Quân Sư Tình Yêu

Chương 2

Chương 2
Vị hôn thê Cố Bắc Bắc là bạch nguyệt quang của Diệp Kinh Trạch.
Ngày trước từng có một màn "nàng trốn chàng đuổi", kết cục là Diệp Kinh Trạch thảm bại quay về.
Nhưng vì hai gia đình là thế giao, hôn ước của họ vẫn chưa từng được hủy bỏ.
Để chào đón con gái về nước, nhà họ Cố đã tổ chức một buổi tiệc lớn. Diệp Kinh Trạch còn chuẩn bị một bất ngờ cực lớn dành cho Cố Bắc Bắc.
Chỉ là, lần này, Lưu Giai Kỳ không nhận được lời mời từ Diệp Kinh Trạch.
"Sao tớ không biết anh ta còn có vị hôn thê, sao anh ta chưa bao giờ nói với tớ!"
Giọng the thé vang lên từ điện thoại, tôi bình tĩnh đưa điện thoại ra xa.
"Mộ Mộ, làm sao bây giờ, tớ đã một tuần rồi không gặp Diệp Kinh Trạch."
Tin tức bạch nguyệt quang của Diệp Kinh Trạch về nước đã lan truyền khắp giới thượng lưu Bắc Kinh.
Ngày ấy, Diệp Kinh Trạch theo đuổi Cố Bắc Bắc vô cùng rầm rộ, cảnh tượng đó vẫn còn in đậm trong tâm trí những người này.
Mấy cô bạn gái chuyên gây náo loạn không còn vẻ ngưỡng mộ như trước, mà thi nhau gọi điện đòi nợ.
"Mộ Mộ, sao tớ có thể trả nổi 500 triệu chứ? Diệp Kinh Trạch sẽ giúp tớ mà, đúng vậy, anh ấy sẽ giúp."
Cô ta ngây người nhìn về phía trước, ánh mắt trống rỗng, cuối cùng lôi điện thoại ra gọi cho Diệp Kinh Trạch.
Ngày hôm sau, trong nhóm chat nhỏ đã lan truyền video cô ta bị nhà họ Diệp đuổi ra ngoài.
"Đây là người thứ mấy rồi?"
"Không nhớ nữa, Diệp Kinh Trạch chơi qua nhiều cô như vậy, Cố Bắc Bắc vừa về là tất cả phải cuốn xéo."
"Nhưng Cố Bắc Bắc đâu có để mắt tới Diệp Kinh Trạch đâu."
"Cậu đừng nói, nếu là mình thì mình cũng không để mắt đâu, xui xẻo tám đời mới có hôn ước với Diệp Kinh Trạch."
[Giám sát rời nhóm]
[Ghi chú nhóm: Diệp Kinh Trạch]
Ngày Cố Bắc Bắc về nước, tôi cũng có mặt.
Phải nói một câu, Diệp Kinh Trạch đủ "chất".
Anh ta cho dàn vệ sĩ xếp hàng chào đón, làm ra vẻ ra trò.
Tôi đến sớm ba tiếng để xếp hàng, bị vệ sĩ của Diệp Kinh Trạch chặn lại bên ngoài.
"Tôi là bạn của Cố Bắc Bắc, cho tôi vào."
Người vệ sĩ cúi đầu liếc nhìn tôi một cái.
"Xin lỗi, Diệp thiếu gia không cho phép."
Tôi cắn răng, ấm ức rời đi.
Mở nhóm chat, tiện tay gửi một tin.
"Thái tử giới thượng lưu của chúng ta cũng làm ra vẻ quá rồi, dám chặn mình."
"Chị Bắc Bắc mà để mắt tới anh ta thì tôi đi ăn cức."
"Hình như không bắt gặp được gì à."
"Mộ Mộ, cậu cũng đi mà, sao rồi?"
Sao ư?
Mượt mà, mềm mại, thoải mái cực kỳ.
Tôi nắm tay Cố Bắc Bắc, thật sự mềm mại quá chừng.
"Cô Tần, lau đủ chưa?"
"Lau thêm một lát nữa, vừa nãy có thứ bẩn thỉu chạm vào chị rồi."
Diệp Kinh Trạch có gặp Cố Bắc Bắc không? Câu trả lời là có.
Lúc tôi lẻn vào một góc nhỏ thì vừa vặn nhìn thấy Cố Bắc Bắc tát Diệp Kinh Trạch một cái.
Diệp Kinh Trạch mặt đầy tủi thân định nắm tay Cố Bắc Bắc.
Khiến tôi ở trong góc không kìm được thốt lên.
"Đánh thêm mấy cái nữa đi!"
Cố Bắc Bắc cũng ngạc nhiên khi có người trong góc nhỏ, nhưng sau đó cô ấy liền tát Diệp Kinh Trạch thêm một cái nữa.
Đúng là mỹ nhân có khác, chú trọng cái đẹp đối xứng.
Tôi kéo Cố Bắc Bắc sang một bên.
"Cố tiểu thư, cánh tay khỏe thật đấy."
Hai nhà Diệp Kinh Trạch và Cố Bắc Bắc có giao ước, Diệp Kinh Trạch lớn hơn hai tuổi, từ nhỏ đã thích lẽo đẽo theo sau Cố Bắc Bắc.
Bị ấm ức tìm Cố Bắc Bắc, bị bắt nạt cũng tìm Cố Bắc Bắc.
Diệp Kinh Trạch từ nhỏ đã bị nói là lớn lên sẽ chẳng ra gì, vậy mà giờ đã "lên đời", trở thành thái tử cao lãnh, quý phái của giới thượng lưu.
"Tay chị còn ổn không, để em thổi cho chị nha."
Miệng tôi đã gần như sắp chạm vào rồi, Cố Bắc Bắc liền rút tay lại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất