Văn Dương không biết số điện thoại của Hạ Tưởng nên trực tiếp gọi vào máy nhắn tin của hắn. Hình như còn sợ hắn không nhắn lại nên còn cố ý nói có việc gấp.
Văn Dương tìm mình có việc gấp gì? Hạ Tưởng liền lắc đầu nghĩ như vậy, chẳng qua vẫn gọi lại.
- Hạ Tưởng, tôi là Văn Dương, cậu có thể đến công ty một chút không?
Giọng Văn Dương lộ rõ vẻ sốt ruột.
- Có chuyện gì thì nói luôn trong điện thoại đi Phó giám đốc Văn.
Hạ Tưởng thản nhiên nói.
- Cũng được, là như thế này, khu đất của hạng mục màn tinh thể lỏng đã được phê duyệt, chẳng qua tôi lại nhận được thông báo của thành phố nói là quảng trường nhà ga liên quan đến hình ảnh của Thành phố Yến, thiết kế xây dựng của chúng ta có một bộ phận bị thành phố phủ quyết. Với mấy ý kiến thành phố đưa ra để sửa, tôi cảm thấy cậu tốt nghiệp Học viện Kiến Trúc nên muốn giao việc thiết kế lại này cho cậu làm, được không? Đương nhiên công ty cũng không để cậu làm không, tiền thiết kế làm 50 ngàn.
Vu Dương nói rất gấp, khi nói đến câu 50 ngàn thì còn cố ý lớn tiếng hơn.
Hạ Tưởng nghe xong khịt mũi đầy khinh bỉ.
Không phải hắn không muốn kiếm tiền, cũng không phải hắn ghét tính cách của Văn Dương mà không muốn kiếm tiền. Mà hắn biết tình hình tài chính của công ty bây giờ, đừng nói là 50 ngàn, ngay cả 30 ngàn cũng không lấy ra. Nếu thực sự có mấy trăm ngàn thì Văn Dương lúc trước cũng sẽ không muốn nhận công ty. Bây giờ còn lấy ra 50 ngàn tiền thiết kế lừa hắn. Văn Dương đúng là chó không ăn được …
- Xin lỗi Phó giám đốc Văn, tôi không có thời gian làm việc này. Anh có thể đến mời chuyên gia của viện Thiết kế, bọn họ nhiều kinh nghiệm có thể hiểu được ý đồ của thành phố. Tôi có việc, dập máy đây.
Hạ Tưởng không muốn nhiều lời nên định dập máy.
- Từ từ, chờ chút.
Văn Dương rất gấp nên thiếu chút nữa hét lên:
- Hạ Tưởng, cậu đừng dập máy vội. Nghe tôi nói, tôi tìm một tập đoàn tài chính lớn đồng ý bỏ ra mười triệu hợp tác với công ty ra, điều kiện rất tốt. Công ty bây giờ có tiền nên chỉ riêng 50 ngàn tiền thiết kế là không vấn đề gì.
Hạ Tưởng trợn mắt há mồm. Sau khi tái sinh hắn đã thành công thuyết phục Lý Đinh Sơn bỏ công ty mà theo chính trị, công ty chuyển sang tay Văn Dương thì lịch sử không ngờ xuất hiện việc làm người ta giật mình. Công ty không còn được ngân hàng cho vay vậy mà đang hồi sinh trong tay Văn Dương, đã có nhà đầu tư mới.
Ở Thành phố Yến thì một công ty lớn một lần bỏ ra được 10 triệu không nhiều. Văn Dương thật sự có thể kéo về 10 triệu tiền đầu tư sao? Hạ Tưởng thậm chi còn nghĩ Văn Dương đây là lừa mình. Nhưng từ trong giọng Văn Dương không ngừng vang lên thì có thể nghe rõ là thật.
- Hạ Tưởng, cậu có nghe không? Là thật, một công ty cổ phần ở phía Nam chủ động liên hệ với tôi…
Mấy câu sau Hạ Tưởng không nghe ra. Không phải là không cẩn thận muốn nghe mà là hắn thấy không cần. Chút kinh hãi ban đầu trôi qua, hắn cũng lấy lại bình tĩnh. Cho dù Văn Dương kéo về tài chính thì hắn cũng không coi trọng tương lai của hạng mục màn tinh thể lỏng. Không ai hiểu rõ hơn hắn sự phát triển của mười mấy năm sau. truyen360.com mới đầu không có sức mạnh mấy, không bao nhiêu người có thể hiểu được sức ảnh hưởng kinh người của truyen360.com trong tương lai.
Hạ Tưởng nghĩ Văn Dương có tài chính thì càng kiêu ngạo hơn chứ, sao có thể kiên nhẫn giải thích nhiều như vậy với hắn. Y nhất định phải hận mà đá văng mình ra ngoài mới xả giận, bây giờ còn chủ động tìm mình, muốn đưa tiền cho mình. Trong này nhất định có mưu đồ.
Hạ Tưởng cắt ngang lời Văn Dương mà nói:
- Phó giám đốc Văn, nói thật anh có tiền thì càng phải ăn to nói lớn chứ không phải nhờ đến tên nhỏ bé không quyền không thế như tôi. Hơn nữa tôi không phải chuyên gia kiến trúc, anh tìm tôi rốt cuộc có mục đích gì?
Văn Dương bị Hạ Tưởng cắt ngang thì có chút không hài lòng, chẳng qua nghĩ tới chuyện này liền cố nhịn cơn tức giận trong lòng mà hỏi:
- Tiểu Hạ, cậu biết Trưởng ban thư ký Cao không?
Hạ Tưởng liền hiểu ra.
Nhất định là Cao Hải nhúng tay vào hạng mục màn tinh thể lỏng, sau đó ám chỉ với Văn Dương là bảo mình thiết kế. Cao Hải tuy rằng có ý tốt, là muốn báo đáp mình đã cung cấp ý tưởng cho y, đương nhiên cũng không loại trừ y có ý tưởng khác. Nhưng y quan tâm quá mức làm Hạ Tưởng vừa cảm kích vừa dở khóc dở cười.
- Tôi và Trưởng ban thư ký Cao gặp nhau một lần. Tôi không biết Trưởng ban thư ký có nhớ tôi không nữa.
Hạ Tưởng đây là nói thật. với thân phận của hắn bây giờ thì Cao Hải nói biết hắn là cất nhắc hắn. Hắn nếu muốn nói mình quen Cao Hải vậy hơn phân nửa người nghe sẽ cười hắn tự khoe mình.
Chẳng qua Văn Dương thấy lại khác, giống như Hạ Tưởng đang cố khoe mình có quan hệ thân mật với Cao Hải vậy. Văn Dương nhớ đến việc Cao Hải khen Hạ Tưởng thì rất khó chịu. Hạ Tưởng có gì giỏi chứ? Chẳng qua chỉ là một thằng sinh viên thất bại, không biết may mắn như thế nào mà lại được Cao Hải chú ý, còn không ngừng khen hắn. Điều này làm cho Văn Dương rất tức giận mà lại không có cách nào.
Đất là dựa vào Cao Hải mà có được. Cao Hải là Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố đồng thời còn là Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân, chủ trì công tác của văn phòng Ủy ban nhân dân, được phân công quản lý mấy cơ quan quan trọng, không thể làm mất lòng. Cho nên khi Cao Hải ám chỉ để Hạ Tưởng thiết kế thì Văn Dương vốn công tác nhiều năm ở Tỉnh đoàn nếu không hiểu ý lãnh đạo, về sau đừng mong lăn lộn trên quan trường và thương trường, về quê cho nhanh. Y mặc dù không muốn nhưng vẫn phải vội vàng nhắn tin cho Hạ Tưởng, còn phải ra vẻ chân thành nhờ Hạ Tưởng giúp y thiết kế bản vẽ.
Hạ Tưởng cuối cùng vẫn khéo léo từ chối Văn Dương, không nói là không làm gì mà nói có thể giới thiệu cho Văn Dương một nhà thiết kế xuất sắc hơn hắn, nhất định có thể thiết kế phương án làm thành phố hài lòng. Hạ Tưởng cũng biết Văn Dương không thực sự chú ý tài năng của hắn, mà là để ý bản thiết kế của hắn có thể đảm bảo thành phố hài lòng. Nói cách khác là làm Cao Hải hài lòng. Chỉ cần Cao Hải gật đầu đồng ý thì mới có thể chính thức khởi công.
Suy nghĩ một chút, Hạ Tưởng gọi cho Lý Đinh Sơn, nói một chút hành động của Cao Hải, hy vọng y có thể chuyển lời đến Cao Hải là hắn rất cảm ơn việc đã giúp mình, nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của Trưởng ban thư ký, hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời còn nỗ lực đạt thành tích mới cho Trưởng ban thư ký xem.
Lý Đinh Sơn nói mấy tiếng tốt, có thể nghe ra tâm trạng khá vui vẻ.
Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL- Cao Hải chú ý cậu, giúp cậu, cậu phải làm thật tốt, đừng làm anh ta mất mặt. Nhớ là có ý tưởng gì tốt thì phải kịp thời liên lạc với anh ta. Trước khi đi tôi sẽ bố trí hai người gặp mặt.
Là thân tín của Lý Đinh Sơn, bây giờ Hạ Tưởng đã có cách liên lạc với Lý Đinh Sơn, cũng được Lý Đinh Sơn đồng ý có thể gọi cho y bất cứ lúc nào.
Lý Đinh Sơn cũng rất vui vẻ vì quan hệ của Cao Hải và Hạ Tưởng. Là hai người y tin nhất, Hạ Tưởng sau này lại là người liên hệ của y với Thành phố Yến, Hạ Tưởng quan hệ tốt với Cao Hải là điều mà Lý Đinh Sơn muốn thấy. Làm y vui mừng chính là vốn nghĩ phải một thời gian nữa thì Cao Hải mới thừa nhận Hạ Tưởng, không ngờ chỉ gặp một lần mà Cao Hải đã có ấn tượng tốt đối với hắn, như vậy làm y bớt không ít chuyện.
Đương nhiên nếu Hạ Tưởng không chủ động nói hành động của Cao Hải, Cao Hải cũng không sớm thì muộn sẽ nói cho y về việc mình tỏ vẻ với Hạ Tưởng một chút, mà để y thông qua người thứ ba biết Hạ Tưởng và Cao Hải thầm quan hệ thân thiết, Lý Đinh Sơn sẽ không hài lòng. Cũng may cả Hạ Tưởng và Cao Hải đều nói việc này với y, điều này làm y rất vui vẻ.
Lại nghĩ tới Hạ Tưởng vừa có năng lực vừa trung thành, lúc công ty nghèo thì không rời bỏ mình, sau khi thành công khuyên mình theo chính trị lại khiêm tốn cẩn thận, thân tín tốt như vậy chính là tảng đá đầu tiên để y đi tới. Lý Đinh Sơn cùng lúc cảm thấy ánh mắt mình rất được, rất may mắn. Thành công kéo được Hạ Tưởng từ Công ty Xây dựng số 3 về đây, về phương diện khác thì cũng thầm quyết định chỉ cần Hạ Tưởng tận tâm giúp mình, chỉ cần y còn công tác một ngày thì nhất định phải bố trí cho Hạ Tưởng có tiền đồ rộng lớn.