Quan Thần

Chương 1521: Quân bài thứ hai chưa lật

Tình hình tỉnh Tề thay đổi đột ngột, từ vội mà không loạn biến thành hỗn loạn, không thể nói tất cả đều nằm trong dự đoán của Hạ Tưởng, nhưng cũng được tám chín phần mà hắn tưởng tượng. Dù sao, rất nhiều biến cố nhìn như bất thình lình xảy ra, kỳ thật đều có liên quan đến những sắp đặt âm thầm mà từng bước thúc đẩy vững chắc của hắn.

Đương nhiên, Hạ Tưởng cũng không phải là Khương thái công ngồi nhẫn nại buông cần, một loạt phản công của Hà Giang Hải, quả thật cũng khiến hắn cảm giác thấy áp lực và gấp gáp.

Cuối cùng, Tôn Tập Dân đến Bắc Kinh và Thủ tướng đến thăm, một âm thầm một công khai là hai việc hệ trọng.

Thủ tướng đi thị sát còn khoảng vài ngày, nhưng Tôn Tập Dân trở về thành phố Lỗ là việc bất cứ lúc nào đều có thể xảy ra, cũng là nói, lập trường của Tôn Tập Dân bất cứ lúc nào cũng có thể thay đổi, mà sự thay đổi lập trường của y, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến khuynh hướng của Chu Hồng Cơ.

Mà lập trường tiếp theo của Chu Hồng Cơ, sẽ sản sinh tác dụng quyết định không thể xem thường đối với việc thúc đẩy thế cục.

Chu Hồng Cơ là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, có quyền lập án điều tra, tuy rằng điều tra một quan lớn cấp Phó giám đốc sở phải trình qua hội ý Bí thư nghiên cứu, nhưng dù sao hệ thống Ủy ban Kỷ luật cũng có tính độc lập tương đối, Chu Hồng Cơ hoàn toàn có thể tiền trảm hậu tấu.

Hạ Tưởng không hề hiểu rõ về con người Chu Hồng Cơ, nhưng có một điểm hắn hiểu trong lòng, là lực lượng dự bị được bồi dưỡng của một thế lực, Chu Hồng Cơ tuyệt đối là một người thông minh, nói cách khác, chính là khẳng định có thể nhạy bén nắm bắt thời cơ, có thể tìm ra điểm gia nhập từ tình hình loạn lạc của tỉnh Tề, sau đó sử dụng cho hắn.

Nếu Chu Hồng Cơ không có mắt nhìn và dũng khí, anh ta sẽ không đủ năng lực để trở thành lực lượng dự bị.

Phe phản đối cũng không phải là cho không, trong nền chính trị quốc gia, có thể cùng Tổng bí thư, Thủ tướng phân chia thành ba phần cục thế, cũng là phe có thực lực phi phàm và trí tuệ chính trị hơn người. Nếu đã là ứng cử viên được họ chỉ định, Chu Hồng Cơ nếu quá kém, Hạ Tưởng cũng rất thất vọng.

Còn về Tôn Tập Dân đến Bắc Kinh, thực ra Hạ Tưởng cũng không quá lo lắng, với những kinh nghiệm trải qua sự chìm nổi của chính trị mà người bình thường không trải nghiệm được, chắc chắn Tôn Tập Dân đã trưởng thành và chín chắn hơn xưa rất nhiều, cấp trên còn có chỉ thị và ám thị đi nữa, chắc chắn trong lòng y là có suy nghĩ và tính toán riêng.

Hơn nữa, thực ra hiện nay Tôn Tập Dân cũng không thân gần bao nhiêu với Khâu Nhân Lễ, chẳng qua là tạm thời hợp tác có hạn mà thôi. Sở dĩ đến Bắc Kinh báo cáo công việc, chỉ sợ chẳng qua là có người theo đuổi sĩ diện, cố ý tỏ vẻ.

Thủ tướng sắp tới đến thăm, hà tất khiến Tôn Tập Dân phải chạy tới thủ đô báo cáo công việc, không phải là cố ý gây sức ép hay sao?

Chính trị, có lúc chính là gây sức ép.

Đột nhiên nhận được thông báo của Khâu Nhân Lễ, phải họp, không bất ngờ chính là Chu Hồng Cơ đề nghị họp hội ý phạm vi nhỏ, quả nhiên giống như suy nghĩ của Hạ Tưởng, Chu Hồng Cơ chính thức đề xuất với Tỉnh ủy, anh ta chuẩn bị đích thân đến Ngũ Nhạc một chuyến, đôn đốc vụ án Tư Mã Bắc.

Vụ án Tư Mã Bắc, từ đó chính thức bước vào trình tự điều tra của Ủy ban Kỷ luật, lần đi này của Chu Hồng Cơ, tuy không biểu đạt rõ ràng với Tỉnh ủy cần áp dụng cái gì hữu hiệu đối với Tư Mã Bắc, nhưng nếu Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh đích thân tham gia vụ án này, ít nhất cũng nói rõ vấn đề của Tư Mã Bắc vô cùng nghiêm trọng, đã đến mức phải nghiêm trị.

Khâu Nhân Lễ và Hạ Tưởng đương nhiên không có ý khác, đều gật đầu tỏ vẻ tán thành quyết định của Ủy ban Kỷ luật.

Hạ Tưởng tự mình tiễn Chu Hồng Cơ lên xe, nắm chặt tay Chu Hồng Cơ nói:

- Sau khi Chủ nhiệm Chu đến nhận chức, tình hình tỉnh Tề nhờ đó mà đổi mới hoàn toàn, đáng mừng đáng vui…

Trước lời khen tặng không dấu vết của Hạ Tưởng, Chu Hồng Cơ đương nhiên không cho là Hạ Tưởng thật lòng khích lệ, mà coi đó là lời khẳng định và ủng hộ thích hợp nhất với chuyến đi Ngũ Nhạc của anh ta, Hạ Tưởng đưa lời, anh ta hồi đáp: Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Công tác của Ủy ban Kỷ luật, không tách rời khỏi sự ủng hộ mạnh mẽ của Tỉnh Ủy, cũng như không tách rời khỏi sự phối hợp Phó bí thư Hạ.

- Trong vấn đề chống tham nhũng, Tỉnh ủy luôn là hậu thuẫn vững chắc cho Ủy ban Kỷ luật…

Hạ Tưởng như cười như không nói vài câu khách sáo, sau đó chuyển chủ đề, lại nhắc đến vấn đề chính.

- Đồng chí Hạ Lực có việc đến Ngũ Nhạc trước, Chủ nhiệm Chu đi sau, có bất cứ vấn đề gì cần Tỉnh ủy ủng hộ, có thể trực tiếp yêu cầu đồng chí Hạ Lực hỗ trợ.

Chu Hồng Cơ bây giờ xem như hoàn toàn hiểu rõ dụng ý chính của việc Hạ Lực đi Ngũ Nhạc, là vì đắp đường cho Ủy ban Kỷ luật tiến thêm một bước điều tra Tư Mã Bắc, thậm chí nếu anh ta quyết định bắt giam Tư Mã Bắc, Hạ Lực sẽ thay mặt Tỉnh ủy tuyên bố, do Phó thị trưởng thường trực Lầu Hân Đông tạm thời chủ trì công việc hằng ngày của Ủy ban nhân dân thành phố.

Đúng là một thế cục bước bước gấp gáp, các mắt xích được kết nối chặt chẽ, hoàn toàn không cho người ta có thời cơ nghỉ xả hơi, Chu Hồng Cơ âm thầm khâm phục Hạ Tưởng, hiện nay anh ta thấy rất may mắn được cộng sự với Hạ Tưởng, bởi có thể gần gũi theo sát Hạ Tưởng, học được từ hắn rất nhiều điều mà trước đây không tưởng tượng đến.

Chu Hồng Cơ nghiêm túc nói:

- Xin Phó bí thư Hạ yên tâm, dưới sự lãnh đạo của Tỉnh ủy, Ủy ban Kỷ luật nhất định sẽ nghiêm túc điều tra tham quan, thanh trừ tham nhũng.

Vừa mới tiễn Chu Hồng Cơ, Hạ Tưởng lên lầu, vừa lúc đó ở hành lang gặp Hà Giang Hải đang tìm kiếm Chu Hồng Cơ mà không gặp.

Hà Giang Hải cực kỳ buồn bực, định về văn phòng gọi điện cho Chu Hồng Cơ, ngẩng đầu lên gặp Hạ Tưởng bình tĩnh quay về. Trong lòng đoán được chắc là tiễn Chu Hồng Cơ đi rồi. Trong lòng cũng rất khó chịu, nhưng không tiện biểu hiện ra ngoài, gật đầu nói:

- Phó bí thư Hạ đúng là người rất bận rộn, anh đi bận gì vậy?

Hạ Tưởng mỉm cười:

- Đi xuống hít tí không khí trong lành, trong phòng quá buồn bực, thế nào, Bí thư Hà có việc gì? Có phải muốn tìm Chủ nhiệm Chu? Anh ấy dường như vừa ra ngoài.

Hà Giang Hải bị Hạ Tưởng ngầm châm biếm làm cho nổi nóng, nếu lùi về 20 năm về trước, lúc anh ta còn trẻ khỏe, với tính cách nóng nảy của anh ta, sớm đã ném nắm đấm về phía Hạ Tưởng rồi. Bây giờ đã khác, vị trí cao, tuổi cao rồi, khí huyết cũng không đủ, cho nên chỉ có cười ha ha:

- Tôi không tìm Chủ nhiệm Chu…

Sau đó ngượng ngùng bỏ đi.

Thực ra Hà Giang Hải không biết, cho dù y lùi được 20 tuổi, dựa vào kỹ năng của y, thật đúng là không phải đối thủ của Hạ Tưởng, trước kia không phải, bây giờ lại càng không phải.

Khiến Hà Giang Hải buồn bực chính là, ông ta trở về văn phòng gọi điện thoại của Hà Giang Hải, nhưng không gọi được, lúc đang nén giận, thì điện thoại của Tư Mã Bắc gọi đến…

- Bí thư Hà, Chu Hồng Cơ muốn đến điều tra tôi, phải làm sao bây giờ?

- Bình tĩnh, không cần hoang mang.

Hà Giang Hải khuyên Tư Mã Bắc không cần hoảng hốt, nói thật, anh ta bây giờ đúng là có chút hoảng sợ rồi.

- Tôi đang nghĩ cách, đang liên hệ với Chu Hồng Cơ, anh không nên để anh ta dọa, không nên vừa hỏi cái gì là trả lời cái đó, tự mình phải vững trong lòng. Chu Hồng Cơ đến đó chính là khoa trương thanh thế, Ủy ban Kỷ luật còn chưa hoàn toàn nắm giữ được chứng cớ, nếu không, đã trực tiếp bắt giam anh rồi…

Anh cũng thật là, sao lại để chân tay không sạch sẽ, bị nắm được thóp rồi? Còn Vạn Nguyên Thành cũng quá ngu ngốc, sao lại khai hết ra thế kia?

Trách móc hai câu, Hà Giang Hải không đợi Tư Mã Bắc nói, lại nói:

- Anh nên chuẩn trước hai kế hoạch, tôi xoay chuyển một chút.

Chuẩn bị hai kế hoạch thì cụ thể hai kế hoạch gì, Hà Giang Hải không nói rõ, ông ta cho rằng Tư Mã Bắc tiếp thu được ý của ông ta, vì ông ta là ám chỉ chẳng may không chống lại nổi, cho dù bị bắt giam, cũng cố gắng để xử nhẹ, mức độ thấp nhất là bảo toàn sinh mệnh.

Tư Mã Bắc lại hiểu lầm ý của Hà Giang Hải, anh ta trải qua một phen xem xét suy tư tỉ mỉ, gây ra một hành động to gan lớn mật làm người khác không ngờ đến, và chấn động Tỉnh ủy.

Ngay trên đường Chu Hồng Cơ tới Ngũ Nhạc, Tôn Tập Dân ngồi máy bay từ Bắc Kinh, đang trên đường trở về thành phố Lỗ, còn Tư Mã Bắc đã chuẩn bị tốt kế hoạch của anh ta.

Một cơn lốc đang nổi lên, đang nhanh chóng được hình thành.

Hạ Tưởng ở trung tâm cơn lốc, không chút hoang mang, trước khi tan ca đến gặp mặt Ôn Tử Ban, nghe Ôn Tử Ban báo cáo tỉ mỉ về vấn đề ở Ngũ Nhạc, trong lúc đó, luôn là Ôn Tử Ban báo cáo nhỏ nhẹ, Hạ Tưởng thì mỉm cười lắng nghe, từ đầu đến cuối không nói lời nào.

Không nói lời nào, là vì Ôn Tử Ban tiết lộ nội dung vô cùng nhạy cảm, có tiết lộ đến bí mật riêng tư, hoặc là nói, không quang minh chính đại lắm, Hạ Tưởng không tiện tỏ thái độ, nhưng không tỏ thái độ không có nghĩa là phản đối, trầm lặng cũng là một kiểm ngầm thừa nhận.

Không thể không nói, Hạ Tưởng vô cùng khâm phục thủ đoạn một đao nhẹ nhàng của Ôn Tử Ban, chẳng những khiến Lệnh Truyền Trí không công mà quay về, cũng khiến Đường Trịnh Kiệt bó tay bó chân, làm việc cho cô, thậm chí ngay cả người khó đối phó như Vạn Nguyên Thành cũng phải cúi đầu nhận thua trước thủ đoạn của cô. Tuy nhiên trong đó không thể thiếu cố gắng trước đó của Ôn Tử Ki và thủ đoạn ngầm, nhưng cũng phải thừa nhận, Ôn Tử Ban có năng lực hơn so với tưởng tượng của hắn.

Là người tài có thể bồi dưỡng. Tuy nói với tầm tuổi của Hạ Tưởng trên cao nhìn xuống đánh giá tiền đồ của Ôn Tử Ban, dường như hơi ra vẻ ta đây, nhưng với cấp bậc và sức ảnh hưởng của Hạ Tưởng, cũng thực sự có đủ năng lực dẫn dắt Ôn Tử Ban.

Mà qua chuyện này Hạ Tưởng cũng thật có ý như vậy, trong số thành viên tổ chức chính trị của hắn, còn chưa có một vị quan lớn là nữ giới, đương nhiên, Mai Hiểu Lâm không tính, tuy nhìn theo góc độ của hắn, Ôn Tử Ban hơi đẹp một chút, thân là con gái trong quan trường, quá đẹp lại không phải chuyện tốt, cũng may Ôn Tử Ban đủ thông minh, tạm thời cũng không nghe nói cô ta có chuyện không ra gì.

Hạ Tưởng quyết định quan sát thêm, nếu Ôn Tử Ban quả thật giữ mình trong sạch, hắn lại không sợ người khác nói này nói nọ, thật sự quyết tâm bồi dưỡng Ôn Tử Ban, kết nạp cô vào mạng lưới.

Ôn Tử Ban hiển nhiên cũng nhận thức được sự thay đổi thái độ của Phó bí thư Hạ đối với mình, sau khi báo cáo công việc xong, không hề đề cập đến vấn đề Ôn Tử Ki, cô tin sự sáng mắt sáng lòng của Phó bí thư Hạ, tất cả đều được ghi nhận, nói nhiều lời chẳng những dư thừa, còn có khả năng mang đến hiệu quả phản ngược.

Sau khi hết giờ làm, Hạ Tưởng nhận được điện thoại của Cổ Ngọc.

Cổ Ngọc ở Ngũ Nhạc tất cả đều thuận lợi, bất kể là Lý Đinh Sơn hay là Thẩm Lập Xuân đều lịch thiệp với cô, tuy nhiên dù sao tính cách cô không phải kiểu nề nếp, sau khi xuất hiện ở những nơi công khai liền tự mình chạy ra ngoài chơi, chơi đến lúc cực hứng thú, còn mời Nghiêm Tiểu Thì đến cùng cô dạo chơi.

Hạ Tưởng không biết làm sao, đang lúc nhiều việc, Cổ Ngọc lại mời Nghiêm Tiểu Thì đến, chẳng lẽ không phải gây sức ép? Nhưng gây sức ép cũng chỉ có thể mặc cho cô ấy gây sức ép, chỉ cần cô ấy vui vẻ là tốt rồi.

- Nói cho anh biết một tin tốt lành.

Giọng điệu Cổ Ngọc linh động, tinh thần đầy ắp phấn chấn và sức sống, tuy nhiên tin tốt lành mà cô nói, đối với Hạ Tưởng mà nói chưa chắc là tin tốt.

- Ông nội gọi điện đến nói, mấy ngày nữa ông cũng muốn tới thành phố Lỗ một chuyến, nói muốn gặp mặt anh nói chuyện tử tế.

Lão Cổ muốn tới? Trong lòng Hạ Tưởng nhảy dựng lên, ngẫm lại bây giờ không dễ dàng đi khỏi Bắc Kinh như lão Cổ, ông cụ đã đứng tuổi rồi, hà tất phải chịu mệt nhọc làm gì chứ, ông đến tỉnh Tề, không phải là ngắm cảnh du lịch? Chẳng lẽ là…

Hạ Tưởng đã rõ, có người mời được lão Cổ, chỉ sợ là muốn lật quân bài cuối cùng rồi!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất