Hạ Tưởng ngồi giữa mấy người bạn lâu năm, trong lòng muôn vàn cảm động.
Đời người, mặc kệ đi đến vị trí nào, mặc kệ địa vị cao như thế nào, cần phải có mấy người bạn tri âm. Chẳng những tri âm, hơn nữa còn là trợ lực có thể tin tưởng nhất trong mọi vấn đề.
Bạn bè đi cùng nhau trọn đời, vừa có lợi ích làm bạn, vừa có điểm giống nhau về lợi ích siêu việt, tình hữu nghị như vậy, mới có thể lâu dài.
Tiêu Ngũ tự động không cần phải nói, bạn bè hai đời, anh em tuyệt đối.
Dương Uy tuy rằng bất ngờ kết bạn, nhưng sau khi đã cùng nhau trải qua rất nhiều việc, trong cảm nhận của Hạ Tưởng, y cũng lên tới độ có thể trở thành bạn tri kỉ cả đời. Tuy nhiên Hạ Tưởng vẫn không để Dương Uy ở trong thành viên tổ chức kinh tế của hắn, lại phân chia Dương Uy và Tiêu Ngũ, trở thành một lực lượng bí mật nhất có thể âm thầm sắp xếp, cũng là bởi vì Dương Uy và hắn từng có ngày tháng cùng nhau hăng hái chiến đấu đẫm máu, lại bởi vì đám người Dương Uy và Tôn Hiện Vĩ khác với kinh doanh đơn thuần chính là, y quả thật có một ít thủ đoạn âm thầm.
Sau đó chính là Nga Ni Trần.
Quan hệ giữa Nga Ni Trần và Hạ Tưởng, so với Tiêu Ngũ và Dương Uy thì phức tạp hơn, đầu tiên là sinh tử đối địch, sau đó lại không đánh nhau thì không quen nhau, liên kết đối địch, cuối cùng Hạ Tưởng lại kéo y ra tù, và đã cứu một đôi con gái bảo bối của y. Bởi vậy, sau khi hai người liên kết ở Tần Đường, thật sự đã làm được gặp lại một nụ cười tiêu tan ân thù.
Nga Ni Trần chờ mong Đông Sơn tái khởi, đương nhiên, y là cần lên bờ hoàn toàn, không hề ăn cả trắng cả đen, nhưng là nhân vật kiêu hùng từng oai phong nhiều năm trong giới hắc đạo, không muốn đi hại người, nhưng phòng bị người khác muốn hại y, vẫn là dư dả.
Một người cuối cùng chính là Nguyên Minh Lượng.
Mức độ tín nhiệm của Hạ Tưởng Đối với Nguyên Minh Lượng kém xa ba người trên, nhưng dựa vào hiểu biết của hắn đối với Nguyên Minh Lượng, cùng với mức độ nương tựa của Nguyên Minh Lượng hiện tại đối với hắn, hắn có đủ chắc chắn nắm Nguyên Minh Lượng trong tay. Hơn nữa hắn cũng hiểu được một điều, Nguyên Minh Lượng là người thông minh, người thông minh thường thường đều sẽ nghĩ đến danh dự, và cái nhìn lâu dài, một khi nhận thức chuẩn mục tiêu, sẽ không dễ dàng thay đổi ước nguyện ban đầu.
Bởi vậy, Hạ Tưởng hôm nay bớt thời gian cùng ngồi với mấy người, nâng cốc đón gió, chuẩn bị sắp xếp bước tiếp theo, nói chuyện một cách công bằng.
Hạ Tưởng mơ hồ có một lo lắng, theo việc thị sát thất bại của Thủ tướng, đối với Hà Giang Hải gửi gắm kỳ vọng cao vào việc Thủ tướng đi thị sát nhất định sẽ cảm thấy mất mát, hơn nữa Chu Hồng Cơ lâm trận phản giáo, thế cục tỉnh Tề không thể phát triển theo phương hướng kì vọng của Hà Giang Hải. Thậm chí càng đi xa theo phương hướng ngược lại, Hà Giang Hải dưới tình thế không khống chế được, có thể áp dụng thủ đoạn không sáng suốt hay không?
Sự lo lắng của Hạ Tưởng không phải buồn lo vô cớ, bởi vì từ lúc hắn mới đến thành phố Lỗ không lâu, trên đường cùng Lý Đinh Sơn trở về từ hồ Đại Minh, đã bị một chiếc ô tô qua sát bên người mà uy hiếp một lần!
Hắn vốn không sợ một số thủ đoạn không trong sáng, trải qua nhiều rồi, sợ gì mánh khóe của bọn đạo chích? Nhưng chủ yếu là Lý Đinh Sơn vẫn chưa chính thức lĩnh giáo mặt tối bên trong của con người đáng sợ cỡ nào, thế lực địa phương của tỉnh Tề lại là thâm căn cố đế khác thường, khó bảo toàn có người sẽ không làm ra việc không lý trí.
Đồng thời, việc đầu tư của Nguyên Minh Lượng ở tỉnh Tề cũng không nhất định hết thảy thuận lợi, Ủy ban Kế hoạch và Phát triển một cửa dễ sống, thế lực đen ác địa phương khó chơi.
Nói đến Ủy ban Kế hoạch và Phát triển, Hạ Tưởng không khỏi hiểu ý mà cười, trong lòng cảm thán, Tần Khản thực là người tuyệt diệu.
Đúng vậy, Tần Khản thừa cơ hội Tôn Tập Dân không ở thành phố Lỗ, nhanh chóng hoàn thành một việc lớn có ảnh hưởng quan trọng sâu sắc — Ủy ban Kế hoạch và Phát triển tỉnh nhanh chóng mà quyết đoán thông qua xin ký duyệt dự án đầu tư của Tập đoàn Đạt Tài, cũng chính thức đệ trình văn kiện phê duyệt tới Ủy ban nhân dân tỉnh.
So sánh với phê chuẩn đầu tư của Tập đoàn Đạt Tài, đồng thời phê chuẩn hạng mục đã được duyệt của dự án đầu tư của Nguyên Minh Lượng, chẳng qua việc là tiện thể.
Hành động này, chẳng những ý nghĩa trọng đại — dưới tình trạng lời nói của Tôn Tập Dân nhằm khống chế sự phát triển mạnh mẽ của bất động sản tại hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân tỉnh còn chưa truyền đi xa, phát động Ủy ban nhân dân tỉnh cùng Phó chủ tịch thường trực tỉnh diễn trò đầu tư bất động sản, ai không nhìn ra Phó chủ tịch thường trực tỉnh lộ liễu làm trái ngược với Chủ tịch tỉnh... Vả lại biểu lộ sự chia rẽ trong nội bộ Ủy ban nhân dân tỉnh, ngày càng rõ ràng!
Tin tức truyền vào tai Tôn Tập Dân đang trên đường về, theo hình dung của Hạ Lực, lúc ấy sắc mặt Chủ tịch tỉnh Tôn vô cùng khó coi, nếu không phải Bí Thư Khâu ở đây, phỏng chừng ngay lập tức phát biểu ý kiến rồi.
Tôn Tập Dân không nói gì, Hà Giang Hải liên tiếp chịu đả kích to lớn, cuối cùng không kìm nổi nói:
- Hiện tại hạng mục lớn đầu tư bất động sản hơn mười tỷ, không phù hợp với chính sách khống chế bất động sản phát triển quá mạnh của trung ương, Chủ tịch tỉnh Tôn, tinh thần mà Thủ tướng đã phát biểu cần được nghiêm túc thực hiện triệt để.
Tôn Tập Dân đang muốn phụ họa hai câu, Khâu Nhân Lễ lại thản nhiên nói một câu:
- Đầu tư mười tỷ, rất khó có được, có thể kéo kinh tế tỉnh Tề về phía trước một bước nhỏ. Hơn nữa, Tập đoàn Đạt Tài đầu tư chính là sản nghiệp bất động sản, không phải dự án bất động sản bình thường, cần đối đãi khác.
Khâu Nhân Lễ càng nói, lời của Tôn Tập Dân liền khó mà nói ra.
Bí thư chính là bí thư, bình thường có lẽ sẽ không hỏi đến sự tình cụ thể, nhưng ông ta là nhân vật số một, ông ta có thể khẳng định hoặc phủ định một việc, có thể quyết định quan điểm chủ yếu của một việc!
Tình hình cụ thể ở trên đều là Hạ Lực trên đường trở về gọi điện báo cho Hạ Tưởng biết. Quan hệ hiện tại của Hạ Lực và Hạ Tưởng, sau khi trải qua sự kiện Thủ tướng đi thị sát, quan hệ lại tăng thêm một bước.
Có thể tìm hiểu hướng đi của các lãnh đạo Tỉnh ủy bất cứ lúc nào, hẳn là chỉ có Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy có thể làm được, cho nên quan hệ chặt chẽ với Hạ Lực, làm Hạ Tưởng liền giống như nhiều tai mắt hơn.
Đương nhiên, Hạ Tưởng người đang ở Tỉnh ủy, cũng không có nhàn rỗi, ngoài việc làm các công việc của Tỉnh ủy, còn tự mình đến văn phòng của Tần Khản uống trà, sau đó liền thay Nguyên Minh Lượng mở ra cửa chính của Ủy ban Kế hoạch và Phát triển.
Kỳ thật phát biểu của Lý Đinh Sơn cũng có thể ảnh hưởng đến quyết định của Ủy ban Kế hoạch và Phát triển, nhưng Hạ Tưởng sau khi suy nghĩ cặn kẽ, vẫn là muốn mượn việc này thử Tần Khản một chút, hơn nữa Tần Khản làm Phó chủ tịch thường trực tỉnh, ở thời điểm Tôn Tập Dân không ở Tỉnh ủy, có thể hành sử thay chức trách của Chủ tịch tỉnh.
Hạ Tưởng cũng thật không ngờ, Chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển tỉnh Chung Kiến Học không ngờ là dòng chính của Tần Khản.
Càng thật không ngờ, Tần Khản bề ngoài một mực đồng ý chuyện của Nguyên Minh Lượng, quay người lại, ngay cả dự án của Tập đoàn Đạt Tài cũng đồng loạt thông qua, tốc độ cực nhanh, hiệu suất cao, làm người ta khiếp sợ!
Khiến Hạ Tưởng khiếp sợ không phải là sức ảnh hưởng của Tần Khản đối với Ủy ban Kế hoạch và Phát triển, mà là việc Tần Khản ra tay chính xác nắm chắc tình thế, hoặc nói Tần Khản mới gặp đầu mối để định ra lập trường.
Cho tới nay, Hạ Tưởng nắm bắt không chính xác nhất là lập trường của Tần Khản. Mà hiện tại, tuy rằng không thể vì sự kiện này mà một lần liền khẳng định trong tình thế sau này, Tần Khản sẽ nghiêng về hướng nào, nhưng ít ra có thể khẳng định một điều là, Tần Khản sẽ không đến gần Tôn Tập Dân.
Phó chủ tịch thường trực tỉnh không một lòng với Chủ tịch tỉnh, lại thêm Phó chủ tịch tỉnh ủy viên thường vụ Lý Đinh Sơn, ngày tháng Tôn Tập Dân ở bộ máy chính phủ, liền có dễ sống phải biết.
Lại liên tưởng đến cách làm của Chu Hồng Cơ trong lần thị sát này của Thủ tướng, khẳng định cũng làm Tôn Tập Dân tức giận. Tôn Tập Dân cho dù có liên kết với Hà Giang Hải, thì sau này các công việc của ông ta ở ban ngành Ủy ban nhân dân tỉnh, cũng là bốn bề khốn đốn.
Phỏng chừng ngay cả Thủ tướng cũng không đoán trước được, một lần hành trình tới tỉnh Tề của ông ta, đã tạo lực mạnh thúc đẩy thế cục tỉnh Tề, trong sáng hóa thế lực địa phương, nhưng cũng không phải ông ta muốn trong sáng hóa, mà ngược lại, là Hạ Tưởng muốn trong sáng hóa.
Tin rằng mùi vị may áo cho người khác cũng không dễ chịu.
Nếu Tần Khản tích cực chủ động sắp đặt, Hạ Tưởng cũng sẽ không keo kiệt giúp một tay đáp lại, âm thầm thêm dầu vào lửa liền giới thiệu Lý Đinh Sơn và Tần Khản thêm một bước kết giao, để củng cố nhận thức chung giữa hai người, kịp đặt ra quan điểm chủ yếu sau khi Tôn Tập Dân trở về.
Text được lấy tại http://truyen360.comNgay tại thời điểm Hạ Tưởng và Tiêu Ngũ, Dương Uy, Nga Ni Trần, Nguyên Minh Lượng mấy người gặp mặt, Tần Khản và Lý Đinh Sơn lúc này đã đang nâng cốc chúc mừng trong vòng thời gian thích hợp nhất, tại một địa điểm thích hợp.
- Hôm nay mọi người ngồi cùng nhau, là duyên phận, là có tình cảm, không dễ có được, cần phải quý trọng, nào, tôi mời mọi người một ly.
Hạ Tưởng hôm nay tâm trạng tốt, chủ động mời rượu.
- Mấy vị bằng hữu ngồi đây, quen biết với tôi lâu nhất là mười năm, ngắn nhất cũng được năm sáu năm, cho nên, ít nói những lời sáo rỗng, cuộc hội tụ hôm nay, chính là uống rượu, vui vẻ.
Nguyên Minh Lượng kịp lúc nói tiếp:
- Cảm ơn Phó bí thư Hạ chiếu cố, tôi ghi tạc trong lòng.
Công bằng mà nói, Nguyên Minh Lượng đối với Hạ Tưởng giúp anh ta có thật tâm hay không, trong lòng vẫn còn nghi vấn suy nghĩ, nhưng sau khi lời của hắn nói ra không đến công sức một ngày, sự tình thành, anh ta đã không thể dùng niềm vui bất ngờ và kinh ngạc để hình dung tâm tình của mình.
Hơn nữa đêm nay Hạ Tưởng chân thành mời anh ta và mấy người Tiêu Ngũ cùng nhau tụ họp, anh ta liền hiểu rõ một điều, Hạ Tưởng quả thật là đối đãi thành tâm với anh ta.
Tuy nhiên khiến Nguyên Minh Lượng tuyệt đối không ngờ chính là, Hạ Tưởng còn có sắp xếp khác, vì kế hoạch lâu dài của anh ta sau khi lập dự án mà sắp đặt tỉ mỉ.
- Sóng gió tỉnh Tề hơi lớn, việc kinh doanh của anh Nguyên, nói không chừng có thể không chú ý liền bị gió táp mưa sa, ý của tôi là, Chủ tịch Trần có thể hộ tống anh Nguyên cùng nhau đến Thành phố Giao Liêu, dành sự ủng hộ bên ngoài cho nhà máy hóa chất của anh Nguyên.
Hạ Tưởng tiếp tục nói.
- Tiêu Ngũ và Dương Uy, có thể đến Ngũ Nhạc, cũng đánh vào vòng ngoài cho dự án đầu tư của Tập đoàn Đạt Tài.
Hàm ý của lo chuyện vòng ngoài rất phong phú, vừa có thể lý giải là phụ trách một ít sản nghiệp cấp dưới xung quanh sản nghiệp chính, lại có thể lý giải là loại trừ nhân tố can thiệp bên ngoài.
Nguyên Minh Lượng gật đầu rất cảm kích:
- Phó bí thư Hạ suy xét thật sự chu đáo, nếu Chủ tịch Trần không chê, trọng trách mua muối dùng trong công nghiệp, tôi liền giao cho anh luôn.
Thu mua từ trước đến nay là lợi lớn, là một khâu có lợi nhuận nhất, Nguyên Minh Lượng rất biết làm người làm việc, trực tiếp giao cho Nga Ni Trần nghiệp vụ lợi nhuận dày đặc, vừa là chấp nhận toàn bộ đề nghị của Hạ Tưởng, cũng là kín đáo biểu lộ sự tín nhiệm và cảm tạ đối với Nga Ni Trần.
Nga Ni Trần vẻ mặt nghiêm nghị:
- Được, nghe sắp xếp của Phó bí thư Hạ.
Tiêu Ngũ và Dương Uy cũng tất cả đồng thanh:
- Xin Phó bí thư Hạ yên tâm.
Hạ Tưởng nâng chén:
- Cùng cạn chén này!
Hạ Tưởng yên tâm về Nga Ni Trần, cũng yên tâm như thế về Nguyên Minh Lượng, nhưng lại không yên tâm về Tôn Tập Dân, bởi vì hắn biết, Tôn Tập Dân ngày mai sau khi trở lại thành phố Lỗ, khẳng định sẽ có thủ đoạn đánh trả.
Nếu nói hắn đến tỉnh Tề nhậm chức là một cơ hội, như vậy việc thị sát của Tổng bí thư chính là một khởi đầu, mà hiện tại, theo Khâu Nhân Lễ, Tôn Tập Dân từ Phẩm Đô trở lại thành phố Lỗ, tỉnh Tề lại bởi vì Tổng bí thư đi thị sát mà một lần nữa phân chia và lôi kéo cục diện mới, mới chính thức nghênh đón đối thủ cứng rắn trực tiếp nhất.