Quan Thần

Chương 1808: Chính thức mở màn

Nguyên nhân của sự việc, thực ra toàn bộ đều do Nhiệm Hải Bảo gây ra.

Nhiệm Hải Bảo nếu như không phải là con của Nhiệm Xương, thì trong mắt mọi người gã cũng chỉ là một tên vô danh tiểu tốt. Cho dù xuất thân từ gia đình danh giá, cũng không đáng để kinh động nhiều người như thế.

Sở dĩ làm lớn chuyện chuyện, hơn nữa còn gây nên phong ba bão táp, chính là vì Nhiệm Hải Bảo là một điểm đọ sức quan trọng. Đáng thương cho đồng chí Nhiệm Hải Bảo, cậy vào uy danh cha, ở Dương Thành chí ít cũng là kẻ có chút địa vị, lại có qua lại thân thiết với Ngô Công Tử, bao nhiêu năm ở Dương Thành hô mưa gọi gió. Người trong vùng gọi Ngô Công Tử là kẻ bá đạo bậc nhất ở Dương Thành, còn Nhiệm Hải Bảo vì dáng điệu thơ ngây mà được gọi là một bảo vật của Dương Thành.

Hạ Tưởng mượn cớ xử lý việc Nhiệm Hải Bảo, cũng là một tay nắm chắc chứng cớ, không chỉ vì Nhiệm Hải Bảo có liên quan đến vụ án tham nhũng ở Hồng Hoa, y còn ngấm ngầm câu kết với Ngô Công Tử, có rất nhiều khả nghi có dính dáng tới vụ án này. Với lại vì Nhiệm Hải Bảo là con trai của Nhiệm Xương, là một mắt xích quan trọng trong hành động chuyên nghiệp, Nhiệm Xương đứng mũi chịu sào, sẽ mở ra một màn chấn động cho hành động chuyên nghiệp của Trần Hạo Thiên.

Nhiệm Hải Bảo quan trọng như vậy, lẽ tự nhiên Hạ Tưởng muốn khống chế trong tay mình, cũng tiện cho việc tiến hành bước tiếp theo, cho nên mới không ngại mà bắt thêm Ngô Công Tử.

Mượn việc bắt Ngô Công Tử để ép Ngô Hiểu Dương, Hạ Tưởng ra tay trước mặt các lãnh đạo Tỉnh ủy, dụng ý sâu xa, ý tứ ám chỉ vô cùng mãnh liệt. Chính là cảnh cáo cho một đám người ở tỉnh ủy Lĩnh Nam biết, trong hành động hành động chuyên nghiệp tiếp theo, phải đứng đúng chiến tuyến, lập trường kiên định, chớ có ngấm ngầm phá rối, làm ra chuyện không sáng suốt.

Bởi vì, hắn muốn ra tay mạnh.

Khác với ở tỉnh Tề là, ở tỉnh Tề, chủ yếu phải đối mặt với áp lực từ bên trong. Nhưng ở Lĩnh Nam, thế lực của quân đội thâm nhập quá lợi hại, lại thêm cảnh ở tỉnh Tương bị quân đội truy giết vẫn còn rõ ràng trước mắt, Hạ Tưởng liền thay đổi sách lược. Không thể chỉ biết ngồi chờ kẻ địch ra tay trước, hắn phải ra tay trước để chiếm lợi thế. Có thể chấn động được bao nhiêu thì chấn động, phải biết tranh thủ tạo một không gian lớn hơn cho sự phát triển của hắn ở Lĩnh Nam.

Bằng không dưới thủ đoạn mạnh mẽ của thế lực địa phương ở Lĩnh Nam, dưới sự phản kháng mạnh mẽ của phía quân đội, dưới áp lực hùng hậu từ bên ngoài, những bước đi của hắn ở Lĩnh Nam sẽ cực kỳ gian nan.

Sự việc hôm nay, tuy đã lập được uy, lại là sự tuyên cáo, ngoài ra còn chứng tỏ hành động chuyên nghiệp chính thức bắt đầu.

Tuy nhiên Hạ Tưởng cũng không ngờ Ngô Hiểu Dương lại lật bài ngửa, chủ động nói tới chuyện Nhiệm Hải Bảo có liên quan tới vụ án buôn lậu phía quân đội, đồng thời lấy lý do bí mật quân sự, muốn đem được Nhiệm Hải Bảo đi. Quả thật là một lý do khiến người khác không thể cự tuyệt!

Nhiệm Hải Bảo mới là mấu chốt, Ngô Công Tử chỉ là vật xúc tác. Ngô Công Tử bị bắt đi, Ngô Hiểu Dương cũng chỉ thua một nước cờ mà thôi. Nhưng nếu như Ngô Hiểu Dương lại bắt Nhiệm Hải Bảo đi, xem như hòa nhau một ván, hơn nữa còn là thua nhỏ mà thắng lớn.

Bởi vì, Nhiệm Hải Bảo có liên quan tới kế hoạch lớn là hành động chuyên nghiệp của Trần Hạo Thiên.

Bởi vì, Nhiệm Hải Bảo là điểm đột phá cho tất cả những rối rắm phức tạp trong kế hoạch.

… Ngô Hiểu Dương vừa nói xong, ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm về phía Hạ Tưởng.

Vừa mới thắng một ván, chẳng lẽ lập tức lại thua một ván? Một câu cơ mật quân sự của Ngô Hiểu Dương, quả thực rất có uy lực.

Ngay tới lão Cổ và Phù Uyên cũng đều tỏ vẻ tò mò nhìn về phía Hạ Tưởng, hờ chờ đợi xem Hạ Tưởng trả lời thế nào.

Hạ Tưởng cười thản nhiên, nhưng không trực tiếp trả lời Ngô Hiểu Dương, ngược lại lại nhắc tới chuyện Ngô Công Tử vừa nãy:

- Tư lệnh Ngô, chuyện vừa rồi, đừng để trong lòng, giải quyết việc chứ không giải quyết người. Nếu thay là người khác, tôi cũng giống như là thay cha mẹ cẩn thận giáo dục y.

Trên mặt Ngô Hiểu Dương một xanh một trắng, vô cùng xấu hổ, muốn nói gì lại không thể mở miệng, chỉ miễn cưỡng cười trừ.

- Phó Bí thư Hạ, Tư lệnh Ngô hỏi về chuyện Nhiệm Hải Bảo, không phải người khác.

Thi Khải Thuận ở bên cạnh im lặng cả nửa ngày, cuối cùng lại có cơ hội biểu hiện, không chờ được mà thay Ngô Hiểu Dương nhấn mạnh thêm một lần, chất vấn Hạ Tưởng.

- Có tôi ở đây, có Phù Uyên, Khải Thuận, nơi này không đến lượt cậu nói.

Cây gậy trong tay lão Cổ nện một phát xuống đất, phát ra âm thanh không vang dội, nhưng lại khiến Thi Khải Thuận sợ tới mức rụt cổ lại, nghĩ là lão Cổ lại muốn dùng gậy đánh người.

- Lẽ ra Nhiệm Hải Bảo làm lộ cơ mật quân sự, Ủy ban Kỷ luật tỉnh nên giao y cho Tư lệnh Ngô …

Hạ Tưởng cố ý tạm dừng một lát, thấy Ngô Hiểu Dương quả nhiên mắc mưu, mắt sáng lên, liền khẽ lắc đầu nói:

- Tiếc là, Nhiệm Hải Bảo quả thực không thể chuyển giao cho quân khu Dương Thành.

Ngô Hiểu Dương trong lòng vô cùng tức tối, Hạ Tưởng lại đùa giỡn y, y còn tưởng rằng lại lần nữa nắm thế chủ động, liền nói:

- Phó bí thư Hạ, xin anh giải thích rõ ràng. Có Bí thư Trần ở đây, lão Cổ và Chính ủy Phù cũng ở đây, hy vọng lý do của anh có thể khiến hai vị thủ trưởng cũng tin phục.

- Thường vụ tỉnh ủy Lĩnh Nam, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Nhiệm Xương có hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng, Trung ương đã quyết định miễn chức vụ lãnh đạo, hiện đang trong trình tự giải quyết.

Hạ Tưởng gằn từng tiếng nói, miêu tả một cách sơ lược rồi liếc nhìn Ngô Hiểu Dương một cái:

- Con trai Nhiệm Xương - Nhiệm Hải Bảo, bởi vì cũng là kẻ khả nghi trong đó, theo chỉ thị tinh thần của Ủy ban Kỷ luật Trung ương, Nhiệm Hải Bảo phải do đích thân Ủy ban Kỷ luật tỉnh thẩm vấn, bởi vì vụ án của Nhiệm Xương có liên quan tới cơ mật quốc gia.

Lời Hạ Tưởng vừa nói như một quả bom phát nổ tại chỗ, làm chấn động tất cả mọi người! Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyen360.com

Ngô Hiểu Dương bất ngờ không kịp đề phòng giống như bị trúng đạn, đột nhiên lui về phía sau một bước:

- Sao lại như thế?

Khang Hiếu và Mưu Nguyên Hải lại nhìn nhau, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc, không lời nào có thể diễn tả được.

Nhiệm Xương đường đường cấp Thứ trưởng, sao có thể nói đổ gục thì đổ gục được? Ngô Hiểu Dương khó mà tin được liền nhìn về phía Hạ Tưởng, không muốn tin tất cả những điều Hạ Tưởng nói là sự thật.

Nhưng y cũng biết, Hạ Tưởng sẽ bao giờ nói dối trước mặt Trần Hạo Thiên.

Trần Hạo Thiên gật đầu:

- Phó Bí thư Hạ nói không sai, vừa nãy có người từ Ủy ban Kỷ luật Trung ương tới, áp dụng những biện pháp cần thiết đối với Nhiệm Xương. Nếu không ngoài dự kiến, ngày mai sẽ chính thức công bố ra ra bên ngoài.

Có Bí thư Tỉnh ủy kiêm Ủy viên bộ Chính trị làm hậu thuẫn, còn được ưu ái những điều kiện thuận lời, có thể lập tức biết được động tĩnh của Trung ương. Hạ Tưởng, không ngờ lại đánh vào ngực Ngô Hiểu Dương một cú trời giáng.

Ngô Hiểu Dương hôm nay, thất bại thảm hại!



Do phát sinh sự việc của Nhiệm Hải Bảo, việc của Ngô Công Tử hạ màn ở đây, nhưng đồng thời, do Nhiệm Hải Bảo gợi ra chuyện của Nhiệm Xương, thì mới vén bức màn che. Về phần giữa Hạ Tưởng và Ngô Hiểu Dương, thông qua chuyện này, đã đến mức thù sâu như biển, không đội trời chung.

Tin tức Hạ Tưởng đánh Ngô Công Tử tát Ngô Hiểu Dương, giống như cơn sóng, nhanh chóng gây nên những sóng to gió lớn ở Tỉnh ủy Lĩnh Nam.

Tin tức truyền ra, khiến cho rất nhiều người trong Tỉnh ủy nhớ tới sự kiện chấn động một thời năm đó.

Mấy năm trước, khi Ngô Hiểu Dương mới tới quân khu Dương Thành nhậm chức, chỗ đứng còn chưa vững, Ngô công tử lúc đó liền cùng với con trai của Thường vụ Tỉnh ủy, Giám đốc sở Công an Võ Công Tử ——tên thật là không phải Công Tử, khác với Ngô Công Tử tên khai sinh đã gọi là Công Tử, chỉ là biệt hiệu —— bởi vì tranh đoạt một nữ MC của đài truyền mà đã xảy ra xung đột.

Kết quả là, Ngô Công Tử bị thua một ván, bị Võ Công Tử đánh một trận.

Dù sao cha của Võ Công Tử - Giám đốc sở Võ là người sinh ra và lớn lên ở Lĩnh Nam, lại luôn làm quan trong Lĩnh Nam, mấy chục năm gây dựng thế lực vững chắc, hơn nữa trong tay lại nắm giữ sức dân, làm sao lại sợ một kẻ mới đến như Ngô Hiểu Dương?

Dưới sự ủng hộ về sức mạnh vũ lực của người cha, Võ Công Tử đang định thừa thắng xông lên, một đấm đánh tan ảo mộng hão huyền của Ngô Công Tử.

Không ngờ tình thế thay đổi đột ngột, một đêm nọ, cảnh sát đang truy kích hai nhóm phản tặc đang hỗn chiến, đến rạng sáng hai bên xảy ra giao chiến kịch liệt, cuối cùng kết cục của cuộc giao chiến khiến người ta mở rộng tầm mắt —— năm cảnh sát tử vong tại chỗ, mười người trọng thương, nhóm phản tặc ba người bị thương nhẹ, không có người tử vong, đồng thời còn ung dung chạy thoát...

Kỳ lạ nhất là, rõ ràng là cảnh sát và nhóm phản tặc giao chiến, nhưng trong danh sách cảnh sát tử vong lại có tên Võ Công Tử!

Việc này chấn động một thời, ai nấy đều đoán già đoán non rốt cục phát sinh chuyện gì, kết quả làm cho cả Giám đốc sở Võ cũng bị liên lụy, sau cái chết của đứa con trai, cũng ê chề mà rời khỏi quan trường.

Thông qua chuyện này, Ngô Hiểu Dương nhanh chóng mở rộng cục diện ở quân khu Dương Thành, uy danh lừng lẫy, bao phủ ở toàn bộ Tỉnh ủy tỉnh Lĩnh Nam.

Tuy rằng Tỉnh ủy Lĩnh Nam không phục, đem sự việc trình lên Trung ương và Quân ủy. Quan tòa cho điều tra đến vài năm cũng không có kết quả, tranh luận lẫn nhau. Thời gian tranh luận càng dài, càng giúp cho nền móng vững chắc và hành động của Ngô Hiểu Dương càng thêm phần cay độc.

Trần Hạo Thiên sau khi sự việc xảy ra, không có bất kì thái độ nào!

Mà hôm nay, khi Hạ Tưởng mới đến nhận chức vài ngày, Ngô Công Tử liền từ trên cao mà té xuống đất, lại rơi bầm dập mặt mũi, mà Ngô Hiểu Dương tự thân xuất mã, cũng không thể ngăn cản việc Ngô Công Tử bị áp giải đi. Uy danh của Hạ Tưởng, trong một đêm, truyền khắp mọi ngõ ngách của tòa nhà Tỉnh ủy.

Làm cho rất nhiều cán bộ lớn nhỏ trong Tỉnh ủy đã từng chịu đựng tính khí của Ngô Công Tử và cái bóng quá lớn của Ngô Hiểu Dương, như được thở phào nhẹ nhõm, vui mừng khôn xiết.

Đương nhiên, cũng có kẻ cùng phe cánh với Ngô Hiểu Dương thì lo lắng, rất lo lắng cho sự phát triển tiếp theo của thế cục. Thêm nữa, Hạ Tưởng sau này ở Tỉnh ủy càng mạnh mẽ, cứng rắn, là người phát ngôn của Ủy viên bộ Chính trị, thật thấy đau đầu.

Tuy nhiên, sự việc khiến những lãnh đạo Tỉnh ủy có liên quan khiếp sợ nhất là chuyện Nhiệm Xương bị thất thế!

Nhiệm Xương thất thế, có liên quan tới vụ án lớn ở thành phố Hoa Hồng, cùng lúc với tin đồn về sự kiện ở khách sạn Hoàng Gia và tin đồn về người được chọn làm Phó bí thư Thành ủy thành phố Hoa Hồng, liền có những lãnh đạo Tỉnh ủy có đầu óc chính trị nhạy bén đã ý thức được mối liên hệ bên trong. Khách sạn Hoàng Gia là sản nghiệp của Nhiệm Hải Bảo, vụ án lớn ở thành phố Hoa Hồng không những làm hơn mười mấy cán bộ cấp sở bị miễn nhiệm, hơn nữa lãnh đạo chủ yếu của Đảng và Chính quyền thành phố Hoa Hồng đều có liên hệ chặt chẽ với một người.

Nhiệm Xương…

Khách sạn Hoàng Gia và vụ án ở thành phố Hoa Hồng đồng thời bị phát giác, lại cùng lúc có quan hệ không rõ ràng với Nhiệm Xương, với sự ầm ĩ bên ngoài, mũi kiếm không hướng về Nhiệm Xương còn có thể là ai?

Lại liên tưởng đến Nhiệm Xương từng đảm nhiệm chức vụ Bí thư Thành ủy thành phố Hoa Hồng, nguyên nhân và hậu quả trước đó của sự việc và hướng đi tổng thể, đều đã được miêu tả sinh động!

Tiếc là mỗi người đều có khuyết điểm tự coi trọng bản thân mà không nhận thấy khuyết điểm bản thân, Nhiệm Xương khi sắp gặp nạn diệt thân đến nơi còn tự cho mình là thông minh, còn chạy đến Bắc Kinh cáo trạng, nhưng lại không biết, khi gã đang cáo trạng thì Ủy ban Kỷ luật Trung ương cũng đã thông qua việc thành lập án đối với y.



Phòng làm việc của Bí thư Tỉnh ủy, Mễ Kỷ Hoa, Hạ Tưởng, lão Cổ và Phù Uyên đang ngồi đó, cũng được xem là một hội nghị trong phạm vi nhỏ rồi.

- Chính ủy Phù đến đây, là cải trang vi hành đến.

Ánh mắt lão Cổ mang theo ý cười:

- Phải thẩm tra cho chính xác chứng cứ Ngô Hiểu Dương tham ô.

Hạ Tưởng trong lòng căng thẳng, Quân ủy muốn có hành động đối với Ngô Hiểu Dương rồi?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất