Liên hợp Tĩnh Hải liên tục bán cổ phiếu tới thượng tuần tháng 7, tổng cty xây dựng phát hành cổ phiếu giới hạn tiêu thụ cho tập đoàn Lệ Cảnh, đồng thời tuyên bố kế hoạch Thế Kỷ thành, ý đồ kéo cổ phiếu quay lại. Cùng lúc đó cầu Ngũ Nhất kéo dài thời hạn thông xe, khiến giới truyền thông sinh ra vô số suy đoán về chất lượng công trình.
Ttck xuất hiện chia rẽ về cổ phiếu 00601, cho nên lên xuống bấp bênh, có điều vẫn duy trì từ 3.7 - 3.9 đồng.
Điều này khiến Liên hợp Tĩnh Hải thuận lợi bán ra với giá cao, giảm cổ phần tới còn 6%, thu hồi 300 triệu. Trong đó 250 triệu dùng đổi lấy 26% cổ phần của Tân Bác Khuê Nghiệp.
Tổng cty xây dựng vay 200 dùng mua hơn 2000 mẫu đất nam sông Thông Vận, khai phát Thế Kỷ thành, tin này đưa ra làm giới đầu tư địa ốc Tĩnh Hải được cổ vũ lớn, ngay cả Trần Minh Hành không thể kìm lòng trước sức hấp dẫn của địa ốc, bọn họ càng chẳng lo lắng gì, khiến giá nhà sang tay ở Tĩnh Hải tăng đột ngột 10%.
Thế Kỷ thành hoàn toàn phục chế mô hình của Tân thành Nam Cảng nhưng quy mô nhỏ hơn nhiều.
Tuy quy mô của Thế Kỷ thành chỉ bằng một phần ba của Tân thành Nam Cảng, nhưng do giới hạn thực lực của bản thân cũng như bỏ lỡ thời cơ phát triển tốt nhất, cho nên nếu Thế Kỷ thành khai phát thuận lợi, cũng phải sau năm 2005 mới có thể bán ra, hình thành quy mô cư trú phải tới năm 2006 - 2007.
Như thế năm 2005 là lúc tổng ct xây dựng cùng Lệ Cảnh suy yếu nhất.
Trần Minh Hành và Trương Quyền quan thương câu kết không làm Lâm Tuyền ác cảm, y cũng lợi dụng loại quy tắc ngầm này để im lặng phát tài, nhưng cách làm của y quang minh lỗi lạc hơn. Điều làm Lâm Tuyền căm hận là bọn chúng lấy Trần Vũ ra làm vật hi sinh cho cuộc giao dịch đó, dù y có thay đổi tới đâu cũng không tha thứ cho bọn chúng.
Nằm ngoài dự liệu của mọi người Lâm Tuyền đích thân xuất hiện ở đại hội cổ đông do tổng cty xây dựng tổ chức vào ngày 24 tháng 7, trên đại hội cổ đông phân tích thiệt hơn yêu cầu bỏ kế hoạch lớn không hiệu quả này, đầu tư tinh lực vào kiến thiết tân khu.
Ngày hôm đó đại cổ đông Trần Vũ ( 35%) vắng mặt, ủy quyền toàn bộ cho cổ đông thứ hai Trương Giai Minh (34%) và cổ đông thứ ba Lệ Cảnh (15%), cho nên tiếng nói của Lâm Tuyền (6%), chẳng được bận tâm, đại hội cổ đông thông qua kế hoạch khai phát Thế Kỷ thành.
Lâm Tuyền nhếch mép cười hết sức tà ác, y xuất hiện ở đây nói là cho Lệ Cảnh cơ hội cuối cùng, không bằng nói y tới châm biếm, kích thích Trần Minh Hành, Trương Giai Minh nhanh ra quyết định.
Lần đầu tiên đứng trước ống kính truyền thông, Lâm Tuyền đeo kính râm to sù sụ, trông có vẻ không tự tin lắm, tuyên bố tiếp tục giảm cổ phần cho tới khi tổng cty xây dựng bỏ kế hoạch khai phát vô ích kia.
Là một trong số đại cổ đông, Liên hợp Tĩnh Hải tỏ thái độ dứt khoát như thế, là đả kích tương đối trí mạng với cổ phiếu 00601, trong thời gian ngắn Lệ Cảnh căn bản không thể bán cổ phiếu huy động tài chính.
Dương Đắc Chí từ chức phó tổng giám đốc tổng công ty xây dựng, cùng ngày hôm đó tới Thiên Tinh Hồ nhậm chức phó tổng giáp đốc cấp cao. Đi cùng Dương Đắc Chí còn có ba giám đốc hạng mục cùng rất nhiều kỹ sư công trình.
Dương Đắc Chỉ chủ quản khai phát hạng mục tám năm, trước khi tổng cty xây dựng trọng tổ không bị sụp đổ có thể nói là công lao vất vả của ông ta, uy tín trong giới nhân viên trung tầng rất cao, ông ta đi mang theo tài nguyên nhân lực lớn, khiến ưu thế nhân lực sau khi trọng tổ mất hết.
Trước đại hổi cổ đông, báo chứng khoán đưa ra bài viết nghi ngờ (Tổng cty xây dựng Tĩnh Hải đem 6 tỷ đánh cược vào Thế Kỷ thành).
Từ Kiến đại biểu nhà đầu tư lớn thứ ba của Tân thành Nam Cảng đưa ra tuyên bố, sẽ duy trì giá nhà ở tới cuối năm, tiếp tục bài xích kỳ thị kẻ đầu cơ. Tuyên bố này tác động tới sự tăng trưởng của thị trường địa ốc Tĩnh Hải, ngăn chặn nhà đầu tư khác bên ngoài.
Giới truyền thông Tĩnh Hải lên tiếng phê bình Tân thành Nam Cảng, chỉ trích bọn họ lũng đoạn thị trường, phá hỏng quy tắc kinh tế thị trường, cùng ngày tổng giám đốc Đầu tư Nam Cảng Cố Hiểu Linh lên truyền hình tuyên bố, hoan nghênh nhà đầu tư tới Tân thành Nam Cảng, nhưng nhà ở xây dựng là bán cho người cần nhà ở thực sự, chứ không phải dành cho những kẻ đầu tư trục lợi.
Bất kể thế nào người dân Tĩnh Hải reo hò hoan nghênh tuyên bố này.
Hàng loạt những hành động của Lâm Tuyền mang ý cảnh cáo rõ ràng cho tổng cty xây dựng, trong thâm tâm vì Trần Vũ, y vẫn muốn cho bọn họ một cơ hội, Trần Vũ sinh ra trong gia đình như thế là bi ai lớn nhất rồi, không muốn xung đột giữa bọn họ làm tổn thương thêm tới cô, cũng không muốn làm quan hệ giữa y và Trần gia tới mức không thể vãn hồi.
Đại khái chỉ có chuyện liên quan tới Trần Vũ mới làm Lâm Tuyền lộ ra một mặt mâu thuẫn như thế, chứ không phải là Lâm Tuyền trước nay luôn kiên định nhất quán. Trong nội bộ Lệ Cảnh hoàn toàn đem hành động của y lý giải thành ác ý, bao gồm Điền Lệ, Trương Đào đều nhìn y với ánh mắt khinh bỉ.
Rời khỏi buổi chiêu đãi phóng viên, Lâm Tuyền thuận tay ném chiếc kính râm vào đống rác, lòng có chút uể oải, lúc này y không cảm thấy hoàn toàn đánh bại Lệ Cảnh có gì đáng chờ mong nữa.
Qua cửa thang máy bằng thép không rỉ sáng bóng, nhìn thấy bóng dáng Trương Đào, Điền Lệ đang đi nhanh tới, Lâm Tuyền chẳng quay đầu lại bước vào thang máy, cửa thang máy chưa khép lại, Điền Lệ đưa tay ra chặn lấy cùng Trương Đào bước vào.
- Vì sao anh nhất định phải làm thế?
Lâm Tuyền không trả lời chất vấn của Điền Lệ.
- Tiểu Vũ gây tổn thương cho anh lớn thế ư, anh kiêu ngạo đến thế sao, không ai được làm trái ý anh à?
- Tổn thương?
Lâm Tuyền lạnh nhạt nói:
- Cô không có tư cách chất vấn tôi.
- Anh ...
Điền Lệ chưa kịp nói thì Trương Đào đã ngăn lại, giọng bình tĩnh hơn:
- Tại sao anh thao túng thị trường địa ốc Tĩnh Hải, không cho nhà đầu tư khác cơ hội?
- Tôi chỉ tuân theo quy tắc cuộc chơi thôi.
- Quy tắc đó do anh đặt ra à?
Điền Lệ trừng mắt như muốn xông thẳng tới trước mặt Lâm Tuyền:
- Anh sẽ không toại nguyện đâu.
Lâm Tuyền chăm chú nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp vặn vẹo vì tức giận của Điền Lệ, trầm giọng nói:
- Hai người không biết gì thì đừng can dự vào, biến thành vật hi sinh cho người ta mà không biết, nể tình bạn trước kia tôi cảnh cáo câu này, quay về nói với Trần Minh Hành, Trương Giai Minh, vấn đề cầu Ngũ Nhất tôi không truy cứu nữa, kẻ nào phá hỏng quy tắc cuộc chơi, tôi sẽ cho biết tay.
Phương Nam đợi ngoài thang máy, thấy Lâm Tuyền mặt đanh lại bước ra, trong thang máy là Trương Đào, Điền Lệ, hỏi:
- Sao thế.
Lâm Tuyền nhắm mắt lại thở ra một hơi, cười gượng nói:
- Không có gì, chuyện ký kết ra sao rồi?
- Xong rồi, hôm nay không cần làm việc nữa, chúng ta nghỉ thôi.
Phương Nam và Lâm Tuyền đi vào trong chiếc Volvo xám bạc, thấy tâm trạng y không tốt, không hỏi gì, lái xe liền một mạch lên đê, nơi này không xa thành phố là bao, nhưng do điều kiện địa lý không tốt nên rất vắng vẻ, mỗi khi có chuyện buồn Phương Nam hay lên đây, thói quen đó bắt đầu từ lúc chồng cô Tiêu Quân vượt ngục về, Lâm Tuyền cũng đưa cô tới nơi này.
Dừng xe trên đê, mở cửa sổ gió sông lồng lộng thổi vào, Phương Nam dựa lên vai Lâm Tuyền, dịu dàng an ủi:
- Rồi sẽ có một ngày bọn họ hiểu dụng tâm của cậu.
- Lúc này em nhảy ra cũng là có ý đẩy bọn chúng nhanh tới vực thẳm.
Lâm Tuyền nắm tay Phương Nam, đặt lên má mình, cảm nhận làn da mịn màng của cô:
- Thứ rác rưởi như Trương Giai Minh không cần nói, Trần Minh Hành có được thành công ngày hôm nay át là người có ý chí kiên định, tính cách mạnh mẽ, không dễ bị người ngoài làm dao động. Cho dù ông ta nhìn thấy khó khăn em nói, song chỉ cần có một tia hi vọng, sẽ cố chấp đi theo lựa chọn của mình, nhưng tài nguyên lớn nhất của Lệ Cảnh là Trương Quyền, nếu Trương Quyền rớt đài, ông ta còn tự tin này không?