Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 36: Minh tưởng

Ở vùng Darliege, người lĩnh xướng thường là nhóm nhạc nhà thờ, nhưng thôn Cordu không có điều kiện này, chỉ có thể tìm người ca hát hay để thay thế.

Về phần bộ phận trình diễn nhạc cụ, bọn họ không hề phải buồn rầu, trong thôn xóm có truyền thống người chăn cừu, âm nhạc hoặc nên nói là nhạc cụ là thứ không thể thiếu được trong cuộc sống hằng ngày.

Phải biết rằng, những người chăn cừu quanh năm ở nơi dã ngoại, không phải ở trong túp lều thì chính là đào hố, trừ bỏ đồng bạn và bầy cừu ra, thứ bọn họ thường xuyên giao tiếp nhất chỉ có cây sáo luôn mang theo bên người.

Ngoài chăn thả, đánh bài, nói chuyện phiếm ra, thổi sáo dùng âm nhạc để an ủi lòng mình gần như là chuyện mỗi một người chăn cừu đều biết làm.

Chính bởi vì như thế, lời nói để hình dung về cảnh ngộ khốn khổ nghèo khó vất vả của người chăn cừu là “Hắn kể cả cây sáo đều không có.”

Bên cạnh có nhiều người chăn cừu như vậy, thôn dân khác trong thôn Cordu khó tránh khỏi sẽ phải chịu ảnh hưởng nhất định, khi bọn họ tụ tập tán gẫu ở trên quảng trường, nhất định sẽ có người chơi nhạc cụ, để cho giai điệu du dương vang vọng ra.

“Ừm.” Lumian thấy ý chí chị gái kiên định, trong lòng tương đối vui mừng.

Những lễ mừng như này xem náo nhiệt dính chút ồn ào là được, nếu như thật sự làm nhân vật chính không chỉ lãng phí thời gian, lại còn dễ dàng rước lấy một ít ngấp nghé không cần thiết.

Vì bảo vệ thị lực, dưới tình huống chỉ có đèn dầu cung cấp chiếu sáng, Lumian chỉ đọc sách một lúc đã lựa chọn rửa mặt lên giường, nghiêm túc suy nghĩ xem nên làm thế nào để an toàn thí nghiệm ra bản thân có chỗ đặc thù gì ở trong giấc mơ.

Vài lần đề nghị liên tiếp của quý cô kia đều vô cùng chuẩn xác, khiến cho hắn không tự chủ được hoàn toàn tin tưởng lời nàng nói.

Lúc đêm khuya yên tĩnh, Lumian lại một lần nữa tiến vào cảnh trong mơ, tỉnh lại ở nơi đó.

Hắn sờ các túi, theo thói quen đếm một chút, xác nhận thu hoạch 217 pelkin 25 kepei vẫn còn tồn tại.

Thở phào nhẹ nhõm, Lumian nâng rìu và xiên thép lên, cộp cộp xuống cầu thang, đi thẳng đến chỗ bếp lò.

Lò lửa tự nhiên đã tắt.

“Khi ta không nằm mơ, đồng hồ của nơi này vẫn đang chạy…” Lumian thoáng nhíu mày lại.

Cảnh trong mơ chân thật như vậy, sao mình có thể có chỗ nào đặc thù được?

“Đồng hồ vẫn đang chạy” là một câu tục ngữ của vùng Darliege này, ý là thời gian không hề dừng lại vì nhân loại, vĩnh viễn luôn chảy tới trước.

Lumian trở lại phòng ngủ tự nhận là nơi an toàn nhất, buông rìu và xiên thép xuống, xoạt xoạt cởi bỏ quần áo.

Sau đó hắn đi đến trước tấm gương toàn thân ở trên cánh cửa tủ quần áo, kiểm tra từng chút một trên thân thể mình, xem có chỗ khác biệt nào với trong hiện thực.

Không hề có chỗ lạ thường nào.

“Đặc thù trên tinh thần sao?” Lumian không vội vã mặc quần áo vào, hắn lập tức quay về giường ngủ, học chị gái, ngồi xếp bằng xuống.

Trước đó vì để cho hắn tỉnh mộng, Aurora đã dạy cho hắn một vài phương pháp minh tưởng thô thiển, không hề dính dáng đến nguyên tố thần bí. Hiện giờ hắn muốn thử một lần, xem ở trong hoàn cảnh yên tĩnh hoàn toàn này, có thể nhận thấy được chỗ đặc thù nào đó có thể tồn tại ở trên thân thể và tinh thần không.

Bước đầu tiên, điều chỉnh hô hấp.

Lumian điều chỉnh cường độ hô hấp sâu hơn, thả chậm tần suất tương ứng.

Trong hô hấp thong thả kéo dài có tiết tấu riêng, Lumian dần dần khiến cho đầu óc của mình tạm thời quên đi mọi thứ.

Cùng lúc đó, trong đầu hắn phác họa lên một vầng mặt trời màu đỏ đậm, khiến cho tất cả lực chú ý tất cả suy nghĩ đều tập trung lên trên đó, dùng nó để gạt bỏ hết ý niệm hỗn độn còn lại.

Chuyện này là do Aurora cố ý dặn dò, kêu khi hắn minh tưởng nhất định phải chọn sự vật tồn tại trong hiện thực vả lại đại biểu cho sáng ngời để phác họa, miễn cho bị thứ gì đó dơ bẩn, tà ác để mắt đến.

Lumian là tín đồ nửa vời của Mặt Trời Vĩnh Hằng, phản ứng đầu tiên chính là quan tưởng vầng mặt trời.

Tâm linh của hắn dần dần bình tĩnh xuống, cảm giác trong toàn bộ thế giới giống như chỉ còn thừa lại một vầng mặt trời chói chang màu đỏ đậm.

Đột nhiên, giống như Lumian nghe được tiếng gì.

Nó giống như đến từ chỗ vô cùng cao, lại giống như đang vang vọng ở bên tai, vừa khiến cho người ta nghe không rõ, lại như có tiếng sấm ầm vang.

Trong tiếng ong ong không thể nói rõ ràng, trái tim của Lumian nhảy lên điên cuồng, giống như bị người cắm một cái khoan sắt vào đó, dùng sức ngoáy.

Đau đớn kịch liệt lập tức bùng nổ, vầng mặt trời mãnh liệt kia trở nên đỏ như máu, cũng nhanh chóng nhiễm màu sắc thâm trầm tối đen.

Hình ảnh trong minh tưởng theo đó vỡ ra.

Lumian đột nhiên mở mắt, há to mồm thở gấp, có cảm giác bản thân sắp đột tử.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất