Chương 94: Thực lực đại tăng!
Một trận gió thu cuốn lá cây rơi xuống, bay ngổn ngang trong không trung.
- Ách…Sao lại không có một người nào đi theo ta? Chẳng lẽ là đang đùa ta sao? Ai, tâm sự của nữ hài tử đúng là không bao giờ có thể đoán được, đoán tới đoán lui, đến con mẹ nó cũng không thể đoán được, a a a …!
Phát hiện nhóm nữ Roguer xinh đẹp không đi cùng, Tôn Phi khẽ ngẩn ra chốc lát, nghĩ đến các nữ Roguer đột nhiên thay đổi chủ kiến không muốn xa nhà nữa, Tôn Phi bất đắc dĩ đành hừ một tiếng, một đường đi tới ngã tư trong ‘Lut Gholein’, ở bên trong thành tìm được NPC thợ rèn tương tự Fara ở “Rouge doanh địa”, nhưng tại nơi này có thể mua được các vũ khí cấp cao, có năng lực sát thương mạnh hơn.
Tôn Phi mở ra khung đối thoại giao dịch, bắt đầu lựa chọn.
Trước tiên là giáp trụ.
Trước kia đánh quái nhặt được “Bắc Cực mao bì” có ực phòng thủ 48, đến bây giờ từng đó là khó có thể chống lại lợi trảo của quái vật ác ma cao cấp, đến lúc vứt bỏ rồi.
Hắn cẩn thận quan sát một lượt, lựa chọn bộ đồ lực phòng ngự 95 - “hồng sắc côn trùng văn bản giáp”, chiếc áo giáp này là “Siêu cường giáp” cao cấp, lực phòng thủ so với “Bắc cực mao bì” cao gấp đôi, có điều giá của nó khiến người ta phải tặc lưỡi e sợ, nó tiêu phí của Tôn Phi đến 20000 mai kim tệ.
Ngoài áo giáp bên ngoài, Tôn Phi còn lựa chọn một mũ giáp cao cấp hình chữ T có kiểu dáng hộ mũi Sparta, đỉnh mũ có một lông vũ màu vàng dựng thẳng đứng lên, tạo thành hình dạng dị thường, mũ giáp có phòng ngự 13, cộng thêm 18% kháng hỏa, còn trang bị một đôi giày “Bất cố chi truy tung tỏa liệm trọng ngoa” màu lam, cộng thêm 12 phòng ngự, khi đeo vào có thêm hiệu quả phòng hỏa, kháng điện, kháng độc và các thuộc tính ma pháp đặc thù.
Khôi giáp, đầu khôi cùng trọng ngoa (Áo giáp, mũ và giày) đều có, tiếp theo chỉ cần bổ sung thêm một đôi găng tay nữa là đủ. Đáng tiếc là tìm nửa ngày trời, Tôn Phi phát hiện ra, nơi này không có loại làm cho hắn cảm thấy vừa lòng.
Trầm ngâm một lát, lúc sau rất nhanh hắn đã nghĩ ra một biện pháp, hắn lựa chọn ở trong này một găng tay làm bằng cương thiết, sau đó quay lại “Doanh địa Roguer” để cho Fara rót vào ma pháp, lúc trước hoàn thành xong nhiệm vụ tìm kiếm thiết chùy thần kỳ, phần thưởng ép đồ dạng này hắn vẫn chưa sử dụng đến, giờ đúng lúc có thể tăng cường tính năng cho đôi găng tay.
Tiếp đến là vũ khí.
Tôn Phi tỉ mỉ chọn lựa một lần, đem song thủ đại phủ của người man rợ đi đổi, hắn lựa chọn hai thanh đại kiếm màu tím dài ngắn khác nhau, phân biệt thành là “Linh hồn chi đại đồ sát song nhận đại kiếm” và “Linh hồn cứ xỉ chi thủy tinh kiếm”. Độ tổn thương của hai thanh kiếm này đều ở mức 8 đến 25, mỗi thanh đều ngang với ‘Song thủ đại phủ’ có tạo hình khoa cũ, đều là trang bị cấp bậc màu lam, đồng thời có thêm tính công kích chuẩn xác với hiệu quả ma pháp đặc thù, hai thanh kiếm này tổng cộng tiêu tốn của Tôn Phi 19000 mai kim tệ, hiện tại người man rợ đã học kỹ năng “Song thủ huy kích”, có thể đồng thời sử dụng cả hai thanh kiếm, chẳng những kỹ năng vô cùng phong cách mà lực công kích tăng lên gấp hai lần.
Hai thanh kiếm này là vũ khí chủ đạo của người man rợ mà Tôn Phi chuẩn bị.
Về phương diện vũ khí phụ trợ, “Bạo phong chi xuyên thứ giả đoản kiếm” và “Linh hồn chi tượng huy tiểu viên thuẫn” trước kia đều bị Tôn Phi bán đi, hắn lựa chọn cho tấm thuẫn bài giống tấm thuẫn chữ thập của thánh kỵ sĩ - “Siêu cường khinh cương thuẫn” lực phòng ngự là 22, toàn bộ kháng tính cộng 3 cùng với hai cái rãnh có hiệu quả đặc thù, hai bên đeo cự phủ lưỡi dài chuôi ngắn được gọi là “Huyết chi phách liệt song nhận phủ”, thương tổn từ 7 đến 20, độ sát thương hỏa cộng hai, giá trị sát thương cao nhất cộng 41%, cộng 32 tính công kích chuẩn xác.
Cứ như vậy, tay trái là thuãn tay phải là phủ, vũ khí phụ trợ cũng tăng lực công kích gấp hai lần so với trước, trang bị mang đến hiệu quả kinh người.
Cuối cùng, Tôn Phi tiêu 3000 vàng mua một bộ ba tầng mười ô không gian sức mang, như vậy khi đem đồ ra thế giới thật, có thể tiện lợi hơn rất nhiều.
Lần này, tổng cộng Tôn Phi tiêu tốn hơn 60000 vàng, có điều bởi vì hắn bán đi một số trang thiết bị nên cũng bổ sung được một ít, cho đến thời điểm này vẫn còn dư 35000 vàng, cũng được xem là một tiểu phú hào rồi.
Đáng tiếc là NPC nơi này rất ít bán giới chỉ, hộ thân phù và các đồ vật linh tinh, cho nên Tôn Phi cũng đành dập tắt ý nghĩ mua những thứ này. Trên người của hắn hiện tại có hai giới chỉ và một lá hộ thân phù, chỉ có điều công hiệu của nó vẻn vẹn làm tăng phạm vi công kích chuẩn xác, tác dụng cũng không được lớn, nhưng dù sao có chút ít còn hơn không có.
Trong quá trình này, Tôn Phi cuối cùng cũng nhận ra một điều ----
NPC “Lut Gholein” hoàn toàn không có trí tuệ. Nếu như nói trong “Doanh địa Roguer” có thể mang cho hắn cảm giác rất thật, thì chỗ này làm cho Tôn Phi có ấn tượng hoàn toàn tương phản, giống như cái đang ngồi trước máy tính tham gia trò chơi Diablo vậy, từng nội dung đối thoại của NPC giống y hệt trong trò chơi trong máy tính của hắn ở kiếp trước, ngay cả ngữ khí cũng không khác tí nào, ngoại trừ những lời nói cố định, sắc mặt khô khan, vẻ mặt không có chút biến đổi, không thể trả lời bất cứ câu hỏi nào, giống như là người máy được lập trình sẵn ra vậy.
- Tại sao lại như vậy?
Chẳng trách “Lut Gholein” làm cho người ta có cảm giác không khí trầm lặng, giống như một tòa tử thành vậy, nguyên nhân sâu xa chính là ở trong nơi này mà ra. Nhưng đối với nguyên nhân cụ thể xuất hiện loại hiện tượng này, Tôn Phi lại không có cách nào hóa giải, cuối cùng đành thôi, chỉ có thể im lặng theo dõi diễn biến.
...
Đổi lại các trang bị hoàn toàn mới, Tôn Phi nhất thời cảm thấy được một sức mạnh siêu cường phát ra từ mỗi lỗ chân lông trên cơ thể, cho dù là phòng ngự hay công kích, những bộ trang bị này đều làm tăng lên không chỉ một lần, bộ áo giáp lần này đem lại hiệu quả đáng kinh ngạc, đạt được đến độ mỹ quan và hiệu quả sử dụng cao nhất.
Làm cho Tôn Phi không kìm lòng được nhớ bộ phim hoạt hình kinh điển “Áo giáp vàng - Saint Seiya” của Nhật Bản kiếp trước, nghĩ đến đây hăn hơi xúc động, tâm niệm khẽ động, làm cho những trụ giáp trên người đều ấn hình, sau đó hô to một tiếng:
- Thánh y mạnh nhất, xuất hiện đi!
Sau đó hắn khổng chế từng mảnh giáp trụ trên người hiện ra, quá trình này quả thực giống với cảnh các thánh đấu sĩ triệu hoán thánh y, từng đạo quang hoa theo áo giáp bắn ra, cảnh tượng vô cùng độc đáo, làm cho Tôn Phi thỏa mãn được mộng ước từng mơ kiếp trước.
Hai tay nắm vào hư không, hai đạo quang mang lóe lên, hai thanh cự kiếm một xanh một tím uy lực sát thương kinh người phát ra, hai xuất hiện trong tay Tôn Phi, làm cho người hắn trở nên phiêu diêu xuất trần, giống như kiếm tiên vậy.
- Haha, hai thanh kiếm tím này, sau này gọi là Tử Thanh song kiếm đi!
Tôn Phi võ trang đầy đủ, tay cầm “Tử Thanh song kiếm” xoay người như gió lướt đến cửa thành “Lut Gholein”, vào bên trong hoang dã giết chóc một phen, chỉ thấy trước kia cần ba bốn búa mới có thể giết chết được quái vật, giờ đây Tôn Phi chỉ cần một kiếm đã có thể đâm chết, kỹ năng “Song thủ huy kích” làm nổi lên một trận Kiếm Nhận Phong Bạo, nơi nào hắn đi qua nơi đó trở thành con đường chết, cứ mười bước giết một người, ngàn dặm không lưu lại dấu vết.
- Thực lực của người man rợ lúc này, cho dù là chống lại cao thủ tứ tinh, cũng không phải là một điều khó.
Hơn mười phút thử nghiệm giết quái thú, Tôn Phi hoàn toàn hiểu hết được lúc này thực lực thật sự của mình lúc này là thế nào.
Làm xong tất cả mọi chuyện, hắn không một chút chần chừ, tiếp tục trở về tìm người áo lam Warui Fu, lựa chọn “Đi hướng tây” quang hoa lam sắc chợt lóe, Tôn Phi về tới “Doanh địa Roguer”.
...
- Tôn Phi đại nhân, người nói mà không giữ lời!
- Đại nhân, chúng ta chỉ muốn đi thăm phong cảnh thành phố một chút, tuyệt đối sẽ không mang đến phiền toái cho người, người mang bọn ta qua đó một lần đi!
- Đại nhân, người không thể bất công như vậy a, người đã từng đưa tỉ tỉ Elena đi qua một lần, tại sao lại không mang bọn ta đi? Tỉ tỉ Elena có thể làm được, chúng tôi cũng có thể làm được!
“Doanh địa Roguer”.
Hơn nửa canh giờ trước, tại nơi mà Tôn Phi cùng với người áo lam Warui Fu biến mất, nhóm nữ nhân Roguer xinh đẹp đã nhìn thấy hai người trở lại, nhất thời kích động, vây quanh Tôn Phi líu ríu.
Elena xinh đẹp cũng không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở nơi này.
Nàng tách các tỉ muội đang vây quanh Tôn Phi ra, do dự một lát, rồi ôn nhu nói:
- Đại nhân, nếu thuận tiện, xin người hãy mang các tỉ muội đi xem một lần, các nàng ấy từ nhỏ đã sống ở đây, sống trong môi trường toàn đối đầu với vô số ác ma, bầu trời âm u một màu đen hoang dã, rất muốn hướng đến thế giới phồn hoa…
- Ngừng!
Tôn Phi ra hiệu cho tất cả mọi người im lặng lại, nhìn những bông hoa trước mắt, khẽ hỏi han:
- Nói như vậy chẳng lẽ lúc nãy, không phải các ngươi chủ động ở lại nơi này sao?
- Chủ động ở lại?
Các cô nương đều ngây người:
- Chúng tôi có chủ động ở lại? Rõ ràng là người không muốn mang chúng tôi đi cùng, một mình bỏ đi thôi!
- Ách… Không ngờ là như vậy?
Tôn Phi cảm thấy hơi mơ hồ, nghĩ một lát nói:
- Kỳ lạ… thế này đi, chúng ta thử lại một lần nữa…. Có thể vừa rồi chúng ta phối hợp không hoàn hảo, mọi người cầm tay nhau, không được tách ra, cùng nhắm mắt lại.
Các cô nương làm theo.
Một tiếng vang lên nho nhỏ, một đạo quang hiện lên.
Tôn Phi và Elena biến mất ngay tại chỗ, còn đám nữ nhi Roguer thì đứng yên tại chỗ như lần trước ngơ ngác nhìn nhau.
Vù vù vù.
Tôn Phi rất nhanh đã quay lại.
- Chuyện này là thế nào? Ta chỉ có thể mang một mình Elena qua sao?
Tôn Phi cũng ngây người, không lý nào, nếu như không thể mang qua thì đều không thể qua được, tại sao chỉ có Elena là có thể mang qua, còn những nữ hài tử Roguer khác lại không thể?
Cả đám người đưa mắt nhìn nhau.