Hắn đang muốn xông lên thì có một người đột nhiên xông ra, người này dáng người cao to, thân thể cường tráng, chưa nói lời nào thì một chân đá một người văng ra, lại vung tay tát luôn người còn lại đang giữ chặt Vệ Tân, tức giận nói:
- Mẹ kiếp, ta đây rất ghét đàn ông hiếp đáp phụ nữ.
Mặt khác hai người đang giằng co với Liên Nhược Hạm thấy thế sợ đến phát run, liên tục nói:
- Chúng tôi là người của Thương mại Trường Cơ, toàn bộ đêm hội hoa đăng đều là chúng tôi bỏ tiền ra, anh đến xem không thì không thể đánh chúng tôi…
Người ấy vừa nghe ngược lại vừa giận vừa tức cười:
- Cút, mau cút đi!
Mấy người vừa nghe lập tức chạy bán sống bán chết, Liên Nhược Hạm cũng nhân thể đá một cái vào người nằm dưới đất:
- Ngươi mau cút đi!
Mấy người đó sợ chết khiếp, trong một loáng đã chạy mất dép, Hạ Tưởng nhìn kỹ lại thì không kìm nổi cười, người gặp chuyện bất bình không ngờ lại là Triệu Khang.
Triệu Khang cũng nhận ra Hạ Tưởng, liền tiến đến hỏi thăm:
- Bí thư Hạ, các cô này là bạn của anh sao?
- Đúng vậy, cám ơn cậu đã ra tay giúp đỡ.
Hạ Tưởng nói vài câu khách sáo.
Triệu Khang liên tục xua tay:
- Cho dù là bạn của ai, tôi không thích thấy ai bị ăn hiếp, phải đến giúp.
Y cười ha hả, tỏ ra khí phách lớn:
- Không dối gạt Bí thư Hạ, tối hôm nay tôi rất vui, uống hết mấy ly với Chủ tịch quận Lý, Chủ tịch quận Lý nói…
Hạ Tưởng thấy Triệu Khang có hơi hưng phấn quá độ, trước nơi đông người cái gì cũng dám nói ra, vội ngắt lời hắn.
- Ở đây ồn quá, nhiều người hỗn tạp. Đi! Qua bên kia nói chuyện.
Triệu Khang mới giật mình tỉnh lại, xấu hổ cười: Nguồn truyện:
Truyện FULL- Ha ha, thất lễ quá, thất lễ quá.
Có một chút men rượu Triệu Khang thẳng thắng hơn thường ngày, cộng với việc lúc nãy y ra tay giúp đỡ đã khiến cho Hạ Tưởng thay đổi cách nhìn về y, trong lòng nghĩ muốn hiểu một người quả thật cần phải có thời gian, nếu Triệu Khang không làm được việc thì lão Cổ cũng không giới thiệu y đến quận Hạ Mã. Xem ra, đường dài mới biết sức ngựa, lâu ngày mới biết được lòng người.
Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm nói mấy câu, Liên Nhược Hạm liền kéo theo Vệ Tân đang run rẩy đi khỏi. Thì ra mấy người ở Thương mại Trường Cơ đã uống say, thấy Vệ Tân xinh đẹp tiến đến tiếp cận, bị Vệ Tân không khách sáo đuổi đi, mấy người đó xẩu hổ hóa giận liền giả say đụng vào người Vệ Tân, Liên Nhược Hạm tức giận đá ngã một tên.
Kết quả đối phương ỷ người đông thế mạnh liền động tay động chân…
Chuyện rất nhỏ, Hạ Tưởng cũng không để tâm, qua rồi thì thôi, Liên Nhược Hạm vừa rời khỏi hắn liền cùng Triệu Khang đến bên bờ hồ nói chuyện:
- Anh đánh người của Thương mại Trường Cơ coi chừng Thương mại Trường Cơ sẽ trả thù anh.
Hạ Tưởng thuận miệng nói đùa.
Hạ Tưởng chỉ vô ý nói ra, lại không nghĩ đến Thương mại Trường Cơ sẽ vì thế mà kết thù oán với Triệu Khang, dẫn đến một loạt những xích mích. Đương nhiên, cũng không phải chỉ vì lần ra tay này của Triệu Khang mà là do một loạt những xung đột về lợi ích sau này, lại có việc gây khó dễ của mấy người bị Triệu Khang đánh mới khiến cho xích mích giữa Triệu Khang và Thương mại Trường Cơ càng ngày càng sâu.
- Con người của tôi có một ưu điểm là không kiếm chuyện, còn có một khuyết điểm là không sợ bất cứ chuyện gì. Thủ trưởng thường hay nói tôi, nếu tôi đi đánh trận, nếu anh hùng như vậy thì chỉ trong một trận xung phong là sẽ mất mạng.
Thời tiết rất lạnh, áo của Triệu Khang lại không cài nút, chống hông đứng bên bờ hồ, vô cùng oai phong nói:
- Sống để làm, chết rồi thì thôi, làm được gì thì làm, làm không được thì chịu.
Nhưng thật ra một người thẳng thắng cũng có mặt vui tính, Hạ Tưởng cười ha hả:
- Ăn tối với Chủ tịch quận Lý có ngon miệng không?
- Ngon miệng, mùi vị rất ngon.
Triệu Khang với vẻ mặt vui mừng:
- Chủ yếu là tôi gặp được chủ nhiệm Kim, là Kim Hồng Tâm làm trong nhà nước, nói chuyện rất hợp. Chúng tôi mới quen như đã rất thân, thì ra cậu ta cũng có một người bạn là cán bộ quân biên chế nên có rất nhiều đề tài chung. Chủ nhiệm Kim nói rất nhiều về sở thích của Chủ tịch quận Lý cho tôi biết, sau đó tôi liền lên kế hoạch theo sở thích của ông ấy, bữa cơm tối rất thuận lợi. Tuy nhiên…
Triệu Khang ngội xổm xuống bờ sông, dùng chân đá một viên gạch:
- Chủ tịch quận Lý là một kẻ lõi đời, đã nói không ít lời hoa mỹ, muốn ông ta cuối cùng gật đầu thì cần phải bỏ ra nhiều công sức.
Tốt, Triệu Khang và Lý Hàm bước đầu tiếp xúc như vậy là chuyện tốt, Hạ Tưởng không để ý câu cuối của y, đưa tay vỗ vai Triệu Khang:
- Trời không còn sớm nữa, đừng ngồi ở bờ sông mà hứng gió. Nào, đi về. Còn nữa, bước tiếp theo hãy làm cho tư chất của công ty bất động sản của cậu đẹp đẽ một chút, tuyển thêm những người có chuyên môn, bất kể là làm việc gì đều phải tận tâm tận lực làm cho tốt, như vậy mới không phụ lòng tâm huyết của mình.
Triệu Khang hiểu được tấm lòng chân thành của Hạ Tưởng, liền gật đầu:
- Có thời gian nhất định phải mời Bí thư Hạ một bữa, để thỉnh giáo ngài thêm. Đúng rồi, một thời gian nữa Thủ trưởng có thể sẽ đến thành phố Yến…
Sau khi chia tay với Triệu Khang, trên đường về Hạ Tưởng suy nghĩ rất nhiều. Con người của Lý Hàm hắn ít nhiều gì cũng biết được một chút, bảo thủ không thành vấn đề, cổ hủ càng không phải là vấn đề. Vấn đề là, Lý Hàm không phải là người có tính nguyên tắc mạnh, lúc nãy Triệu Khang cũng đã nói rất rõ, thích ăn thích uống thích nhận quà.
Những lãnh đạo không nhận quà không thể nói là không có nhưng quá ít, Hạ Tưởng sẽ không yêu cầu những người bên cạnh hắn ai cũng phải là quan thanh liêm, không hiện thực, con người không phải sống trong chân không, người không nhận bất cứ quà cáp gì, vậy thì phải đi ngàn dặm để tìm một quan thanh liêm, nếu không thì là quan đại tham cứ cố làm ra vẻ, vì quan đại tham không nhận quà nhỏ và còn biết diễn trò.
Lý Hàm nhận quà cũng không sao, tính nguyên tắc không mạnh cũng không sao chỉ cần y quản lý tốt những việc của nhà nước, không phạm sai lầm là được. Phó Tiên Phong muốn xem Lý Hàm là một quân cờ bí mật, nghĩ có thể tùy ý sắp đặt, thật ra theo tính cách của Lý Hàm, ngược lại không dễ khống chế như Bạch Chiến Mặc, vì Bạch Chiến Mặc quyết tâm cùng Phó Tiên Phong cùng đi đến con đường đen tối, Lý Hàm là lợi ích ưu tiên, Phó Tiên Phong cho y lợi ích thì đồng thời người khác cũng có thể.
Cho dù hứa hẹn lợi ích của người khác không lớn bằng của Phó Tiên Phong, nhưng nếu có mấy trăm ngàn thậm chí mấy triệu để trước mặt Lý Hàm để mua chuộc y thì y có thể chống lại được sự cám dỗ đó không?
Hạ Tưởng lắc đầu cười, hắn tin mình có thể bởi vì hắn thật sự không thiếu tiền, vài triệu đối với hắn chỉ là cơn mưa bụi nhưng đối với người khác mà nói thì hoàn toàn khác. Có mấy ai có thể từ chối được sự hấp dẫn của vài triệu tệ?
Hai ngày sau, hội hoa đăng tết nguyên tiêu ở quận Hạ Mã kết thúc trong tiếng khen ngợi. Theo thống kê, ba ngày hội hoa đăng tổng cộng đã đón 300 ngàn lượt du khách, đem đến trên ba triệu tệ lợi ích kinh tế cho quận Hạ Mã, đương nhiên trên ba triệu tệ không đáng để nhắc, ngay cả số tiền bỏ ra cho hội hoa đăng vẫn chưa được hoàn vốn nhưng ý nghĩa sâu xa thì không thể lấy tiền để đo lường
Trong thời gian ba ngày diễn ra hội hoa đăng, số căn hộ ở quận Hạ Mã hoàn thành thủ tục mua bán đã tăng lên nhanh chóng, tăng thêm mười phần trăm!
Đồng thời các khu chung cư lớn bắt đầu tăng giá, trên cơ bản mỗi mét vuông tăng thêm một đến hai trăm tệ, hơn nữa đều dùng cách tiêu thụ đói khát, được hỏi thì đều nói là hiện chưa có sẵn căn hộ hoặc là không có đất nền tốt v.v… Tóm lại dường như chỉ trong một đêm tất cả những khu chung cư đang xây thậm chí là những khu chung cư chưa bắt đầu phiên giao dịch ở quận Hạ Mã đều đã tiêu thụ hết!
Dù vậy, mỗi ngày số điện thoại gọi đến xin tư vấn về căn hộ hoặc những người muốn mua nhà trực tiếp đến xin tư vấn về căn hộ cứ nối tiếp không ngừng, chợt như một đêm gió xuân đến, thị trường bất động sản ở quận Hạ Mã trực tiếp nhảy qua mùa xuân, bước thẳng vào mùa hè rực lửa.
So với sự sôi động của thị trường bất động sản ở quận Hạ Mã thì sau tết hội nghị thường vụ lần đầu tiên được mở ra ở quận Hạ Mã cũng có tình cảnh vô cùng náo nhiệt.
Không những náo nhiệt hơn nữa còn có chút hỗn loạn.
Hội nghị là do Hạ Tưởng đề nghị tổ chức, đề tài thảo luận chủ yếu là thảo luận về việc lập dự án và hạng mục đầu tư của Tập đoàn Tứ Ngưu, Tập đoàn Chúng Đại và công ty bất động sản Văn Thái.
Hội nghị do Hạ Tưởng đích thân chủ trì.
- Các đồng chí, Tập đoàn Tứ Ngưu là xí nghiệp ngôi sao của tỉnh Yến, có thể đầu tư ở quận Hạ Mã là niềm vinh hạnh cho quận Hạ Mã. Đợt đầu tư thứ nhất của Tập đoàn Tứ Ngưu là 100 triệu, chủ yếu là để xây dựng trang trại chăn nuôi, trang trại được xây dưới chân núi Tiểu Trọng, cách xa nội thành, sẽ không ảnh hưởng đến sinh hoạt hằng ngày của người dân. Dưới sự phối hợp của Phó chủ tịch quận Khúc Nhã Hân, trên cơ bản đã đạt được nhận thức chung, đã xin lập dự án với Ủy ban nhân dân quận.
Hạ Tưởng lướt nhìn Lý Hàm, thấy Lý Hàm ngồi im lặng xem xét tài liệu mà Triều Vĩ Cương phát cho, xem rất chú tâm, trong lòng hắn có tính toán, càng nắm chắc lòng tin trong thảo luận tiếp theo.