Tuy rằng tham gia Hội nghị thường vụ Tỉnh uỷ không phải là lần đầu tiên, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên tham gia hội nghị thường vụ Tỉnh uỷ tỉnh Tương, Đàm Quốc Thuỵ vẫn hơi hơi xúc động.
Đương nhiên, y xúc động không phải bởi vì phòng Hội nghị thường vụ của tỉnh Tương to hơn so với tỉnh Yến. Cũng không phải bởi vì trang hoàng xa hoa hơn. Lại càng không phải vì ghế dựa rất thoải mái, mà là bởi vì vị trí của y càng về trước hơn càng rõ ràng hơn.
Phó Bí thư Tỉnh uỷ trong Đảng xếp hàng cao hơn so với Phó chủ tịch thường trực tỉnh không ít. Trong Tỉnh uỷ đứng sau Bí thư, cùng với Chủ tịch tỉnh là nhân vật thứ ba. Đàm Quốc Thuỵ ngồi ở trên chiếc ghế thứ ba, rất tự đắc dưới hai người trên mười người. Lúc trước còn vì điều chuyển ngang mà trong lòng ngầm suy sụp bỗng nhiên biến mất. Đột nhiên lại lần nữa lộ ra sức mạnh và cảm xúc mạnh mẽ.
Sức hấp dẫn quyền lực không có lúc nào không ảnh hưởng đến tâm lý suy tính hơn thiệt của người trong quan trường.
Chỉ là một số ghế xếp hạng vẫn không đủ để khiến Đàm Quốc Thuỵ coi có mười phần tự tin. Cũng bởi vì hắn ban đầu tới tỉnh Tương liền gặp được hai sự kiện lớn. Hơn nữa mỗi một việc đều vô cùng thuận lợi. So với lúc còn công tác tại tỉnh Yến triển khai công việc còn thuận lợi hơn. Khiến cho y đối với công tác của mình sau này ở tỉnh Tương tràn trề hy vọng và đầy ắp cảm xúc mãnh liệt.
Trong lúc vô ý nhìn thoáng qua Hạ Tưởng ngồi bên cạnh, Đàm Quốc Thuỵ trong lòng liền cảm thấy suy ngẫm. Làm sao mà trước kia lại vẫn cảm thấy Hạ Tưởng không vừa mắt, luôn cảm thấy hắn bừa bãi mà cấp tiến. Hiện tại lại càng nhìn càng thấy hắn càng có phong độ trầm ổn?
Chẳng lẽ trước kia là nhận thức về con người không rõ ràng. Hiện tại sau khi tiếp xúc mới phát hiện ra Hạ Tưởng kỳ thực vẫn là rất nhiều ưu điểm. Cũng là một người đáng để kết giao bạn bè?
Gạt bỏ yếu tố lập trường chính trị, lòng người cũng có mặt khó hiểu. Đàm Quốc Thuỵ ban đầu mang theo tâm lý ủ rũ và mất mát đến tỉnh Tương. Sau khi vấp phải trắc trở với Phó Tiên Phong, càng thêm mất mát. Lại được Hạ Tưởng giúp đỡ đúng lúc một phen mà coi như lấy lại được tự tin. Ấn tượng của y đối với Hạ Tưởng đã thay đổi rất nhiều. Lại còn lý trí con người cũng có mặt tình cảm yếu đuối, hoàn toàn lúc này tình nghĩa của Hạ Tưởng như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi khiến y ghi nhớ trong lòng.
Tuy nhiên lại nói, Hạ Tưởng có phải thật lòng đưa than đến hay không, hay là có dụng ý khác. Nói cách khác, vấn đề ở chỗ cho dù dụng ý của Hạ Tưởng là như thế nào, hắn đạt được thiện cảm của Đàm Quốc Thuỵ cũng là sự thật.
Hội nghị thường vụ thiếu Diệp Thiên Nam, bầu không khí tuỳ ý thoải mái hơn so với mọi ngày. Lại bởi vì tình hình tỉnh Tương dần dần vững vàng, mọi người tham dự cũng đều biểu lộ sự thoải mái.
Nhưng cũng gián tiếp chứng minh, Diệp Thiên Nam quả thật rất giỏi. Gã rời đi có thể khiến không ít người như trút được gánh nặng. Cũng chứng minh sự tồn tại của gã là một ngọn núi cao bao nhiêu.
Đồng chí Diệp Thiên Nam ở Bắc Kinh nếu có biết, nên mỉm cười gật đầu, chấp nhận sâu sắc.
Theo thường lệ, Hội nghị do Trịnh Thịnh chủ trì.
Sau khi nói lời mở đầu ngắn gọn, Trịnh Thịnh liền thông báo đề tài thảo luận hội nghị ngày hôm nay:
- Căn cứ điều lệ trao đổi cán bộ giữa các địa phương, từ tỉnh Yến điều nhiệm ba cán bộ ưu tú đến tỉnh Tương nhậm chức. Ban Tổ chức cán bộ đã nghiên cứu, định ra phương án bổ nhiệm. Tiếp theo mời đồng chí Hạ Ninh phát biểu.
Lương Hạ Ninh báo cáo phương án mà đã được Hạ Tưởng duyệt qua, Đàm Quốc Thuỵ đồng ý, Phó Tiên Phong gật đầu và Trịnh Thịnh ngầm đồng ý ra. Có lý do để tin tưởng, tính cả gã nữa có tổng cộng năm Ủy viên thường vụ tỉnh uỷ tán thành phương án. Thảo luận trên Hội nghị thường vụ, chẳng qua chỉ là làm cho đủ lệ, không có ai mà không có suy nghĩ đến mức phản đối phương án này nữa.
Lương Hạ Ninh vừa nói xong, Trịnh Thịnh liền gật đầu nói:
- Phương án trên cơ bản phù hợp với trình tự, đề nghị các đồng chí phát biểu quan điểm.
Nói như vậy, Trịnh Thịnh tỏ thái độ tuy rằng không rõ ràng nhưng mọi người có chút ý nghĩ chính trị đều hiểu, Trịnh Thịnh đối với phương án là thái độ tán thành, chỉ cần không liên quan tới quyền lợi to lớn của bản thân, lại là trao đổi cán bộ tỉnh Yến. Cũng rõ ràng trong đó có rất nhiều nội tình, đa số Ủy viên thường vụ bỏ phiếu tán thành.
Nhưng sau đó lại xuất hiện một cảnh tượng không nên xuất hiện…
Sau đó, Phó Tiên Phong bày tỏ:
- Tôi về cơ bản không có ý kiến gì, đề cử của ban Tổ chức cán bộ phù hợp trình tự.
Nhân vật số 1 số 2 đều ngầm đồng ý. Quan điểm cơ bản đã định ra rồi, ai còn có ý kiến phản đối?
Đàm Quốc Thuỵ lên tiếng cũng có sức ủng hộ:
- Thời điểm tôi ở tỉnh Yến, cũng đã khá hiểu những đồng chí đó, đều là cán bộ vô cùng ưu tú. Bọn họ khẳng định có thể làm ra những thành tích lớn hơn nữa trên cương vị công tác mới.
Hạ Tưởng khẽ mỉm cười, lời ít mà ý nghĩa sâu xa:
- Tôi tán thành quyết định của ban Tổ chức cán bộ.
Đến nước này, bốn nhân vật đứng đầu Tỉnh uỷ đều giống nhau bày tỏ thái độ tán thành, người hơi có ý nghĩ chính trị sẽ lựa chọn phụ hoạ. Cho dù là trong lòng không phục, cho dù là không có cơ hội tranh thủ đề cử của chính mình, cho dù là trong lồng ngực bất mãn cực độ, cũng phải duy trì khả năng kiềm chế chính trị. Không đáng ra mặt nói lời phản đối. Bởi vì phản đối vô dụng, không bằng im lặng, cũng nên tránh ý kiến thật.
Nhưng riêng có người không hợp thời mà nhảy ra lên tiếng phản đối.
Hơn nữa còn không phải chỉ là một người.
Người thứ nhất phản đối là Dương Hằng Dịch.
- Ba đồng chí Chu Duệ Nhạc, Trần Thiên Vũ và Bành Dũng. Chu Duệ Nhạc và Trần Thiên Vũ rất tốt, phù hợp với điều kiện đề bạt. Nhưng bổ nhiệm đồng chí Bành Dũng dường như không phù hợp với quy định bình thường. Đồng chí Bành Dũng là người phạm sai lầm rất lớn, một bước đảm nhiệm chức vụ Phó thị trưởng thường trực, có phải là thiếu suy xét hay không?
Dương Hằng Dịch là Ủy viên thường vụ đầu tiên trực tiếp đưa ra ý kiến phản đối. Gã lên tiếng lập tức thu hút ánh mắt mọi người, ngay cả Hạ Tưởng cũng vô cùng kinh ngạc. Không rõ Dương Hằng Dịch đột nhiên phản đối là do bất mãn muốn phá huỷ đồng minh bốn người ở tỉnh Tương, hay là có mục đích chính trị khác.
Có tiếng phản đối cũng không sao, quan trọng ở chỗ sau tiếng nói phản đối ẩn chứa suy nghĩ chính trị gì ở bên trong.
Hạ Tưởng còn đang trầm tư chưa khôi phục bình tĩnh, Hồ Định đã lên tiếng.
- Tôi cho rằng bổ nhiệm ba đồng chí Chu Duệ Nhạc, Trần Thiên Vũ và Bành Dũng không hề có vấn đề gì về nguyên tắc. Nhưng thật ra đồng chí Tằng Trác đảm nhiệm vị trí Phó thị trưởng, có phải bước chân hơi quá dài một chút hay không? Đồng chí Tằng Trác vẫn làm công tác ở Uỷ ban Kỷ luật, chưa từng có kinh nghiệm công tác chính quyền. Đảm nhiệm chức Phó thị trưởng đối với việc trưởng thành của đồng chí ấy về sau này, không nhất định có lợi. Xin ban Tổ chức cán bộ lần nữa thận trọng nghiên cứu một chút.
Tốt thôi. Trong đồng minh bốn người ngày xưa ở tỉnh Tương, sau khi trải qua sàng lọc hai người, một người phản đối Bành Dũng, một người phản đối Tằng Trác. Liếc mắt một cái là có thể khiến người ta kết luận, mỗi người có một phân công riêng, sớm có mưu tính trước, chính là một mục tiêu rõ ràng dứt khoát ngăn chặn Hạ Tưởng hành động.
Ánh mắt Hạ Tưởng hơi nhướn lên, không nhìn Dương Hằng Dịch và Hồ Định, mà là vô tình liếc nhìn Trịnh Thịnh một cái.
Ánh mắt Trịnh Thịnh bình tĩnh, vẻ mặt trầm tĩnh, đối với ý kiến phản đối của Dương Hằng Dịch và Hồ Định gã từ chối cho ý kiến.
Ánh mắt Hạ Tưởng liền dừng lại trên người Trịnh Hải Kỳ.
Trịnh Hải Kỳ cũng cố gắng giữ bình tĩnh. Nhưng trình độ chính trị của y và Trịnh Thịnh không thể so với nhau. Trong ánh mắt toát ra kích động để lộ ý nghĩ thực trong lòng y.
Hạ Tưởng quả thật hơi khiếp sợ. Không phải khiếp sợ Dương Hằng Dịch và Hồ Định phản đối, mà là khiếp sợ bàn tay phía sau màn muốn mượn cơ hội chứng minh cái gì. Làm cho hắn không dự đoán được chính là Diệp Thiên Nam đi rồi, vốn có hy vọng khôi phục yên ổn và trật tự Tỉnh uỷ tỉnh Tương, lại vì một kẻ muốn mượn cơ hội lên chức đầu cơ, có khả năng một lần nữa lại lâm vào đối kháng nghiêm trọng.
Hạ Tưởng không khỏi có chút bất đắc dĩ cũng thất vọng.
Sau đó, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Lương Hạ Ninh tỏ thái độ ủng hộ. Phó chủ tịch tỉnh Hà Chí Năng, Trưởng ban Tuyên giáo Tạ Tín Tài, Trưởng ban Vu Thủ Thành cùng với Tư lệnh quân khu tỉnh Trương Hiểu đều gật đầu tán thành.
Mà Trưởng ban thư ký Tỉnh uỷ Trịnh Hải Kỳ và Bí thư thành uỷ Tương Giang Cổ Kiến Hiên, lần lượt biểu lộ thái độ hoài nghi. Tuy rằng tiếng phản đối không nhiều rõ ràng, nhưng trước đó Dương Hằng Dịch và Hồ Định đã lên tiếng phản đối, cũng hình thành một dòng thác phong trào. Gây ra một lực tấn công nhất định đối với việc đề cử mấy người Chu Duệ Nhạc.
Ngay cả Phó Tiên phong cũng có ánh mắt mập mờ, biểu lộ rõ ràng có bất mãn. Bởi vì Hồ Định luôn luôn cố gắng muốn dựa dẫm vào gã. Hiện tại lại nói ra ý kiến bất đồng. Ngẫu nhiên mà nói ý kiến bất đồng thì không có gì, điều quan trọng là Hồ Định lại cùng Dương Hằng Dịch thái độ nhất tề hăng hái dựa dẫm vào Trịnh Thịnh. Hơn nữa sau đó người lên tiếng phản đối là Trịnh Hải Kỳ và Cổ Kiến Hiên, ý tứ muốn đối đầu càng rõ ràng.
Bởi vì Trịnh Hải Kỳ là tâm phúc bên cạnh Trịnh Thịnh. Mà Cổ Kiến Hiên cũng là phe phái của Trịnh Thịnh. Tuy rằng Trịnh Thịnh vừa lên tới liền bày tỏ thái độ ủng hộ. Nhưng thân tín của y lại thêm phe phái đồng thời lên tiếng phản đối, sẽ không làm cho người không nghi ngờ sau lưng đích thực có dụng ý. Là thăm dò hay là kín đáo biểu đạt cái gì? Nguồn truyện:
Truyện FULLCó lẽ Hạ Tưởng sẽ tin là Trịnh Hải Kỳ được Trịnh Thịnh ngầm đồng ý muốn mượn cớ sinh sự, biểu hiện một chút quyền uy và sự tồn tại. Nhưng Phó Tiên Phong xem ra chính là Trịnh Thịnh lợi dụng việc bổ nhiệm nhân sự lần này ngang nhiên khiêu chiến với gã.
Phó Tiên Phong sắc mặt lạnh xuống.
Trịnh Thịnh cuối cùng lên tiếng tổng kết:
- Mặc dù có một vài đồng chí đưa ra quan điểm bất đồng. Nhưng căn cứ vào nguyên tắc dân chủ, Hội nghị thường vụ nhất trí biểu quyết thông qua phương án nhân sự của ban Tổ chức cán bộ!
Phương án thông qua là trong dự đoán trước. Có phản đối cũng chẳng có gì lạ. Nhưng một lần đề cử nhân sự có lẽ đã bộc lộ rất nhiều vấn đề, cũng khiến nguyện vọng của Hạ Tưởng mong muốn thế cục tỉnh Tương sau này đạt được cân bằng và hài hòa bị thất bại. Khiến hắn thất vọng không phải tiếng nói phản đối, mà là đằng sau tiếng nói phản đối. Nếu nói là Trịnh Hải Kỳ một tay thúc đẩy, như vậy rốt cuộc Trịnh Thịnh sắm vai nhân vật gì?
Có thể nói, Trịnh Thịnh là thật lòng chủ động khơi mào rắc rối để biểu hiện quyền uy. Hay là chỉ mượn chuyện này nhắc nhở mọi người một chút y thân là nhân vật số một uy phong?
Nếu được, vẫn nên cần thiết cùng Trịnh Thịnh một lần nói chuyện thấu đáo. Hạ Tưởng không hy vọng Trịnh Thịnh và Phó Tiên Phong lại lần nữa rơi vào đối kháng nghiêm trọng. Đến lúc đó chẳng những bất lợi đối với tỉnh Tương, cũng khiến hắn ở giữa rất khó lựa chọn.
Sau khi Hội nghị thường vụ bổ nhiệm thông qua, lập tức từ Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy báo cáo với Ban tổ chức Trung ương. Ban Tổ chức Trung ương lại thông báo đến ban Tổ chức cán bộ tỉnh Yến. Một tuần sau Chu Duệ Nhạc, Trần Thiên Vũ và Bành Dũng liền cùng công chức của ban Tổ chức Trung ương liên quan tại tỉnh Yến đi tới tỉnh Tương nhậm chức.
Khiến người khác không biết được chính là, ngay lúc mấy người Chu Duệ Nhạc nhậm chức đồng thời, thành viên tổ chức kinh tế của Hạ Tưởng cũng thừa cơ tới Tương Giang. Cùng lúc đó, Phó Tiên Tiên cũng đến Tương Giang.
Thành viên kinh tế của Hạ Tưởng đến Tương Giang, nhân viên có Tề Á Nam, Lý Thấm, Nghiêm Tiểu Thì và Tùng Phong Nhi. Chính xác, Nghiêm Tiểu Thì đã được khuyến khích, cũng quyết định tới tỉnh Tương mở rộng thị trường. Tùng Phong Nhi và Nghiêm Tiểu thì sau khi tìm hiểu cũng cho rằng tới tỉnh Tương rất có triển vọng. Cho nên liền họp ở một chỗ. Bốn năm người chuẩn bị tài chính hơn một tỷ, trùng trùng điệp điệp tiến tới tỉnh Tương…
Hạ Tưởng đầu tiên là đem tổ chức kinh tế thành viên đến tiến cử cho Phó Tiên Phong. Làm Chủ tịch tỉnh, thu hút đầu tư cũng coi như là một lần lập chiến tích. Về sau lại giới thiệu bọn họ và Mai Hiểu Lâm quen biết. Về sau tổ chức kinh tế thành viên liền phân ra đi theo Chu Duệ Nhạc, Trần Thiên Vũ và Bành Dũng nhậm chức phân công khảo sát thị trường ở các thành phố cấp 3.
Tỉnh Tương, chào đón một lần sắp đặt cuối cùng của Hạ Tưởng.