Hạ Tưởng giận giữ, cố gắng hết sức bình sinh, đạp mạnh một cước bay vào ngực Hải Quân, cước này dùng gần như toàn lực, đá bay Hải Quân ra ngoài, xuyên qua cửa sổ, ngã xuống dưới tầng.
Tầng hai tuy rằng không cao, nhưng một cước của Hạ Tưởng cũng không nhẹ, Hải Quân bị rơi lập tức chết ngất.
Lịch Phi, Hứa Quan Hoa, Chu Minh Hoành và Lương Thu Duệ toàn bộ chạy lên tầng, không đợi mọi người nói gì, Tiêu Ngũ mới hổn hển một hơi vội vàng nói:
- Lãnh đạo, phát hiện tung tích của Ngưu Lâm Quảng, nhanh chóng cho người đuổi bắt!
Cổ Ngọc không để ý đến đông người, nhào vào lòng Hạ Tưởng, khóc không thành tiếng.
Anh hùng hụt hơi, phụ nữ lo lắng.
Chứng kiến Hạ Tưởng vì cô quên mình, Cổ ngọc nghĩ lại mà sợ. Nếu lãng mạn phải trả giá sinh mạng, thì lãng mạn không còn là lãng mạn nữa, mà là máu tanh.
Tuy nhiên, Cổ Ngọc vẫn bị tính cách anh hùng của Hạ Tưởng làm cho cảm động rối tinh rối mù, cũng làm cô tin tưởng, cô thật sự không nhìn lầm người, đời này kiếp này cùng hắn cả đời, đáng giá.
Hạ Tưởng không có nhiều tình cảm như vậy, hắn biết lúc này là cơ hội sắt rèn đang còn nóng, bắt Ngưu Lâm Quảng, tuyệt đối không thể bỏ qua, hắn vỗ nhẹ bả vai Cổ Ngọc, cố không để ý đến vẻ mặt xấu hổ của Hứa Quan Hoa, hỏi Tiêu Ngũ:
- Ngưu Lâm Quảng ở đâu?
- Theo tin tức tin cậy, Ngưu Lâm Quảng hiện tại đang chạy về hướng bắc, khả năng trốn về Bắc Kinh.
- Tôi đi đuổi bắt!
Hứa Quan Hoa chịu sự ủy thác của lão Cổ đến bảo vệ Cổ Ngọc, lúc đầu tưởng rằng dẫn dắt đội quân đến, nhất định sẽ dễ như trở bàn tay trình diễn vở anh hùng cứu mỹ nhân, không ngờ trời đất run rủi, y chưa lập công, cũng cảm thấy thẹn trong lòng.
Tuy nhiên, Hứa Quan Hoa dù sao cũng là xuất thân quân nhân,làm việc dứt khoát. Sau khi suy nghĩ thông suốt, trong lòng đã thoải mái rất nhiều, Cổ Ngọc có lẽ mãi mãi sẽ đóng cửa đối với y. Nhưng Cổ Ngọc có Hạ Tưởng chăm sóc cả đời cũng là hạnh phục của cô, lúc này tội phạm hàng đầu Ngưu Lâm Quảng đang chạy trốn, không thể buông tha.
Hạ Tưởng gật đầu một cái:
- Tốt nhất bắt sống!
Hứa Quan Hoa không nói gì, lùi lại sau một bước, hướng Hạ Tưởng không nói gì mà nghiêm túc chào theo nghi thức quân đội trang nghiêm, sau đó xoay người sải bước đi.
Hạ Tưởng bị trúng hai đao, sau lưng Tiên Ngũ cũng bị một đao, tuy rằng cũng không phải chỗ nguy hiểm nhưng mọi người sợ tới mức rối tung, cuối cùng đưa Hạ Tưởng đến bệnh viện, Chu Minh Hoành cẩn thận dặn dò Bác sĩ, ngàn vạn lần phải chữa trị tốt cho Bí thư Hạ, Bí thư Hạ hoàn toàn xứng đáng là Bí thư tốt của nhân dân Tần Đường.
Lương Thu Duệ, Chu Minh Hoành không để ý đến sự phản đối của Hạ Tưởng, ở bệnh viện cùng Hạ Tưởng một đêm.
Ban đêm Tần Đường mưa to vẫn chưa dứt, toàn bộ Tần Đường dường như thành một vùng ngập lụt.
Trưởng ban Tuyên giáo triệu tập Hội nghị ngay trong đêm, xác định quan điểm tuyên truyền. Đêm hôm đó, vô số ảnh nhân dân Tần Đường ở trên phố, trên thuyền, lái xe trong nước, bơi lội trên mặt đất, xem thác nước ở cầu vượt đã đi lêncác trang web ở vị trí trang chủ.
Đồng thời cũng nói rõ một điểm, là một thành phố mới phát triển, thành phố Tần Đường mới thành lập được hơn 30 năm. Hệ thống thoát nước ngầm hẳn là so với các thành phố khác càng tiên tiến thì hợp lý hơn. Vì sao sau một hồi mưa to đã tỏ ra là một hệ thống thoát nước ngầm lạc hậu và yếu kém. Trong đó có phải có điều bí ẩn không ai biết không?
Hiển nhiên, có người cố ý dẫn dắt dư luận tấn công hệ thống thoát nước ngầm của Tần Đường.
Quả nhiên, ngay lập tức có không ít cư dân mạng phản hồi, nói là hệ thống thoát nước ngầm là do Thị trưởng Chương sau khi nhậm chức đã từng xây dựng lại. Rõ ràng xây dựng lại, vì sao còn có hiện tượng tắc nghẽn? Chắc chắn là ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu.
Cũng có người trả lời nói, cũng là Thị trưởng Chương đã ở Tần Đường mười mấy năm, đối với phố lớn ngõ nhỏ của Tần Đường thị trưởng Chương rõ như lòng bàn tay. Khi còn là Phó thị trưởng, đã từng kiến thiết hệ thống thoát nước của Tần Đường, sau khi lên làm Thị trưởng lại xây dựng cải tạo thêm một lần nữa, dường như thị trưởng Chương rất thích cho làm cống thoát nước, nhưng làm đi làm lại vẫn không thông. Một trận mưa to liền hiện nguyên hình, có phải là có gì mờ ám không?
Sau đó các mọi người trên mạng lại bắt đầu phân tích từ việc Thị trưởng Chương thích công trình cống thoát nước, đề cập đến việc Thị trưởng Chương luôn luôn là hình tượng vĩ đại chói lọi và ngay thẳng, sao có thể ham thích với hệ thống cống thoát nước? Hơn nữa, thông tới thông lui cũng không thông được, có phải không thể được? Cuối cùng lại nói bóng gió đến sự mục nát bên trong công trình.
Tần Đường lũ lụt mạnh mẽ, trên mạng, ý dân cũng như nước.
Còn Thị trưởng Chương đang họp ở Bắc Kinh, còn ở trong mộng mà không biết đang làm một hồi xuân thu đại mộng.
Chỉ có điều y không biết chính là, Tần Đường đầu tiên là một hồi lũ lụt, sau lại có một hồi lửa lớn, nước với lửa lưỡng trọng thiên, rửa sạch hoàn toàn Tần Đường thành mới!
Đêm hôm đó, một nhóm máy bay quân dụng võ trang từ căn cứ Bắc Kinh dưới sự dẫn dắt của Hứa Quan Hoa, tìm tòi trong phạm vi trên một trăm km để xác định đường chạy trốn của Ngưu Lâm Quảng.
Đêm hôm đó, một đội quân mạo hiểm mưa to, vẻ mặt trang nghiêm, ngồi máy bay trực thăng đáp xuống công ty Trung Thiên thực nghiệp, không nói lời nào, vọt vào trụ sở Trung Thiên thực nghiệp, sau một trận phá phách, lại nhanh chóng đi. Cũng không biết là ai sơ sẩy, hay là dây điện của Trung Thiên sau nhiều năm không được sửa chữa, bỗng nhiên bùng lên trận hỏa hoạn.
Sau đó lửa càng cháy càng lớn, trụ sở làm việc của Trung Thiên thực nghiệp, cả xe bọc thép biểu trưng kiêu ngạo của Ngưu Lâm Quảng ở Tần Đường cũng bị lửa thiêu chụi, trong mưa to, ánh lửa ngút trời, chiếu sáng một vùng lớn ở Tần Đường.
Bởi vậy, sự tích "Nước ngập Tần Đường, lửa thiêu Ngưu Lâm Quảng" từ nay về sau bắt đầu lưu truyền ở Tần Đường kéo dài mãi, truyền bá vô số năm.
Đêm hôm đó, Ngưu Lâm Quảng trốn trong một phòng tối, bỗng nhiên nhận được điện thoại từ Bắc Kinh.
Là Nha Nộigọi điện thoại tới.
- Anh Ngưu, sự việc sao lại lớn như vậy?
Anh sao lại thế này? Sao lại có thể bắt cóc Cổ Ngọc, khinh suất quá rồi!
Nha Nội giọng đầy xúc động phẫn nộ,
- Anh thật không biết suy nghĩ.
Ngưu Lâm Quảng còn kêu oan:
- Không trách tôi, là Hải Quân làm, là chính y nổi điên, tôi không nghĩ y sẽ làm xằng bậy.
- Được rồi, không nghĩ tới, anh có biết một con tốt nhỏ như Hải Quân đột nhiên đến đây làm bừa như vậy sẽ hỏng nhiều chuyện? Tất cả sắp xếp đều vì Hải Quân mà loạn lên, lật đổ tất cả. Mọi việc sợ là không được, anh tự tìm cách giải quyết cho tốt đi.
Nha Nội giọng vô cùng lạnh lùng,
- Anh không nên đi đường cao tốc, từ Tần Đường đi theo hướng bắc đến Bắc Kinh, qua Thiên Trạch, sau đó tới Ngoại Mông. Sau khi tới Ngoại Mông, có người tiếp ứng, rồi hãy nghĩ cách cao chạy xa bay.
Ngưu Lâm Quảng trong lòng đau xót không tả, y biết, y bị từ bỏ vô tình, liền hỏi một câu:
- Tiền của tôi chuẩn bị xong chưa? Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Ngưu Lâm Quảng nào đâu biết rằng, y tuy là khổ sở nhưng với người đứng phía sau y mà nói, chuyện của Hải Quân, chẳng những hoàn toàn quấy rầy bố trí ban đầu, và với tương lai chính trị của Hạ Tưởng, cũng có ảnh hưởng sâu sắc.
- Tới bên ngoài rồi, sẽ chuẩn bị tốt hết cho anh. Nhưng trước đó toàn bộ dựa hết vào anh.
Nha Nội vẫn là Nha Nội, nói chuyện rất rõ ràng, hống hách,
- Đừng có suy nghĩ xằng bậy, nhất định phải đi đường tốt.
Hiển nhiên, câu cuối cùng là ám chỉ Ngưu Lâm Quảng đừng nghĩ đến việc lâm trận quay giáo, nếu không có rất nhiều cách làm y câm miệng.
Lúc Ngưu Lâm Quảng rời khỏi Tần Đường ngay trong đêm, còn thấy ánh lửa ngút trời của Trung Thiên thực nghiệp, trong lòng vô cùng đau xót. Y ở Tần Đường hoàn cảnh ra sao, hiện tại hoảng sợ như chó nhà có tang, hơn nữa còn là người cô đơn và thê lương ra sao.
Toàn bộ trách Hạ Tưởng? Cũng không hẳn vậy, nếu không phải là cuối cùng nhẹ dạ tin lời Chương Quốc Vĩ, lợi dụng nhân viên mất trí lừa gạt khối tiền bồi thường kếch xù, xem chừng cũng sẽ không bị bại nhanh thua thảm như vậy.
Còn nữa, nếu Hải Quân không phải cuối cùng nổi điên, muốn làm loạn, muốn lấy mạng mình đổi mạng Hạ Tưởng, đến lời y cũng không nghe, y cuối cùng sao có thể rơi vào kết cục là một người bị đá văng?
Thôi đi, hối hận cũng vô dụng, chạy trốn quan trọng hơn.
Ngưu Lâm Quảng lái một chiếc xe mới không có giấy phép, lên đường quốc lộ đi về phía bắc, hơn nữa còn chuyên đi đường nhỏ, khi Hạ Tưởng còn chưa có phản ứng, y đã rời xa Tần Đường trên trăm km.
Gió cũng không đuổi được y, cũng không biết y trốn hướng nào.
Chạy một hơi như điên trên một trăm km thật sự là mệt mỏi, Ngưu Lâm Quảng quyết định tìm một cửa hàng ven đường nghỉ ngơi một chút. Vừa mới dừng lại, liền nghe trên bầu trời truyền đến tiếng máy bay trực thăng, trong lòng không khỏi cả kinh, chẳng lẽ máy bay trực thăng đến tìm y? Không có khả năng, Hạ Tưởng làm sao có năng lượng lớn như vậy?
Chỉ chốc lát sau, tiếng máy bay đã đi xa, y lại thả lỏng, có thể là căn cứ quân sự gần đây thi hành nhiệm vụ, là y đa nghi.
Tìm một cửa hàng ven đường nghỉ ngơi một giờ, y lại tiếp tục đi. Đi một chút xa, cảm thấy xe có vẻ không ổn, nhưng lại không biết là không ổn chỗ nào. Lại lái thêm một lúc, liền phát hiện vấn đề, phanh càng ngày càng yếu, giẫm lên xuống hình như không có lực. Ngưu Lâm Quảng sợ hãi, muốn dừng xe sang bên, lại phát hiện không dừng được, tay lái cũng không nghe chỉ huy.
Ý nghĩ chết choc bao phủ trong lòng, phía trước là một khúc cua đột ngột, mà tốc độ xe càng nhanh. Ngưu Lâm Quảng biết bị người đánh lén, ô tô đã bị người ta động tay động chân.
Rốt cuộc là ai?
Không kịp nghĩ nhiều, ô tô lao đầu vào vệ đường, vọt sâu mấy mét vào trong khe suối. Sau khi rơi xuống đất nổ ầm một tiếng, sau đó ánh lửa ngút trời. Ngưu Lâm Quảng bị thiêu sống trong xe!
Cho đến chết, Ngưu Lâm Quảng cũng không biết rốt cuộc là bị ai đánh lén mà chết.
Trời sáng mới có người phát hiện tai nạn xe cộ, hiện trường vô cùng thê thảm, người bên trong đã bị đốt thành tro bụi, bên trong miệng há to, dáng vẻ cực kỳ khủng bố. Không ai biết thi thể bên trong chính là người làm nhiều việc ác ở Tần Đường, ngạo mạn không chịu nổi Ngưu Lâm Quảng, mà một Ngưu Lâm Quảng ngạo mạn một đời cuối cùng số phận cũng vứt vào vào nơi thôn quê hoang vu.
Khi tin Ngưu Lâm Quảng chết đến Tần Đường, đã là buổi chiều cùng ngày.
Tần Đường đã trời quang mây tạnh, trên đường vẫn có nước. Hệ thống thoát nước ăn bớt ăn xén nguyên liệu còn đang chầm chậm rút nước. Nhưng vào lúc này, hội nghị ở Bắc Kinh kết thúc, Chương Quốc Vĩ cũng về tới Tần Đường.
Đón Chương Quốc Vĩ là một Tần Đường với phố lớn ngõ nhỏ đầy nước bùn hỗn độn, nước còn ngập đến nửa mét. Cùng với hỏa hoạn lớn của Trung Thiên Thực Nghiệp và tin Ngưu Lâm Quảng chết.
Cái này cũng chưa tính là tin tức làm cho Chương Quốc vĩ đau đầu nhất, làm y chuẩn bị không kịp chính là Tần Đường sau một trận mưa to, trên mạng tất cả đều là vấn đề hệ thống thoát nước của Tần Đường. Còn đưa ra y đảm nhiệm Phó thị trưởng và Thị trưởng còn hai lần sửa chữa hệ thống thoát nước lớn.
Chương Quốc Vĩ thẹn quá hóa giận, tuyệt đối là có người cố ý dẫn đường dư luận.
Chắc chắn là Hạ Tưởng!
Nhưng y nghi ngờ thì nghi ngờ, thứ nhất là không có chứng cứ xác thực, hai là hoàn toàn không thấy Hạ Tưởng đâu. Hạ Tưởng đi Bắc Kinh dưỡng thương, đã đi trước khi Chương Quốc Vĩ trở về mấy giờ, thẳng đến Bắc Kinh. Hiển nhiên là cố ý…!