Chương 401: "Tân thủ" trưởng thành
Trong căn phòng kiến cố u ám không ánh sáng, Dereck Berg làm bộ hôn mê chợt xoay người đứng lên.
"Rìu gió lốc" của cậu ta đã bị người lấy đưa đi kiểm tra, các túi trong quần áo cũng bị vét sạch, không lưu lại vật phẩm gì.
Dereck hít vào một hơi, trầm ổn nhìn quanh một vòng.
Trong mắt cậu bỗng nhiên có hai vầng hào quang như mặt trời nhỏ sáng lên, làm cho toàn bộ sự vật trong căn phòng nhất nhất ánh vào con ngươi của cậu.
Bài trí nơi này chỉ có một bàn hai ghế, trừ cái đó ra, chính là sàn đá có hoa văn kỳ dị.
Trên bàn có ngọn nến đã dùng quá nửa, cái này thuộc về phối trí tiêu chuẩn của các căn phòng trong thành Bạc Trắng, bởi vì một khi bóng tối kéo dài, thật sự có khả năng đột nhiên xuất hiện quái vật.
Dereck không do dự, ngồi xuống, đưa tay cầm lấy nửa ngọn nến kia.
Ngay sau đó, cậu mang ngọn nến phân thành ba đoạn, một đoạn chiếm cứ ¾ nguyên bản, hai đoạn phân ra từ 1/4 còn lại.
Trải qua Dereck điều chỉnh, phần tim nến của ba đoạn nến này đều lộ ra toàn bộ.
Bốp!
Ngón tay cậu ta chà xát, chế tạo ra một ngọn lửa màu vàng, điểm hỏa ba ngọn nến kia.
Hai cây ở phía trên cùng đại biểu ngài "Kẻ Khờ", cây còn lại tượng trưng cho bản thân Dereck.
Chuẩn bị xong, Dereck không dựa theo lưu trình bình thường thiêu đốt thảo dược bột phấn, nhỏ tinh dầu thuốc, mà trực tiếp dựa ra sau, cực kỳ nhỏ giọng tụng niệm ra tôn danh "Kẻ Khờ", cùng nhanh chóng tiến nhập trạng thái minh tưởng.
Cậu ta tụng niệm từng lần một, đơn điệu mà lặp lại, giống như đang không ngừng thôi miên bản thân.
Nương minh tưởng trợ giúp, Dereck tiến nhập một loại trạng thái cổ quái tâm trí ngủ say mà linh tính phát tán, cả người vừa đần độn, lại vẫn duy trì thanh tỉnh kỳ lạ, tinh thần không ngừng phiêu tán hướng lên trên, càng ngày càng cao.
Đây đúng là "Mộng du nhân tạo".
Dereck được ngài "Kẻ Khờ" cho phép có thể đơn giản hoá một ít bộ phận không quá cần thiết.
...
Phía trên sương mù xám, trong cung điện nguy nga xa xưa.
"Kẻ Khờ" Klein đang thưởng thức "Mắt toàn màu đen" đột nhiên thấy ngôi sao đỏ thẩm tượng trưng cho "Mặt Trời" bành trướng ra hào quang, ngưng tụ thành hư ảnh hình người, mà lực lượng không gian thần bí theo đó bị dẫn động một chút.
Thấy tình trạng như vậy, anh không khỏi nhẹ nhàng thở ra, bởi vì cái này ý nghĩa "Mặt Trời" đã hoàn thành giai đoạn đầu tương đối nguy hiểm, chỉ còn "kết thúc công việc" cuối cùng.
Klein không có trì hoãn, lúc này buông "Mắt toàn màu đen", cầm lấy lá bài "Hoàng đế đen".
Tầng cấp của anh, vị trí của anh, tăng cao trong nháy mắt, để cho lực lượng bị dẫn động phía trên sương mù xám nhất nhất thần phục.
Sau đó, anh cầm lên một người giấy, cổ tay rung lên ném ra ngoài, hướng về phía ngôi sao đỏ thẩm đối ứng "Mặt Trời".
Người giấy nọ cùng như dòng lực lượng đang chảy xuôi kia giao hội, nhanh bành trướng thành một Đại thiên sứ có mười hai đôi hai mươi bốn cánh lớn màu đen.
"Thiên sứ" xuyên thấu hào quang đỏ thẩm, trùng điệp cùng nhau với hư ảnh của "Mặt Trời".
Nó vô thanh vô tức thiêu đốt lên, không đến một giây đã biến thành tro tàn.
Đến một bước này, Klein đã không còn biện pháp ảnh hưởng đến thế cục thành Bạc Trắng nữa, về phần "Thiên sứ thế thân" của mình có trợ giúp "Mặt Trời" thuận lợi thông qua hỏi cùng tra xét kế tiếp hay không, anh cũng không có nắm chắc tuyệt đối, chỉ có thể than thầm một tiếng ở trong lòng:
"Đã làm hết mọi việc, cố gắng hết tất cả những thứ nên cố gắng, cũng chỉ có thể chờ đợi vận mệnh an bài, hy vọng là kết quả tốt..."
...
Trong mơ mơ màng màng, Dereck thấy một thiên sứ mang theo khí thế che đậy cả bầu trời buông xuống ở trước người, đồng thời sử dụng mười hai đôi cánh tối đen tầng tầng bao phủ lấy mình.
Cậu chợt tỉnh táo lại, trong mắt là ba ngọn nến đang lẳng lặng thiêu đốt.
Tự đáy lòng cảm tạ ngài "Kẻ Khờ" xong, Dereck chấm dứt nghi thức, dập tắt hai ngọn nến tổng cộng chỉ chiếm ¼ nguyên bản kia.
Sau đó, cậu lấy chúng lên, ở bàn tay chế tạo ra ngọn lửa vàng óng ánh mà trong vắt.
Tí tách, tí tách, hai ngọn nến kia hòa tan nhanh chóng, "nước mắt" không ngừng rơi xuống, hoặc bám ở trên phần thân còn lại, hoặc vây xung quanh nó.
Theo tim nến thiêu đốt hầu như không còn, trên bàn chỉ còn lại một ngọn nến, nó lùn hơn một ít so với nguyên bản, nhưng không phải là quá rõ ràng, tựa như chỉ thiêu đốt tương đối lâu một chút.
Xử lý xong dấu vết còn lại, Dereck dập tắt đoạn nến mờ nhạt cuối cùng kia.
Cậu lặng lẽ ngồi thẳng, cứ thế nhìn về phía trước, hồi lâu không có động tác gì.
Cậu lo lắng "Nghị sự đoàn sáu người" phản ứng không đủ nhanh, để cho đội viên tiểu đội thăm dò này cầm "cây nấm" cùng "quả Dum" ô nhiễm đến với càng nhiều cư dân thành Bạc Trắng;
Cậu sợ hãi đám người "Thủ tịch" ở những nơi còn lại tìm được manh mối khác, làm cho chuẩn bị của mình trở nên thất bại;
Cậu căm ghét "người từ ngoài đến" giấu ở chỗ sâu trong bóng tối, luôn mang theo ác ý mãnh liệt này, bao gồm Amon, bao gồm "Đọa lạc tạo vật chủ";
Cậu áy náy bản thân tránh né lần thăm dò này, lại không có nhắc nhở đám người Dark, để cho bọn họ biến thành quái vật bị ô nhiễm;
Cậu đau đớn phải tự tay trừ bỏ một bạn học có thể gọi là một người bạn thân thiết.
—— Tuy Dereck không thấy được kết cục cuối cùng của Dark, nhưng cậu tin tưởng đối phương đã dị biến thành bộ dáng như vậy thì đã tử vong ngay tại đó rồi.
Trong cảm xúc phức tạp mà hỗn loạn, Dereck không biết mình chờ đợi bao lâu, cho đến ngọn nến một lần nữa được điểm hỏa.
Rốt cuộc, cậu nghe thấy thanh âm phong ấn bị giải trừ, cửa phòng được mở ra.
Quay đầu nhìn lại, cậu mượn dùng ánh nến mờ nhạt, thấy một cô gái váy đen tóc dài bện thành bím thả ở trước ngực.
"Cô Evro." Dereck theo bản năng hô một tiếng.
Evro dung mạo thanh tú, khóe mắt cũng đã có một chút nếp nhăn, cô mỉm cười gật đầu đáp lại Dereck, rồi bước chân nhẹ nhàng ngồi xuống đối diện.
"Cậu có gì muốn nói không?" Cô nhẹ giọng hỏi.
Dereck bản năng ngẩng đầu nhìn qua, bỗng nhiên phát hiện đôi mắt đối phương không biết khi nào đã biến thành con ngươi dựng thẳng màu vàng nhạt.
Suy nghĩ nháy mắt hoảng hốt, Dereck tựa như tiến nhập một loại trạng thái mộng du.
Evro điều chỉnh ánh nến, để cho ánh sáng mờ nhạt hoàn toàn chiếu vào trên mặt thiếu niên đối diện.
Con ngươi dựng thẳng màu vàng nhạt của cô càng thêm hờ hững, tựa như một người quan sát không có cảm tình.
Đột nhiên, trong con ngươi dựng thẳng màu vàng nhạt có từng vòng ánh sáng mỏng manh sinh ra, tựa như hợp thành một lốc xoáy, xây dựng một mê cung.
Trong đần độn, Dereck cảm thấy mình phiêu đãng lên, đặt mình ở trong bóng tối vô cùng cùng vô số màu sắc tươi sáng.
Đúng lúc này, cậu đột nhiên thanh tỉnh, chỉ cảm thấy loại trạng thái như mộng du này bị sự vật gì đó xảo diệu tiếp qua.
Cậu thấy ánh nến mờ nhạt lay động, thấy Evro ngồi ở đối diện, hai con ngươi dựng thẳng màu vàng nhạt.
Ở bóng tối trong góc, đi ra "Thủ tịch" trưởng lão Colin Iliad tóc hoa râm.
Sau khi gật đầu đối với "Thủ tịch", Evro nhu hòa hỏi Dereck:
"Cậu trong khoảng thời gian này làm chuyện gì?"
Dereck nhớ kỹ dạy bảo, vẫn duy trì loại trạng thái vừa rồi:
"Tôi không biết, tôi vẫn thực mơ hồ, tựa như đang nằm mơ, chỉ ngẫu nhiên mới tỉnh táo..."
Đồng thời khi cậu ta trả lời, trong mắt "Kẻ săn ma" Colin đột nhiên hiện ra hai phù hiệu phức tạp màu xanh đen.
Evro tiếp tục hỏi:
"Cậu có biết mình đã xảy ra xung đột với Dark Reggins không?"
"Tôi chỉ nhớ tôi đang chiến đấu cùng cậu ta... tôi hình như thấy một người nam đảo ngược ở trên giá chữ thập, thấy một người nam đội mũ mềm đỉnh nhọn cùng mắt kính thủy tinh, đúng rồi, tôi đã thấy hắn ta ở trong địa lao... Hắn ta có mở miệng nói chuyện, mỉm cười mở miệng nói chuyện..." Dereck giảng thuật câu chuyện đã biên từ lâu.
Evro nhìn "Thủ tịch", truy hỏi:
"Hắn ta nói cái gì đó?"
"Tôi không nhớ rõ, chỉ có thể nhớ lại một chút... Hắn ta cười nói, Đọa lạc tạo vật chủ, Tạo vật chủ chân thật... Người chăn cừu..." Dereck suýt nữa không thể khống chế được kích động trong lòng.
Cậu mạo hiểm lớn như vậy, là để mang chuyện "Đọa lạc tạo vật chủ" có hiềm nghi cùng "Người chăn cừu" nói cho "Thủ tịch" !
"Đọa lạc tạo vật chủ... Tạo vật chủ chân thật... rất phù hợp cùng nội dung bích hoạ ở đáy thần miếu." Colin nhẹ nhàng gật đầu, nhíu mày nói nhỏ, "Người chăn cừu..."
"Sau đó thì sao?" Evro thanh âm cực kỳ ôn nhu.
Dereck "mơ hồ" hồi đáp:
"Sau bọn họ va chạm cùng nhau, có rất nhiều ánh sáng, ánh sáng cực kỳ sáng, tôi đã tỉnh, rồi ho khan..."
Phù hiệu màu xanh đen trong mắt Colin vẫn không có biến mất, ý bảo Evro hỏi thêm một ít chi tiết.
Dereck có lựa chọn đưa ra trả lời, nói theo kịch bản đã sớm suy xét qua kia, ở ngoài phạm vi thì đẩy cho Amon, nói mình không có nhớ.
Cuối cùng, Evro hỏi:
"Cái rìu của cậu là có từ nơi nào? Phối phương ma dược con đường 'Mặt Trời' của cậu đến từ nơi nào?"
"Cái rìu là mua từ chợ giao dịch trong lòng đất, người kia che mặt, chỉ có thể nhìn ra giới tính là nam... Phối phương ma dược con đường 'Mặt Trời' là cha mẹ tôi lưu lại cho tôi, phát hiện ở trong một lần thăm dò..." Dereck nói không có chút chột dạ nào.
Cái này thuộc về điểm đáng ngờ vẫn tồn tại, "Người Treo Ngược" khi dự đoán đã cho rằng chúng tất nhiên sẽ xuất hiện, cho nên bảo Dereck diễn thử nhiều lần nên đáp lại như thế nào.
—— Chợ giao dịch trong lòng đất thành Bạc Trắng tuy thuộc về bán công khai, nhưng cũng có người bởi vì các loại lý do phải che dấu thân phận bản thân, cái này đã cung cấp cho Dereck giải thích tốt nhất.
Evro tập trung nghe xong, nghiêng đầu nói với "Kẻ săn ma" Colin:
"Cậu ta không có nói dối, không thể nào nói dối, tôi có mượn dùng lực lượng 'Mũ miện vinh quang'."
Colin gật gật đầu nói:
"Dưới trạng thái như vậy, cậu ta cũng không có thể hiện ra dấu vết tà ác, đọa lạc, bị ô nhiễm."
Phát hiện mấy thứ này là năng lực "Kẻ săn ma" tinh thông.
Mà làm chức nghiệp danh sách cao, một điểm mạnh nhất của "Kẻ săn ma" là, có thể che dấu hành động cùng ý đồ bản thân, để cho mục tiêu có khả năng dự báo trước nguy hiểm không thể nhận ra.
Cho nên, mỗi một "Kẻ săn ma" đều là khắc tinh của "Ác ma".
Suy nghĩ một hồi, Colin đứng dậy rời phòng, đối mặt với Cái bóng ở một góc bên ngoài nói:
"Để cho Dereck rời khỏi, tạm thời xem như cậu ta không có vấn đề.
"Nhưng vẫn âm thầm tiến hành theo dõi một đoạn thời gian, Amon có thể làm ra hai phân thân, cũng có khả năng làm ra cái thứ ba."
"Vâng, thủ tịch các hạ." Cái bóng nọ tôn kính đáp lại.
Đợi cho Dereck "tỉnh lại", bên trong phòng thẩm vấn đã không có ai, chỉ để lại lời nói cậu có thể tự do rời đi.
Cậu ta lặng yên nhẹ nhàng thở ra, cất bước đi ra bên ngoài, trong lòng nghĩ đến dặn dò của ngài "Người Treo Ngược":
"Không thể cứ như vậy mà thả lỏng, lộ ra sơ ý, âm thầm quan sát khẳng định còn có thể liên tục một đoạn thời gian, nếu không 'Thủ tịch' của các cậu chính là không hợp cách!"
Ừm, gần đây cũng không có thể tụng niệm tôn danh ngài "Kẻ Khờ"... Dereck tự nói không tiếng động, theo thang lầu xoay quanh đi xuống.
Đi tới đi tới, cậu đột nhiên thấy một bóng người quen thuộc, đó là trưởng lão Lovya "Người chăn cừu" áo bào đen có vân tím, dung mạo diễm lệ hào phóng.
Đôi mắt nâu nhạt của Lovya đảo qua Dereck, trên mặt lộ ra nụ cười nhu hòa.
...
Trở lại căn phòng của mình, Lovya vẻ mặt lạnh nhạt đi tới trước bàn, mở ra một tờ giấy chế từ da thuộc.
Tay trái của bà nắm ngón trỏ tay phải, bốp cái đầu ngón tay bị kéo đứt ra, nhưng máu lại không có nhỏ xuống, tựa như đều bị hút vào bên trong vậy.
Cầm đầu ngón tay này, Lovya vẽ ở trên giấy một cái phù hiệu phức tạp, đó là phù hiệu tạo thành từ nửa "Mắt không tròng" tượng trưng bí ẩn cùng nửa "Tuyến vặn vẹo" tượng trưng biến hóa.
Cẩn thận xem kỹ một lần, Lovya dùng tờ giấy này bao phủ đầu ngón tay, nhét vào trong miệng, lạch cạch cắn, sau đó đều nuốt xuống.
Tay phải chỉ còn bốn đầu ngón tay của bà đột có máu thịt mấp máy ở miệng vết thương, rồi nhanh chóng mọc ra thành đầu ngón tay mới, đầu ngón tay hơi tái nhợt.
Lovya cúi thấp đầu, nhìn bàn tay của mình, nhỏ giọng nói ra một từ:
"Kẻ Khờ?"