Cử chỉ cứng rắn của Hạ Tưởng tối qua hôm, bề ngoài thì tất cả đã qua, hết thảy đều gió êm sóng lặng, nhưng trên thực tế lại tạo thành ảnh hưởng đối với thế cục ở tỉnh ủy Lĩnh Nam. Cũng giống như sóng gợn vậy, một vòng lại một vòng lan rộng ra ngoài, không biết khi nào, dưới thúc đẩy của ngoại lực, sẽ dẫn tới sóng lớn.
Ngày hôm nay đến làm việc, bên trong Tỉnh ủy liền xuất hiện không ít tình trạng khác thường. Không giống như thường ngày, các lãnh đạo Tỉnh ủy đều bận rộn với công việc của riêng mình, hôm nay, không ít lãnh đạo Tỉnh ủy vừa mới tiến vào văn phòng đã đứng dậy đi ra ngoài mà không thông báo cho thư ký lẫn lái xe, hiển nhiên là không phải đi ra ngoài, mà cũng không đi xa.
Vậy chỉ có một khả năng, bọn họ là đi gặp mặt lẫn nhau.
Đừng tưởng rằng lãnh đạo Tỉnh ủy sẽ không đi gặp mặt lẫn nhau, nhiều lúc, bọn họ cũng sẽ giống như người bình thường, tụm năm tụm ba ngồi cùng một chỗ bàn tán chuyện, điều kiện tiên quyết là, bọn họ cảm thấy có hứng thú với cùng một chủ đề.
Rõ ràng, hôm nay tất cả mọi người đều cảm thấy có hứng thú với cùng một chủ đề, cho nên mới khiến Tỉnh ủy sáng sớm hôm nay, có vẻ vô cùng kỳ lạ.
Trì Bình Phàm và Lâm Song Bồng đều quay lại Thành ủy của mình, Trần Hạo Thiên chỉ tuyên bố buổi tiệc tiếp đãi hoãn lại, nhưng cũng không nói rõ là đến ngày nào, dù sao thì cũng không thể vì buổi tiệc này mà vẫn ở lại chờ đợi, hai người đều là nhân vật số một của thành phố.
Khang Hiếu sáng sớm đã ra khỏi văn phòng, đến Văn phòngTrưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Ti Anh, lấy cớ nói chuyện phiếm, nói về chuyện tối ngày hôm qua:
- Trưởng ban Ti, anh nói xem, cách làm hôm qua của Phó Bí thư Hạ, có phải hơi quá đáng hay không? Hắn vừa mới tới, không hỏi nguyên nhân rõ ràng, chỉ một câu đã muốn bãi bỏ tư cách địa điểm xác định của khách sạn Hoàng Gia, cũng quá vượt quyền rồi.
Vẻ mặt Ti Anh không còn cứng nhắc giống như trên Hội nghị thường vụ, tủm tỉm cười nói:
- Nói đúng lắm. Suy cho cùng cũng là thanh niên mà tính khí nông nổi, không biết đè nén tức giận xuống. Hắn muốn hủy bỏ là hủy bỏ, vậy thể diện của Bí thư Trần để ở chỗ nào chứ?
- Trưởng ban Ti, nếu có cuộc họp thảo luận về chuyện ở khách sạn Hoàng Gia, anh phải đứng ra bảo vệ lẽ phải.
Khang Hiếu nêu ra mục đích chính.
- Nhất đinh, nhất định rồi.
Mặc kệ Khang Hiếu nói cái gì, Ti Anh đều trả lời rất được.
Khang Hiếu tìm đến chỗ Ti Anh nói chuyện, còn Mưu Nguyên Hải thì lại đến văn phòng của Trưởng ban tổ chức cán bộ Trì Vĩnh Lệ, ban đầu ông ta định đến văn phòng của Trì Bình Phàm và Lâm Song Bồng trước, không ngờ sáng sớm hai người đã đi ra ngoài, không cho ông ta thời gian. Cũng không biết là cố ý hay là trùng hợp mà khi gõ mở cửa phòng làm việc của Trì Vĩnh Lệ, thì Trì Vĩnh Lệ đang sắp xếp tài liệu.
- Phó Bí thư Mưu có việc gì sao? Có chuyện quan trọng thì nói nhanh đi. Nếu không quan trọng thì chờ tôi quay lại, tôi muốn báo cáo một chút về công tác nhân sự với Phó Bí thư Hạ trước đã.
Trì Vĩnh Lệ là người chân thật ăn ngay nói thẳng, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Mưu Nguyên Hải một cái, lại cúi đầu tay chân lanh lẹ thu thập một số thứ trên bàn.
,
- Nói là quan trọng cũng không phải, mà nói là không quan trọng thì cũng không phải.
Mưu Nguyên Hải hơi kéo dài âm điệu, lại thấy Trì Vĩnh Lệ cúi đầu nhìn ông ta với ánh mắt không kiên nhẫn, vội nói đến chủ đề chính:
- Chính là tối hôm qua Phó Bí thư Hạ ở trước mặt một đám người nói muốn hủy bỏ tư cách địa điểm xác định của khách sạn Hoàng Gia, tôi muốn nói là nếu Phó Bí thư Trần trưng cầu ý kiến của mọi người, hy vọng Trưởng banTrì nói lời công bằng cho.
- Chỉ có chuyện đó?
Trì Vĩnh Lệ thu thập đồ đạc xong, như cười như không liếc mắt nhìn Mưu Nguyên Hải một cái:
- Nói xong rồi, nói xong thì tôi phải đi báo cáo công việc.
Đi theo Trì Vĩnh Lệ ra khỏi văn phòng, nhìn bóng dáng Trì Vĩnh Lệ dần biến mất ở cầu thang, Mưu Nguyên Hải nhất thời thất thần, không rõ lập trường của Trì Vĩnh Lệ là như thế nào.
Ngay lúc Khang Hiếu và Mưu Nguyên Hải đang đi lại khắp mọi nơi, thì Hạ Tưởng lại không đi đâu cả, hắn vẫn an ổn ngồi ở văn phòng của Trần Hạo Thiên, báo cáo với Trần Hạo Thiên về hành động và sắp xếp của hắn đối với đối phương.
Trần Hạo Thiên nghe xong liên tục gật đầu, trịnh trọng nói:
- Phó Bí thư Hạ, tôi không nhìn lầm cậu, cậu hiểu rõ tinh thần của Tỉnh ủy và Trung ương.
Tuy là nói như vậy, nhưng trong lòng lại nghĩ, ở Trung ương, Hạ Tưởng được Cổ Thu Thật chăm sóc, ở Tỉnh ủy lại có Mễ Kỷ Hỏa dẫn đường, không thể nghi ngờ là mọi chuyện sẽ được suy xét chu đáo.
Trần Hạo Thiên lại nghĩ sai về Hạ Tưởng rồi, Hạ Tưởng vừa không hỏi thăm Cổ Thu Thật về việc Trung ương bố trí công tác ở Lĩnh Nam, cũng không hỏi Mễ Kỷ Hỏa về ý nghĩa đằng sau của hành động chuyên nghiệp của Tỉnh ủy, hắn hoàn toàn là dựa vào sự lĩnh ngộ của bản thân.
- Theo ý của tôi thì, hành động chuyên nghiệp hiện đang ở giai đoạn chuẩn bị, phải đợi ít nhất một tuần sau mới chính thức thành lập tổ lãnh đạo hành động chuyên nghiệp được. Trong vòng một tuần, phải để ý rõ ràng mọi công tác cả trong lẫn ngoài, thực không dễ dàng, Hạ Tưởng, cậu chịu vất vả một chút.
Trần Hạo Thiên quả thực đặt kỳ vọng rất cao ở Hạ Tưởng:
- Ngày mai tôi muốn đến Bắc Kinh một chuyến, các công tác lớn ở Tỉnh ủy, đều do Kỷ Hỏa chủ trì, nhưng công việc hằng ngày, vẫn docậu phụ trách.
- Bí thư Trần, theo quan điểm của tôi là, trong thời gian chuẩn bị, phải nắm được một bước đột phá trước, khi tiểu tổ hành động chuyên nghiệp chính thức thành lập là lúc đạt được kết quả ngay lập tức.
Text được lấy tại http://truyen360.comHạ Tưởng tung ra mồi lửa.
Trần Hạo Thiên "Ồ" một tiếng:
- Cậu vừa mới tới, dù sao cũng cần có một thời kỳ để thích ứng. Chưa gì đã dùng toàn lực để làm việc, tôi sợ ông cụ Ngô sẽ mắng tôi, nói tôi không biết trân trọng cậu.
Hạ Tưởng hiểu đây là phương pháp cầm cố thao túng của Trần Hạo Thiên, mỉm cười:
- Bí thư Trần, tôi được thuyên chuyển đến Lĩnh Nam là để dùng toàn lực mà làm việc, chứ không phải là đến đây để nghỉ phép. Anh yên tâm, ông cụ Ngô cũng không phải là người không biết điều, ông ấy rất thích anh.
Uy thế còn lại của ông cụ Ngô vẫn còn rất mạnh mẽ rộng khắp, đối với việc Trần Hạo Thiên gia nhập Thường vụ vẫn có quyền phát ngôn tuyệt đối. Hơn nữa, cho dù là Trần Hạo Thiên có thể gia nhập Thường vụ, nhìn thấy ông cụ Ngô, vẫn phải vô cùng cung kính.
Trần Hạo Thiên mỉm cười:
- Bước đột phá ở chỗ nào?
Hạ Tưởng liền đệ trình tài liệu lên ngay lập tức:
- Khách sạn Hoàng Gia!
Nửa giờ sau, Hạ Tưởng quay lại phòng làm việc, Trì Vĩnh Lệ đã chờ từ lâu rồi.
Trì Vĩnh Lệ có là ý tứ, cứ không đi, cứ muốn chờ Hạ Tưởng quay lại. Thực ra văn phòng của bà cũng chỉ cách phòng làm việc của Hạ Tưởng có vài bước.
Hạ Tưởng đối với Trì Vĩnh Lệ thì vô cùng khách khí:
- Trưởng ban Trì, ngại quá để cô đợi lâu, vừa mới báo cáo công việc với Bí thư Trần, vô tình quên mất thời gian.
Hạ Tưởng cũng không có ý khoe khoang gì cả, chỉ là có sao nói vậy, nhưng khi vào tai Trì Vĩnh Lệ thì lại có mùi vị khác, bởi vì người bình thường khi báo cáo công tác với Bí thư Tỉnh ủy, đều có giới hạn thời gian, cơ bản đều là ngắn hơn so với thời gian đã định. Một khi dài hơn so với thời gian đã định, sẽ cho thấy là báo cáo công tác có hiệu quả rất tốt, được lãnh đạo đứng đầu tín nhiệm.
Trong đầu Trì Vĩnh Lệ nhanh chóng suy nghĩ, vẻ mặt chân thành tươi cười:
- Phó Bí thư Hạ khách khí rồi, báo cáo công tác với lãnh đạo, đương nhiên cần phải có thái độ nghiêm chỉnh.
Hạ Tưởng mời Trì Vĩnh Lệ ngồi xuống, lại tự mình rót cho bà một chén trà.
Trì Vĩnh Lệ nhận lấy chén trà, cảm ơn Hạ Tưởng, ánh mắt dừng ở trên cây Thu hải đường, ngạc nhiên nói:
- Phó Bí thư Hạ cũng thích Thu Hải Đường sao?
- Phải, nói vậy, Trưởng ban Trì cũng thích Thu hải đường?
Hạ Tưởng không trả lời, mà hỏi lại một câu.
- Thích, không chỉ thích, mà còn là ham mê lớn nhất của tôi. Trong văn phòng của tôi cũng trồng một cây, trong nhà thì có hai cây, bình thường lúc rãnh rỗi, tôi rất hay chăm sóc chúng.
Đặt chén trà xuống, Trì Vĩnh Lệ dạo một vòng xung quanh cây Thu hải đường của Hạ Tưởng, khen ngợi không ngớt:
- Được, chăm sóc rất tốt, không ngờ Phó Bí thư Hạ tuổi còn trẻ, lại có tâm tình chăm sóc cây, hiếm thấy, thật sự hiếm thấy.
Lần tiếp xúc chính thức đầu tiên giữa Hạ Tưởng và Trì Vĩnh Lệ, tán gẫu so với báo cáo công tác chính thức quan trọng hơn, bởi vì nó là thử nghiệm tiếp xúc lẫn nhau đầu tiên giữa hai bên.
Trì Vĩnh Lệ vô cùng thích thú, rất có hứng thú nói chuyện, ít nhất thì biểu lộ ban đầu không tồi, chứng tỏ bà có ý tiếp cận Hạ Tưởng.
Lại thảo luận một lúc về việc chăm sóc cây, Hạ Tưởng vô tình nói một câu:
- Tôi cũng không biết là ai cố ý đưa đặt vào văn phòng tôi cây Thu hải đường này, tuy nhiên phải nói thực là, thật đúng cảnh đẹp ý vui.
Thời điểm nói chuyện, ánh mắt Hạ Tưởng cố ý dừng lại trên mặt Trì Vĩnh Lệ một lúc.
Vẻ mặt Trì Vĩnh Lệ vẫn bình tĩnh, không có chút bối rối nào cả:
- Có thể là do phòng hành chính tùy ý chọn một chậu….
Lời này đúng là nghĩ một đằng nói một nẻo, làm cán bộ Trưởng ban tổ chức, Trì Vĩnh Lệ nhất định biết rõ tìm hiểu tâm lý lãnh đạo là vô cùng quan trọng, tùy tiện chọn một chậu hoa chỉ là chuyện nhỏ, nhưng nếu chẳng may đúng lúc lại đụng phải kiêng kị của lãnh đạo, chọn một chậu hoa lãnh đạo không thích nhất, chính là phiền toái. Hạ Tưởng cũng không nói nhiều nữa, liền nói chuyện chính sự với Trì Vĩnh Lệ.
Trì Vĩnh Lệ là tới báo cáo bổ nhiệm nhân sự cho một vị trí.
Thật không may, đúng là bổ nhiệm nhân sự ở thành phố Hồng Hoa, là Bí thư thành ủy Hồng Hoa đã đến tuổi, sắp nghỉ hưu, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy chọn ra vài ứng cử viên, phải báo cáo cho Hội nghị thường vụ để thảo luận, nhưng mà trước tiên, phải được sự đồng ý của Hạ Tưởng mới được.
Phó Bí thư Tỉnh ủy có quyền hạn to lớn, nắm rất nhiều thứ trong tay.
Trong lòng Hạ Tưởng khẽ động, ở các vụ án chống tham nhũng lớn ở thành phố Hồng Hoa lại có thể mở ra một bước đột phá nữa, như vậy việc bổ nhiệm Bí thư thành ủy thành phố Hồng Hoa, sẽ không thể dễ dàng mà nâng tay cho qua được nữa.
Suy nghĩ một chút, Hạ Tưởng nói;
- Cứ để ở đây, tôi nghiên cứu cẩn thận một chút đã.
Trì Vĩnh Lệ cũng không nói nhiều, gật gật đầu:
- Được, không còn chuyện gì nữa, tôi về trước.
Hạ Tưởng cũng rất khách khí mà đứng dậy:
- Để tôi tiễn Trưởng ban Trì.
Trì Vĩnh Lệ vội vàng xua tay:
- Không dám quấy rầy Phó Bí thư Hạ, không cần, không cần đâu, Phó Bí thư Hạ xin dừng bước.
Hạ Tưởng vẫn đứng dậy, tuy không đưa tới cửa, nhưng cũng tiễn vài bước, làm Trì Vĩnh Lệ cảm nhận được thành ý thực sự của hắn. Trì Vĩnh Lệ ra đến cửa còn quay đầu lại nói:
- Phó Bí thư Hạ, con gái của tôi rất tôn sùng cậu, nói là dù thế nào cũng muốn được gặp cậu, tôi chịu không nổi nó, nên đã nhận lời nó trước rồi.
Hạ Tưởng không nói gì, chỉ mỉm cười xua tay, khi Trì Vĩnh Lệ vừa đi, hắn mới quay lại nói một câu:
- Thiên Vân….
Đường Thiên Vân hiểu ý, đóng cửa lại, đi vào trong phòng, kính cẩn hỏi han:
- Phó Bí thư Hạ có gì chỉ bảo?
- Cậu nói xem, cách đối nhân xử thế của Trưởng ban Trì thế nào?
Hạ Tưởng đưa ra một vấn đề khá khó.
Bình thường Đường Thiên Vân trầm mặc ít lời, cũng không có nghĩa là y không dám nói lời nào trước mặt Hạ Tưởng. Hạ Tưởng vừa dứt lời, Đường Thiên Vân không chút do dự đưa ra đáp án,
- Cỏ mọc đầu tường!
Thật sự là một thư ký có cá tính, Hạ Tưởng lắc đầu cười, xua tay bảo Đường Thiên Vân ra ngoài, không hỏi y về chuyện tài liệu nữa.
Buổi chiều, Trần Hạo Thiên có việc phải bay đến Bắc Kinh, ông ta chân trước vừa đi, thì chân sau Lưu Kim Nam lập tức tại Văn phòng Tỉnh ủy công bố quyết định của Tỉnh ủy hủy bỏ tư cách xác định địa điểm của khách sạn Hoàng Gia!
Tin tức này giống như hòn đá nhẹ nhàng ném xuống tạo nên ngàn gợn sóng, tạo nên những lời bàn tán trong Tỉnh ủy!
Mà Trần Hạo Thiên thì áp dụng phương pháp né tránh, chọn cách sau khi đi rồi mới tuyên bố, khiến cho động tác nhỏ ở sau lưng của Khang Hiếu và Mưu Nguyên Hải trở thành vô ích. Bởi vì Trần Hạo Thiên vô cùng mạnh mẽ và cứng rắn, không cần họp thảo luận mà trực tiếp đưa ra quyết định, căn bản là không thể lại chỗ trống cho việc cò kè mặc cả.
Nhâm Xương kinh ngạc ngay tại chỗ.
Nhưng mà, ra tay hủy bỏ tư cách xác định địa điểm của khách sạn Hoàng Gia, mới chỉ là bắt đầu, hành động tiếp theo sẽ còn lớn hơn nữa, mà hơn nữa mũi kiếm là chỉ vào Ngô Công Tử.