Sau khi nghi thức bổ nhiệm kết thúc. Vương Bằng Phi không vội về mà nghỉ lại một đêm. Hôm sau mới lên đường.
Nguyên nhân Vương Bằng Phi lưu lại không phải vì trời đã tối, cũng không phải vì phải chỉ đạo công tác Tần Đường, mà là vì muốn cùng Hạ Tưởng trao đổi nhiều một chút. Lúc này là một cơ hội hiếm có để đi sâu giao lưu với Hạ Tưởng.
Đương nhiên, điều Vương Bằng Phi quan tâm là thế cục tỉnh Yến. Với Tần Đường cũng không để ý tới nhiều lắm.
Đêm đó, sau khi tham gia buổi tiệc do bốn Ban lớn của thành phố Tần Đường tổ chức. Vương Bằng Phi cùng với Hạ Tưởng nói chuyện đến khuya. Chương Quốc Vĩ biết rõ rằng gã ta cấp bậc không đủ cũng rất muốn nghe được một câu nói khiêm nhường từ Vương Bằng Phi. Ai biết rằng trưởng ban Vương chỉ là khách sáo bảo gã nghỉ ngơi sớm một chút. Kỳ thực chính là kín đáo đuổi khách.
Trong lòng Chương Quốc Vĩ càng giận hơn. Nếu như Hạ Tưởng không phải là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng Ban tổ chức cán bộ tuyệt đối sẽ không một mình trao đổi công việc với Hạ Tưởng mà không nói với Thị trưởng. Cấp bậc quyết định tất cả. Anh ta không có đủ tư cách tham gia vào cuộc trao đổi của hai Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy. Bởi điều người ta bàn luận là thế cục của Tỉnh ủy. Anh ta một Thị trưởng đi theo xem có gì náo nhiệt chăng?
Ngày hôm sau, Vương Bằng Phi liền từ biệt Tần Đường quay trở về tỉnh thành. Anh ta cùng với Hạ Tưởng trao đổi cái gì, nói chuyện gì hay nói về quan điểm nhân sự của Tần Đường không ai biết. Nhung ai cũng muốn nghe được ra chút gì đó.
Công việc mà Trưởng ban tổ chức cán bộ muốn nói nhất định có liên quan đến việc thay đổi nhân sự. Người làm quan ai không muốn nở mày nở mặt trước Trưởng Ban tổ chức cán bộ. Chỉ tiếc là, trong mắt Trưởng ban Vương, Tần Đường chỉ có một người là Bí thư Hạ.
Vương Bằng Phi vừa đi thì Tần Đường liền khôi phục lại bình thường, trở lại quỹ đạo bình thường. Sau khi trải qua những điều chỉnh nhân sự đến chóng mặt của Tỉnh ủy. Bề ngoài, Tần Đường tất cả vẫn như thường. Trên thực tế, mạch nước ngầm cuộn trào mãnh liệt. Rất nhiều người đang ấp ủ một chiều hướng mới.
Hạ Tưởng lập tức triệu tập cuộc họp Hội nghị thường vụ, tuyên bố quyết định xử lý sự cố an toàn cực kỳ nghiêm trọng của Trung ương đối với huyện An, và ý kiến xử lý sơ bộ của Ủy ban nhân dân tỉnh Tỉnh ủy đối với những cán bộ có trách nhiệm liên quan. Một lần nữa nhắc lại tầm quan trọng của việc sản xuất an toàn. Đồng thời bởi Ủy viên thường vụ Thành ủy Tần Đường tề tựu, chính thức triệu tập một Hội nghị thường vụ mới.
Phó Hiểu Bân hãnh diện ngồi ở phòng Hội nghị thường ủy. Xếp hạng của anh ta không cao nhưng dù sao cũng chính thức là Ủy viên thường vụ Thành ủy rồi. Trong Hội nghị thường vụ cũng có một phiếu then chốt.
Hạ Tưởng tăng mạnh lực khống chế đối với Tần Đường. Bởi Phó Hiểu Bân chính thức được bổ nhiệm làm Ủy viên thường vụ Thành ủy. Bởi bản thân hắn làm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy. Do đó khiến lập trường trung gian của các Thường ủy luôn dao động, toàn diện hướng về phía Hạ Tưởng.
Khi Hôi nghị họp được một nửa, Hạ Tưởng đột nhiên đề nghị do Ủy ban kỷ luật thành phố, triển khai một đợt kiểm tra việc tự phê bình của các cán bộ Đảng Yên trong phạm vi toàn thành phố. Đồng thời kiến nghị Ủy ban nhân dân thành phố dẫn đầu, tiến hành một đợt hoạt động đại kiểm tra an toàn sản xuất trong phạm vi toàn thành phố.
Hai đề nghị, một đề cập đến Ủy ban kỷ luật thành phố, một đề cập đến Ủy ban nhân dân thành phố, bề ngoài là việc sắp xếp công việc bình thường. Kỳ thực đều rõ ràng là Bí thư Hạ sau khi đảm nhận Ủy viên thường vụ tỉnh Ủy, dùng dao mổ trâu giết gà, muốn trong Hội nghị thường vụ một lần nữa lập uy.
Có thể không phải lập uy bình thường mà là lập uy chân chính, là muốn thăm dò xem trong Hội nghị thường vụ rốt cục có bao nhiêu người sẽ hướng về phía Bí thư thành ủy của Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy
Thường Công Trị đã quen một tay xoa bụng một tay sờ chén trà. Nay vẫn như thế nhưng sau khi Hạ Tưởng nêu tên Ủy ban kỷ luật, tay liền lập tức ngừng chuyển động, hai tay đan chéo đặt trên mặt bàn, nghiêm mặt nói:
- Chỉ thị tinh thần của Hạ Bí thư rất đúng lúc, cũng rất phù hợp với hiện trạng. Hiện nay, rất nhiều cán bộ đảng viên không nghiêm khắc yêu cầu bản thân, buông lỏng tư tưởng, công việc nhàn hạ. Quả thực hết sức cần thiết phải triển khai chỉnh đốn trên phạm vi toàn thành phố. Ủy ban kỷ luật nhất định kiên quyết ủng hộ chỉ thị tinh thần của Bí thư Hạ.
Người nào hiểu Thường Công Trị đều biết, ở những lúc y nghiêm túc, hai tay đều đan chéo đặt trên mặt bàn nói chuyện. Thái độ ngày hôm nay đã chứng minh một điểm, trước kia, bề ngoài Thường Công Trị dựa dẫm vào Hạ Tưởng, nhưng trên thực tế không phải vậy vẫn âm thầm qua lại với Chương Quốc Vĩ. Thái độ kiên quyết lần này liền khiến trong lòng mọi người đều hiểu rõ. Lão Thường Công Trị gian ngoan xảo trá sắp bị Bí thư Hạ thu phục hoàn toàn rồi.
Dùng dao mổ trâu giết gà, thắng ngay từ trận đầu.
Chương Quốc Vĩ theo bản năng liếc nhìn Thường Công Trị một cái, mí mắt nhảy mấy lần. Mặc dù nói trước kia Thường Công Trị với anh ta không quá gần gũi. Nhưng chí ít cũng không hoàn toàn hướng về Hạ Tưởng. Bây giờ một cảnh không ngờ đến nhất cuối cùng cũng xảy ra. Thường Công Trị xếp hạng đầu trong Hội nghị thường vụ, cũng hoàn toàn nghiêng về phía Hạ Tưởng, giống như là đã đạp đổ quân bài domino đầu tiên.
Hào quang của Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy quá chói mắt, quá sáng ngời, người trong quan trường đều ở dưới hào quang quyền lực, thần phục hoặc khuất phục.
Sau khi Thường Công Trị bày tỏ thái độ, một tay lại trở lại xoa bụng như trước, một tay quay chén trà, thái độ bình thường. Dường như, anh ta mặc kệ là hoàn toàn nghiêng về phía Hạ Tưởng hay là hơi chút hướng về phía Hạ Tưởng lại đồng thời âm thầm mắt đi mày lại với Chương Quốc Vĩ. Tuy nhiên sự việc cũng bình thường, giống như đám cỏ dại đầu tường, gió thổi chiều nào lay chiều nấy là hiện tượng đương nhiên.
Đúng vậy, trong chốn quan trường, từ trước đến nay không thiếu những nhân vật giống như cỏ phía đầu tường như thế, thì tất nhiên như đầu tường phải mọc cỏ, là hiện tượng thiên nhiên. Tới Chương Quốc Vĩ tỏ thái độ. Chương Quốc vĩ liền do dự.
Không kiên quyết tỏ ý làm theo chỉ thị tinh thần của Hạ Bí thư thì chứng minh anh ta vẫn có quyền lên tiếng. Nhưng đồng thời lại có thể để anh ta bị vùi lấp trong làn sóng phản đối, khiến danh tiếng của anh ta mất sạch.
Nhưng muốn để anh ta sau khi Hạ Tưởng đảm nhiệm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, lần đầu đụng mặt thì nộp vũ khí đầu hàng, cũng thật sự là quá hèn nhát.
Chính lúc do dự không quyết, Nam Hân Vũ liền giành nói:
- Chỉ thị tinh thần của Bí thư Hạ rất đúng lúc, Tần Đường khoáng sản nhiều, trên một trăm mỏ lớn nhỏ như than đá, quặng sắt…vv. Tình hình an toàn sản xuất rất nghiêm trọng, cấp bách. Tôi cho rằng, Ủy ban nhân dân Thành phố cần phải kiên quyết quán triệt ủng hộ chỉ thị tinh thần của Bí thư Hạ. Thời gian đầu yêu cầu các đơn vị sản xuất tự kiểm tra, sau đó lập tổ kiểm tra, thí điểm kiểm tra.
T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.mNam Hân Vũ hiện tại có dung mạo yêu kiều quyến rũ. Khi cô phát biểu thần thái phấn khởi, khiến không ít Thường ủy ngây người nhìn, nghĩ thầm rằng trước kia không chú ý đến Nam Hân Vũ sao cũng đẹp đến vậy? Nam Hân Vũ của bây giờ vẫn thật sự có vẻ đẹp diễm lệ của hoa lê, hoa tiếu đào cười một cành hoa hạnh đầu tường. Chẳng là bởi mùa xuân đang đến?
Đương nhiên cũng có một số Ủy viên viên thường vụ suy nghĩ thô tục, chứ không phải là Bí thư Hạ làm Nam Hân Vũ trở nên tươi hơn sao? Lại nghĩ cũng không có khả năng Bí thư Hạ ánh mắt rất cao, chắc là coi thường Nam Hân Vũ?
Đương nhiên cũng có người biết rõ nguyên nhân mà Nam Hân Vũ gần đây tinh thần sôi nổi. Bị Chương Quốc Vĩ chèn ép đã lâu, cuối cùng đợi được Hạ Tưởng đến, khi Hạ Tưởng mới đến thì cô đã hoàn toàn hướng về phía Hạ Tưởng, chẳng khác nào được ăn cả ngã về không.
Hiện tại, Bí thư Hạ chẳng những đứng vững chân ở Tần Đường còn thăng tiến làm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, giống như tính mạng người thân của Nam Hân Vũ được bảo đảm, không vui chẳng lẽ còn phải khóc?
Đời người lúc quan trọng thì một hai bước đi đúng, sẽ hưởng thụ cả đời, đi sai cả đời chẳng làm nên trò chống gì.
Trong lòng Chương Quốc Vĩ chợt nổi cơn phẫn nộ. Nam Hân Vũ trước kia bị anh ta chèn ép đến nỗi ngay cả nói cũng không dám lớn tiếng. Ngựơc lại bây giờ tốt rồi, dám giành phát biểu với anh ta ủng hộ Hạ Tưởng. Cô ta phản rồi! Đang muốn mở miệng đánh vài câu, không ngờ lại bị người ta giành nói trước.
Không ngờ là Chu Minh Hòanh.
Chu Minh Hoành sa sầm mặt, vẻ mặt nghiêm túc:
- Đồng chí Hân Vũ nói đúng. Tình hình an toàn sản xuất của Tần Đường không được lạc quan lắm. So với các thành phố khác ở tỉnh Yến, tai họa ngầm rất lớn. Ngộ nhỡ chẳng may xảy ra sự cố, trách nhiệm rất lớn. Do đó, nhất thiết phải phòng hỏa hoạn khi nó chưa xảy ra. Chỉ thị của Bí thư Hạ rất đúng lúc. Tôi hoàn toàn tán thành.
Kỳ thực nếu như chỉ nói trước mặt, có thể nói là thái độ giải quyết việc công. Nhưng đằng sau lại có câu "Chỉ thị của Bí thư Hạ rất đúng lúc", thì liền có ý đồ sâu xa. Rõ ràng là Chu Minh Hồng thể hiện thiện ý với Hạ Tưởng trước mặt mọi người.
Nhấn mạnh uy quyền cá nhân, tinh thần chỉ thị của cá nhân, người trong quan trường ai không rõ ẩn ý hàm chứa trong đó.
Trong mắt Chương Quốc Vĩ gần như phun ra lửa. Chu Minh Hoành vẫn theo sát nhịp chân của anh ta. Bây gìờ cũng phản bội lại. Hào quang quyền lực của Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy chói mắt như vậy, khiến tất cả mọi người đều tâm mù, mắt cũng mù sao?
Đồng thời trong lòng Chương Quốc Vĩ lại dâng lên nỗi buồn sâu sắc. Anh ta ở Tần Đường, thật sự vĩnh viễn không có ngày ngẩng đầu được sao?
Không, anh ta vẫn còn cơ hội, vẫn muốn đánh một trận vùng lên thật đẹp mắt. Nói không chừng còn có thể làm cho Hạ Tưởng bị rớt đài! Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy thì sao, chỉ cần phạm vào đại sự, cũng như sẽ phải xuống ngựa.
Đường đường Chủ tịch Tỉnh cũng phải tự nhận trách nhiệm, huống chi Hạ Tưởng chẳng qua là một Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy xếp hạng cuối.
Chương Quốc Vĩ biết, nếu như anh ta vẫn ngồi trên vị trí Thị trưởng làm hết một nhiệm kỳ, nếu bị Hạ Tưởng áp chế gắt gao ba năm. Sau khi hết nhiệm kỳ, anh ta chỉ có một con đường có thể đi – lui về tuyến hai
Nếu như không thể ở Tần Đường tiếp nhận chức vụ Bí thư, khả năng để anh ta đảm nhiệm chức Bí thư ở thành phố khác là cực kỳ nhỏ. Nếu không anh ta sớm đã rời khỏi Tần Đường rồi.
Như những gì kẻ đứng sau anh ta nói với anh ta, anh ta thành cũng Tần Đường, bại cũng Tần Đường. Đừng mong ở Tần Đường phù chính!
Tình thế hiện tại đã nghiêng về một bên rồi. Anh ta ở Tần Đường sẽ hoàn toàn thất thế… Chương Quốc Vĩ cảm nhận được một cảm giác bức thiết trước nay chưa từng có, làm sao đây? Bài trong tay anh ta cũng không còn nhiều nữa. Lưu Kiệt Huy là một quân bài. Ngưu Lâm Quảng là quân bài cuối cùng.
Đến lúc nên đánh ra con át chủ bài rồi. Nghe nói Lưu Kiệt Huy lại lên thủ đô kiến nghị? Kiến nghị tuy có thể như ruồi nhặng bay ong ong, lại cắn không được Hạ Tưởng. Cuối cùng, thời khắc mấu chốt vẫn phải Ngưu Lâm Quảng ra tay mới được.
Đúng rồi, để Ngưu Lâm Quảng ở phía sau động đến vấn đề của Hạ Tưởng, sau đó có chứng cứ xác thực, lại để Lưu Kiệt Huy đi kiến nghị. Tuyệt đối sẽ có hiệu quả rõ rệt. Vì anh ta cũng nghe nói Hạ Tưởng lần này đảm nhiệm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, lực cản rất lớn. Thanh âm trung ương phản đối cũng không ít.
Nếu Hạ tưởng thật sự có vấn đề có thể điều tra thì chỉ cần trình tài liệu lên, nhất định có người sẽ dồn tâm trí thúc đẩy chất vấn từ đầu đến đuôi đối với Hạ Tưởng.
Nghĩ thông suốt rồi, Chương Quốc Vĩ hít sâu một hơi, cố gắng để biểu cảm trên khuôn mặt bình thường mà thản nhiên nói:
- Tôi cũng tán thành đề nghị của Bí thư Hạ.
… … Sau khi Hạ Tưởng đảm nhiệm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Hội nghị Ủy viên thường vụ Thành ủy lần thứ nhất thu được thắng lợi hoàn toàn. Hoàn toàn nắm vững được tiết tấu, đánh dấu Tần Đường chính thức thuộc một tay Hạ Tưởng quản lý. Dưới hào quang của Bí thư Thành ủy, uy danh của Chương Quốc Vĩ thu nhỏ tới một góc.
Học giả chuyên gia đời sau nghiên cứu lý lịch Hạ Tưởng, đem hội nghị lần này xác định là bước thứ hai trong ba bước kiên định của Hạ Tưởng
Sau bước thứ hai, bước thứ ba của Hạ Tưởng, tiết tấu sẽ không ôn hòa nữa mà quyết đoán, táo bạo, tiến nhanh khiến cho không khí Tần Đường dưới sự múa may của hắn, đổi mới hoàn toàn.