Giữa bốn đại gia tộc thường có những ước định trở thành quy tắc, đều có những phạm trù sản nghiệp của mình, không dễ dàng đụng đến sản nghiệp ưu thế của người khác. Tại sao nhà họ Phó lại đầu tư lớn như vậy vào sản nghiệp thuốc Đông y? Hơn nữa còn chọn thời cơ ngay lúc bây giờ, rõ ràng là muốn khiêu khích đến nhà họ Khâu.
Ăn quá khó coi rồi.
Phó Tiên Tiên trả lời thắc mắc của Hạ Tưởng…
-Gần đây nhà họ Khâu liên kết với nhà họ Mai đánh rất mạnh, muốn mở một mỏ vàng ở Thiên Trạch.
Mặc dù Phó Tiên Tiên cũng không quan tâm đến những gút mắc về lợi ích giữa những gia tộc, nhưng cũng rất bất mãn với những hành động của nhà họ Khâu,
-Rõ ràng biết vàng ở Trung Viễn là sản nghiệp của nhà họ Phó, nhà họ Khâu còn muốn tham gia, chính là cố ý gây phiền phức cho nhà họ Phó.
Hạ Tưởng cảm thấy bất ngờ, tin tức này hắn chưa từng được nghe nhắc đến, chắc còn chưa được tiết lộ ra ngoài, nếu không bất luận là ai muốn khai thác mỏ vàng ở Thiên Trạch, nhất định phải qua tay hắn.
Chẳng trách nhà họ Phó ra tay đoạt sản nghiệp truyền thống của nhà họ Khâu, thì ra nhà họ Khâu đã ra tay gây khó dễ với nhà họ Phó trước---cũng chưa chắc đã gây khó dễ, cũng là sử dụng lợi ích kinh tế---lại nghĩ đến thất thoát to lớn trước đây của nhà họ Khâu trong việc điều động cán bộ cấp Tỉnh. Có lẽ nhà họ Khâu liên kết với nhà họ Mai, chẳng những có nhu cầu về lợi ích kinh tế, còn có ý đòi lại công bằng với nhà họ Phó.
Lại nghĩ, bất luận Khâu Tự Phong hay Mai Thái Bình, từ đầu đến cuối đều không tiết lộ cho hắn dù chỉ là một chút tin tức nhỏ. Là do hai nhà chưa ra quyết định đầu tư, hay còn có dụng ý khác?
Ân ân oán oán giữa nhà họ Phó và nhà họ Khâu, Hạ Tưởng cũng không muốn đứng trên một phương diện cao như đạo đức để bình luận, đều có điểm xuất phát vì bản thân, đều cho rằng bản thân mình đúng, hơn nữa cả hai bên đều có nhiều lần giao thủ với nhau, thắng có bại có, e rằng cũng khó nói ai chủ động khiêu khích ai.
Cái Hạ Tưởng quan tâm không phải là chiêu sách giữa nhà họ Khâu và nhà họ Phó. Hắn thật sự không hiểu được việc nhà họ Mai và nhà họ Khâu liên kết lại để gây xung đột về lợi ích đối với nhà họ Phó, lẽ nào, hai nhà Khâu Mai muốn liên thủ rồi?
Gần đây không những nhà họ Khâu có xu hướng đi xa với hắn, ngay cả nhà họ Mai cũng giữ khoảng cách hơn với hắn. Khi Mai Thái Bình nói chuyện với hắn, giọng điệu châm chước hơn nhiều, còn liên lạc với Mai Hiểu Lâm cũng ít đi. Ngược lại lại ngày càng xích lại gần hơn với nhà họ Phó, thậm chí ngay lúc này còn có nền tảng hợp tác.
Đương nhiên, cũng không phải hợp tác, chẳng qua chỉ theo nhu cầu thôi. Giữa hắn và nhà họ Phó, mãi mãi có khoảng cách và mâu thuẫn.
Cẩn thận suy nghĩ lại, thật ra nhà họ Phó đến Thiên Trạch đầu tư sản nghiệp Đông y là một điểm sát nhập tốt. Chẳng những có thể khiêu động sự liên hợp của hai nhà Khâu Mai, còn có thể khiến thế cục Thiên Trạch càng thêm khó về phân biệt. Hạ Tưởng từ trước đến nay không hề sợ việc cục diện rắc rối phức tạp, càng phức tạp càng dễ nhìn thấu lòng người, có lợi cho hắn trong việc thong dong đục nước béo cò.
Hắn liền cười ha hả:
-Hoan nghênh tiểu thư Phó Tiên Tiên đến Thiên Trạch đầu tư, Thiên Trạch rộng cửa đón chào cô!
Phó Tiên Tiên vui vẻ:
-Cậu phải nói Thị trưởng thành phố Thiên Trạch rộng cửa đón chào cô. Tôi có chủ ý, cậu trang điểm thêm, đẹp trai một chút, sau đó chụp một ảnh quảng cáo, có ý nghĩa là Thị trưởng Thành phố Thiên Trạch đẹp trai phong độ, phóng khoáng mà hào sảng, hoan nghênh tất cả các nhà đầu tư nữ.
Hạ Tưởng suýt chút nữa cười sặc sụa, có cảm giác Phó Tiên Tiên bảo hắn dùng sắc để thu hút những nhà đầu tư nữ, làm ô nhục hiểu biết chính trị của hắn, liền cố ý nói:
-Chuyện đầu tư thuốc Đông y, cô chuẩn bị những tài liệu liên quan, ngày mai đến Ủy ban nhân dân thành phố tìm Phó thị trưởng Chiến Kính Bằng, y sẽ phụ trách bàn bạc cụ thể.
-Chiến Kính Bằng? Có phải rất trẻ rất đẹp trai không?
Phó Tiên Tiên giả bộ một cô gái ham sắc hỏi.
-Không những tuổi trẻ đẹp trai, còn rất oai phong.
Hạ Tưởng liền cười,
-Tuy nhiên đã có vị hôn thê, chính là Kim Nhan Chiếu.
Phó Tiên Tiên khoa trương hô lớn một tiếng:
-Ôi, hóa ra là tình địch của cậu!
Một câu khiến Hạ Tưởng không còn gì để nói, tại sao ai cũng có thể xếp hắn và Kim Nhan Chiếu cạnh nhau. Nói thật, giữa hắn và Kim Nhan Chiếu còn trong sạch hơn trang giấy trắng.
Nhưng Phó Tiên Tiên chẳng qua cũng chỉ muốn trêu đùa Hạ Tưởng một chút. Sau khi nói xong, liền ném Kim Nhan Chiếu cái gì đó ra sau, líu ríu kể những chuyện nghe thấy được ở nước Mỹ, còn nói cô còn gặp Vương Cảnh Lược---là Phó cục trưởng cục Địa chính trước đây của Thiên Trạch.
Thật ra Phó Tiên Tiên cũng không biết Vương Cảnh Lược, nhưng trong một lần tụ họp, trong lúc nói chuyện với người khác cô có nhắc đến Thiên Trạch, liền có một người chủ động đi đến, nói gã chính là nguyên Phó cục trưởng cục Địa chính Thiên Trạch, bị Thị trưởng Hạ hại thảm---Lưu Nhất Cửu dọa gã nói Ủy ban Kỷ luật đang lập án vụ án của gã, sắp tìm gã nói chuyện rồi, gã liền hoảng sợ bỏ chạy, sau khi đến Mỹ mới biết thì ra đến tìm gã để cho gã lên làm Cục trưởng.
Gã hối hận không kịp, nói rằng vị trí cục trưởng cục Địa chính tốt biết bao, nên làm thêm vài năm, kiếm thêm vài khoản tiền rỗi hẵng đến Mĩ nghỉ ngơi dưỡng già. Bây giờ tiền trong tay còn chưa đủ nhiều, không thể tiêu tiền như nước, nếu không sau này lại phải ăn không khí.
Phó Tiên Tiên không biết nghĩ đến cái gì, nói được một nửa liền cười nghiêng ngả, cười nửa ngày mới nói với Hạ Tưởng:
-Cậu có biết lúc đó tôi đã nói thế nào, lập tức khiến gã tức đến nỗi thở hổn hển rồi đi không?
Hạ Tưởng lắc đầu:
-Thật sự không biết.
-Tôi nói với gã, nước Mỹ thật sự là cống thoát nước của người Trung Quốc. Gã liền đổi sắc mặt hỏi có ý gì, tôi nói bởi vì những chất thải của Trung Quốc đều đến Mỹ. Lúc đó gã liền nổi giận đùng đùng rồi bỏ đi, miệng còn đầy những lời thô tục, tôi liền lập tức tạt rượu sau lưng gã.
Ví dụ của Phó Tiên Tiên thật sự chuẩn xác, rất nhiều quan tham ô đều tụ tập ở Mỹ, bọn họ chẳng phải chất thải của Trung Quốc sao? Phải nói ngay cả chất thải cũng không phải, một đám người cặn bã thôi.
Hạ Tưởng cho Chiến Kính Bằng phụ trách việc đầu tư của nhà họ Phó, thứ nhất vì nó thuộc phạm vi công việc quản lý của Chiến Kính Bằng, thứ hai cũng muốn nhân cơ hội này tìm hiểu dụng ý lập trường chính trị của Chiến Kính Bằng, thử xem có phải Chiến Kính Bằng đã tích cực chủ động hay chưa. Thứ ba cũng là dịp kiểm tra năng lực công việc của Chiến Kính Bằng.
Phó Tiên Tiên ở lại khách sạn Cẩm Thành của Thiên Trạch. Hạ Tưởng tiễn cô đến cửa phòng, không vào ngồi được một lát mà đi ngay.
Sau khi quay về, lại nói chuyện với Vệ Tân. Vệ Tân biết mẹ con Tào Thù Lê và Liên Nhược Hạm sắp đến Thiên Trạch, cũng vừa may đầu tư của cô đã đến ngày, đang bận chuyện xây dựng ở công ty, coi như cũng đã có nơi ký gửi.
Đầu tư của Vệ Tân không nhiều lắm, khoảng bốn năm triệu tệ. Hạ Tưởng bảo cô đi tìm Bành Vân Phong, cho Bành Vân Phong sắp xếp một loạt công việc hiệp thương. Bành Vân Phong ra mặt khiến Hạ Tưởng yên tâm nhất. Gã làm việc đáng tin cậy, lại có tầm nhìn, chắc chắn sẽ không có sai lầm gì.
Chiều ngày hôm sau, chỉ thị của Tỉnh ủy liên quan đến huyện Bào Mã vi phạm đất đai đã về đến Thiên Trạch.
Bí thư Tỉnh ủy Phạm Duệ Hằng chỉ rõ, toàn bộ cấp Đảng ủy, Ủy ban nhân dân phải tự kiểm điểm mình tự sự kiện huyện Bào Mã vi phạm đất đai. Đề cập đến vấn đề đất đai, đặc biệt đất nông nghiệp, nhất định phải làm đúng theo quy định của Nhà nước, làm theo điều lệ, không được có "ngoại lệ", không được biến tướng thành xử lý, vi phạm nhất định phải bị truy cứu.
Chủ tịch Tống Triều Đô nhấn mạnh, vấn đề đất đai liên quan đén đại cục, tuyệt đối không được buông lỏng. Vấn đề đất đai là một sợi "tơ hồng", cũng là một "đường dây cao áp", ai chạm phải đều phải xử lý!
Ai chạm phải đều phải xử lý---chính là chỉ thị tinh thần của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh!
Căn cứ của Tỉnh ủy đã định ra---mặc dù nằm trong dự liệu, nhưng vẫn khiến Thành ủy Thiên Trạch cảm thấy áp lực rất lớn---lập tức triệu tập Hội nghị thường vụ để thảo luận về việc xử lý vi phạm đối với những người có trách nhiệm trong việc vi phạm đất đai ở huyện Bào Mã. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - http://truyen360.com
Cũng là Hội nghị thường vụ đầu tiên Chiến Kính Bằng tham gia, gã ngồi ngay vị trí vốn dĩ của Hứa Phàm Hoa, liền phát hiện ánh mắt nhiều người nhìn vào đó. Rất phức tạp mà cũng rất khó hiểu, khiến gã trong lòng hơi thiếu tự tin. Lẽ nào vì lần trước không được tuyển, người khác đều đánh giá thấp về gã?
Chiến Kính Bằng rất mẫn cảm, lại hiểu sai ý, bây giờ lòng người không yên, không ai có tâm trí đánh giá cao hay đánh giá thấp gã. Thật ra mọi người đều đang nghĩ, trong vấn đề xử lý những người có liên quan trong huyện Bào Mã, lập trường của gã sẽ như thế nào?
Hay nói trắng ra, lập trường của gã sẽ giống với Bí thư Trần, hay giống với Thị trưởng Hạ? Bởi vì tất cả mọi người đều hiểu được một việc, Thị trưởng Hạ chắc chắn sẽ kiên trì cứng rắn trong chuyện huyện Bào Mã, còn Bí thư Trần quan trọng nhất vẫn muốn bảo vệ Biện Hữu Thủy.
Không thể thiếu được một cuộc tranh chấp.
Hội nghị do Trần Khiết Văn chủ trì như thường lệ. Sau khi nói xong lời mở đầu, Trần Khiết Văn giao quyền phát ngôn lại cho Trần Thiên Vũ, do Trưởng ban thư ký Thành ủy báo cáo một chút về chỉ thị tinh thần của Tỉnh ủy và kết luận của tổ điều tra.
Thật ra bất luận là chỉ thị tinh thần của tỉnh ủy hay kết luận của tổ điều tra, trong lòng mọi người ngồi đây đều biết rõ ràng, nhưng còn cần thiết phải lặp lại một lần. Lặp lại cũng có điểm tốt của lặp lại, nếu Trần Thiên Vũ là người của Trần Khiết Văn, sẽ chỉ ra trọng điểm ngay trong lúc lặp lại, ám thị với mọi người lập trường của Bí thư Trần.
Chỉ tiếc, Trần Thiên Vũ không phải người của Trần Khiết Văn, trọng điểm y chỉ ra trong quá trình lặp lại, mọi người đang ngồi ở đây đều có thể nghe ra, chính là trách nhiệm chủ yếu của mỗi người trong sự kiện huyện Bào Mã. Đều biết rõ, ám chỉ của Trần Thiên Vũ, là đại diện cho ý tứ của Thị trưởng Hạ.
Trưởng ban bí thư Thành ủy và Thị trưởng lại đồng lòng, là một việc rất hay.
Trần Thiên Vũ phát biểu xong, Trần Khiết Văn liền giành lại quyền phát ngôn:
-Tiếp theo mời các đồng chí phát biểu ý kiến của mình, có cái gì nói cái đó, không cần có gì băn khoăn. Có vấn đề xảy ra, chúng ta phải nhìn thẳng vào nó, phải thiết thực thực thi chỉ thị của Tỉnh ủy.
Nghe thấy lời nói này của bà, tưởng rằng bà sẽ làm theo lẽ công bằng. Thật ra những người hiểu rõ Trần Khiết Văn đều biết, bà nói không cần băn khoăn, thật ra đang nhắc nhở mọi người phải nghĩ cho kỹ rồi hẵng nói.
Ngô Minh Nghị biết lập trường của Hạ Tưởng, trước đó gã cũng đã đi tìm Hạ Tưởng, tìm hiểu khẩu phong của Hạ Tưởng trước, biết được Thị trưởng Hạ quyết tâm rất lớn, muốn nhổ tận gốc trong chuyện huyện Bào Mã. Nhưng Biện Hữu Thủy cũng có gút mắc riêng với gã, gã cũng đã từng nhận lợi ích từ Biện Hữu Thủy, tay mềm rồi, thì không tiện hạ độc thủ, liền chần chừ rồi ho khan một tiếng:
-Thái độ phía Tỉnh ủy rất rõ ràng, Thành ủy có lẽ cũng đã rõ thái độ. Ý kiến của tôi là, những người có trách nhiệm liên quan, tình tiết nghiêm trọng, phải xử lý. Chủ tịch huyện Trương Hòa Hưng phạm lỗi quá lớn về hành chính, đề nghị thông qua những trình tự pháp luật miễn nhiệm chức vụ Chủ tịch huyện Bào Mã. Phó chủ tịch huyện và cục trưởng cục Địa chính, sẽ cho xử phạt hành chính theo luật Đảng hoặc miễn chức…
Thái độ của Ngô Minh Nghị đã nằm trong dự đoán cảu Hạ Tưởng, hắn trong lòng cũng biết rõ Ngô Minh Nghị nắm nhỏ bỏ lớn, nhưng cũng không muốn chỉ trích gì Ngô Minh Nghị. Ngồi ở một chỗ quá lâu, khó tránh khỏi có một mạng lưới quan hệ, gặp chuyện trước tiên phải tính đến tình cảm.
Tuy nói trong quá trình thảo luận không sắp xếp người phát biểu, nhưng thông thường Ủy viên thường vụ mới là người lên tiếng sau cùng, để thể hiện sự khiêm tốn. Nhưng không ai ngờ được là, không biết Chiến Kính Bằng chạm vào sợi dây thần kinh nào, đột nhiên vỗ bàn đứng dậy, tức giận nói:
-Miễn chức toàn bộ ngay tại chỗ, không chừa lại một ai! Huyện Bào Mã là một nơi rách nát thế nào, một vùng khỉ ho cò gáy, một đám ô hợp!
Mọi người đều kinh ngạc!