chuyện này tôi không thể đáp ứng.
Diệp Khai nhìn thấy rất rõ ràng, hắn biết rõ chuyện này khả năng không lớn, hoặc là đáp ứng cũng không sao, nhưng theo góc độ khác mà xem vấn đề, có thể phát giác ra tai họa ngầm trọng đại bên trong.
Mặc dù nói ở bề ngoài sẽ không ai nói Đế Hào là của Diệp gia, nhưng trên thực tế toàn bộ đại thế gia cùng những nhân vật có năng lực trong thủ đô đều tinh tường vấn đề bên trong, cho nên chiêu bài của Đế Hào rất có lực lượng, mọi người tiêu phí tại Đế Hào thay vì nói là vì tin cậy Đế Hào, trên thực tế mới là tin cậy lực lượng của Diệp gia.
Nhưng nếu như Diệp Khai đồng ý mở lỗ hổng cho Từ Tùng Hoa, vậy thì vấn đề biến thành nghiêm trọng rồi.
Đến lúc đó mọi người đều có thể nói, Diệp gia không bảo đảm được an toàn của khách nhân, còn quá đáng tới mức trợ giúp bộ môn bí mật thăm dò tình huống riêng tư của khách hàng.
Nếu chuyện này bị truyền đi, xác thực sẽ làm Diệp gia rơi vào hoàn cảnh khó xử, cho nên Diệp Khai quyết định không thể đáp ứng.
- Chuyện liên quan tới lợi ích trọng đại của quốc gia, Diệp bí thư có thể dàn xếp một chút hay không?
Từ Tùng Hoa đối với sự việc này tựa hồ có tâm tình tình thế bắt buộc, nghe được Diệp Khai quả quyết cự tuyệt sắc mặt có chút khó xem.
Nếu không phải thân phận Diệp Khai còn rành rành ra đó, Từ Tùng Hoa làm sao có thể thả xuống tư thái ra mặt thảo luận với hắn đây? Chỉ cần đưa ra một tờ mệnh lệnh, đối phương không muốn phục tùng cũng phải phục tùng, nếu không tùy tiện tìm danh nghĩa đem Đế Hào phong tỏa là xong.
Nhưng hiện tại hắn chỉ có thể tiến hành du thuyết, ý đồ muốn làm cho Diệp Khai tiếp nhận lời đề nghị của hắn.
- Chuyện này không có thương lượng.
Diệp Khai nói ra:
- Từ cục trưởng công vụ bề bộn, tôi sẽ không tiếp tục lưu ngài!
Từ Tùng Hoa vừa thấy tình hình này liền biết rõ chuyện này xác thực đúng như lời Diệp Khai, không có biện pháp tiếp tục trao đổi, nên chỉ đành đứng lên, đem bài tẩy của mình đưa ra:
- Diệp bí thư không nên gấp, chúng tôi cũng không khả năng không công để Đế Hào bận việc như vậy, luôn sẽ có chút đồ vật có thể đưa ra để trao đổi đấy.
- Đây là vấn đề nguyên tắc, không thể cò kè mặc cả!
Diệp Khai lắc đầu nói.
Mặc dù hắn cảm thấy hứng thú đối với điều kiện của Từ Tùng Hoa, nhưng cũng biết điều kiện mà Quốc an đưa ra nhất định cũng không phải việc gì tốt, hơn phân nửa là chuyện riêng tư của người khác, những tin tức này muốn sử dụng tới cũng cần phải châm chước, dù sao hoàn cảnh chính trị trong nước tương đối nghiêm túc, phản cảm nhất là những đặc vụ chính trị, đây chính là đầu chỉ đỏ, không thể đụng chạm vào.
- Chúng tôi có thể cung cấp hai manh mối, trong đó có một là liên quan tới chuyện riêng tư của Diệp bí thư, tin tưởng ngài nhất định sẽ cảm thấy có hứng thú.
Từ Tùng Hoa nhìn ra ngữ khí của Diệp Khai có chút lạnh, liền tranh thủ thời gian bổ sung một câu.
- Manh mối gì?
Diệp Khai nghe hắn nói như vậy liền cảm thấy có chút hiếu kỳ.
Nếu như Từ Tùng Hoa đã dám lấy ra làm điều kiện trao đổi, muốn cùng Diệp Khai đàm phán, như vậy tin tức kia nhất định sẽ không bình thường.
- Tôi nói chuyện riêng với ngài thì tốt hơn một chút!
Từ Tùng Hoa nói ra.
Diệp Khai gãi gãi đầu nhìn nhìn Từ Tùng Hoa, không biết hắn sẽ ném ra loại tin tức gì, cho nên đành phải nói:
- Thôi được, chúng ta vào phòng trong nói chuyện.
Sau đó hắn nói với Lê Đại:
- Chiêu đãi Dư tổng cùng tiểu Ngũ cho tốt, mọi người đã đói bụng rồi đó.
- Không có vấn đề.
Lê Đại gật đầu đáp, sau đó mang theo Chung Ly Dư cùng Lê Ngũ đi ra ngoài.
Đợi sau khi mọi người đã đi ra khỏi phòng, Diệp Khai mở cửa phòng trong, mời Từ Tùng Hoa đi vào, rồi mới lên tiếng:
- Chuyện giám sát khách nhân có thể làm không thể nói, Từ cục trưởng vô cùng hiểu rõ chuyện này, hiện tại ngài giương cờ gióng trống chạy tới tìm chúng tôi bàn việc, còn sợ không bị người khác truyền lời đồn đãi bay đầy trời? Nếu người ta có chút cơ cảnh, chỉ sợ đã sớm bỏ chạy.
- Chuyện này tôi tới đúng là có chút mạo muội, nguyên nghĩ Lê Đại có thể quyết định, nhưng không nghĩ tới Diệp bí thư mới là người chủ sự.
Từ Tùng Hoa cũng không nói chính mình thất sách, chỉ là hắn còn nói thêm:
- Nhưng mấy người kia dạo gần đây luôn xuất hiện quanh Đế Hào, người của chúng tôi lại bất tiện qua Đế Hào làm việc, cho nên mới mời Diệp bí thư ra tay giúp đỡ ổn thỏa hơn một chút.
- Nói thử hai manh mối mà ông mới nói đi đã.
Diệp Khai gật nhẹ đầu, nhưng từ chối cho ý kiến, chỉ hỏi Từ Tùng Hoa điều kiện kia.
- Được!
Từ Tùng Hoa cũng không lo lắng Diệp Khai nói không giữ lời, nghe xong tin tức của hắn thì không chịu giúp đỡ.
- Chuyện thứ nhất chính là vấn đề về tổng giám đốc Tả Thế Xương của nhà máy thép thành phố Long Thành, người này đã tiếp nhận hối lộ kếch xù của Nhật Bản, sơ bộ phán đoán có khả năng trong quá trình người Nhật đầu tư nhập cổ vào nhà máy thép thành phố Long Thành sẽ tiết lộ mấu chốt tình báo trọng yếu trong đàm phán.
- Chuyện này…
Diệp Khai nghe được chợt nhướng mày.
Theo đạo lý mà nói, tuy loại chuyện này làm trái pháp luật, cũng do bí thư Ban kỷ luậ tthanh tra thành phố như hắn đi quản, nhưng trước khi sự tình còn chưa trở thành sự thật, hắn có muốn nhúng tay cũng không ổn.
Nhưng khi nghĩ lại, không thể nhìn theo cách đơn giản như thế, đầu tiên là tài sản quốc hữu có thể vì vậy mà bị hao tổn, tiếp theo là một khi đã xảy ra chuyện như vậy, chỉ sợ bên phương diện ủy ban thành phố cũng sẽ bị xử phạt.
Quan hệ giữa Diệp Khai cùng Mộc Uyển Dung đã tiến triển tới mức thân mật, nếu để công tác của nàng xảy ra sơ suất, vậy thì không thể được, cho nên chuyện này Diệp Khai đúng là không thể không quản.
Vì vậy Diệp Khai gật nhẹ đầu, trên mặt cũng không có biểu tình gì, chỉ làm nội tâm Từ Tùng Hoa không ổn định, không biết tin tức này đối với Diệp Khai mà nói phải chăng còn có giá trị?
- Tin tức thứ hai, chính là người của chúng tôi ở Thụy Sĩ đã phát hiện dấu vết của thư ký tiền nhiệm Quách Du Du của Diệp bí thư, nàng hình như đang mang thai.
Từ Tùng Hoa lại nói ra một đầu mối khác.