70-71 thiếu.
Sự kiện thứ nhất làm người ta kinh ngạc là, Hà Giang Hải ra mặt đến bệnh viện thăm hỏi Thôi Bách Tính!
Thôi Bách Tính đến Tỉnh Tề, trên danh nghĩa là điều tra vụ án Phan Bảo Hoa, nhưng ai chẳng biết vụ án của Phan Bảo Hoa đã được xác định, chỉ sợ Ủy ban Kỷ luật Trung ương đã sớm nắm giữ căn cứ tỉ mỉ xác thực, nếu không cũng sẽ không bắt Phan Bảo Hoa ở Bắc Kinh. Kỳ thật ngay chính Thôi Bách Tính cũng biết, ông ta đến tỉnh Tề đích thực là vì trái tim của Tư Mã Chiêu, đến người qua đường cũng biết.
Điều tra Hà Giang Hải, Hà Giang Hải còn chủ động tới thăm, làm rất nhiều người ngạc nhiên, đều hướng ánh mắt vào Thôi Bách Tính đang ở bệnh viện, đều muốn biết Hà Giang Hải và Thôi Bách Tính đã nói những gì.
Đương nhiên, người bên ngoài sẽ không biết những người trong cuộc đã nói những gì.
Sự kiện thứ hai làm người ta khiếp sợ và khó hiểu, sau việc của Hà Giang Hải, nội bộ Ủy ban Kỷ luật tỉnh xuất hiện bất đồng. Nếu chỉ nhìn từ ngoài vào, dường như cũng không phải chuyện to tát gì, chẳng qua là Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Mục Chính Nhất vừa mời nghỉ bệnh, tuy rằng mới một tháng, tuy rằng kỳ thật thân thể của ông ta đã khỏe mạnh thật sự, lại muốn tới Bắc Kinh an dưỡng. Nhưng tổng thể mà nói nếu trong thời kỳ bình thường, cũng sẽ không có người chú ý.
Nhưng hiện tại không phải thời kỳ bình thường, là thời kỳ đặc biệt, bởi vì hiện tại đúng là Chu Hồng Cơ cố gắng hết sức, đúng là sau khi Thang Thế Thành và Giải Thiếu Hải phản cung, là lúc Chu Hồng Cơ sứt đầu mẻ trán.
Lại nghĩ đến Mục Chính Nhất là trợ lực lớn nhất của Chu Hồng Cơ ở Ủy ban Kỷ luật tỉnh, Mục Chính Nhất lúc này xin nghỉ bệnh, sẽ thấy rõ ràng ý đồ tránh né. Hơn nữa, sự việc Chu Chấn Ba vẫn còn ít dấu vết, Chu Hồng Cơ cần một trợ thủ đắc lực để xử lý vấn đề Chu Chấn Ba còn sót lại.
Còn nữa, Mục Chính Nhất là người của Ủy ban Kỷ luật tỉnh có quan hệ gần nhất với Chu Hồng Cơ và là người tỉnh Tề.
Chỉ là Mục Chính Nhất xin nghỉ bệnh thật là hay, sau đó Ủy ban Kỷ luật tỉnh lại nối tiếp có một vị Phó chủ nhiệm đi Bắc Kinh bồi dưỡng, còn có một người trong nhà có việc, về với ông bà, chưa đến một tuần có khi cũng chưa về.
Ba người trên, là nền móng của Chu Hồng Cơ ở Ủy ban Kỷ luật tỉnh, là ba vị Phó chủ nhiệm có quan hệ thân thiết nhất của với ông ta, ở mấy chuyện Thang Thế Thành, Giải Thiếu Hải và thẩm vấn Chu Chấn Ba có trách nhiệm lãnh đạo trực tiếp.
Ba người rời đi, là do bị thế lực tỉnh địa phương ở Tề uy hiếp, hay là cố ý lựa chọn lúc này để tạm tránh đầu sóng ngọn gió, thì không biết được. Nhưng bởi vậy mang đến hậu quả trực tiếp chính là, Chu Hồng Cơ ở Ủy ban Kỷ luật tỉnh, không có người có thể sử dụng.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.comTrên đây còn không tính đối với Chu Hồng Cơ đả kích lớn nhất là phó Bí thư thường vụ kiêm Giám đốc sở Giám sát Lệnh Truyện Chí, trước đây bị Chu Hồng Cơ chèn ép e rằng áp dụng thái độ khiêm tốn và nhẫn nhịn, hiện tại lại lần nữa khôi phục sĩ khí, tư thế bây giờ và trước kia đều khác nhau rất lớn, rõ ràng là thái độ hãnh diện.
Địa vị của Chu Hồng Cơ ở Ủy ban Kỷ luật tỉnh, không thể nói là xuống dốc không phanh, nhưng cũng là giảm bớt hào quang.
Nhưng vào lúc này, Tôn Tập Dân lại trước sau đều có địch, dự án xe khách dùng nguồn năng lượng mới bị một gã phóng viên bí mật viết thiên về chiều sâu đưa tin kinh tế chuyên nghiệp đăng ở tập san kinh tế cấp quốc gia, hơn nữa còn mượn đề tài về dự án xe khách dùng nguồn năng lượng mới để nói chuyện của mình, đi sâu vào phân tích đầy đủ các chiến tích công trình của cấp chính quyền địa phương phía dưới, vấn đề thể diện của công trình còn tồn tại nghiêm trọng, vì trên mặt có hào quang, thì có chiến tích để lên chức, vì giả dối GDP, chỉ sĩ diện không cần lót bên trong áo hay chăn, hao tài tốn của, lãng phí ít nhiều.
Quan điểm trong bài báo cũng không mới lạ, nhưng chiều sâu của bài báo rất là kinh người, theo hai phương diện trái phải phân tích đất đai sinh ra từ công trình chiến tích đối với nền kinh tế quốc dân tạo thành tổn thất lớn, hậu quả chính là khiến hình tượng chính phủ trong lòng dân chúng, lần nữa giảm bớt và mất đi.
Đáng tiếc Tôn Tập Dân, bị trở thành hình tượng phản diện tuyên truyền bốn phía, bị phóng viên đưa thành tâm điểm.
Hiện tại truyền thông so với trước kia phát triển hơn, trên tin tức và truyen360.com thường xuyên có thể thấy được làm cho một số Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh hoài nghi, những phóng viên viết bài báo này, mặc dù không chỉ tên nói họ, nhưng trực tiếp nói đến dự án xe khách dùng nguồn năng lượng mới của tỉnh Tề, và đưa hình dung thành kết quả ý nghĩ kinh tế nóng lên một cách khó hiểu, vô cùng mất mặt. Hơn nữa, bài báo đăng tải trên tập san kinh tế nổi tiếng trong nước.
Chứng tỏ một điểm, sau lưng có nhà chính trị nhúng tay vào, hơn nữa cấp bậc còn rất cao!
Làm Bí thư Tỉnh ủy hoặc Chủ tịch tỉnh, không ai muốn thành nhân vật phản diện thường xuyên trên tin tức công khai. Nhất là khi mới nhiệm kỳ đầu, chỉ cần tin tức tiêu cực từ trước sẽ dẫn dắt liên tưởng của rất nhiều người, đương nhiên đều là liên tưởng không tốt.
Cho dù là do thế lực địa phương tỉnh Tề gây nên hay là dấu vết của Tần Khản, tóm lại, Tôn Tập Dân đã bị thương.
Và rất khác với tưởng tượng của mọi người đó là, Tôn Tập Dân hai lời chưa nói, lại đang bay đi Bắc Kinh.
Cục diện Tỉnh Tề hiện tại, trở nên vô cùng cổ quái. Bí thư Tỉnh ủy Khâu Nhân Lễ ở Bắc Kinh vì ăn mừng sinh nhật ông cụ Phó. Chủ tịch tỉnh cũng không ở đây, mà ở bệnh viện còn một Nha Nội, một Bí thư Đảng ủy Công an tỉnh và một Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trung ương.
Nhân vật số một, số hai cũng không ở đây, thân là Phó Bí thư Tỉnh ủy Hạ Tưởng liền thành cái tên xứng đáng cao nhất tỉnh Tề, tuy nhiên, hắn hồn nhiên hoàn toàn không giác ngộ mình là người cao nhất, ngược lại ung dung tự đắc sau khi hoàn toàn công vụ, làm như không thấy hiện tượng cổ quái ở tỉnh Tề, nhàn nhã bí mật đi chơi.
Bởi vì Phó Tiên Tiên lại tới thành phố Lỗ.
Vừa qua sinh nhật ông cụ Phó, Khâu Nhân Lễ còn chưa trở về từ Bắc Kinh, Phó Tiên Tiên lại chạy đến trước cũng không biết trong đầu cô lại đang có chủ ý gì.
Hạ Tưởng gặp Phó Tiên Tiên, từ chối lời mời của Lưu Nhất Lâm cũng là bất đắc dĩ, Lưu Nhất Lâm vài lần mời, hắn đều có việc đi nên không đến, giống như mỗi lần hắn cự tuyệt đều là cố ý vậy, nhưng hắn quả thật là có việc.
Cũng không biết Lưu Nhất Lâm có cho rằng hắn cố ý trốn tránh cô hay không?
Cũng không lo, dù sao một ngày nào đó, Lưu Nhất Lâm sẽ hiểu rõ dụng ý của hắn.
Đang trên đường đi gặp Phó Tiên Tiên, Hạ Tưởng lại nhận được điện thoại của Chu Hồng Cơ. Tính đi tính lại, hẳn là trong 2 ngày gần đây Chu Hồng Cơ đã gọi điện đến lần thứ ba.
- Phó bí thư Hạ, tối nay anh vẫn không rảnh sao?
Giọng Chu Hồng Cơ rất thấp, phải chịu đả kích lớn, hiện tại anh ta đã bị cô lập bốn phía, đi tới hoặc lui, đều rất khó lựa chọn.
Hạ Tưởng hoàn toàn có thể lý giải tâm tình tiến thoái lưỡng nan lúc này của Chu Hồng Cơ, nhưng Chu Hồng Cơ trong trường hợp tiến cũng không được lui cũng không xong mà hoàn cảnh lại do chính anh ta tạo nên, lại muốn tìm hắn để giải quyết, thì không được rồi.
Hạ Tưởng nếu ẩu tả, sẽ cho Chu Hồng Cơ một câu ~ hà dĩ giải ưu, duy hữu đỗ khang (lấy gì quên được, chỉ rượu mà thôi) (*) nhưng may thay hắn không ẩu tả, cũng không châm chọc khiêu khích, chỉ cho dù Chu Hồng Cơ cứ mời mãi, hắn cứ bỏ mặc thôi.
(*)Câu thơ trích trong bài thơ Đoản ca hành kỳ 1 do Tào Tháo ngồi uống rượu và nhân hứng làm trước trận Xích Bích
Nguồn: Trận Xích Bích – Wikipedia tiếng Việt
- Quả thật là không rảnh, hôm nay có một cố nhân từ Bắc Kinh đến đây, không đi được.
Hạ Tưởng quả không nói láo, đương nhiên, cuối cùng là ai đến, chưa chắc Chu Hồng Cơ đã biết.
- Tôi chỉ muốn hỏi Phó bí thư Hạ một câu...
Giọng Chu Hồng Cơ hạ thêm vài phần,
- Năm đó ở tỉnh Tương, lúc Phó bí thư Hạ thi hành chống tham nhũng, có nghĩ tới thu tay lại hay không?
Chu Hồng Cơ hỏi kế cho ông ta, Hạ Tưởng không trả lời vấn đề của Chu Hồng Cơ là không tốt, theo đại cục tỉnh Tề mà nói, đương nhiên là Chu Hồng Cơ càng sớm thu tay lại càng tốt, nhưng theo hắn biết tạm thời Nha Nội cùng với cấp cao Bắc Kinh vẫn không phản ứng với sự kiện Thôi Bách Tính, phe phản đối cũng không có ý định nhận thua.
Thôi Bách Tính vỡ đầu, Ủy ban Kỷ luật Trung ương mất mặt, hơn nữa nói không chừng còn có người sẽ cho rằng sau lưng có bóng dáng của hắn. Hơn nữa sự việc của Nha Nội còn chưa kết thúc, rồi lại lần lượt xuất hiện Chu Chấn Ba tự sát, Thang Thế Thành và Giải Thiếu Hải phản cung, cùng với Thôi Bách Tính bị đánh và một loạt sự kiện, hiển nhiên thủ đoạn phản kích rất sắc bén, rất dũng mãnh chẳng khác nào hóa giải toàn bộ thế tiến công của Ủy ban Kỷ luật Trung ương.
Hơn nữa, Ủy ban Kỷ luật Trung ương rõ ràng còn ngậm bồ hòn làm ngọt, việc Chu Chấn Ba tự sát, cũng đánh một đòn chí mạng tóm lại không có chuyện tốt gì. Kỳ thật hiện tại từ tỉnh Tề đến Bắc Kinh, đều nhất trí cho rằng Ủy ban Kỷ luật Trung ương thực đã bị thua.
Hiện tại từ tỉnh Tề đến Bắc Kinh, người ở Bắc Kinh chỉ có nghe đồn về việc Ủy ban Kỷ luật Trung ương phá án, tuy rằng chỉ truyền bá ở phạm vi vòng tròn nhỏ, nhưng đã khiến Long Gia Thành tối mặt.
Về phần Long Gia Thành có hoài nghi thực sự Hạ Tưởng có tham dự trong đó hay không thì không biết được, tin tưởng Long Gia Thành cũng thế, mà phe phản đối cũng vậy, hiện tại đều rất mất hứng, bởi vì bọn họ đều rất rõ ràng, người trốn ở sau lưng cười trộm và đắc ý, là người bọn họ không làm gì được - Hà Giang Hải!
Nhưng cũng có lý do để tin tưởng, phe phản đối còn không biết đi tiếp bước tiếp theo như thế nào, đều nhất trí. Thôi Bách Tính ở tỉnh Tề ngưng lại, Chu Hồng Cơ hiện tại mờ mịt, cùng với Tôn Tập Dân ở Bắc Kinh dừng lại, đều cho thấy bên trong phe phản đối xuất hiện chia rẽ không nhỏ.
Hạ Tưởng càng tin tưởng là Thôi Bách Tính ở tỉnh Tề ngưng lại, hơn nữa đều từ nguyên do cá nhân, không phải là vâng lệnh của phe phản đối.
Hiện giờ, Hạ Tưởng thà rằng hợp tác với Thôi Bách Tính chứ không bắt tay lại với Chu Hồng Cơ, bởi vì hắn lo lắng, Chu Hồng Cơ đã đắc tội chết với thế lực địa phương ở tỉnh Tề, ai cũng sẽ không bỏ qua cho anh ta.
- Hồng Cơ, trong quá trình chống tham nhũng ở tỉnh Tương, bởi vì phù hợp với chỉ thị của Trung ương, bởi vì có Bí thư Trịnh ủng hộ mạnh mẽ nên thi hành được vô cùng thuận lợi, không gặp tình huống khó nào. Tôi khi chống tham nhũng vẫn kiên trì một nguyên tắc chính là: Xử lý sự việc chứ không xử lý con người.
Chu Hồng Cơ im lặng ngắt điện thoại, tin rằng anh ta nghe hiểu rõ lời khuyên của Hạ Tưởng. Chỉ có điều anh ta có thu nhận kinh nghiệm giáo huấn hay không thì không biết được, cũng không phải vấn đề Hạ Tưởng phải quan tâm.
Hạ Tưởng lại nghĩ, cũng không biết thế lực địa phương của tỉnh Tề có thể thu tay lại đúng lúc hay không, có lẽ Hà Giang Hải cũng hiểu được chuyển biến tốt mà thu tay lại, nhưng vấn đề là hiện tại thế lực địa phương còn có thể một lòng nghe theo Hà Giang Hải chỉ huy hay không?
Từ khi tin tức chủ nợ tranh chấp dự án xe khách dùng nguồn năng lượng mới phát tán ra, hiển nhiên là có người muốn đánh vào uy danh của Hà Giang Hải, thừa dịp ông ta bệnh muốn lấy mạng ông ta. Mâu thuẫn giữa thế lực địa phương và Tôn Tập Dân, Chu Hồng Cơ càng sắc nhọn, càng thêm kịch tính, Tần Khản càng có lợi, đặc biệt dưới tình thế Tôn Tập Dân hiện tại vùi thân trong vòng xoáy.
... Hạ Tưởng đoán đúng, thế lực địa phương đã bị kích động lửa giận, quả thật không khống chế được, tuy nhiên đối tượng bọn họ nhằm vào chủ yếu vẫn là Chu Hồng Cơ, cũng không phải là Tôn Tập Dân. Vài vị Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh xin phép vắng mặt hiển nhiên là trước đó nhận được ám chỉ gì, bởi vì sau đó phát sinh đợt sóng tấn công thứ hai nhằm vào Chu Hồng Cơ, vô cùng mạnh mẽ, làm người ta khiếp sợ.