Chương 341: Quá khứ
Cái này, cái này không phải làm khó mình sao? Nghe thỉnh cầu của Alan, Klein suýt nữa thuận tay ở trước ngực vẽ một vầng trăng đỏ rực, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống bốc đồng, cực kỳ nghiêm túc đáp lại đối phương:
"Có lẽ biểu hiện nào đó của tôi đã làm cho anh sinh ra hiểu lầm."
"Nhưng tôi phải nói cho anh, tín ngưỡng là một chuyện đã quyết định sẽ không sửa đổi."
Alan nhất thời đưa hai tay lên, làm ra động tác xin lỗi:
"Thực xin lỗi, là tôi hiểu lầm thành kính của cậu, tôi không nên đùa giỡn về tín ngưỡng của cậu."
"Tốt, tín ngưỡng khác nhau không trở ngại chúng ta trở thành bạn bè."
Klein thu hồi vẻ mặt ngụy trang vừa rồi, cười cười nói:
"Những lời này ở Fossack cùng Feineibote là không thành lập, bọn họ chỉ có thể nhận một loại tín ngưỡng."
So sánh mà nói, bởi vì hơn một ngàn bốn trăm năm nhiều giáo hội cùng tồn tại, Ruen cùng Intis ở phương diện này rộng mở hơn rất nhiều.
Không đợi Alan trả lời, hắn ra vẻ tùy ý dời đi đề tài:
"Anh lâu này có còn thấy Will Onsetin không? Chính là đứa nhỏ bị cưa một chân, nói vận may của anh sẽ trở nên kém đi đó."
Hắn tin tưởng Kẻ Gác Đêm khẳng định sẽ theo manh mối Alan cung cấp mà điều tra, cho nên có chút tò mò kết cục là cái gì, tò mò đổi vận của Alan là đứa nhỏ kia, hay là bài Tarot trong tay nó.
"Không có, từ khi cậu ta xuất viện, tôi chưa từng gặp lại cậu ta." Alan lắc lắc đầu khẳng định.
Thật sự là tiếc nuối mà, Kẻ Gác Đêm có thể căn cứ địa chỉ đăng ký ở bệnh viện mà đi tìm, còn mình lại không thể tùy tiện nhúng tay... Đương nhiên, đứa nhỏ kia nói không chừng đã sớm dời đi rồi... Klein sau khi nói chuyện phiếm vài câu với Alan, chuẩn bị tới bãi bắn bia trong lòng đất, dùng viên đạn bình thường làm quen cây súng ngắn được tặng thêm kia.
Lúc này, ở cửa lại vào hai người quen, một là uỷ viên Ủy ban điều tra khí ô nhiễm vương quốc, cổ đông công ty Cowim, phu nhân Mary, một là chủ cho thuê nhà của Klein, Bà Summer Starling, họ đều mặc váy tương đối nhẹ nhàng, có vẻ trẻ hơn không ít.
Căn cứ quy định câu lạc bộ, mỗi một hội viên chỉ có thể dẫn thêm vào một người, cho nên, nữ hầu của Mary cùng vệ sĩ chuyên môn mời đến đều bị lưu ở sảnh tiếp đãi.
Klein lễ phép nghênh đón, nói tiếng chào hỏi, khách khí ca ngợi:
"Hai vị hôm nay không chỉ xinh đẹp như vậy, mà còn xinh đẹp khác với bình thường."
Mary gần đây tiếp xúc không ít nhân vật nhất mỉm cười nói:
"Russell có nói qua, sinh mệnh ở chỗ vận động, mà Starling luôn ở nhà, xử lý việc vặt, cho dù ra ngoài, cũng chỉ tham gia yến hội, nghe ca kịch một chút, thân thể kém hơn rất nhiều so với trước kia, cho nên, tôi đưa cô ta đến đánh tenis cùng bóng tường."
Bà ta chợt chuyển ánh mắt, thấy một nghị viên hạ viện cùng hai nghị viên đại khu Backlund nói chuyện phiếm ở trong góc, vì thế nghiêng đầu nói với Starling:
"Tôi gặp người quen, đi qua chào hỏi, cô có thể đi thư viện chờ tôi."
"Tốt." So với Mary, Starling rõ ràng đẹp hơn không ít, nhưng đối mặt với người phụ nữ này, nàng lại có vẻ tương đương cung kính cùng ôn thuần.
Đợi cho Mary đi một đoạn, nàng khẽ nâng cằm, nhìn Klein nói:
"Ngài Moriarty, anh gần đây hình như bận rộn rất nhiều việc?"
"Đúng vậy, tôi trước đó hợp tác cùng rất nhiều thám tử, trợ giúp cảnh sát điều tra án giết người liên hoàn kia, chúng tôi làm ra cống hiến nhất định, nhận được không ít tiền thưởng." Klein trả lời "chi tiết".
Starling đưa tay che miệng nói:
"Thật vậy sao?"
"Hung thủ kia bộ dáng thế nào? Hắn vì sao phải giết hại những cô gái này? Báo chí giới thiệu cũng cực kỳ hàm hồ."
"Thực có lỗi, tôi phải tuân thủ điều khoản giữ bí mật." Klein thuần thục tìm cớ.
Cũng không thể nói cho cô, nó có mọc một thân da lông màu đen, có cái đuôi mềm mại bóng loáng, tứ chi thích chạy trên đất... Klein ở trong lòng lẩm bẩm một câu.
Starling hơi cảm thấy tiếc nuối gật gật đầu, tiếp theo có chút tò mò hỏi:
"Vậy anh nhận được bao nhiêu tiền thưởng?"
"Chúng tôi có nhiều người cùng nhau phân chia." Klein không ngay mặt trả lời.
"Có 50 bảng không?" Starling truy hỏi một câu.
"Có." Klein "thành thực" gật đầu.
Starling Summer nhất thời lộ ra nụ cười:
"Anh thu vào cao hơn so với tôi tưởng tượng, anh thật sự là vị thám tử có năng lực."
"Không, loại chuyện tốt này mấy năm cũng chưa chắc có một cái." Klein cười lắc đầu.
"Mặc kệ thế nào, anh đã chứng minh được năng lực bản thân." Starling đôi mắt chợt chuyển nói, "Chủ nhật sau, tôi cùng Luke sẽ cử hành yến hội ở nhà, hy vọng anh có thể tới tham gia, ừm, thật có lỗi, cái này thực mạo muội, sau đó tôi sẽ để nữ hầu của tôi mang thiệp mời đưa đến tay của anh, ha ha, yến hội này không hề thiếu tiểu thư chưa kết hôn tham dự, phụ thân hoặc là mẫu thân họ đều có công tác tương đối thể diện, gia đình thu vào hàng năm chừng 200 bảng trở lên, họ còn có thể làm một số công việc ở nhà, ví dụ như đánh máy chữ, họ đều là những cô gái rất ưu tú."
Cái này, đây là yến hội mai mối à... bà Starling nhận ra năng lực kiếm tiền khi làm thám tử của mình, cho nên tính giới thiệu cho người độc thân như mình? Bất quá, ở trong mắt của cô ta, mình cũng chỉ có thể xứng với những cô gái như vậy? Klein trong nháy mắt hiện lên các ý tưởng, nhưng lo lắng đến việc giữ mối quan hệ hàng xóm, cùng với phiền toái khi bản thân chuẩn bị bữa tối, vì thế mỉm cười đáp ứng:
"Nếu không có tình huống khẩn cấp, tôi sẽ tham gia đúng giờ."
Starling nhoẻn miệng cười nói:
"Tôi sẽ cùng Luke đợi anh đến chơi."
Nàng không hề dong dài, cáo từ rời khỏi, tiến vào trong thư viện của câu lạc bộ, mà Klein thì ở trong một bãi bắn bia nhỏ luyện bắn súng luyện năng lực phi phàm.
...
9 giờ tối, Klein ngồi ở trước bàn, nhìn vầng trăng đỏ rực ở giữa không trung dần dần xuyên thấu tầng mây, triển lộ ra bóng dáng đầy đủ.
Như tấm "sa mỏng" màu đỏ chậm rãi trải ra trên mặt nước, thời gian trôi qua từng giây từng phút một, đợi qua 10 giờ, hắn nghe được tiếng khẩn cầu hư ảo trùng điệp.
Không cần phân biệt, Klein có thể đoán được, đây là cầu cứu đến từ tiểu thư "Ma thuật sư".
Hắn khép lại bức màn, tắt đèn, đi nghịch bốn bước, tiến vào phía trên sương mù xám, đưa tay đụng vào ngôi sao đỏ thẩm đang không ngừng co rút cùng bành trướng.
Ngay lập tức, bóng dáng mông lung mơ hồ của Furth xuất hiện ở trên chiếc ghế sau lưng có phù hiệu là "Tầng tầng lớp lớp cửa".
Nàng thở ra một hơi, đứng dậy hành lễ:
"Ngài Kẻ Khờ tôn kính, ngài lại cứu tôi một lần."
"Cái này cũng không phải là chuyện gì cần để ý." Klein dùng giọng điệu gió nhẹ mây nhạt đáp lại.
Furth âm thầm líu lưỡi, một lần nữa ngồi xuống.
Nàng suy nghĩ về chuyện vừa rồi, nhất thời không có mở miệng, mà Klein vì duy trì hình tượng, cũng không chủ động đưa ra đề tài.
Trong cung điện nguy nga như chỗ ở của người khổng lồ, nhanh chóng trở nên yên tĩnh.
Đợi cho Furth hoàn hồn, nàng đột nhiên cảm thấy loại không khí này có chút áp lực, làm cho người ta không quá tự tại.
Thời điểm tụ hội, còn có tiểu thư "Chính Nghĩa" cùng đám người "Thế Giới", không sợ không có ai nói chuyện, mà hiện tại, chỉ có mình cùng ngài "Kẻ Khờ", làm sao bây giờ, cảm giác áp lực thật lớn! Mình phải nói cái gì đó, phải nói cái gì đó, không thể cứ ngồi như một đứa ngốc vậy... Đó là ngài "Kẻ Khờ"! Tha khẳng định sẽ không để ý cái gì, nhưng mình thực khẩn trương, thực câu thúc! Furth bỗng nhiên tìm về cảm giác ngồi riêng với người lãnh đạo trực tiếp khi vừa mới nhận việc.
Klein tuy không phải Người quan sát, nhưng rõ ràng nhìn ra câu nệ cùng bất an của tiểu thư "Ma thuật sư", vì thế cười cười:
"Có lẽ cô có thể nói cô trở thành người phi phàm như thế nào."
Ví dụ như, làm thế nào có được phối phương "Học đồ" cùng dây dây xích tay kia... Klein yên lặng bổ sung chỉ hướng chân chính của vấn đề.
Furth thả lỏng một chút, nhớ lại nói:
"Đó là chuyện đã ba năm trước đây, tôi mới tốt nghiệp viện y học Backlund."
"Ở dưới sự trợ giúp của cha tôi, tôi tiến nhập một phòng khám tư nhân đãi ngộ thực không tệ, a, phụ thân tôi đã định cư ở đông Byron."
"Từ khi con đường an toàn đi thông nam đại lục được phát hiện, người trẻ tuổi ưu tú của vương quốc đã bắt đầu mang dấu chân đến mỗi một ngõ ngách, phụ thân tôi là một quan quân tầng dưới chót, đi đông Byron, truy đuổi tài phú cùng quyền thế, mà tôi cùng mẫu thân thì ở lại Backlund, sống cuộc sống như là không cha không chồng vậy, ha ha, phải mấy tháng mới có thuyền từ phương xa mang đến một phong thư."
"Loại tình huống này cũng không hiếm thấy ở vương quốc, tôi quen một ông lão, ông ta có năm đứa con, nhưng hoặc ở quần đảo, hoặc ở tây Byron, ở lòng chảo Paz, ở thảo nguyên Hagati, bọn họ có sự nghiệp của bản thân, có được gia đình cùng tài phú của bản thân, lại quên đi còn có phụ thân thủy chung chờ đợi bọn họ trở về."
"Thời điểm tôi đi học ở trường văn, mẫu thân của tôi nhiễm bệnh nặng, ta không có cách nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn bà chết ở trên giường bệnh, mà phụ thân tôi cách một tháng mới trở lời thư, nói cho tôi biết, ông ta ở đông Byron đã có gia đình mới, cùng nghênh đón một sinh mệnh mới, ông ta mang toàn bộ tài sản ở Backlund cho tôi, cùng cho tôi thêm một ít tiền, tôi nghĩ, ông ta hẳn có chút áy náy."
Làm một tác gia tiểu thuyết có tiếng, Furth đã thuần thục nắm giữ kỹ năng dẫn dắt câu chuyện.
Klein nhàn rỗi không có việc gì, im lặng nghe, không có xen vào.
Hô, Furth thở hắt ra, tiếp tục nói:
"Tóm lại, cha tôi thông qua câu lạc bộ quan quân xuất ngũ, giới thiệu tôi vào phòng khámYusuf, tiền lương nơi đó quả thật rất khá, tôi sống coi như không tệ, chỉ là có chút lo âu đối với tương lai, cho nên, tôi vẫn cố gắng theo nhóm bác sĩ có thâm niên học tập, cố gắng tích góp, thẳng đến gặp một bà lão thường xuyên đến xem bệnh."
"Bà ta rất cô độc, không có con, chồng thì đã qua đời ở mười năm trước, tôi có chút đồng tình với bà ta, thường xuyên nói chuyện với bà ta."
"Có một lần, tôi kinh ngạc phát hiện bà ta thế mà đi xuyên qua vách tường, điều này làm cho tôi tiến vào một Thế Giới mới."
"Bà lão kia nói đây là chồng bà lưu lại cho bà, bà mơ hồ nhắc tới, chỉ cần không phải người của gia tộc gì đó, hình như sẽ không bị nguyền rủa."
"Không bao lâu sau, bà ta bệnh nặng sắp mất, bà ta hỏi tôi có nguyện ý trở thành người giống như bà ta hay không, tôi lúc ấy còn quá trẻ, trong đầu còn không ít ảo tưởng, nên đã đáp ứng không chút do dự."
"Bà ta cho tôi phối phương, cùng bảo tôi ở sau khi bà ta chết thì trông coi thi thể của bà ta, lấy đi vật phẩm phát ra ánh sáng sẽ đột nhiên xuất hiện, mà đây là bà ta lưu lại cho tôi, có thể làm tài liệu chủ ma dược.
"Mặt khác, bà ta đưa cho tôi dây xích tay này, dặn dò tôi không đến thời điểm nguy hiểm nhất, không cần sử dụng nó, đồng thời, cũng không cần quá để ý lời vô nghĩa khi trăng tròn."
"Đáng tiếc là, tôi chung quy không có tránh khỏi nguy nan, sử dụng một lần, lời vô nghĩa khi trăng tròn theo đó nghiêm trọng lên."
Xem ra đó là bà góa của vị Abraham nào đó... Bà ta dùng trải qua của bản thân chứng minh, "Nguyền rủa" chỉ tồn tại ở trong huyết mạch... Klein nhẹ nhàng gật đầu nói:
"Chờ cô trở thành cường giả danh sách cao, lời vô nghĩa nọ sẽ không có tác dụng quá lớn."
"Hy vọng như thế." Furth tuy không tin mình có thể trở thành cường giả danh sách cao, nhưng nàng tin tưởng ngài "Kẻ Khờ".
...
Lại là thứ hai, Klein vừa rời giường xuống lầu, ở trên bàn trà phòng khách thấy một tờ giấy đang mở ra, mặt trên viết nội dung ngắn gọn:
"Hữu hiệu."
Vậy là tốt rồi... Klein nhất thời nhẹ nhàng thở ra.
Đến 2 giờ 45 chiều, hắn đúng giờ tiến vào phía trên sương mù xám, "trù bị" một lần hội Tarot mới.