Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 288: Tử chiến

Chương 288: Tử chiến


Trong khoảnh khắc tầm mắt liếc qua, Ranus đột nhiên cúi người, lăn về phía trước.
Xoảng!
Một lá bài Tarot mặt thiên sứ cùng kèn giống như phi đao, sắc bén cắm ở trên vách tường cống thoát nước, mà vị trí độ cao của nó vừa ngay cổ của Ranus lúc trước.
Xoảng! Xoảng! Xoảng!
Ranus hoặc lăn tròn, hoặc nhảy sang bên, hoặc xông tới trước, động tác cực kỳ nhanh nhẹn tránh được ba lá bài liên tiếp bay tới, để cho chúng va chạm kịch liệt cùng tường, cùng phiến đá, cùng bùn đất, phát ra tiếng vang kim loại va chạm.
Cùng lúc đó, hắn dùng khóe mắt nhìn thấy người nam mang mặt nạ thằng hề kia thân hình không chậm hơn bao nhiêu so với mình theo sát sau, một tay cầm xấp bài thật dày, một tay rất quen chia bài phát bài.
Hình mặt trời ngũ quan đầy đủ trên mặt giấy đập vào mi mắt, Ranus tay trái chống ở trên tường, cả người nhảy lên không, biến hướng trên diện rộng.
Đúng lúc này, hắn nghe được một tiếng vù, mắt cá chân đột nhiên đau đớn!
Phát ra hai lá bài? Một tấm hơi tụt về sau, vừa lúc nhắm ngay phương hướng tránh né của mình? Hắn có thể biết trước động tác của mình? Ranus trong lòng chợt lạnh, vừa rơi xuống đất đã chịu đựng đau đớn lại lăn tròn.
Xoảng!
Vị trí vừa rồi của hắn, lại cắm một lá bài Tarot, đang không ngừng rung rung.
Thẳng đến lúc này, Ranus mới nhìn được chỗ mắt cá chân phải của mình, đang bị một lá bài cắm thật sâu, mặt trên miêu tả ngôi sao, bình nước cùng thánh thủy đã nhiễm đỏ tươi.
Vù! Vù! Vù!
Ranus căn bản không có cơ hội suy nghĩ cùng xử lý thương thế, từng lá bài Tarot hóa thân thành phi đao sắc bén, bắn về phía bộ vị khác nhau trên thân thể hắn.
Rất nhanh, thương thế chân phải cùng ngực trái, ảnh hưởng còn sót lại ở chỗ trống nơi ngực bụng kia, va chạm ít nhất cấp bán thần lúc trước, làm cho hắn là danh sách 9 "Kẻ ăn trộm", lấy tốc độ nhanh nhẹn nhạy bén nổi danh đã bắt đầu trở nên chậm chạp.
Bốp! Một lá bài bị hắn đánh bay ra ngoài, nhưng cổ tay hắn lại bị cắt ra vết thương thật sâu, không ngừng chảy máu.
Kẻ Gác Đêm cùng nhân viên quân đội rất nhanh sẽ đuổi lại đây, không thể trì hoãn nữa! Giờ này khắc này, Ranus đầu óc cực kỳ thanh tỉnh.
Đột nhiên, hắn đứng ở tại chỗ, không né tránh, một lá bài mặt ngoài miêu tả "Ác ma" chuẩn xác bắn trúng cổ hắn.
Hầu như là nháy mắt, lá bài cắm ở trên người hắn bị đẩy lùi ra ngoài, vết thương ở cổ, ngực phải, cổ tay, mắt cá chân của hắn đang điên cuồng mấp máy, mọc ra từng cái răng thịt, răng thịt hình dạng ghê tởm!
Trên da Ranus, khoảnh khắc nổi lên từng hột nhỏ rậm rạp, chúng nó màu sắc như sắt thép, tựa như kết thành một bộ khôi giáp toàn thân.
Xoảng! Một lá bài Tarot phóng tới, bị những hột nhỏ dày đặc này trực tiếp hất văng ra.
Ranus đôi mắt nhiễm màu đỏ thấy thằng hề đối diện dừng lại động tác, thu hồi bài, nửa cười nửa châm chọc nói:
"Mặc kệ thế nào, sau khi bị thần linh ép buộc một lần như vậy, cũng phải có chút thu hoạch."
Lời còn chưa dứt, chân trái hắn giẫm một cái, phóng qua dòng nước dơ bẩn, đánh về phía kẻ địch đối diện.
Klein mang mặt nạ "Thằng hề" như sớm có đoán trước né qua một bước, tay trái theo đó rút khỏi túi áo, nắm thành nắm tay, như đạn pháo đánh về phía huyệt thái dương Ranus.
Phành!
Ranus nghiêng người vung khửu tay, dựng lên cánh tay, chuẩn xác đánh trúng nắm tay đối thủ.
Luồng sức mạnh cuồng bạo bất ngờ đánh úp lại như thác trút xuống, Klein như bị chất động cả thân thể, bước chân xuất hiện lảo đảo.
Bốp! Bốp! Bốp!
Từng tiếng nổ vang thanh thúy nổ tung ở bên tai Klein, từng nắm tay không ngừng nhanh hơn mạnh hơn liên tục đập vào mắt hắn.
Hắn tựa như quên bảo trì cân bằng, theo bước chân lảo đảo, chợt ngã về phía bên hông đối phương, sau đó mượn dùng khửu tay trái chống đỡ, biến hướng lăn lộn.
Bốp bốp bốp! Phành phành phành!
Ranus quyền đấm cước đá, vừa nhanh vừa mạnh, Klein vài lần suýt nữa bị đánh trúng, nhưng luôn có thể dựa vào năng lực cân bằng khoa trương lấy động tác vi phạm lẽ thường may mắn né tránh, hắn khi thì ở trên tường, khi thì trên mặt đất, tựa như đang biểu diễn tạp kỹ vậy.
Hắn biểu hiện cực kỳ trầm ổn, tuyệt không vội vàng xao động, giống như đã định chủ ý, muốn tận lực kéo dài chiến đấu, chờ Kẻ Gác Đêm cùng nhân viên quân đội đuôi tới.
Chỉ khi nào Ranus xuất hiện dấu hiệu cướp đường mà chạy, hắn sẽ quấn chặt lên, không cho cơ hội.
Bốp!
Ranus đánh một quyền bức cho Klein mượn dùng vách tường bắn ngược bay về phía không trung, bản thân thì không chút do dự chuyển hướng, chạy về phía một lối đi khác.
Klein mũi chân điểm một cái, thân thể giống như đạn pháo bay vụt ra ngoài, lao thẳng tới ngực Ranus.
Trong tích tắc, trong đầu hắn đột nhiên hiện ra một bộ hình ảnh:
"Ranus như là không có xương cốt, mạnh mẽ để cho nửa thân trên xoay lại, đánh một quyền lên trên người hắn."
Đây là trực giác dự cảm thuộc về "Thằng hề"!
Không có chần chờ, không có do dự, Klein chủ động giảm bớt sức lực đến tiếp sau.
Trong một tiếng bốp, hắn vẫn xông ra ngoài, nhưng so với dự tính thì lực đã giảm bớt không ít.
Răng rắc!
Trong tiếng ma sát làm cho người ta ê răng, Ranus hai chân không động, nửa thân trên bỗng nhiên xoay trở về, mặt quay ra sau, mũi chân hướng về phía trước.
Trong hình ảnh kinh sợ như vậy, một quyền của Ranus vọt về phía trước, đánh về phía đầu Klein, sức lực mãnh liệt đến không khí cũng phát ra tiếng vang như nổ tung.
Oành!
Nắm tay của hắn đánh trúng hư không, cách mặt Klein chừng hai mươi ba mươi cm.
Gió mạnh bốc lên thổi quét tóc của Klein, nhưng hắn không mượn cơ hội này công kích kẻ địch, ngược lại trầm thấp khàn khàn tụng niệm ra một tiếng Hermes cổ:
"Đỏ rực!"
Phù chú? Thái dương Ranus nhảy dựng, lúc này dạt sang một bên, ý đồ tránh né.
Nhưng lúc này, Klein lại không có ném ra phù chú, mà là nắm chặt quyền trái, lướt theo Ranus.
Hắn cũng dạt sang một bên, cũng lăn tròn theo, khoảng cách hai bên chỉ hơi kéo giãn ra một chút.
Hắn đang lừa gạt mình? Trong đầu Ranus vừa hiện lên một ý niệm như vậy, trong đôi mắt đã hiện rõ ảnh ngược cái khóe miệng cao cao nhếch lên của thằng hề kia, cùng với ngọn lửa đỏ sậm không biết từ khi nào đã bốc lên ở trong nắm tay trái của hắn.
Cái này... mắt Ranus nhất thời ngưng đọng lại.
Tiếng bùm bùm rất nhỏ lập tức truyền vào tai hắn, thâm cảm giác trầm yên tĩnh nháy mắt tràn ngập, đồng thời bao phủ Klein và hắn.
Hắn muốn làm cái gì? Hắn muốn cho hai người... đồng thời bị ảnh hưởng... để cho... Kẻ Gác Đêm cùng nhân viên quân đội đến tiếp sau... đuổi tới... Ranus mí mắt trầm trọng sụp xuống, mỏi mệt cùng suy yếu mà hắn trước đó cưỡng chế xuống đang điên cuồng phản kháng.
Hắn kiệt lực chống đỡ không cho mình ngủ đi, muốn dựa vào thân thể đặc thù hiện tại mạnh mẽ vượt qua giai đoạn hiệu quả ngủ say mạnh nhất.
Mà Klein thì không chút đề kháng, nhanh chóng tiến nhập ngủ say.
Nhưng mà, khi hắn ngủ không tự nhiên, hắn sẽ tỉnh lại theo bản năng!
Đây là chỗ đặc thù khi hắn đối kháng "Thông linh" cùng "Đi vào giấc mộng"!
Đây là chỗ dựa vào hắn lúc trước may mắn tránh được một mạng từ trên tay phu nhân Sharon!
Trong chiến đấu vừa rồi, sau khi hắn thấy bài phi đao không có hiệu quả, lập tức lấy ra "Phù chú ngủ say", nắm chặt ở lòng bàn tay, chờ đợi cơ hội sử dụng, chờ đợi cơ hội ảnh hưởng bản thân cùng ảnh hưởng kẻ địch!
Chỉ một khoảnh khắc, hắn cực kỳ lý trí mạnh mẽ giãy thoát khỏi giấc mộng, trong hai mắt rõ ràng chiếu rọi ra Ranus đang lảo đảo.
Hô! Klein cả người bỗng nhiên trở nên cực kỳ bình tĩnh, tựa như trước mặt chỉ là một cái bia ngắm.
Hắn hít mạnh vào một hơi, chuyển động eo lưng, co rút bả vai, co nắm tay lại, dùng đem hết toàn lực đánh nắm tay ra!
Phành! Răng rắc!
Nắm tay hắn hung hăng đánh vào vị trí cổ họng Ranus, đánh ra tiếng xương gãy vụn, đánh ra hiệu quả máu thịt bắn ra.
Ranus rút lui hai bước, dán sát vào vách tường.
Đau đớn kịch liệt rốt cuộc làm cho hắn thoát khỏi ảnh hưởng ngủ say, nhưng mà, những hột nhỏ dày đặc trên người hắn đã rút đi toàn bộ.
Mà Klein sau khi một quyền trúng mục tiêu, tay trái đã đưa vào túi, rút ra hai lá bài.
Vù! Vù!
Hai lá bài Tarot đều cắm vào một mắt của Ranus, chất lỏng màu máu nháy mắt chảy xuống.
Ranus thế mà nhịn xuống loại đau đớn này, không phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, hắn đột nhiên xông về phía trước, làm ra giãy dụa mạnh nhất!
Klein không có thuận thế công kích, như sớm có đoán trước nghiêng thân thể đi, lui một bước.
Ngay sau đó, thừa dịp Ranus bổ nhào vào chỗ trống, hắn bước về phía sau đối phương, hai tay đưa ra, quấn lấy cổ kẻ địch.
Răng rắc!
Klein hai tay phát lực, đột nhiên xoay người, vặn gãy cổ Ranus!
Làm xong tất cả cái này, hắn lui ra phía sau hai bước, nhìn đối phương
Ranus hai mắt cắm lá bài không thể nhìn thấy gì, thân thể chậm rãi mềm nhũn xuống, cùng lúc đó, hắn cực kỳ nghi hoặc đứt quãng hỏi:
"Vì sao..."
"lại... giết... tao..."
Klein mang mặt nạ thằng hề nhìn chăm chú vào cừu địch trước mắt, tương đương lạnh nhạt hồi đáp:
"Không vì sao cả."
"Không..." Ranus hai mắt trợn lên, khó có thể tin ngã xuống mặt đất cống thoát nước, hơi thở rốt cuộc tán đi.
Đúng lúc này, Klein tựa như cực kỳ bình tĩnh đột nhiên tiến lên một bước, đùi phải căng lên, dùng hết sức lực toàn thân đá ra một cước, đá vào đầu Ranus.
Phành!
Cái cổ vốn xương đã gãy máu thịt đã nhầy nhụa không thể thừa nhận loại áp lực này, đầu Ranus như bóng cao su bay ra ngoài, trùng trùng đánh vào trên tường, va chạm ra một mảng trắng đỏ!
Klein nhìn một màn này, đột nhiên cúi gập người xuống.
"Ha ha ha, ha ha ha."
"Ha ha ha ha ha ha."
Hắn điên cuồng thấp giọng cười, mặt nạ "Thằng hề" trên mặt là vui vẻ đến như thế.
Cái khóe miệng nhếch cao, cái mũi đỏ tươi, khuôn mặt trắng bệch, là vui vẻ đến như thế.
"Ha ha, ha ha... Ha ha ha..." Klein cười đến thở không nổi, cười đến còn muốn khó nghe hơn so với khóc.
Qua vài giây, hắn rốt cuộc bình ổn lại, chậm rãi đứng thẳng dậy lên, mắt trái liếc nhìn góc tối trong cống thoát nước nội, sau đó, hắn nhếch khóe miệng, không tiếng động lẩm bẩm:
"Đội trưởng..."
"Anh xem, chúng ta lại một lần cứu Ruen..."
Từng giọt chất lỏng lặng yên lướt qua, rơi ở trên áo hắn.
Giờ khắc này, hắn cảm giác được ma dược "Thằng hề" của mình đã hoàn toàn tiêu hóa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất