Trong nhà Vệ Tân đã xảy ra chuyện.
Nhà của Vệ Tân tại huyện Nguyên ngoại ô thành phố Yến, cách thành phố Yến 30 km, là một huyện coi như giàu có. Gia cảnh của Vệ Tân bình thường, điều kiện trong nhà vẫn không tốt, nếu không phải Hạ Tưởng giúp đỡ, có khả năng cô sẽ giống như kiếp trước, lưu lạc thành nữ hát rong
Nhưng kiếp này bởi vì Hạ Tưởng nhúng tay, Vệ Tân thong dong vượt qua đại học, mẹ bệnh tình nguy kịch, lại cùng Liên Nhược Hạm thành bạn tốt, mới có thành tựu hôm nay, cũng coi như vận mệnh mạnh hơn kiếp trước rất nhiều
Dịp tết, Vệ Tân về nhà thăm hỏi cha mẹ, mẹ cô có bệnh tiểu đường, phải luôn uống thuốc điều trị, nhưng bởi vì duyên cớ Vệ Tân hiện tại kiếm tiền nhiều, thuốc gì cũng có thể uống được, cũng coi như duy trì được bệnh tình
Vốn Vệ Tân về nhà thăm hỏi cha mẹ, mọi thứ đều rất tốt, cũng bình an vô sự. Cha mẹ của cô ở tại thị trấn cũ, đúng lúc là khu giải phóng mặt bằng của thị trấn mới trong qui hoạch. Vệ Tân vốn muốn mua một căn nhà tại thành phố Yến cho cha mẹ, cha mẹ lại không muốn rời khỏi huyện Nguyên. Người già đều có tâm lý giống nhau, khó rời quê hương, cũng có thể lý giải, Vệ Tân cũng không có miễn cưỡng.
Hai ông bà chỉ có mỗi một đứa con gái là Vệ Tân, yêu như hòn ngọc quý trên tay, Vệ Tân qua tết về nhà, hàng ngày ở bên cạnh Vệ Tân, nhìn mãi không thấy đủ
Vốn muốn vui vẻ ăn tết, nhưng mùng 6 vừa qua, thì xảy ra một sự kiện lớn, thị trấn mới trong qui hoạch của huyện Nguyên phải giải phóng mặt bằng nơi ở của cha mẹ Vệ Tân, cha mẹ của Vệ Tân coi như thông tình đạt lý, cũng ký kết hiệp nghị bồi thường, đồng ý năm sau dọn đi, không biết sao, còn chưa qua hết năm thì gặp phải cưỡng chế phá dỡ
Bởi vì hàng xóm của Vệ Tân là hộ bị cưỡng chế, đội cưỡng chế phá dỡ tiến đến cưỡng chế phá dỡ, nhưng lại phá dỡ sai lầm, mặc cho Vệ Tân giải thích như thế nào, hai ông bà đau khổ cầu xin, đều không có tác dụng, đội cưỡng chế phá dỡ đẩy cụ ra, dùng máy ủi ủi bằng nhà của Vệ Tân
Trên đây còn không đủ để khiến Hạ Tưởng giận dữ, khiến Hạ Tưởng giận không thể át chính là, đội cưỡng chế phá dỡ chẳng những không nói lý lẽ, phá sai nhà dân, sau khi được biết phá sai, còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ nói là sớm muộn gì cũng phải phá hủy, sớm một ngày trễ một ngày có gì quan trọng? Vệ Tân đi lý luận với bọn họ, kết quả còn bị người ta đẩy ngã xuống đất, hơn nữa còn có người không đứng đắn nói những lời lỗ mãng trêu chọc Vệ Tân
Hạ Tưởng lúc này cùng Tiêu Ngũ, dẫn theo mười mấy người tới huyện Nguyên. Đội cưỡng chế phá dỡ tự cao là hậu trường của Chủ tịch huyện, khinh thường mặc kệ đám người Hạ Tưởng đến đây, lại ỷ vào người đông thế mạnh, còn muốn động tay động chân
Gã cầm đầu của đội cưỡng chế phá dỡ tên Cường Cách, người ta gọi là Cường ca, đầu trọc, trên đầu có một dấu bớt, gã có ước mơ trở thành Gorbachev. Gã nhìn thấy Hạ Tưởng thế tới dào dạt, mới không chịu phục. Gã là em vợ của Chủ tịch huyện, ở huyện Nguyên xưa nay hoành hành ngang ngược quen rồi, sợ qua ai chứ? Huống chí anh rễ của gã Lưu Tuấn Chủ tịch huyện Lưu tại thành phố Yến rất có hậu trường, Hạ Tưởng là nhân vật nào, gã cũng thật không để vào mắt
Gã liền diễu võ dương oai nói với Hạ Tưởng:
- Mày từ đâu đến? Đến huyện Nguyên rồi, cho dù là một con rồng cũng phải nằm xuống cho tao. Còn muốn cái gì? Tao nói cho mày biết, cô nàng này cho ả tiếp tao, tao sẽ tha cho mày một phen, bằng không, đã đến huyện Nguyên thì đừng nghĩ tay chân lành lặn mà trở về…
Một câu nói liền chọc giận Hạ Tưởng, Vệ Tân hiện tại là vảy ngược Hạ Tưởng (Rồng có vảy ngược, động vào tất nổi giận), vừa mới phục hồi vết thương, Hạ Tưởng đang lúc yêu thương Vệ Tân, không ngờ tới huyện Nguyên, còn có người dám ở trước mặt hắn ô nhục Vệ Tân, khiến cho hắn không dễ dàng phát hỏa lập tức giận tím mặt.
Hạ Tưởng giận dữ, Tiêu Ngũ ngay lập tức động thủ, hiện tại Tiêu Ngũ đối với nhất cử nhất động của Hạ Tưởng rất rõ ràng, Hạ Tưởng là hỉ là giận, không cần phải nói, chỉ nhìn động tác của hắn, Tiêu Ngũ liền trong lòng hiểu rõ
Tiêu Ngũ là ai, y vừa động thủ, nhanh như tia chớp, một cước đánh ngã Cường ca trên mặt đất, hơn nữa một cước đang đá vào đầu gối, lập tức một cước đá gãy chân của gã
Cường ca không dám hùng hồn nữa, té ngã lộn nhào trên mặt đất, đau đến kêu cha gọi mẹ, lộn nhào dưới đất, khiến thủ hạ vây quanh đám người Hạ Tưởng, một người cũng không thể thả đi. Một đám người của đội cưỡng chế phá dỡ có khoảng bốn năm chục người, vây quanh đám người Hạ Tưởng ở giữa
Mọi người vây quanh đám người Hạ Tưởng, nhưng không hề động thủ, bởi vì bọn họ cũng nhìn ra Hạ Tưởng không dễ chọc, tuy rằng chỉ có khoảng mười người, nhưng ai cũng có công phu, một chọi ba, thật sự đánh nhau, đám ô hợp của đội cưỡng chế phá dỡ chưa chắc là đối thủ.
Sau đó có người gọi điện thoại báo cảnh sát, không bao lâu, cảnh sát chạy tới, khoảng 4 chiếc xe tới đây, gần 20 người, vây quanh đám người Hạ Tưởng
Khí phái rất lớn… Hạ Tưởng nói với cảnh sát cầm đầu:
- Gọi Chủ tịch huyện Lưu lại đây
Giọng điệu rất mạnh
Tên cảnh sát cầm đầu giật mình, giọng điệu của Hạ Tưởng còn vênh váo hơn Bí thư huyện ủy, liền hỏi:
- Cậu ở đơn vị nào?
- Tôi là Thành ủy thành phố Lang…
Lời còn chưa dứt, tên cảnh sát đã cười lên:
- Thành phố Lang? Ha ha, cho dù cậu Bí thư Thành ủy thành phố Lang cũng không quản được huyện Nguyên, giả bộ cái gì, còn muốn tìm Chủ tịch huyện Lưu của chúng tôi qua đây? Thổi phồng quá rồi
Y vung tay lên:
- Bắt hết, phá hoại cục diện tốt yên ổn đoàn kết của huyện Nguyên, cản trở công trình giải phóng mặt bằng của huyện Nguyên, tạm giam trước nói sau
Hạ Tưởng thấy bộ dáng vênh váo hung hăng của y, biết là cũng không thiếu ức hiếp kẻ yếu trong đội cưỡng chế phá dỡ, liền lạnh lùng cười:
- Không hỏi rõ ràng đã bắt người, không sợ không có cách nào kết thúc sao?
- Sợ? Sợ cái gì? Có chỗ dựa Chủ tịch huyện Lưu, tôi có cái gì phải sợ?
Tên cảnh sát cầm đầu gọi là Long Dân, là thân tín của Lưu Tuấn, y thấy em vợ của Chủ tịch huyện Lưu bị đánh, lại nghe Hạ Tưởng đến từ nơi khác liền to gan lớn mật, chỉ mong sao lộ mặt trước mặt Chủ tịch huyện để biểu hiện
Đám cảnh sát lập tức bao vây lại, còng lại đám người Hạ Tưởng. Nói ra đây là lần thứ hai Hạ Tưởng bị còng, hắn cũng không có phản kháng, lại đưa mắt ra hiệu với Tiêu Ngũ, ý là bọn họ không cần phản kháng.
Đám người Hạ Tưởng bị đưa tới phòng Công an huyện, còn Vệ Tân cũng bị bắt lại, kể cả cha mẹ đầu tóc bạc trắng đáng thương của Vệ Tân. Hai ông bà trên đường đi không ngừng oán trách Vệ Tân, có thể nhịn thì nhịn, hà tất liên lụy bạn bè, lại không phải chuyện lớn gì
Vệ Tân lại biết rõ Hạ Tưởng cố ý cho bọn họ bắt, chính là muốn hung hăng trừng trị một phen. Hạ Tưởng hận nhất là hiện tượng cưỡng chế phá dỡ trong quá trình giải phóng mặt bằng, tuy rằng huyện Nguyên không qui hắn quản, nhưng hiện tại hắn bị bắt giữ tại huyện Nguyên, huyện Nguyên sẽ là mời thần dễ dàng đưa thần khó
Sau khi Hạ Tưởng tới phòng công an huyện, Long Dân liền đi lĩnh công với trưởng phòng. Trưởng phòng Vương Trung Trân có thêm một lo âu, nghe nói Hạ Tưởng ngay từ đầu trực tiếp yêu cầu gặp Lưu Tuấn, liền đoán Hạ Tưởng có phải có chút lai lịch hay không, y liền tự mình đến thẩm tra Hạ Tưởng
Vừa thấy Hạ Tưởng, Vương Trung Trân trong lòng căng thẳng, Hạ Tưởng ngồi ngay ngắn bất động, vừa thấy chính là sự uy nghiêm ở lâu trong quan trường mà dưỡng thành, hơn nữa nhìn hắn trầm ổn khí thế, khẳng định là cấp bậc còn không thấp, ít nhất cũng là nhân vật ở cấp Cục phó trở lên, hơn nữa còn có khả năng là Phó cục trưởng
Vương Trung Trân liền khách khí hỏi một câu:
- Xin hỏi cậu ở đơn vị nào? Tên là gì?
- Thành ủy thành phố Lang, Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng rất phối hợp mà trả lời một câu, lại hỏi:
- Anh là trưởng phòng? Tốt nhất mời Lưu Tuấn lại đây, tôi có lời muốn nói với ông ấy
"Hạ Tưởng?" Vương Trung Trân bỗng nhiên cảm thấy tên này rất quen thuộc, dường như ở nơi nào nghe qua, nhưng lại nghĩ không ra, liền ngây người sửng sốt
- Chủ tịch huyện Lưu không phải nói mời thì có thể mời được, cậu có chuyện gì, có thể trực tiếp nói với tôi
- Cấp bậc của anh không đủ
Hạ Tưởng trực tiếp nói một câu
- Tôi suy nghĩ, nếu như anh là Trưởng phòng Công an huyện Nguyên, vậy chính là Vương Trung Trân rồi
- Phải, phải, là tôi
Vương Trung Trân lập tức khom lưng, lời của Hạ Tưởng so với Chủ tịch huyện, không, so với thư ký của Chủ tịch huyện còn khí thế hơn, y liền biết đối phương có lai lịch
- Ngài ở Thành ủy thành phố Lang đảm nhiệm chức vụ gì?
Cũng oán Vương Trung Trân ngày hôm qua đánh mạt chược ngủ quá muộn, hôm nay đầu óc xoay chuyển không nhanh, trước kia y cũng không ít lần nghe qua cái tên Hạ Tưởng, nhưng từ khi Hạ Tưởng điều nhiệm đến thành phố Lang, thành phố Yến cố ý làm nhạt chuyện tích của Hạ Tưởng ở quận Hạ Mã, không thể nói là bị người quên đi, ít nhất uy danh của Hạ Tưởng tại thành phố Yến đã thành quá khứ
Hạ Tưởng còn chưa kịp trả lời, Lưu Tuấn liền xuất hiện
Lưu Tuấn là vừa lúc có việc đến phòng công an huyện, không phải chính sự gì, lại là dịp tết, ông cũng không có sĩ diện thông báo trước cho phòng công an huyện gióng trống khua chiêng mà nghênh đón. Không ngờ vừa vào cửa phòng công an huyện thì nhìn thấy Cường Cách nghiến răng nghiến lợi đang thầm thì gì đó với mấy tên cảnh sát, ông liền hỏi một câu. Cường Cách vừa thấy anh rể đến liền nước mắt nước mũi kể lể một trận
Lưu Tuấn liền nổi giận.
Ông sải bước đi vào phòng thẩm vấn, vừa thấy Vương Trung Trân vô cùng cung kính nói chuyện với Hạ Tưởng thì càng tức giận:
- Lão Vương, rốt cuộc sao lại thế này? Là tra hỏi phạm nhân hay là nói chuyện nhà?
Vương Trung Trân vừa thấy Lưu Tuấn xuất hiện, vội bước lên phía trước giải thích vài câu.
Lưu Tuấn nghe xong, quan sát Hạ Tưởng vài lần, ông biết Hạ Tưởng là ai, trong lòng bối rối, vốn không dám trêu chọc Hạ Tưởng, nhưng vừa nghĩ tới Hạ Tưởng gần như là bị người ta từ thành phố Yến đuổi tới thành phố Lang, cũng liền ít nhiều to gan hơn, ho khan một tiếng:
- Hóa ra là Phó thị trưởng Hạ, từ thành phố Lang quản đến huyện Nguyên, bàn tay thật quá dài
Lời tuy nói nghe không hay, nhưng coi như biết điều, vung tay lên liền khiến cho người ta vội vàng tháo còng tay ra. Nhưng Lưu Tuấn không hề sợ Hạ Tưởng, bởi vì hậu đài của ông là Trưởng ban thư ký Thành ủy Nhạc Minh. Mà Nhạc Minh lại là người của Phạm Duệ Hằng, ông có thể gián tiếp bắt quan hệ với Bí thư Tỉnh ủy nhiệm kỳ sau Phạm Duệ Hằng liền khiến cho ông tự cảm thấy rất tốt
Cũng đem Hạ Tưởng để vào mắt, dù sao Hạ Tưởng đã là quá khứ tại thành phố Yến, ai cũng không muốn đắc tội Bí thư Tỉnh ủy sắp nhậm chức, hơn nữa Nhạc Minh cũng hứa hẹn, sẽ tìm một cơ hội tiến cử ông cho Phạm Duệ Hằng
Ngẫm lại xem, một Chủ tịch huyện nếu được Bí thư Tỉnh ủy ưu ái, bước tiếp theo đảm nhiệm bí thư chẳng qua là chuyện dễ như trở bàn tay
Sau khi tháo bỏ còng tay, Lưu Tuấn vẫn là thái độ vô cùng thoải mái mà nói:
- Nếu Phó thị trưởng Hạ muốn tới huyện Nguyên thị sát, phải thông báo qua Thành ủy thành phố Yến trước, sau đó mới thông qua Thành ủy chuyển đạt huyện Nguyên, cũng không biết ngài là lấy thân phận cá nhân, hay là lấy thân phận gì tới huyện Nguyên? Chuyện vừa rồi, hiển nhiên là hiểu lầm. Phó thị trưởng Hạ... còn có tinh thần chỉ thị gì hay không?
Giọng điệu hời hợt, thái độ dường như không có việc gì, mọi thứ cho thấy Lưu Tuấn vừa không đem Hạ Tưởng để vào mắt, vừa không có chút thành ý giải quyết vấn đề, càng không cần nhắc đến chuyện còng người mà xin lỗi Hạ Tưởng
Hạ Tưởng biết hậu trường của Lưu Tuấn là ai, hôm nay hắn cũng bị thái độ của Lưu Tuấn chọc giận rồi, Lưu Tuấn không phải không hiểu quy củ, cho dù hắn chỉ là Phó thị trưởng thường trực thành phố Lang, nhưng quan cao hơn Lưu Tuấn một bậc, Lưu Tuấn cũng phải tôn trọng hắn, Lưu Tuấn là cố ý lên mặt, lạnh nhạt với hắn
Hạ Tưởng cũng không tức giận, bởi vì hắn đã ý thức được một điểm, chuyện hôm nay, có thể dùng để làm lớn chuyện, thử thăm dò một chút phản ứng của Phạm Duệ Hằng, hắn liền đem chuyện vừa rồi nói lại, chỉ trách huyện Nguyên cưỡng chế phá dỡ, hi vọng công tác sau này cải tiến, và có manh mối tồn tại thế lực đen ác
Lưu Tuấn lại lạnh lùng cười:
- Phó thị trưởng Hạ, ngài thật đúng là không quản được chuyện của huyện Nguyên, hơn nữa, cũng không sợ nói với ngài, hôm nay tôi thật sự cho rằng Cường Cách không có làm sai cái gì
- Không có làm sai cái gì?
Hạ Tưởng giận dữ phản cười
- Đẩy người già té ngã dưới đất, đụng vỡ đầu, kết quả phát hiện phá dỡ lầm nhà, còn từ chối nhận sai lầm. Lại bắt sai người, cũng không cảm thấy có gì không đúng, Chủ tịch huyện Lưu, là huyện Nguyên trị an quá kém, hay là tôi vừa lúc thấy được một mặt tệ nhất của huyện Nguyên?
Lưu Tuấn biến sắc:
- Phó thị trưởng Hạ, ngài nói như vậy không đúng rồi. Nếu ngài lấy thân phận là Phó thị trưởng thường trực thành phố Lang, tôi có thể làm như không nghe thấy. Nếu ngài lấy thân phận là một người bình thường, tôi cũng làm như ngài nhìn nhầm
Được, rất khí thế, Hạ Tưởng ngược lại cười:
- Được, tôi gọi điện thoại
- Xin cứ tự nhiên
Lưu Tuấn một chút cũng không để ý, còn đích thân đem điện thoại đưa cho Hạ Tưởng
- Tin rằng lãnh đạo Thành ủy sẽ chủ trì công chính
Hạ Tưởng cũng không khách khí, lấy điện thoại liền gọi cho Cao Hải
Cao Hải hiện tại là Phó thị trưởng thường trực, tại thành phố Yến địa vị ngày càng củng cố, y nhận được điện thoại của Hạ Tưởng, biết được Hạ Tưởng bị bắt vào phòng Công an huyện Nguyên, có thiếu chút bị đánh, phẫn nộ, lập tức bảo Lưu Tuấn tiếp điện thoại, mắng Lưu Tuấn một trận phủ đầu
Lưu Tuấn không sợ Cao Hải, còn luôn kêu oan, nói ông không hay biết gì, cũng là một hiểu lầm
Cao Hải biết hậu trường của Lưu Tuấn là ai, trực tiếp cúp điện thoại của Lưu Tuấn, tìm đến Nhạc Minh, kẻ lại tình hình, Nhạc Minh nghe xong, lại không có khẩn trương như Cao Hải mong đợi, chỉ trầm tư một lát:
- Nếu là hiểu lầm thì cho Hạ Tưởng trở về là được, một chút việc nhỏ, không cần làm lớn chuyện
Được thôi, Phạm Duệ Hằng còn chưachính thức nhậm chức Bí thư Tỉnh ủy, Nhạc Minh cũng đã bắt đầu lên mặt rồi, Cao Hải tức giận không nguôi, xoay người bỏ đi, lại tìm tới Hồ Tăng Chu
Hồ Tăng Chu hiện tại ở Tỉnh ủy địa vị cũng củng cố rất nhiều so với trước kia, quan hệ với Vương Bằng Phi, Tống Triêu Độ từ từ đến gần, nghe nói Hạ Tưởng ở huyện Nguyên gặp chuyện, biết rõ thủ đoạn của Hạ Tưởng, ông lập tức ý thức được việc này là một cơ hội, chỉ nghĩ một cái, liền biết rõ mấu chốt trong đó, lập tức gọi điện thoại
Cuộc điện thoại của Hồ Tăng Chu cho Lưu Tuấn một áp lực rất lớn, cho dù ông tự cao có Nhạc Minh làm hậu trường, mà Nhạc Minh chính là nhân vật cực kỳ thân tín của Phạm Duệ Hằng. Nhưng ông cũng biết rõ, Hồ Tăng Chu là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy, đối với tiền đồ của ông có lực ảnh hưởng rất quan trọng, ông phải tôn trọng, bằng không thì sẽ không biết điều
- Dạ, dạ, bí thư Hồ, lập tức thả người, chịu nhận lỗi
Lưu Tuấn chỉ có thể chịu thua, Hồ Tăng Chu thái độ rất cứng rắn, yêu cầu lập tức vô điều kiện thả người, ngụ ý còn rất là bất mãn đối với những gì Lưu Tuấn đã làm
Lưu Tuấn bị răn dạy một trận, trong lòng không vui, tuy nhiên cũng âm thầm kinh hãi vì Hồ Tăng Chu che chở cho Hạ Tưởng, Hạ Tưởng đã rời khỏi thành phố Yến rồi, ước kia cũng không nghe nói qua Hạ Tưởng và Hồ Tăng Chu quan hệ có gần thế nào, vì sao bây giờ quan hệ mật thiết như thế? Không nghĩ ra cũng không có cách nào, ông lại gọi điện thoại cho Nhạc Minh, Nhạc Minh cũng gật đầu đồng ý thả người, nhưng có một điểm, không chịu nhận lỗi.
Nhạc Minh biết rõ Hạ Tưởng rất có lai lịch, y vừa mới xin qua chỉ thị của Phạm Duệ Hằng, Phạm Duệ Hằng không có nói rõ như thế nào, chỉ là đầy thâm ý nói một câu:
- Hạ Tưởng quả thật bàn tay quá dài rồi
Nhạc Minh liền hiểu rõ, Phạm Duệ Hằng cũng muốn mượn sự kiện này để thử thăm dò hành động của ủy viên thường vụ Tỉnh ủy có quan hệ chặt chẽ với Hạ Tưởng, tiện cho việc ông tiếp nhận chức vụ Bí thư Tỉnh ủy, nhận rõ lập trường của các ủy viên thường vụ, thấy rõ phương hướng.
Hạ Tưởng, lại một lần nữa trở thành điểm tựa đánh giá thế lực khắp nơi, kỳ thật cũng là ý muốn của Hạ Tưởng, hắn chính là muốn lợi dụng Lưu Tuấn khiêu động một chút điểm dừng chân của lực lượng các phương diện của Tỉnh ủy, bởi vì sắp tới Phạm Duệ Hằng tiếp nhận chức vụ bí thư, các ủy viên thường vụ trước đó quan hệ chặt chẽ với Tống Triêu Độ, chưa hẳn sẽ duy trì một lòng với Tống Triêu Độ, có khả năng sẽ dựa vào Phạm Duệ Hằng
Bởi vì Lưu Tuấn có thể gián tiếp có liên quan với Phạm Duệ Hằng, hơn nữa ông cấp bậc không cao, nếu thành công sẽ là một vật hi sinh vứt bỏ không tiếc. Nếu thất bại, ông cũng không liên quan đại cục, lại có thể thử Phạm Duệ Hằng có mạnh hay không, và ông có khả năng chống đỡ áp lực của các ủy viên thường vụ Tỉnh ủy hay không
Sự tình phát triển sau này, quả nhiên không ngoài dự tính của Hạ Tưởng...
Lưu Tuấn thả người, nhưng một chữ cũng không nhắc tới chuyện chịu nhận lỗi, Hạ Tưởng nhất định phải yêu cầu Lưu Tuấn xin lỗi, nếu không sẽ không rời khỏi phòng Công an huyện một bước.. Lưu Tuấn quyết không xin lỗi, nói là huyện Nguyên từ đầu đến cuối không có một chút sai lầm, không cần xin lỗi.
Hai bên không nhường nhau, giằng co không xong
Tin tức, rốt cục rơi vào tay Tỉnh ủy.
Tống Triêu Độ, Vương Bằng Phi, Cao Tấn Chu, Mai Thái Bình đều gọi điện thoại đến Thành ủy thành phố Yến tìm hiểu tình hình, sau khi được biết Hạ Tưởng đang cùng Lưu Tuấn giằng co, ngoại trừ Mai Thái Bình ha hả cười không nói thêm nữa, Tống Triêu Độ, Vương Bằng Phi và Cao Tấn Chu đề xuất lập tức khiến huyện Nguyên chịu nhận lỗi và giải thích rõ ràng với Thành ủy
Khiến Hạ Tưởng thật không ngờ chính là, so sánh với lập trường Mai Thái Bình lựa chọn hàm súc mà trung lập, Lý Ngôn Hoằng xưa nay quan hệ xa cách với hắn cũng ngoài ý muốn đột nhiên gọi điện thoại tới, đích thân hỏi đến việc này, hơn nữa thái độ cũng rất rõ ràng dứt khoát, huyện Nguyên cưỡng chế phá dỡ bản thân có sai trước, tạm giữ một người đường đường là ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Lang, Phó thị trưởng thường trực, liền càng sai càng thêm sai, có sai lầm còn không sửa chữa, tội thêm một bậc
Hồ Tăng Chu tâm tư vòng vo mấy vòng, phân tích thế cục ở tỉnh một lần, đưa ra kết luận, Mai Thái Bình sắp tiếp nhận chức vụ Phó bí thư, thái độ của ông ta khéo léo nhiều hơn so với trước kia, lực độ ủng hộ Hạ Tưởng cũng yếu bớt một ít, nhưng Cao Tấn Chu ra sức ủng hộ, và Lý Ngôn Hoằng không ngờ lên giọng ủng hộ Hạ Tưởng, liền chứng minh quan hệ của Hạ Tưởng và Mai gia đã xa cách vài phần, nhưng cùng lúc đó, Ngô gia liền lập tức ủng hộ.
Hạ Tưởng thật đúng là con lật đật, trong thế lực bốn đại gia tộc, luôn có thể cùng lúc duy trì quan hệ tốt đẹp với một hai nhà, giỏi, thông minh
Đồng thời Hạ Tưởng hôm nay đã chỉ rõ một phương hướng cho ông, hoặc là theo sát nện bước của Phạm Duệ Hằng, hoặc là duy trì nhất trí với Tống Triêu Độ. Nếu duy trì nhất trí với Tống Triêu Độ, như vậy ông tất yếu phải đến gần Cao Tấn Chu, Lý Ngôn Hoằng cùng với Vương Bằng Phi
Tổng hợp so sánh, lại căn cứ lập trường chính trị của mình, Hồ Tăng Chu trong nháy mắt hạ quyết tâm, trực tiếp đi vào văn phòng Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Tô Công Thần, mở miệng liền hỏi:
- Chủ nhiệm Tô, gần đây tôi nghe được không ít quần chúng phản ánh vấn đề huyện Nguyên cưỡng chế phá dỡ khá nghiêm trị, còn nhận được tố cáo, nói là Chủ tịch huyện đồng chí Lưu Tuấn có vấn đề kinh tế, ông có ý kiến gì không?
Text được lấy tại http://truyen360.comTrận gió lốc đầu tiên sau tết, vừa không nổi dậy từ Bắc Kinh, lại không phải bình địa nổi lên sấm sét ở thành phố Lang, mà là từ một huyện ngoại ô của thành phố Yến, do một sự kiện bé nhỏ không đáng kể, gây thành một loạt động đất