Màn đêm rất đẹp, khí hậu rất hợp lòng người, mùa thu Bắc Kinh, màn đêm đẹp đẽ tất cả đều làm người ta say mê.
Ngoài sự xuất hiện của người quen ở đằng sau cùng khiến Hạ Tưởng thật sự không ngờ tới ra, về cơ bản cuộc gặp mặt tối nay, bắt đầu coi như vô cùng thuận lợi.
Hạ Tưởng ăn vận không được xem là trang trọng lắm, suy cho cùng hôm nay là gặp mặt, là do Nha Nội ra mặt mời, coi như là cuộc gặp mặt bình thường, hắn cũng không mặc đồ âu, càng không đeo cà vạt, chỉ mặc chiếc áo jacket bình thường. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Khi hắn thấy người quen đi đằng sau cùng mặc một chiếc váy dài, hoàn toàn không giống cách ăn mặc đoan trang lúc ở thành phố Lỗ, cũng liền nhẹ nhõm, cuộc gặp mặt hôm nay, hẳn là khá thoải mái, nói cho cùng, hắn không muốn cùng Chủ tịch Quốc hội bàn luận chuyện lớn trang trọng gì. Chỉ xem như một bữa tiệc riêng tư lại cũng tốt, mà trên thực tế, hắn cũng không cho rằng có đề tài gì chung với Chủ tịch Quốc hội.
Nha Nội bước một bước đến trước mặt Hạ Tưởng - trên người đã không thấy chút vết thương nào, lần thứ hai bị thương nặng hơn lần thứ nhất, không ngờ lại khỏi nhanh hơn lần thứ nhất nhiều, cũng là kỳ tích - vô cùng nhiệt tình kéo chặt tay Hạ Tưởng, xin chú ý không phải là bắt tay, là kéo, kéo so với bắt càng tỏ rõ tình sâu nghĩa nặng hơn.
- Phó bí thư Hạ, nào, để tôi giới thiệu.
Thật ra không cần tới Nha Nội giới thiệu, những người đến Hạ Tưởng đều biết.
Chủ tịch Quốc hội không chút vội vàng đến trước mặt Hạ Tưởng, vẻ mặt mỉm cười, dịu dàng, ấm áp, làm người khác cảm giác như gió mùa xuân - có thể trong mùa thu xơ xác tiêu điều khiến người khác cảm nhận được mùa xuân dạt dào, có thể thấy khí chất mạnh mẽ thế nào, ông giơ tay ra, bàn tay rộng và chắc, cùng bắt tay với Hạ Tưởng:
- Hạ Tưởng, vẫn cứ muốn gặp mặt cậu, hôm nay cuối cùng cơ hội cũng đến, thật không dễ, không dễ!
Vừa nói, vừa dùng tay còn lại đập nhẹ nhẹ vào tay Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng đương nhiên là đưa ra hai tay, hơn nữa vẻ mặt nóng bỏng:
- Có thể gặp mặt Chủ tịch Quốc hội, rất vinh hạnh. Tôi và Tông Cao thời gian quen biết cũng không ngắn, vẫn cứ hy vọng có cơ hội gặp mặt nghe Chủ tịch Quốc hội dạy bảo, hôm nay thật sự là một ngày tốt.
- Ngày tốt, quả là ngày tốt.
Chủ tịch Quốc hội cười tươi rói, thời gian bắt tay với Hạ Tưởng vượt quá nửa phút, quả thật vô cùng nhiệt tình.
Theo sau, ba người quen phía sau Chủ tịch Quốc hội mới lần lượt xuất hiện, gồm có Tôn Tập Dân, Chu Hồng Cơ và… Lưu Nhất Lâm.
Đúng vậy, người mà khiến Hạ Tưởng giật mình đúng là Lưu Nhất Lâm.
Hạ Tưởng vẫn cứ không rõ lắm chỗ dựa vững chắc của Lưu Nhất Lâm rốt cuộc là ai, lúc ban đầu, Lưu Nhất Lâm dường như còn có nguồn gốc với Mai Thăng Bình, nhưng một loạt sự việc sau đó cho thấy, giữa Mai Thăng Bình và Lưu Nhất Lâm, quan hệ cũng bình thường.
Lại đến khi Lưu Nhất Lâm đột nhiên từ Trưởng ban tổ chức thành phố Yến chuyển nhiệm Thị trưởng thành phố Lỗ mới khiến Hạ Tưởng thật sự giật mình, mà sau đó quan hệ mật thiết giữa Lưu Nhất Lâm và Thôi Bách Tính bên Ủy ban kỷ luật trung ương càng khiến Hạ Tưởng không khỏi nghĩ nhiều.
Nhưng tất cả những điều ở trên, đều không bằng sự xuất hiện của Lưu Nhất Lâm, khiến hắn trong lòng kinh ngạc.
Đương nhiên, cũng không thể chỉ dựa vào điều này thì chứng tỏ Lưu Nhất Lâm là người của Chủ tịch Quốc hội, nhưng ít nhất cũng cho thấy một điểm, Lưu Nhất Lâm và Chủ tịch Quốc hội quan hệ không phải bình thường, nếu không cũng sẽ không có ở trường hợp gặp mặt mang tính chất nửa riêng tư như hiện tại.
Cuộc gặp mặt hàn huyên của Hạ Tưởng và Tôn Tập Dân, Chu Hồng Cơ, đơn giản hơn chỉ là khẽ gật đầu khách sáo, tất cả cố gắng trong im lặng, nhưng cái bắt tay với Lưu Nhất Lâm là hơi có chút ý nghĩa sâu xa.
Hạ Tưởng thật không giống với những lãnh đạo già bắt tay nữ đồng chí, dùng sức nắm chặt không buông tay, mà chỉ là nắm nhè nhẹ rồi buông ra, cười nói:
- Không ngờ, sự xuất hiện của Thị trưởng Lưu, là sự bất ngờ lớn nhất hôm nay.
Lưu Nhất Lâm tự nhiên hiểu được ý chỉ trong lời nói của Hạ Tưởng, mỉm cười:
- Thật ra cũng chẳng có gì bất ngờ, vốn dĩ trên đường muốn gọi cuộc điện thoại báo trước một tiếng, sau đó lại không cẩn thận quên mất.
Nụ cười đáp trả của Lưu Nhất Lâm rất khẽ, cũng rất xỏ lá, Hạ Tưởng cũng không so đo, suy cho cùng hiện tại không phải nơi để nói chuyện, chỉ cười nói:
- Gặp bạn cũ nơi đất khách, bất luận có phải được biết trước hay không, đều là niềm vui bất ngờ.
Đến phòng cao cấp trên lầu, sau khi lần lượt ngồi xuống, Chủ tịch Quốc hội lại lên tiếng:
- Hôm nay ngồi cúng các bạn, tôi rất vui, Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ không cần nói rồi, tôi và Hạ Tưởng là lần đầu tiên mặt đối mặt, là cơ duyên khó được, hôm nay lại có Tông Cao và Nhất Lâm ở đây, mọi người không cần gò bó, cứ xem như một lần tụ hội giữa bạn bè với nhau là được rồi.
Lời của Chủ tịch Quốc hội, liền khiến Hạ Tưởng nghe ra được gì đó, bởi vì Chủ tịch Quốc hội nhắc đến Lưu Nhất Lâm và Tông Cao cùng lúc, rõ ràng là quy Lưu Nhất Lâm vào hàng ngũ quan hệ riêng tư, với quan hệ cấp trên cấp dưới với Tôn Tập Dân, Chu Hồng Cơ, là hoàn toàn không giống nhau.
Hạ Tưởng vô tình nhìn Lưu Nhất Lâm một cái, không ngờ Lưu Nhất Lâm đang nhìn về phía hắn, còn cố ý nháy nháy mắt, phỏng chừng cũng nghe ra được ngụ ý của Chủ tịch Quốc hội.
Chủ tịch Quốc hội nói xong, liền để Nha Nội bắt đầu cùng nâng ly, Chủ tịch Quốc hội cũng khó mà được vui vẻ, liền cạn hết rượu trong ly. Với cấp bậc hiện tại của Chủ tịch Quốc hội, trong trường hợp bình thường ai mời rượu, ông có thể uống hơn một nửa là đã coi như nể mặt lắm rồi.
Nói là không gò bó, không chỉ Hạ Tưởng cố gắng giữ thái độ cung kính, mà Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ cũng không thả lỏng được, chỉ có Nha Nội và Lưu Nhất Lâm còn hơi tùy tiền, càng khiến Hạ Tưởng trong lòng thêm phần sáng tỏ.
Cũng may sau vài ly rượu, lại có Nha Nội hoạt bát, không khí coi như có phần dịu đi, chủ yếu cũng là khí chất của Chủ tịch Quốc hội quá mạnh mẽ, theo Hạ Tưởng nghĩ, cho dù ông cụ Ngô hay là lão Cổ có ở đây, mấy người cũng sẽ không thả lỏng như vậy. Có thể thấy cùng là kẻ bề trên, là biểu lộ uy thế, hay chỉ là một cơn gió mát ập vào mặt, cũng là khác nhau rất lớn.
Tuy rằng trong bữa tiệc Chủ tịch Quốc hội vẫn cứ cố gắng biểu hiện ra bên ngoài sự hòa nhã và hiền lành, nhưng hiệu quả không tốt lắm, Hạ Tưởng còn được, thỉnh thoảng chen vào vài câu, Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ rất ít lời, cũng không biết là quá mức tôn kính Chủ tịch Quốc hội hay là có tâm lý sợ hãi.
Không khí cũng tương đối rồi, Chủ tịch Quốc hội ngoài việc hỏi Hạ Tưởng mấy câu chuyện nhà chuyện cửa, cuối cùng nhắc đến chuyện chính:
- Nghe nói Trần Hạo Thiên muốn điều cậu đi Lĩnh Nam? Cậu có suy nghĩ gì?
Hành động của Trần Hạo Thiên tuy có động tĩnh không lớn, nhưng ở đất Bắc Kinh, với cấp bậc của Chủ tịch Quốc hội đương nhiên biết rõ, ông hỏi như thế này, cũng là nằm trong dự đoán của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng cũng biết rõ, hắn có đi Lĩnh Nam hay không, chẳng những là việc liên quan đến lợi ích thiết thân của cá nhân hắn, mà cũng liên quan đến đại kế tỉnh Tề, càng có quan hệ mật thiết đến phe Chủ tịch Quốc hội.
Chuyện trên chính trị, trước giờ đều là rút dây động rừng, Hạ Tưởng đi Lĩnh Nam, mặt ngoài dường như chỉ liên quan đến lợi ích thiết thân của một mình Trần Hạo Thiên, trên thực tế, Hạ Tưởng đi Lĩnh Nam có ý nghĩa kiên định hàng ngũ, là đứng trên lập trường của Trần Hạo Thiên, duy trì sự nhất trí cao độ với phe cánh, bởi vì nguyên do thân phận đặc thù của Hạ Tưởng, cùng với việc mượn lực lượng của thế lực gia tộc, hoàn toàn đứng vào thế đối lập với phe phản đối, phe bình dân.
Lại nếu như thật sự vì chuyện vào thường vụ của Trần Hạo Thiên, Hạ Tưởng toàn lực ứng phó phất cờ hò reo đồng thờ trợ giúp một tay ở Lĩnh Nam, từ đó ảnh hưởng đến một loạt ứng cử viên vào thường vụ bất luận là được phe phản đối hay là phe bình dân nâng đỡ, đối với hai phe mà nói, đều không phải là tin có lợi.
Quả thật, một mình Hạ Tưởng cũng không có năng lực lớn bao nhiêu, cũng không thể thật sự ảnh hưởng được việc Trần Hạo Thiên vào thường vụ, vấn đề là, sau lưng Hạ Tưởng là thế lực gia tộc to lớn, mà Hạ Tưởng lại gần như là ứng cử viên duy nhất có thể đem thế lực gia tộc kết hợp lại. bởi vậy Hạ Tưởng nếu đi Lĩnh Nam, ý nghĩa thực tế rốt cuộc lớn như thế nào khoan hãy nói, ý nghĩa tượng trưng thì vô cùng to lớn.
Sẽ khiến người ngoài giới phán đoán sai lầm, cho rằng thế lực gia tộc hoàn toàn ủng hộ Trần Hạo Thiên vào thường vụ.
Liên quan đến tầng ảnh hưởng này, Hạ Tưởng còn chưa nghĩ đến, không phải hắn không đủ thông minh, mà là hắn không đủ tự đại, vẫn chưa cho rằng bản thân sẽ được trở thành nhân vật phát ngôn của thế lực gia tộc. Hắn cũng biết thế lực gia tộc về việc lớn vào thường vụ, tất nhiên có nhu cầu tổng thể, ít nhất cũng phải bảo đảm hai ba ghế, ngoài điều này ra, ủng hộ thêm ai vào thường vụ, chính là may mắn lớn nhất của người đó.
Chủ tịch Quốc hội sở dĩ đích thân tham gia, hơn nữa trực tiếp mở miệng hỏi, cũng là vì thân phận của Hạ Tưởng thật sự quá mức đặc biệt, nhất cử nhất động của hắn nếu chỉ ở tỉnh Tề có thể xem như hành vi cá nhân hắn, nhưng nếu lúc này đột nhiên điều động đến Lĩnh Nam, chính là việc chính trị nghiêm trọng.
Hạ Tưởng suy nghĩ một chút, cũng không hề giấu diếm điều gì, thật lòng nói:
- Với mong muốn của cá nhân tôi, vẫn là muốn ở lại tỉnh Tề, làm xong tất cả công việc trong tay. Nếu tổ chức thật sự cần thiết, tôi cũng sẽ nghe theo sắp xếp của tổ chức.
Chủ tịch Quốc hội khẽ gật đầu:
- Trước sau vẹn toàn là phẩm chất tốt, tôi cũng cho rằng cậu nên ở tỉnh Tề tiếp tục công tác, tỉnh Tề cần cậu, càng không thể xa được cậu.
Lúc Chủ tịch Quốc hội nói câu này, ánh mắt lại nhìn Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ.
Hạ Tưởng không hề cho rằng bữa tiệc hôm nay là Hồng Môn Yến, nhưng thái độ của Chủ tịch Quốc hội lại cho thấy, sự hiện diện của Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ, chủ ý có lẽ là dùng để khuyên Hạ Tưởng ở lại tỉnh Tề - nếu như Hạ Tưởng đồng ý đi đến Lĩnh Nam.
Một bữa tiệc thịnh soạn, xoay quanh việc Hạ Tưởng đi Lĩnh Nam, không chỉ kinh động mấy vị Ủy viên Bộ chính trị, cũng kinh động cả Tổng bí thư và Chủ tịch Quốc hội, còn có mấy nhân vật quan trọng nấp đằng sau sẽ không ra mặt, nghĩa là, việc điều động một vị Phó bí thư tỉnh ủy, lại trực tiếp kinh động đến ba nhân vật đầu não Trung ương, Hạ Tưởng lấy làm vui mừng rồi!
Tuy cũng bởi vì thêm vào nguyên do quầng sáng thế lực gia tộc thật sự quá mức rực rỡ trên mình Hạ Tưởng, nhưng cũng gắn bó mật thiết với thực lực của bản thân Hạ Tưởng, cho đến hôm nay, Hạ Tưởng năm đó lúc mới vào Bắc Kinh ngước mắt nhìn quanh một vùng thê lương, trải qua nhiều năm, trở thành trọng tâm chú ý chặt chẽ của thế lực các bên, đồng thời là tiêu điểm quan sát của thế lực các bên.
Cuộc gặp mặt hôm nay, Chủ tịch Quốc hội thật sự rất vui, bởi vì chính tai ông nghe được suy nghĩ thật sự của Hạ Tưởng, ông tin rằng đó là lời thật tâm của Hạ Tưởng, bởi vì ông tự có đường đi biết kết quả của việc Trần Hạo Thiên cố gắng lôi kéo Hạ Tưởng là không thành, sẽ khiến ông đối với triển khai công việc bước tiếp theo của Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ ở tỉnh Tề, thêm phần tin tưởng.
Mà giống như vậy, Hạ Tưởng đối với cuộc gặp mặt hôm nau, cũng rất vui vẻ. Niềm vui của hắn, không chỉ là bởi vì có Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ tham dự, cho thấy sự xem trọng của phe phản đối đối với thế lực tỉnh Tề, mà việc Chủ tịch Quốc hội đích thân có mặt, cũng chứng minh việc hắn có đi Lĩnh Nam hay không, với cấp bậc chỉ là cấp Phó tỉnh, tác động đến tầm mắt quan tâm chặt chẽ của cấp cao nhất.
Hạ Tưởng, từng là giới bình dân, mà cha mẹ hắn, lúc này ở Đan Thành vẫn là dân chúng bá tánh bình thường, từ thư ký Bí thư huyện ủy lúc ban sơ cho đến ngày hôm nay, là uy danh vẻ vang và kinh động thiên hạ khó có được