Quan Thần

Chương 817: Nội tình, chiêng trống rùm beng

Bởi vì Hạ Tưởng lúc thì rất bình tĩnh, lúc thì lại bất kham, trên thực tế chỉ có sau khi so chiêu với hắn mới có thể cảm nhận được con người đằng sau vẻ ngoài mà hắn đã tạo ảo giác cho người khác, trên thực tế là ra tay nhanh chóng, làm việc quyết đoán, hơn nữa phương hướng bày mưu tính kế bình tĩnh và chuẩn xác.

Đồ Quân cũng hiểu rõ, Hạ Tưởng có thể nói ra những lời nói trên tuyệt đối không phải vô căn cứ, thậm chí có thể nói hắn đã nắm chắc những bằng chứng nhất định. Cho dù bà ta cố kìm nén sự tức giận, không muốn để mất kiểm soát trước mặt Hạ Tưởng, nhưng lại không biết vì sao lại không thể chịu đựng được bộ dạng tự tin của Hạ Tưởng, bà lại một lần nữa lạnh lùng bác bỏ lời nói của Hạ Tưởng:

- Phó thị trưởng Hạ, trước khi nói chuyện xin anh hãy động não, thân là Phó thị trưởng thường trực lời của anh phải có trách nhiệm lãnh đạo nhất định. Trước khi có bằng chứng, thì những lời của anh vừa rồi mỗi một câu đều là ngậm máu phun người.

Hạ Tưởng lại lần nữa lộ ra vẻ tươi cười thản nhiên khiến Đồ Quân vô cùng tức giận:

- Phó thị trưởng Đồ, nếu không có chứng cớ, bà cho rằng tôi sẽ đứng ra nói ở trong hội nghị chính phủ sao? Có một việc tôi muốn thông báo cho bà một một tiếng, Dương Bân đã sa lưới.

Cái gì? Đồ Quân bỗng ngây người ra, không thể tin được vào tai của chính mình. Dương Bân đã sa lưới? Là có ý gì, chỉ có người bị tình nghi phạm tội bị bắt mới có thể gọi là sa lưới, chẳng lẽ nói...

Hạ Tưởng không trả lời câu hỏi của bà ta:

- Hội nghị ngày hôm nay đến đây tạm dừng, vấn đề 1 tỷ đầu tư của Tập đoàn Viễn Cảnh tạm hoãn lại, trước khi chưa điều tra rõ ai đã ngầm chiếm đoạt khoản vay 30 triệu, ý kiến của tôi là, đầu tư rất quan trọng nhưng sự liêm khiết và công chính của chính phủ quan trọng hơn. Tan họp.

Lại một lần nữa hội nghị không đạt được bất kỳ sự đồng thuận gì khiến cho vài Phó thị trưởng nhìn nhau, trong lòng đều có suy tính. Thị trưởng Cổ vừa đi, Phó thị trưởng Hạ liên tiếp có những động thái quan trọng, kiểm tra nghiêm ngặt sản nghiệp của Nga Ni Trần, tiếp cận Bí thư Ngả, âm thầm điều tra tài khoản kế toán tài chính của làng Đại Học, liên tục triệu tập họp hội nghị chính phủ, chèn ép Phó thị trưởng Thiệu, chất vấn Phó thị trưởng Đồ. Một loạt hành động chỉ chứng tỏ một vấn đề, Phó thị trưởng Hạ muốn mở ra cục diện ở Ủy ban nhân dân thành phố.

Lại nghĩ đến việc Đồ Quân đầu tiên là trải qua việc bị người ta làm mất mặt trong hội nghị thường vụ, không nói là vô cùng mất mặt, việc bị chụp mũ vấn đề tác phong sinh hoạt còn chưa gỡ ra bây giờ lại bị điều tra tình nghi ngầm chiếm dụng tiền cho vay. Thủ đoạn của Phó thị trưởng Hạ liên miên không dứt, chuẩn xác mà sắc bén, xem ra Phó thị trưởng Đồ lúc này khó có thể vượt qua trót lọt, cho dù có vượt qua được, bà ta còn có thể cậy thế đè đầu Phó thị trưởng Hạ ở Ủy ban nhân dân thành phố được nữa không? Đừng hòng, một Phó thị trưởng có vấn đề cả về phương diện tác phong sinh hoạt và kinh tế thì còn có danh vọng gì nữa?

Cũng không biết sau khi Thị trưởng Cổ trở về sẽ giận dữ như thế nào? Sẽ thu dọn cục diện như thế nào? Chết thật, mỗi người đều gặp phải thử thách không nhỏ trong vấn đề lựa chọn đứng trong hàng ngũ của ai.

Còn Phó thị trưởng Thiệu liên tiếp bị Phó thị trưởng Hạ đả kích, chứng kiến việc Phó thị trường Đồ thân là Ủy viên thường vụ cũng bị Phó thị trưởng Hạ đè đầu mà không hề có sức đáp trả. Đến lúc Phó thị trưởng Thiệu lại đối mặt với sự bài trừ của Phó thị trưởng Hạ thì sẽ đi về đâu?

Tâm tư vài Phó thị trưởng thấp thỏm, không hẹn mà cùng liếc mắt nhìn Thiệu Đinh một cái.

Sắc mặt Thiệu Đinh phải nói là rất khó coi, y cũng thấy được Hạ Tưởng lần này bắt được nhược điểm của Đồ Quân tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tay. Cơn thịnh nộ của y đáng lẽ cũng dâng lên nhưng trong nháy mắt lại nghĩ tới một sự thật, nếu Đồ Quân lần này bị đánh tơi bời, thành phố Lang sẽ lại khuyết một vị trí Ủy viên thường vụ, tất nhiên phải tiến cử một người từ trong những vị Phó thị trưởng, y xếp hạng ngay sau Phó thị trưởng Đồ Quân...

Hạ Tưởng trở lại phòng làm việc, vừa mới ngồi xuống Lộ Hồng Chiêm liền gõ cửa tiến vào, y vô cùng bất mãn nói:

- Phó thị trưởng Hạ, Anh Thành bắt được Dương Bân lại không báo cáo với tôi, không cho tôi tiếp nhận, nói là ngài ủng hộ y, vậy là sao?

Hạ Tưởng nhanh chóng thừa nhận ngay:

- Đúng vậy, không chỉ là tôi ủng hộ Anh Thành, còn có Bí thư Ngả, Chủ nhiệm Lữ cũng ủng hộ, bởi vì liên quan đến một vụ án lớn, cần phải giữ bí mật.

Lộ Hồng Chiêm thiếu chút nữa bị Hạ Tưởng làm cho tức nghẹn, y là Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật kiêm Cục trưởng Công an, có vụ án lớn mà lại bỏ qua y, đằng sau lại còn có Bí thư Ngả và Lữ Nhất Khả ủng hộ, Hạ Tưởng rốt cuộc đang bày trò gì đây?

Hạ Tưởng giơ tay mời Lộ Hồng Chiêm ngồi xuống:

- Trước hết mời Chủ nhiệm Lộ ngồi xuống, vừa lúc có việc tìm ông.

Lộ Hồng Chiêm cũng không ngồi:

- Không ngồi đâu, tôi phải nhanh chóng quay về cục Công an hỏi tình tiết vụ án của Dương Bân một chút. Sự việc rất quan trọng, tôi phải đích thân thẩm tra xử lí.

Hạ Tưởng không để Lộ Hồng Chiêm đi, trước tiên hắn phải giữ Lộ Hồng Chiêm lại, cho Anh Thành có thời gian thẩm vấn Dương Bân:

- Chủ nhiệm Lộ, nghe nói lý luận của ông đã báo lên cho sở Công an tỉnh rồi?

Lộ Hồng Chiêm đang nóng lòng trở về để đích thân thẩm vấn Dương Bân, e sợ rơi vào tay Anh Thành sẽ không âm thầm bố trí lại được, nhưng Hạ Tưởng là Phó thị trưởng thường trực, trong Thành ủy xếp hạng trước y, có vấn đề cần hỏi y lại phải nghe, liền vội nói:

- Hôm qua đã báo lên rồi, nghe nói Giám đốc sở Mã lúc ấy đã xem qua, còn phê chỉ thị tỏ vẻ muốn phổ biến ra toàn tỉnh.

Vừa nói, Lộ Hồng Chiêm vừa toát ra vẻ mặt tự đắc. Có Giám đốc sở Mã ưu ái y chẳng những càng đứng vững, hơn nữa còn có hi vọng thăng tiến thêm một bước. Nếu thật sự muốn phổ biến lý luận của y ra toàn tỉnh thì con đường làm quan của y càng thêm rộng lớn.

Hạ Tưởng chỉ hỏi một câu, không định cho Lộ Hồng Chiêm cơ hội tiếp tục khoe khoang, nên nói tiếp:

- Về vấn đề vụ án Dương Bân, vừa rồi tôi và Bí thư Ngả, Chủ nhiệm Lữ đã thông qua, Bí thư Ngả đề nghị triệu tập một cuộc hội ý, nghiên cứu một chút...

Lộ Hồng Chiêm nóng nảy:

- Khoan hãy mở cuộc họp hội ý, tôi muốn về cục Công an thành phố đích thân thẩm vấn Dương Bân trước, sau khi có chứng cứ trực tiếp sẽ báo cáo tỉ mỉ tình hình với Bí thư Ngả.

Muộn rồi, bây giờ còn muốn trở về gây trở ngại từ giữa sao? Để cho Anh Thành thoải mái thẩm vấn Dương Bân, Lộ Hồng Chiêm vẫn phải thành thật ở lại Thành ủy để họp. Hạ Tưởng khoát tay với Lộ Hồng Chiêm, ý là bảo y bình tĩnh đừng nóng vội, sau đó cầm lấy điện thoại gọi cho Ngả Thành Văn:

- Bí thư Ngả, Chủ nhiệm Lộ đang ở văn phòng của tôi... Được, đã chuẩn bị xong rồi sao? Tôi và Chủ nhiệm Lộ lập tức qua đó.

Bỏ điện thoại xuống, Hạ Tưởng đưa tay kéo cánh cửa ra:

- Bí thư Ngả và Chủ nhiệm Lữ đang chờ chúng ta. Nào! Cùng đi nào!

Đúng là giết người bằng lưỡi dao nhựa, trong lòng Lộ Hồng Chiêm nóng như lửa đốt nhưng lại chẳng có cách nào khác. Lãnh đạo Thành ủy và Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật đều đang đợi, y có muốn thoái thác cũng không dám quay người bỏ đi, đành phải vô cùng buồn bực đi theo Hạ Tưởng tới văn phòng bí thư. Kỳ thật trong lòng Lộ Hồng Chiêm cũng đoán được đại khái, hành động này của Hạ Tưởng chính là cố ý muốn giữ chân y, để cho Anh Thành có thể ung dung triển khai hành động ở cục Công an thành phố.

Rốt cuộc Hạ Tưởng làm thế nào để tiếp cận với Anh Thành? Anh Thành lại nắm giữ bao nhiêu bằng chứng của Dương Bân? Dương Bân có thể tiết lộ ra bao nhiêu sự thật? Lộ Hồng Chiêm không thấy tự tin, lại vô cùng lo lắng, bởi vì y cũng biết trong người Dương Bân có rất nhiều bí mật, một khi bại lộ ra chính là một quả bom có uy lực vô cùng mạnh.

Cổ Hướng Quốc đi công tác chưa về, uy danh của Đồ Quân bị giảm đi, y lại bị giữ chân ở Thành ủy, trong cục Công an thành phố Anh Thành lại đang thẩm vấn Dương Bân... Trong nháy mắt trong lòng Lộ Hồng Chiêm chợt như hiểu ra gì đó, hoá ra bố cục của đối phương đã sớm triển khai, bây giờ mới bắt đầu hiện ra, chính là lý do Dương Bân sa lưới.

Nhưng vấn đề là, Dương Bân mất tích và bị sa lưới, cùng với việc Đồ Quân bị người khác làm nhục trong hội nghị thường vụ, tất cả đều tới một cách bất ngờ mà thần bí, chẳng lẽ nói, toàn bộ đều do Hạ Tưởng âm thầm xếp đặt, từ sớm đã chờ đợi sự bùng nổ của ngày hôm nay.

Lại liên tưởng đến việc Hạ Tưởng đã thi hành quyền lực của Phó thị trưởng thường trực khi Cổ Hướng Quốc vừa đi công tác. Đầu tiên là hung hăng kiểm tra tài sản của Nga Ni Trần trong toàn thành phố, trực tiếp tuyên chiến với Nga Ni Trần, sau đó lại điều tra rõ dự án làng Đại Học vi phạm quy định cho vay, mục đích rõ ràng, bước đi chắc chắn, hoàn toàn là đả kích vào sự kiêu ngạo càn quấy của Nga Ni Trần, tạo uy danh và chỉ thẳng vào mưu đồ không sạch sẽ của Đồ Quân.

Hạ Tưởng quá lợi hại! Dương Bân là một đầu mối xâu chuỗi, một khi mà y khai ra sẽ liên lụy tới không chỉ có Đồ Quân mà còn có Cổ Hướng Quốc. Nhưng hiện tại Cổ Hướng Quốc bị ràng buộc ở Ủy ban nhân dân tỉnh, ngoài tầm tay với, Đồ Quân tuy rằng đã trở về thành phố Lang nhưng đã không còn uy danh ban đầu, dù sao vẫn còn bị chụp mũ vấn đề tác phong sinh hoạt. Hạ Tưởng bây giờ lại có được sự ủng hộ của Ngả Thành Văn. Đúng rồi! Còn có Lữ Nhất Khả, bày ra một thế trận không đạt được mục đích thề không bỏ qua.

Trong lòng Lộ Hồng Chiêm vốn có chút vui mừng vì lý luận của y có được sự tán thưởng của Giám đốc sở Mã, nhưng bởi vì sự kiện Dương Bân bỗng nhiên bùng phát, phân tích kỹ lưỡng thì khiến cho y cảm giác giống như bị dội một gáo nước lạnh, lạnh từ đầu xuống chân. Cuộc hội ý còn có sự góp mặt của Lữ Nhất Khả có vẻ như sẽ không có kết quả tốt, bởi vì cũng là cán bộ Đảng viên giống như Đồ Quân, thông thường sau khi Ủy ban Kỷ luật thành phố nắm giữ chứng cứ rồi mới tiến hành trình tự pháp luật.

Chẳng lẽ nói, Hạ Tưởng đã nắm giữ bằng chứng vô cùng xác thực? Chẳng lẽ nói, Đồ Quân khó mà tránh khỏi? Lộ Hồng Chiêm trong lúc rảo bước tiến vào văn phòng Bí thư trong lòng bỗng nhiên linh cảm có chuyện chẳng lành.

Cuộc họp Bí thư có tổng cộng bốn người tham gia, Ngả Thành Văn, Lữ Nhất Khả, Hạ Tưởng và Lộ Hồng Chiêm. Vừa vào cửa, Lộ Hồng Chiêm liền cảm thấy một cảm giác lạnh lùng đập vào mặt, vẻ mặt Ngả Thành Văn nghiêm nghị, Lữ Nhất Khả cũng thay vào vẻ nho nhã và tùy ý bình thường là một vẻ mặt ngưng trọng, ban đầu trên mặt Hạ Tưởng lộ vẻ cười nhạt sau khi bước vào thì sắc mặt cũng trầm xuống.

Chứng kiến vẻ mặt biến sắc và vẻ thái độ khó đoán của ba nhân vật quan trọng cấp Thành ủy, đối với Lộ Hồng Chiêm trước kia có lẽ còn có thể chịu đựng được, không xem đó là gì. Nhưng từ sau khi y chứng kiến thủ đoạn của Hạ Tưởng, từ sâu trong đáy lòng luôn có một thứ tâm lý sợ hãi khó giải thích đối với Hạ Tưởng, lúc này sự bất an trong lòng càng mạnh mẽ hơn, lòng nôn nóng bất an muốn mau chóng quay về cục Công an thành phố của y đột nhiên bình lặng đi rất nhiều, hiền lành mà ngồi ở một bên, chỉ liếc mắt nhìn Ngả Thành Văn một cái sau đó cúi đầu không nói gì.

Hỏng rồi, sự thật về Đồ Quân thật sự đã bị phát giác?

Ngả Thành Văn khẽ gật đầu với Hạ Tưởng, nói:

- Các đồng chí đều đã đến đông đủ, bây giờ sẽ họp luôn. Nói về yêu cầu bảo mật, hội nghị lần này đề cập đến vấn đề danh dự của một vị của Phó thị trưởng, tôi hy vọng tất cả mọi người giữ kín bí mật không được phép để lộ nửa câu ra bên ngoài.

Tất cả mọi người đều cùng khẽ gật đầu, quyền uy của người đứng đầu đôi khi không thể phủ nhận được.

Ngả Thành Văn lập tức cũng tỏ vẻ biết ơn:

- Cảm ơn các đồng chí đã phối hợp công tác...

Nói xong, y lại đưa ra một tập tài liệu:

- Theo thông tin tố cáo đáng tin cậy mà Chủ nhiệm Lữ nhận được, đồng chí Đồ Quân ở trong dự án làng Đại Học đã từng quản lý một khoản tiền vay vi phạm quy định 3 triệu tệ. Trong quá trình cho vay đồng chí Đồ Quân có hiện tượng vi phạm kỷ luật, đồng chí Lý Lý Giám đốc Ngân hàng Xây dựng chi nhánh Đông An đã trình Ủy ban Kỷ luật tài liệu tố cáo...

Ngả Thành Văn bất chợt dừng lại, nhìn về phía Lữ Nhất Khả.

Lữ Nhất Khả nói chen vào:

- Tài liệu tố cáo chân thật, hữu hiệu.

Tim Lộ Hồng Chiêm đập "thình thịch".

Ngả Thành Văn tiếp tục nói:

- Căn cứ vào lời khai của Dương Bân sau khi sa lưới, y cũng đưa ra chứng cớ Đồ Quân đã lợi dụng quyền lực của Phó thị trưởng trong khoản vay vi phạm quy định, tự mình ra mặt tạo áp lực khiến cho đồng chí Lý Lý vi phạm quy định cho vay, đồng chí Lý Lý sẵn sàng cung cấp nhân chứng và vật chứng. Đồng thời, Dương Bân còn thừa nhận một năm trước có người sai khiến y lái xe đụng bị thương Thẩm Nhạc Tuyết vợ của đồng chí Lý Tài Nguyên, bị tình nghi cố ý giết người.

Trong lòng Lộ Hồng Chiêm từ từ trầm xuống.

Tai nạn xe cộ, vừa có thể phán thành gây tai nạn giao thông, là vụ án dân sự, cũng có thể phán thành cố ý giết người, nếu tài xế quen biết người bị hại và có ý đồ chủ quan giết người, chính là vụ án hình sự nghiêm trọng. Sự khác biệt giữa hai cái vô cùng lớn, có thể quyết định sự sống chết của một người. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Nếu y ở cục Công an thành phố thì làm sao cũng không để vụ án Dương Bân trở thành vụ án hình sự, chỉ xử lý như một vụ gây tai nạn rồi bỏ chạy bình thường, cũng xử không quá vài năm. Hiện tại ý đồ của Hạ Tưởng và Ngả Thành Văn rất rõ ràng, giữ chân y ở Thành ủy để Anh Thành tăng cường xét hỏi Dương Bân ở cục Công an thành phố, muốn làm thành bản án sắt khiến Dương Bân trở mình không được.

Lộ Hồng Chiêm hiểu rõ hơn là nếu chẳng may Dương Bân cuối cùng bị viện kiểm sát lấy tội cố ý giết người để đề xuất công tố, vì muốn sống Dương Bân không chừng sẽ cắn bậy, đến lúc đó bất kể là Đồ Quân hay là Cổ Hướng Quốc, không chừng Dương Bân có thể sẽ nói ra hết toàn bộ những bí mật mà y biết được. Mặc dù Lộ Hồng Chiêm cũng không biết rõ rốt cuộc Dương Bân biết được bao nhiêu nội tình nhưng cũng biết rõ Dương Bân thân là nhân vật trung gian, trên người quả thật mang rất nhiều bí mật.

Nhất định không thể để Dương Bân tiếp tục khai ra, không thể để y lại tiếp tục nói bậy, Lộ Hồng Chiêm quyết định biện pháp. Giữa y và Cổ Hướng Quốc, Đồ Quân có cùng chung lợi ích, là người cùng một thuyền, Đồ Quân rơi xuống nước, cho dù không đến mức lật thuyền nhưng cũng sẽ bắn nước tung tóe đầy người y, khiến y và Cổ Hướng Quốc có thể bị ảnh hưởng không nhỏ.

Dương Bân bất ngờ mất tích trong lúc Đồ Quân bị làm nhục, bây giờ bỗng nhiên xuất hiện lại bị Anh Thành giành bắt được trước, nếu nói chỉ là trùng hợp có đánh chết Lộ Hồng Chiêm cũng không tin. Ngẫm lại y ở thành phố Lang làm đã nhiều năm, ngoại trừ việc vẫn luôn phái người tìm kiếm tung tích Dương Bân khắp nơi, còn có thế lực ngầm của Nga Ni Trần cũng vẫn âm thầm hỗ trợ, kết quả vẫn bị người khác đùa bỡn trong lòng bàn tay, khiến cho y thầm kinh hãi. Nếu người điều khiển phía sau thật sự là Hạ Tưởng thì năng lực và bố cục của Hạ Tưởng cũng quá kinh người.

Đúng vậy, chẳng những kinh người, hơn nữa còn khiến cho người ta khó có thể tin được.

Lộ Hồng Chiêm ở trong hệ thống công an đã nhiều năm, biết đại bộ phận cán bộ bên ngoài hệ thống công an trong phương diện điều tra và phá án còn kém xa so với y. Ngay cả Cổ Hướng Quốc và Ngả Thành Văn còn chưa hiểu rõ hết rất nhiều thủ đoạn mánh khóe bên trong hệ thống công an, bởi vậy rất nhiều vụ án dưới sự thao túng của y có thể tự làm theo ý mình, muốn đen cũng không trắng nổi, mà muốn trắng cũng không đen nổi. Cho dù Ngả Thành Văn có can dự vào vụ án, chỉ cần không phù hợp với lợi ích của y, y cũng có thể đổi trắng thay đen.

Cũng bởi vì năng lực và bản lĩnh của y mới khiến Cổ Hướng Quốc trở thành nhân vật số một thực sự của thành phố Lang, lại bởi vì cái ô bao che to lớn của y, Nga Ni Trần mới có thể ngày càng lớn mạnh ở thành phố Lang, có thế lực hô mưa gọi gió như hiện tại. Tất cả mọi thứ, toàn bộ lợi ích và quyền lực trong tay y đều được vận dụng một cách tuyệt hảo.

Mãi cho tới ngày hôm nay, trong sự kiện Dương Bân, Lộ Hồng Chiêm mới lần đầu tiên cảm nhận được sự uy hiếp chính diện. Không sai, có một người cũng có thủ đoạn cao siêu, bất kể là bố cục hay là kế sách đều có thể đi trước người khác một bước, còn có thể nắm chặt điểm yếu của y, khiến y gần như không có sức trả đòn.

Đúng là Hạ Tưởng sao? Lộ Hồng Chiêm liếc mắt nhìn trộm Hạ Tưởng một cái, thấy vẻ mặt Hạ Tưởng vẫn ngưng trọng, đang cẩn thận lắng nghe lời nói của Ngả Thành Văn cứ như là hiểu rõ chân tướng sự việc, thì khiến cho y không khỏi lại nghi ngờ, chẳng lẽ không phải là Hạ Tưởng?

Làm sao có thể là Hạ Tưởng? Hắn chưa từng ở trong hệ thống công an, làm sao có được thủ đoạn mắc xích như vậy? Nhưng không phải hắn thì có thể là ai? Sau khi Ngả Thành Văn đến đây cũng chưa thể phá vỡ sự cân bằng ở thành phố Lang, chỉ sau khi Hạ Tưởng nhậm chức mới không ngừng xảy ra chuyện, tình hình thành phố Lang mơ hồ có nguy cơ mất kiểm soát.

Lộ Hồng Chiêm cuối cùng cũng cảm thấy vô cùng khiếp sợ đối với việc Hạ Tưởng cùng một lúc làm hai việc một sáng một tối, âm thầm bố trí tinh xảo, bên ngoài thì liên kết với Ngả Thành Văn, lại còn có thể cậy nhờ thế lực của Lữ Nhất Khả. Lợi hại, quả nhiên là cao thủ xưa nay hiếm thấy, vừa có cái nhìn đại cục lại có thủ đoạn nhỏ đào sâu chi tiết. Hạ Tưởng, thật sự là một đối thủ cực khó đối phó.

Tuy nhiên Lộ Hồng Chiêm sẽ không nhận thua, không kể y ở Tỉnh ủy và Bắc Kinh đều có hậu thuẫn, chính là y tự nhận đã làm nhiều năm ở thành phố Lang, ai cũng đừng hòng thách thức quyền uy của y ở cục Công an thành phố Lang. Hiện tại Hạ Tưởng và Ngả Thành Văn có thể mượn việc họp làm lý do giữ y ở lại, chờ sau khi y trở lại cục Công an thành phố, cũng có thể thẩm vấn lại Dương Bân một lần nữa, phản cung hoặc tiêu hủy chứng cớ cũng không phải việc gì quá khó khăn.

Hừ, một Anh Thành lại muốn làm gì thì làm ở cục Công an thành phố. Đừng hòng! Cục Công an thành phố vẫn là thiên hạ của y, ai cũng đừng hòng lẻn vào đóng cọc, cho dù có đóng được cọc y cũng có biện pháp khiến cọc mục nát, không có tác dụng.

Mấy người ở phía sau nói một vài điều gì đó, Lộ Hồng Chiêm tâm tư hoảng hốt, nghe không rõ lắm. Sau đó khi nghe Ngả Thành Văn bảo y phát biểu ý kiến, y mới lấy lại bình tĩnh:

- Bí thư Ngả, việc Dương Bân bị bắt có phần hơi kỳ quặc, cần tôi quay về cục Công an thành phố thẩm tra xử lí thêm một chút cho tốt hơn, làm rõ ràng chân tướng sự việc. Mặt khác cá nhân tôi hoài nghi đồng chí Anh Thành có thể giải quyết tốt vụ án này hay không.

Lúc Lộ Hồng Chiêm nói còn cố ý liếc mắt nhìn Hạ Tưởng một cái, ý là cho dù Anh Thành bắt được Dương Bân nhưng tôi không thừa nhận kết quả thẩm tra xử lí của y, thẩm vấn lại một lần nữa, ngươi có thể làm gì được?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất