Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 50: Cùng vương tiến thối (2).

Chương 50: Cùng vương tiến thối (2).


- Cút về cho lão tử!
Tôn Phi thấy một màn này, gầm lên một tiếng.
Một cỗ lực lượng ba động khủng bố nháy mắt gào thét mà ra, rung động linh hồn mỗi một địch nhân.
Người man rợ kỹ năng “cuồng hào” nháy mắt phát động.
Kỹ năng “Cuồng hào” tăng tới cấp năm hiệu quả so với lúc trước có tăng cường thật lớn, chẳng những làm cho tam tinh kiếm sĩ sĩ Landes trong lòng e ngại thế kiếm chậm hơn, lại trực tiếp làm cho bốn gã hắc giáp sĩ quan nhảy lên trên không trung trong phút chốc trong lòng sản sinh vô hạn sợ hãi, đấu khí vận chuyển thoáng cái bị kiềm hãm, kêu thảm từ không trung rớt xuống, rơi vào bên trong lốc xoáy huyết sắc, bị cự phủ trong tay Tôn Phi xoắn thành thịt nát!
Tê tê !
Trên cầu đá đồng loạt phát ra thanh âm hít lạnh, chỉ dựa vào một tiếng gầm, nháy mắt chém giết bốn gã hắc giáp sĩ quan đấu khí tiếp cận nhất tinh võ sĩ, một màn này làm cho song phương binh lính thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi của mình, bên phía trận hình của hắc y giáp sĩ càng nghiêm trọng, rất nhiều người chỉ cảm thấy hai chân như nhũn ra...
- Không cần sợ, tiếp tục tiến lên, chủ nhân có lệnh, giết một tên địch trên cầu đá, thưởng một ngàn kim tệ...
Landes vút vút vút liên tiếp ba mươi ba kiếm ngăn chặn Tôn Phi, tiếp tục quát hắc y giáp sĩ quan, dưới trọng thưởng dưới tất có dũng phu, nghe được phần thưởng một ngàn kim tệ, rất nhanh lại có mấy chục hắc y sĩ quan nắm giữ đấu khí lăng không nhảy lên, hướng nhóm Pearce cùng Drogba đánh tới.
- Chết ! !
Tôn Phi gầm lên, lực lượng tâm linh khủng bố phóng ra, người man rợ kỹ năng “cuồng hào” lại phát động.
Sưu sưu sưu sưu !
Lại có năm sáu tên sĩ quan rơi xuống, giữa tiếng kêu gào thê thảm bị xoắn thành thịt nát, nhưng tam tinh kiếm sĩ Landes phản ứng rất nhanh, võ kỹ “Bạo Viêm Trảm” chém ra như bão táp, hỏa hồng chích thiên quang diễm che hết thảy, toàn lực ngăn chặn lực lượng của Tôn Phi, cuối cùng có bảy tám tên sĩ quan thành công lướt qua lốc xoáy huyết sắc, nhe răng cười lạnh hướng nhóm người Pearce đánh tới.
Tức thì, Pearce cùng Drogba nổi giận gầm lên một tiếng, chủ động nhằm phía hắc y sĩ quan, song phương giết thành một đoàn.
Pearce cùng Drogba đều không nắm giữ đấu khí, trình độ kỹ xảo giết chóc và chiêu thức tinh diệu không bằng hắc y sĩ quan thân kinh trăm trận, một chọi một hiển nhiên không phải là đối thủ, may mắn thắng ở số lượng, hơn nữa có hai túi nước thần kỳ, thêm vào đó mỗi người trong bọn hắn đều hung hãn không sợ chết, hoàn toàn liều mạng đồng quy vu tận mà kháng cự, đồng thời có nhất tinh võ sĩ Oleguer, thật sự có thể kiên trì một lát, trong lúc nhất thời bất phân thắng bại.
Bất quá, thương vong rốt cục cũng hiện ra.
Một gã hắc sĩ quan tránh đi cự phủ của một đại lực sĩ, trường kiếm trong tay như là độc xà dọc theo khe hở của khôi giáp đâm xuyên qua bụng đại lực sĩ kia...
Trúng một đòn như vậy, đại lực sĩ này thân thể cứng đờ, hiển nhiên sống không được bao lâu.
Nhưng khi tên hắc y sĩ quan kia cười lạnh, còn chưa kịp rút ra trường kiếm, lại kinh hãi phát hiện đối thủ điên cuồng hét lên lên ném vũ khí xuống, dùng hai cánh tay giống như một chiếc vòng sắt ôm chặt lấy hắn, không chờ hắn kịp phản ứng, đại lực sĩ bản thân trọng thương kia rống to một tiếng 'Alexander Vương vạn tuế', sau đó hung hăng lao mạnh ra, mang theo thêm hai gãi hắc y quân sĩ không kịp phản ứng cùng nhau bắn ra khỏi cầu đá, rơi xuống dòng sông đông nghịt thủy thú phía dưới, nháy mắt bị cắn xé thành một đống bạch cốt...
Đấu pháp mạng đổi mạng, đồng quy vu tận làm cho những hắc y sĩ quan khác trong lòng run sợ.
- Breno! ! !
Pearce chứng kiến Breno huynh đệ táng thân dưới lòng sông, nổi giận gầm lên một tiếng, không để ý bản thân trúng kiếm của đối thủ, hung ác bổ ra một phủ đem đầu hắc y sĩ quan trước mặt trực tiếp nện vào trong lồng ngực.
Chiến đấu rốt cục tiến vào hồi gay cấn, song phương đều xuất hiện tình huống thương vong.
Gió thu đìu hiu, thiên địa trong lúc đó quanh quẩn một mảnh không khí bi tráng.
Đại lực sĩ Breno trước đó có lẽ là một tiểu nhân vật vô danh, nhưng ở một khắc này, hành động bi tráng quyết đoán cùng tiếng hô vang kia lại làm nở rộ lên sinh mệnh chói lọi không gì sánh kịp!
Nhóm đại lực sĩ cả người đẫm máu, dùng sinh mệnh duy nhất của mình tạo nên một trường thành bằng máu thịt trên cầu đá, thà chết, cũng muốn đem thân nhân cùng quê hương của mình thủ hộ ở sau lưng.
Đao quang kiếm ảnh, huyết vũ bay tán loạn.
Anh hùng cước bộ trầm trọng như núi, cho dù là bị đao kiếm đâm thủng, cho dù là cánh tay bị chém đứt, cho dù là máu tươi phun ra phía sau đầu khôi, bọn họ cũng không hề lùi về sau nửa bước, bọn họ dùng ánh mắt kiên định chưa từng có từ trước đến nay, hô to lên 'Quốc vương vạn tuế', quay mặt về phía địch nhân thực lực hơn xa mình mà xông lên, không hề úy kỵ dùng huyết nhục của chính mình cản trở địch nhân nắm giữ đấu khi đang nhe răng cười mưu toan tiến hành giết chóc.
Chiến đấu kịch liệt vượt xa trình độ ngôn ngữ có khả năng miêu tả, dần dần, hắc y sĩ quan bị sát khí điên cuồng từ đối thủ làm cho khiếp sợ, thậm chí không dám đối mặt với địch nhân thực lực kém xa bọn hắn, trong lòng kinh hoảng, xoay người bỏ chạy...
Trên tường thành Hương Ba, vô số người lặng yên đứng trang nghiêm, lệ nóng tràn mi.
Lửa giận ngập trời phát ra từ trong mắt mỗi một sĩ binh cùng dân nghèo, huyết dịch của bọn họ không thể ngăn chặn sôi trào, hai tay nắm vũ khí đều phẫn nộ run rẩy, thậm chí có người rốt cục nhịn không được, nổi giận gầm lên một tiếng, chạy tới chỗ dây thừng, muốn theo đó trượt xuống phía dưới, đi trợ giúp những thân nhân cùng huynh đệ đang ở trên mặt cầu đá dùng tính mạng của mình bảo vệ Hương Ba Thành!
Tôn Phi đang cùng tam tinh kiếm sĩ Landes triền đã phát hiện tất cả chuyện này.
Chứng kiến đại lực sĩ tên Breno kia ôm địch nhân thả người nhảy vào trong dòng Zuli, một loại bi thống chưa từng có từ trước đến nay nảy lên trong đầu của hắn, giống như là mất thân nhân, Tôn Phi chỉ cảm thấy trong thân thể như bị thứ gì đó mạnh mẽ thiêu đốt, nếu không phóng thích ra, hắn sẽ bị thiêu thành tro tàn...
Trong tiếng rống giận, Tôn Phi đột nhiên xoay người
Hai mươi hai người kia theo mình từ trong thành đi ra, trừ bỏ Breno đã hy sinh, Tôn Phi âm thầm thề, nhất định phải đem lại hai mươi mốt người còn còn lại sống sót trở về.
Dù trường kiếm của Landes đã đâm sau lưng hắn bốn năm vết thương nhìn thấy ghê người, Tôn Phi vẫn hoàn toàn chưa phát giác, cực phủ trong tay hóa thành kim chúc phong bạo (cơn bão kim loại), đem vài tên hắc y sĩ quân còn sót lại tại phương bắn chém thành thịt nát, sau đó quát to ra lệnh cho nhóm mãnh nam:
- Lui lại... Trở về, trở lại trong thành đi, các dũng sĩ, nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành xong!
Nhưng là...
- Chúng ta cùng tiến cùng thối với Alexander Vương!
Nhóm đại lực sĩ nhất tề đồng thanh trả lời, không có bất cứ người nào do dự, mặc cho trên người bọn hắn còn cắm đầy đoạn đao, trên cương thiết khôi giáp đã hở ra những lỗ máu ghê người, thậm chí có người còn phải dựa vào đồng bạn nâng mới miễn cưỡng đứng được, nhưng là, ánh mắt tất cả đều một mảnh kiên, không chịu lui về phía sau nửa bước.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất