Tin tức Hạ Tưởng tham gia khóa đào tạo ngắn hạn của trường Đảng Trung ương vẫn mang đến cho Thành ủy Thiên Trạch không ít chấn động, bởi vì mọi người đều biết rằng khi khóa đào tạo chấm dứt chính là lúc Thị trưởng Hạ rời khỏi Thiên Trạch.
Mặc dù Hạ Tưởng cũng biết hắn sẽ rời khỏi Thiên Trạch, nhưng không nghĩ đến trước khi dời đi, còn có khóa đào tạo ngắn hạn để thử. Việc này trước đó cũng không hề nghe thấy một chút tin tức nào, gọi điện thoại cho Mai Thái Bình mới biết được, hóa ra là do Ban Tổ chức Trung ương bất chợt quyết định.
Hạ Tưởng hiểu đây chính là tác phẩm của Ngô Tài Dương.
Hiện giờ hướng đi của hắn chắc hẳn là chưa được quyết định hoàn toàn, Tỉnh ủy hoặc một số nơi khác còn muốn thăm dò và tiếp xúc, lần này hắn đi trường Đảng Trung ương có lẽ là thể hiện cho một chuyển biến mới.
Bình tĩnh mà xem xét thì thứ nhất là hắn không muốn rời khỏi tỉnh Yến, thứ hai là không muốn chuyển tới các bộ và uỷ ban trung ương, mà hắn muốn ở trên sân khấu Bí thư Thành ủy, phá kén thành bướm, hoàn thành một lần rèn luyện quan trọng nhất trên con đường làm quan của mình. Tuy nhiên hiện tại xem ra có lẽ khó khăn muôn phần.
Cũng quả thật là phía nam đến Trịnh Thịnh, phía bắc đến Cổ Thu Thật, hoặc thông qua con đường nào đó, hoặc đích thân gặp mặt nói chuyện với hắn, lộ ra tin tức nào đó cho hắn, có thể xem là một lần che tay của Đoàn hệ. Hơn nữa Ngô Tài Dương giao hẹn, hắn rời khỏi Thiên Trạch quả thật sẽ có rất nhiều lựa chọn, nhưng cũng không phải là kết quả hắn mong muốn, trong đó có rất nhiều nơi để đi, nhưng không có vị trí nào là vừa lòng nhất.
Hạ Tưởng thậm chí còn nghĩ có khả năng hắn sẽ bị điều về thành phố Yến đảm nhiệm phó Bí thư, nhưng đột nhiên nhận được thông báo của trường Đảng Trung ương, hắn liền biết khả năng quay về thành phố Yến là cực thấp. Đến trường Đảng Trung ương đào tạo hẳn là tác phẩm của Ngô Tài Dương, nhưng hiệu trưởng trường Đảng Trung ương là Quan Viễn Khúc, trong lòng hắn vẫn vô cùng mong đợi việc có thể tới trường Đảng Trung ương tham gia khóa đào tạo ngắn hạn.
Ít nhất có cơ hội tiến thêm một bước, tiếp xúc với Quan Viễn Khúc.
Thoạt nhìn thì thấy Hạ Tưởng rời khỏi Thiên Trạch, không ít lựa chọn, cơ hội cũng nhiều, dường như tiền đồ như gấm, nhưng thật ra không phải vậy, bởi vì lựa chọn tuy nhiều, nhưng bước ra một bước thì không có đường quay đầu lại, phải cẩn thận hơn nữa.
Sự tình liên quan đến kế hoạch đứng vào hàng ngũ, có những việc không nhận biết được, lập trường càng phải kiên định.
Tuy nói hiện giờ hắn là một ngôi sao chính trị mới đang từ từ nổi lên trên chính đàn trong nước, thế lực khắp nơi đều có ý kéo hắn vào phe cánh của họ, nhưng bây giờ Hạ Tưởng phải tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, theo sát bước một người mấu chốt là Tống Triêu Độ.
Bởi vì Tống Triêu Độ có quan hệ gần gũi nhất với hắn, mà vẫn giữ im lặng về vấn đề hướng đi của hắn, cũng không đề xuất với hắn bảo hắn đi tỉnh Cát Giang nhậm chức. Hơn nữa trước khi đi Tống Triêu Độ đã có ý định sắp xếp, Hạ Tưởng liền hiểu rằng trong lòng Bí thư Tống hiểu rõ hắn muốn đi nơi nào.
Tống Triêu Độ là hậu thuẫn vững vàng nhất của hắn, trước khi hắn thăng tới cấp Thứ trưởng thì còn muốn theo sát mỗi bước của Tống Triêu Độ. Chủ yếu là Hạ Tưởng cũng vô cùng xem trọng triển vọng của Tống Triêu Độ, tuy nói tương lai Tống Triêu Độ so ra kém hiển hách hơn người nối nghiệp Quan Viễn Khúc, cũng so ra kém rộng lớn như người nối nghiệp Cổ Thu Thật, nhưng Hạ Tưởng nhận thức rất rõ ràng, khi hắn cần có người ở phía sau ra sức ủng hộ nhất thì Ngô Tài Dương có lẽ sẽ khoanh tay đứng nhìn, Quan Viễn Khúc có lẽ sẽ không lên tiếng vì hắn, Cổ Thu Thật có lẽ là lập trường trung lập, chỉ có Tống Triêu Độ sẽ ủng hộ hắn hết lòng.
Ít nhất trước mắt hắn mà nói có thể tận hết sức lực ra mặt vì hắn, cũng chỉ có một người là Tống Triêu Độ mà thôi.
Đương nhiên, không tính cha vợ. Cha vợ tuy rằng cũng là Chủ tịch tỉnh, nhưng mưu lược và kế sách trong chốn quan trường hiển nhiên vẫn kém Tống Triêu Độ một bậc, cũng không đi xa hơn Tống Triêu Độ được. Mặt khác, đến thời điểm mấu chốt, Trần Phong cũng sẽ ra tay vì hắn, nhưng giữa hắn và Trần Phong, không đạt được sự ăn ý và phối hợp như với Tống Triêu Độ.
Trước khi Tống Triêu Độ rời khỏi tỉnh Yến, đã mở đường cho hướng đi của hắn sau khi rời khỏi Thiên Trạch. Trong lúc Hạ Tưởng thu dọn hành lý chuẩn bị đi trường Đảng Trung ương tham gia khóa đào tạo ngắn hạn thì trong Tỉnh ủy đang thảo luận sôi nổi về chuyện hướng đi của hắn sau này.
Trong cuộc họp bàn việc của Tỉnh ủy, Phạm Duệ Hằng, Tôn Tập Dân, Mai Thái Bình, Mã Tiêu và Vương Bằng Phi, năm người ngồi đối mặt với nhau, tiến hành thảo luận công tác sắp xếp cho bước tiếp theo của Hạ Tưởng.
Đầu tiên Phạm Duệ Hằng khẳng định công tác của Hạ Tưởng, chỉ ra Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh thừa nhận tán thành công tác của Hạ Tưởng, đồng chí Hạ Tưởng là một cán bộ ưu tú, làm được thành tích có hiệu quả rõ ràng ở thành phố Thiên Trạch, Tỉnh ủy thừa nhận và vừa lòng với công việc của hắn.
- Các đồng chí có ý tưởng gì về việc sắp xếp bước tiếp theo cho công tác của đồng chí Hạ Tưởng đều có thể đề xuất. Năng lực và đối nhân xử thế của Hạ Tưởng, các anh đều đều vô cùng quen thuộc, không cần tôi phải nhiều lời.
Phạm Duệ Hằng chụp mũ cho Hạ Tưởng, nhưng cũng không chỉ ra phương hướng cụ thể.
Mã Tiêu nói:
- Ban Tổ chức Trung ương sắp xếp cho đồng chí Hạ Tưởng tới trường Đảng Trung ương tiến hành đào tạo ngắn hạn trong vòng một tháng, đồng thời đề xuất cố ý điều Hạ Tưởng đến Ban Tổ chức Trung ương, tôi còn chưa trả lời, chỉ nói Tỉnh ủy phải nghiên cứu một chút. Quan điểm cá nhân của tôi là, nếu đồng chí Hạ Tưởng có thể tới Ban Tổ chức Trung ương rèn luyện một thời gian, đối với bản thân anh ta mà nói, cũng là một chuyện tốt.
Tôn Tập Dân liếc mắt nhìn Mã Tiêu một cái đầy thâm ý, dường như là trách tội Mã Tiêu chen vào nói trước, ông ta mới thong thả nói:
- Đồng chí Hạ Tưởng là một nhân tài, là nhân tài của tỉnh Yến, nên ở lại tỉnh Yến. Tuy nhiên hiện tại các thành phố trực thuộc tỉnh Yến đều không có ghế trống, không có chỗ tốt để sắp xếp, tôi cũng hiểu được đến Ban Tổ chức Trung ương rất có lợi cho bước trưởng thành tiếp theo của đồng chí Hạ Tưởng.
Mai Thái Bình giật mình nhìn thoáng qua Tôn Tập Dân, đến Ban Tổ chức Trung ương là chủ ý của Ngô Tài Dương, Tôn Tập Dân không phải thuộc hệ thế lực gia tộc, làm sao ông ta lại nói chuyện hùa theo Ngô Tài Dương được?
Có lẽ là bởi vì Mai Thái Bình và Tôn Tập Dân đã từng cạnh tranh vị trí Chủ tịch tỉnh, lại bởi vì Mai Thái Bình là người có thực lực mạnh nhất trong rất nhiều những người cùng cạnh tranh, Tôn Tập Dân không nhiều thì ít vẫn có ý thù địch đối với Mai Thái Bình, Mai Thái Bình cũng có thể nhận ra chuyện đó.
- Tôi nghiêng về hướng để Hạ Tưởng ở lại tỉnh Yến.
Mai Thái Bình không phải cố ý phản đối ý kiến của Tôn Tập Dân, mà là thời gian ông ta còn ở tỉnh Yến không còn lâu nữa, có khả năng nửa năm sau sẽ về thủ đô. Trước khi quay về thủ đô có thể đỡ cho Hạ Tưởng một đoạn đường thì tốt,
- Hạ Tưởng chỉ tham gia đào tạo trong thời gian một tháng, trong vòng một tháng, có lẽ sẽ có một chỗ trống nào đó
Tôn Tập Dân suy nghĩ liếc mắt nhìn Mai Thái Bình một cái, mỉm cười:
- Lời nói của Bí thư Mai rất bí ẩn. Chúng ta là người của đảng cộng sản, phải chú trọng thực tế, không phải là chờ gặp cơ hội. Nếu chẳng may đến lúc đó không có ghế trống, chẳng lẽ đồng chí Hạ Tưởng trở lại Thiên Trạch làm Thị trưởng sao? Không phải thành chuyện đáng chê cười sao.
- Thời gian một tháng, chuyện gì cũng đều có thể phát sinh.
Lời nói của Mai Thái Bình giống như trả lời Tôn Tập Dân, cũng lại giống lầm bầm lầu bầu, nhưng dường như ông ta nói với không khí, khiến cho Tôn Tập Dân rất không được tự nhiên. Tôn Tập Dân là Chủ tịch tỉnh không phải là giả, là quan cao hơn một bậc so với Mai Thái Bình nên có quyền phát ngôn lớn hơn. Kỳ thật độ mạnh khác nhau, quyền phát ngôn trong chốn quan trường không phải là toàn bộ đều do chức vụ và cấp bậc quyết định, còn do mạng lưới quan hệ của anh ta, vị trí và quan hệ có liên quan vững chắc hay không. Tôn Tập Dân ban đầu đến tỉnh Yến nền móng không ổn định, bên trên có Phạm Duệ Hằng kiềm chế, ở giữa bị Mai Thái Bình coi như kẻ thù, bên dưới có Cao Tấn Chu và Đàm Quốc Thụy không phối hợp, có thể nói tiến bước khó khăn.
Hành động của Mai Thái Bình rõ ràng là xem thường ông ta, ông ta lờ mờ có chút tức giận, tuy nhiên nghĩ đến việc không thể ở trong cuộc họp bàn việc mà thất thố với Bí thư, liền nhấn mạnh một câu:
- Vẫn phải nắm chắc chứ không phải chỉ là hư vô, sớm định ra công tác tiếp theo cho đồng chí Hạ Tưởng, cũng là có trách nhiệm đối với anh ta.
Vương Bằng Phi nãy giờ vẫn không lên tiếng nhẹ nhàng ho khan một tiếng:
- Đồng chí Hạ Tưởng hiển nhiên là không thích hợp ở lại Thiên Trạch, cũng không thuận lợi cho đồng chí Lưu Hội Nhân triển khai công tác. Đề nghị của Bí thư Mai thật ra rất đúng trọng tâm, chi bằng chờ một chút, dù sao còn có thời gian một tháng. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - http://truyen360.com
Vương Bằng Phi cũng tỏ thái độ ba phải, càng làm cho Tôn Tập Dân vô cùng bất mãn, sau đó ông ta còn nói vài câu gì đó, không ngờ Phạm Duệ Hằng cũng là ý kiến giống hệt như vậy:
- Thì cứ làm như vậy đi.