Một người bình thường có thể là nhân vật then chốt?
Lại còn có thể quyết định thành bại của cả kế hoạch, ai… có tác dụng làm điểm tựa then chốt như thế? Hạ Tưởng nhanh chóng trong đầu lọc bỏ những người trong Tỉnh ủy và bên mình một lần, những vẫn chưa có manh mối.
- Là ai?
Hạ Tưởng dứt khoát nghĩ không ra, liên trực tiếp đi hỏi Cổ Thu Thực.
Không ngờ Cổ Thu Thực cười ha hả
- Đợi khi cậu đến Bắc Kinh, sẽ nói với cậu sau, bây giờ, cậu chịu khó trước, nếu cậu có thể đoán ra được ai, coi như cậu có cái nhìn đại cục, lại có ánh mắt cẩn thận tỉ mỉ.
Cổ Thu Thực thật lòng hại người, Hạ Tưởng dập điện thoại, vẻ mặt cười khổ. Hắn rõ rằng có ý buồn ngủ, kết quả rõ đen, bị điện thoại Cổ Thu Thực hại cho đến không muốn ngủ.
Tối nay, mất ngủ rồi.
Rốt cuộc là ai?
Đường Thiên Vân?
Không đúng. Đường Thiên Vân tuy có thể phù hợp với điều kiện, nhưng Trần Hạo Thiên sớm đã nói qua Đường Thiên Vân rất có lai lịch, hắn sớm đã để ý đến sự tồn tại của Đường Thiên Vân, huống hồ Đường Thiên Vân lại là thư ký của hắn, không thể xem như người bị hắn bỏ xót
Vậy thì rốt cuộc là ai?
Suy nghĩ một mạch, Hạ Tưởng dứt khóat không nghĩ nữa, hắn đến Thành phố Dương không lâu, chỉ mới quen biết toàn bộ lãnh đạo Tỉnh ủy, đối với nhân viên công tác dưới quyền, về cơ bản chỉ tiếp xúc với trên cấp bậc Phó bí thư, thấp hơn, rất khó xuất hiện cùng với hắn.
Ngẫm lại thì làm việc thật buồn cười, Cổ Thu Thực đường đường là Ủy viên Bộ chính trị, cũng đùa bỡn với hắn. Đích thực khiến người khác nói không nên lời.
Hạ Tưởng ngủ không được, liền mở máy tính lên mạng. Vừa online thì nhận được tin tức của Phó Tiên Tiên.
- Sao anh không lên mạng? Không muốn gọi điện cho anh…
Nick của Phó Tiên Tiên vẫn sáng, thời gian tin nhắn cũng chỉ mới qua hơn nửa tiếng, hiển nhiên là vẫn chờ hắn.
Cô bé ngốc, gọi điện gửi tin nhắn, thì hắn sẽ online liền, nếu không phải là điện thoại của Cổ Thu Thực, hắn hôm nay sớm đã đi ngủ rồi, Phó Tiên Tiên cũng không đợi được hắn rồi.
- Lên rồi,tính thế nào đây
Hạ Tưởng nói.
- Trong lòng em rất không tốt, nếu có anh ở bên em thì tốt biết mấy
Phó Tiên Tiên trả lời,cô ta gõ chữ nhanh hơn trước nhiều rồi
- Có chuyện gì vậy?
Hạ Tưởng trong lòng lo lắng
- Ông nội… bệnh tình nghiêm trọng rồi, có thể không cố gắng được đến tết rồi.
Không phải là giáp mặt nói chuyện, Hạ Tưởng cũng có thể tưởng tượng ra được khuôn mặt đau buồn của Phó Tiên Tiên, một ma nữ luôn luôn một thân một mình, không có cảm tình với Phó Tiên Phong, thậm chí là với bố mẹ lưu luyến cũng chẳng là bao, nhưng tình cảm của cô ta với ông nội rất đậm sâu, ông cụ Phó lại bệnh tình nguy kịch, đương nhiên khiến cô ta đau lòng.
Ngẫm lại thời gian gần đây, cô ta thích chạy tới chạy lui nhất, không ngờ không rời khỏi Bắc Kinh, không rời ông cụ Phó một tấc, cũng chứng minh được tình cảm sâu đậm giữa cô ta và ông nội.
Ngoài nhân tố tình cảm ra, Hạ Tưởng lập tức ý thức được, nếu như ông cụ Phó qua đời, đối với thế lực gia tộc thì là một tổn thất lớn, đối với toàn thể uy thế gia tộc mà nói thì cũng sự ảnh hưởng nhất định, cụ thể mà nói, với nhà họ Ngô, nhà họ Khưu và nhà họ Mai mà nói thì ảnh hưởng có thể không lớn, nhưng đối với nhà họ Phó mà nói thì chắc chắn là một lần đả kích trọng đại.
Cũng tốt, nhà họ Phó lúc này đang trong nhiệm kỳ mới, không có ai đủ tư cách dòm ngó chức Thường ủy Bộ chính trị, cũng không có ai nhập cuộc tranh chấp, chẳng qua là Trịnh Thịnh có hy vọng nhập cuộc đồng thời tiến tới Sơn thành, sau khi hắn rời khỏi tỉnh Lâm, Phó Tiên Phong có thể thuận lợi tiếp nhận chức Bí Thư tỉnh ủy, thì tăng thêm nhiều ẩn số.
Hạ Tưởng trong lòng chán nản, bệnh tình của ông cụ Phó thật không phải lúc...
- Ngày kia về Bắc Kinh, anh sẽ đi thăm ông cụ
Hạ Tưởng chẳng an ủi gì Phó Tiên Tiên, hắn cũng biết lời lẽ an ủi lúc này là hiện thực tàn khốc trước mặt, ý nghĩa đã không còn nữa.
Ngày thứ hai, Trần Hạo Thiên, Mễ Kỷ Hỏa và Hạ Tưởng ba người tổ chức một cuộc họp nhỏ.
Nội dung chủ yếu của cuộc họp là mức độ và tư tưởng chỉ đạo chủ yếu của hành động đặc biệt.
Nội dung công bố bên ngoài là hách dịch nhà quan, quyết định của nội bộ hội nghị mới là tư tưởng chỉ đạo căn bản, mới có thể khơi dậy tác dụng mang tính quyết định.Chỉ công bố phần nào ra bên ngoài, nhưng độc ác cỡ nào, đánh đến trình độ nào, hạ xuống bao nhiêu người, mới là mục địch chính của hội nghị hôm nay.
Cũng là thể hiện của Trần Hạo Thiên đối với kế hoạch toàn Lĩnh Nam
- Trận thứ nhất nên đánh cho đẹp, đồng chí Hạ Tưởng không phụ mong mỏi của mọi người, năm nay đệ nhất bộ ngã ngựa, cũng là công lao của đồng chí Hạ Tưởng
Trần Hạo Thiên không tiếc lời ca ngợi. Toàn bộ công lao làm cho Nhậm Xương ngã ngựa đẩy hết cho Hạ Tưởng, Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Quan trọng nhất là cục đầu tiên nhà hàng Hoàng gia, cục thứ hai là cục công an thành phố, còn cục thứ ba là Tỉnh ủy, móc xích với nhau, tình thế tuyệt vời, thật khiến mọi người mở rộng tầm mắt.
Lời khen của Trần Hạo Thiên, thật khiến Hạ Tưởng cảm thấy hổ thẹn, hắn biết, Nhậm Xương ngã ngựa liên can đến hắn không lớn, hắn mới chỉ là Phó bộ, không có khả năng lật đổ một vị quan cao cấp Phó bộ, huống hồ trong lòng hắn hiểu rõ, trước khi hắn đến Lĩnh Nam, Trần Hạo Thiên đã quyết định hạ bệ Nhậm Xương rồi, thời gian trước công việc đã sắp xếp ổn thỏa, chẳng qua là sau khi hắn đến, vừa vặn gặp dịp mà thôi.
Nhưng Trần Hạo Thiên ở trong cuộc họp chỉ có ba người, cứ muốn biểu dương hắn, lại không chỉ có nói cho Mễ Kỷ Hỏa nghe đơn giản như thế, trong đó, tất có thâm ý.
Bất luận Trần Hạo Thiên có mục đích gì, đến lúc cần khiêm tốn thì nên khiêm tốn, Hạ Tưởng liền nói mấy câu khách khí chân thành, đam toàn bộ thành tích chính trị đẩy cho sự anh minh của Trần Hạo Thiên và lãnh đạo Tỉnh ủy.
- Hành động đặc biệt, một Phó Bộ, ba Giám đốc sở, năm Phó giam đốc sở, 20 vị cán bộ cấp cục, tùy vào cậu, thế nào, Hạ Tưởng, có lòng tin không? Tôi và Kỷ Hỏa đều là hậu thuẫn mạnh mẽ của đồng chí. Nhưng có một điểm, làm thế nào có thể lãnh đạo nhịp nhàng mười mấy đơn vị phân công hợp tác, thì là việc riêng của đồng chí
Trần Hạo Thiêm nhìn Hạ Tưởng cười tủm tỉm.
Trong lúc nói chuyện, vô số mũ quan cấp sở, Phó giám đốc sở và cấp Cục sắp rơi đến nơi rồi, tất cả đều do Ha Tưởng một lời mà định, sự hấp dẫn của quyền lực là như thế.
Có thể nắm chắc một lần vận mệnh và vinh quang của người, thường thì Hạ Tưởng nắm quyền lớn, vốn dĩ nên dương dương tự đắc thậm chí tự bản thân cảm thấy hài lòng mới đúng, nhưng trong lòng hắn lại nặng nề, bởi vì hắn lại nghĩ đến tất cả lời nói của Phù Uyên, vấn đề hủ bại, đích thực có liên quan đến vấn đề địa vị Đảng cầm quyền, là vấn đề sinh tử.
Trần Hạo Thiên muốn hạ bệ bao nhiêu cán bộ cấp Sở, có thể tùy ý nói một câu, càng không thể vì báo cáo kết quả mà lấy cho đủ số lượng, chắc chắn trong lòng rất rõ ràng, dựa vào chuẩn mực kinh tế của tỉnh Lĩnh Nam có nền kinh tế mạnh nhất,có thể hạ bệ ba hay năm cán bộ cao cấp cấp Sở trở lên, có thể nói bắn một phát trúng một người. Lĩnh nam là tỉnh lớn kinh tế mạnh đứng đầu trong nước không phải là giả, nhưng cũng là khu có trường hợp hủ bại lớn, phát triển về kinh tế mang đến cho không chỉ tất cả chuẩn mực được nâng cao, ngoài kiếm tiền ra, tố chất và phát chế cũng theo đó mà nâng cao, cũng là tình hình kinh tế ở trước mắt cần nghiêm túc nhìn thẳng vào vấn đề.
Trần Hạo Thiên dành lời nói sau cho Mễ Kỷ Hỏa
- Kỷ Hỏa, đồng chí nói vài câu đi.
Sau khi Mễ Kỷ Hỏa đến Lĩnh Nam, vẫn lấy hình tượng Chủ tịch tỉnh yếu kém mà xuất hiện trước mặt mọi người, đối mặt với Bí thư Tỉnh ủy của Ủy viên Bộ chính trị, đối diện với Phó bí thư Tỉnh ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật trẻ hơn y mấy chục tuổi nhưng kinh nghiệm chính trị phong phú về nhiều mặt, y không có sự lựa chọn nào.
Nhưng thật lòng mà nói, Mễ Kỷ Hỏa bây giờ cần nhất vẫn là điềm tĩnh và yếu thế, gã cần thích ứng từ từ, dẫu rằng bỗng chốc từ sau lưng Tổng bí thư mà xuất hiện, nếu rất chói mắt, có thể ảnh hưởng không ít tầm nhìn, rơi vào mối quan hệ giữa gã và Tổng bí thư, không có lợi cho sự tiến hành bình ổn của nhiệm kỳ mới
Trên thực tế, khi từ lúc có tin đồn rằng y sẽ đảm đương chức Bí thư Tỉnh ủy của tỉnh nào đó, y liền kiến nghị với Tổng bí Thư, chi bằng đợi sau khi nhậm nhiệm kỳ mới rồi thả ra bên ngoài, nếu không nhỡ mang đến ảnh hưởng không cần thiết đối với nhiệm kỳ mới. Xưa nay người vốn gần nhất với lãnh đạo thì dễ dàng trở thành mục tiêu công kích.
Lúc đó Tổng bí thư cũng đồng ý rồi, nhưng tình thế đột nhiên thay đổi, dưới áp lực của hai tầng lên Lĩnh Nam, có dấu hiệu không khống chế được, vừa hay tuổi tác Chủ tịch tỉnh Lĩnh Nam đã đến, Tổng bí thư một tay thúc đẩy, y cuối cùng phải một bước rời Bắc Kinh để nhậm Chủ tịch tỉnh Lĩnh Nam, danh chấn thiên hạ.
Chỉ là chẳng qua sau khi Mễ Kỷ Hỏa đến nhậm chức Lĩnh Nam, mới biết đã nổi danh, kỳ thức trách nhiệm càng lớn. Hơn nữa so với Hạ Tưởng phong phú nhiều mặt về kinh nghiệm chính trị, so với Trần Hạo Thiên Ủy viên Bộ chính trị đồng thời trải qua vô số lần ánh đao bóng kiếm, y vẫn luôn theo Tổng bí thư, quen với việc đi theo mà không phải là làm chủ việc nhà, cho nên chức vị Chủ tịch tỉnh Lĩnh Nam,với y mà nói khó khắn nhiều rồi.
Riêng là một Phó chủ tịch tỉnh thường trực tỉnh Khang Hiều, đã khiến y không thể thuận buồm xuôi gió ở cơ quan Ủy ban nhân dân.
Mễ Kỹ Hỏa kỳ thực rất bội phục Hạ Tưởng. Dù là áp lực chính diện đến từ Ngô Hiểu Dương, dù là đối phó với Ngô Công Tử có hành vi vô lại, hắn đều thuận buồm xuôi gió, vừa nhìn là từ cơ sở từng bước từng bước đi đến hôm nay, mỗi một bước đều vô cùng vững chắc, so quan viên Bắc Kinh luôn yên bình mà tiến ở Bắc Kinh, thì thủ đoạn và bụng dạ cao thâm hơn nhiều.
- Hiện nay đối với hiện tượng cán bộ tham ô hủ bại ở Đảng chính, dân than oán lớn lắm, mà căn nguyên tham ô hủ bại, 90% là vì già trẻ vợ con trong nhà, tức là nói, lõa quan là một vấn đề căn nguyên của tham ô trách trợn, bí thư Trần từng có chỉ thị tinh thần phải mở khai dòng nước, hạn chế lõa quan một tay đảm nhận Đảng chính,với điều này, tôi biểu thị hoàn toàn tán đồng, cũng hy vọng sớm ngày có chương trình
Mễ Kỷ Hỏa biểu hiện ra thái độ theo đuổi mà một vị Chủ tịch tỉnh nên có, mọi chuyện đẩy Trần Hạo Thiên lên đầu.
Nếu đề nghị hạn chế lõa quan đảm nhận Đảng chính là do Trần Hạo Thiên dẫn đầu đề xuất, kỳ thực Mễ Kỷ Hỏa chẳng qua là dẫn lời của Trần Hạo Thiên, ban đầu vẫn nên là Trần Hạo Thiên Hạ Tưởng hoặc là có thể phỏng đoán một chút là có thể đạt được sự cho phép của Trung Ương, nhưng lại do Mễ Kỷ Hỏa đề xuất sớm nhất, hắn hiểu một điều, chuyện này, đã được Tổng bí thư gật đầu.
Hay cho một Trần Hạo Thiên, bước đầu bắt đầu hành động đâc biệt, lại tung ra bom tấn, khiến cho Hạ Tưởng nhìn thấy rõ phương hướng, Lĩnh Nam, không những trên chính trị phải cao trào đập đen trừ ác, mà còn sau khi đảm nhiêm mấy chục năm tỉnh kinh tế mạnh, đã hứng thú đối với trên tổng sản lượng kinh tế, chuyển hưởng làm thí điểm phương diện cải cách thể chế chính trị
Không có dự kiến mới, Lĩnh Nam có hy vọng trở thành quân tiên phong trong việc cải cách thể chế chính trị trong nước, hạn chế lõa quan đảm nhiệm Đảng chính, là phát súng thí điểm đầu tiên trong cải cách thể chế chính trị.
Trần Hạo Thiên đoạt trước một bước, chính hạ thêm 1 thành
Ngày thứ hai, Hạ Tưởng thu dọn đồ, chuẩn bị nghỉ phép về Bắc Kinh, Đường Thiên Vân đem nhật báo quốc gia đặt lên bàn, một bài báo nổi bật đập vào mắt khiến Hạ Tưởng gần như ngừng thở, đề mục bài báo "Thà cải cách không hoàn mỹ còn hơn nguy cơ không cải cách", lập tức khiến hắn ngửi thấy tín hiệu chính trị mạnh mẽ.
Trung ương vì đề nghị của Trần Hạo Thiên mà tạo thế.