Chương 452: Người không mặt
Số 15 phố Minsk, trong phòng bếp ẩm ướt lạnh lẽo.
Klein lấy ra một cái nồi lớn mới mua, cho nước trong vào, kỹ lưỡng tẩy rửa vài lần.
Sau đó, anh quẳng vào mấy que diêm, búng ngón tay một cái.
Ngọn lửa đỏ đậm bốc lên, ở dưới sự thao túng của anh, nhanh chóng thiêu đốt những giọt nước còn sót lại cùng tầng ngoài của cái nồi.
—— Trong phối phương ma dược lần này không có tài liệu dạng nước, cho nên Klein càng thêm cẩn thận so với hai lần trước, chú ý không thêm vào phụ trợ, miễn xảy ra vấn đề lớn gì đó.
Tuy điều chế ma dược thành công hay không, anh có thể bói toán ra được, không đến mức nguy hại đến sinh mệnh bản thân, nhưng dạng kết quả này chính là, ma dược báo hỏng, còn muốn tinh luyện ra đặc tính phi phàm bên trong, sẽ khá là khó khăn, tựa như trừ đi ô nhiễm tinh thần của người mất khống chế vậy, phải có kỹ xảo, biện pháp hoặc là nghi thức đối ứng, mà Klein trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào lấy về phần tài liệu thứ hai.
Hoàn thành chuẩn bị, nhìn những cái hộp đã được sắp đặt chỉnh tề, Klein hít vào một hơi, hồi tưởng một lần cuối cùng phối phương ma dược:
"Người không mặt: tài liệu chủ yếu, não bộ dị biến kẻ săn bắn thiên diện thú, da người đặc tính u ảnh, tài liệu phụ trợ, 80 ml máu kẻ săn bắn thiên diện thú, 5 giọt mạn đà la màu đen, 10 g bột cỏ Long Nha, 3 sợi tóc Naga biển sâu."
Anh trước tiên cầm lấy hộp giấy đến từ quỷ hút máu Emlyn White, mở nó ra, lấy ra bình thủy tinh bên trong có 100 ml máu kẻ săn bắn thiên diện thú.
Nhìn rõ vạch chia, Klein mở ra nút đậy, cổ tay trầm ổn rót vào trong cái nồi sắt chất lỏng sần sệt theo ánh sáng biến hóa mà bất cứ lúc nào cũng có thể thay đổi màu sắc của bản thân.
Bởi vì là tài liệu phụ trợ, anh không có quá theo đuổi độ chính xác, không có dùng dụng cụ thực nghiệm hóa học đến đo lường.
Máu kẻ săn bắn thiên diện thú giống như mật loãng, chậm rãi lan tràn ở đáy nồi, Klein sau khi cảm thấy đã đủ, đình chỉ rót, để cho chất lỏng chảy trở về.
Còn lại nhắm chừng 20 ml, linh tính trực giác tương đương chuẩn... Klein mang ánh mắt từ vạch chia của bình thủy tinh thu trở về, trịnh trọng bịt nút lại ——20 ml máu kẻ săn bắn thiên diện thú này có thể dùng vào chế tác vật phẩm thần kỳ, vũ khí phi phàm, quyển trục siêu phàm, hoặc phụ trách vẽ phù hiệu tượng trưng cho nghi thức ma pháp nào đó, vẫn rất trân quý.
Sau khi mang bình thủy tinh thả vào trong hộp giấy chèn bông, Klein y theo thứ tự, lục tục thêm vào chất lỏng mạn đà la màu đen cùng bột cỏ Long Nha, thấy chất lỏng trong nồi sắc ùng ục bốc lên bọt khí.
Không có tạm dừng, anh dùng tay phải mang bao tay màu đen cầm lấy ba sợi tóc màu xanh làm giống như những con rắn nhỏ, mang chúng vững vàng thả ở mặt ngoài chất lỏng.
Tư!
Trong nồi sắt bốc lên hơi nước nhàn nhạt, màu sắc chất lỏng theo đó trở thành màu xanh lam.
Còn chưa có thêm tài liệu chủ đã có loại hiệu quả kỳ dị này... Không hổ là ma dược danh sách 6... Klein đưa tay cầm lấy cái hộp màu trắng bạc có xem màu xám của quỷ hút máu Emlyn White đưa.
Bốp một tiếng, Klein mở ra nắp hộp, để cho vật phẩm như vỏ hồ đào ở bên trong hiện ra.
Anh không có trực tiếp dùng tay đụng vào não bộ dị biến kẻ săn bắn thiên diện thú này, mà trực tiếp mang cái hộp đưa lên phía trên cái nồi sắt, mang nó lật úp lại.
Có vật phẩm màu nâu vàng đường vân lồi lõm giống như bộ não rơi xuống, phát sinh va chạm cùng chất lỏng màu xanh lam.
Giờ khắc này, không có giọt chất lỏng nào bắt lên, bộ não không ngừng biến hóa ngoại hình hòa tan trong im lặng.
Hai màu xám trắng, nâu vàng nhanh chóng dung hợp cùng xanh lam, bọt khí ùng ục bốc lên trở nên càng lớn hơn càng nhiều hơn.
Đến một bước này, Klein đã có chút khẩn trương, nhưng vẫn khống chế tốt bản thân, cầm lấy cái hộp cuối cùng, mang đặc tính da người u ảnh khá lớn giống như kim cương ở bên trong đổ vào nồi sắt.
Bỗng nhiên toàn bộ hơi nước thu liễm, liền ngay cả hào quang đèn tường khí than đều có dấu hiệu bị hấp dẫn cùng cắn nuốt, ảm đạm đi khá nhiều.
Đợi cho tất cả khôi phục bình thường, Klein mới nhìn rõ ma dược cuối cùng thành hình là bộ dáng gì.
Cả thân thể nó là màu xanh đen, thường thường chậm rãi bốc ra một cái bọt khí lớn bằng con mắt, tựa như bản thân có được sinh mệnh, cách vài giây lại có một lần.
Bọt khí đến tầng ngoài, sẽ lập tức xuất hiện vỡ tan, cùng với quá trình này, chiếu rọi hào quang, phản xạ ra các loại màu sắc.
Màu sắc này cùng vẽ thành những gương mặt khác nhau, ngũ quan giống như có thể tổ hợp ra bất cứ lúc nào.
Klein một tay bưng lên nồi sắt, mang chất lỏng bên trong đổ vào trong bình thủy tinh đã chuẩn bị trước đó, không để đặc tính ma dược còn sót lại chút nào.
Sau khi dùng biện pháp bói toán xác nhận trình độ nguy hại có thể tiếp nhận, cũng chính là điều phối ma dược thành công, Klein cầm lấy bình "Người không mặt" nọ, bước chân vững vàng quay về lầu hai, tiến vào phòng ngủ sớm đã kéo màn.
Khóa trái cửa phòng, anh ngồi lên trên giường, mượn dùng minh tưởng, bình phục tâm tình hơi kích động cùng nôn nóng.
Sau khi ngồi ngay ngắn mấy chục giây, Klein mở nắp bình, nâng tay phải, mang toàn bộ ma dược bên trong trút vào trong miệng.
Cảm thụ hơi tê dại quanh quẩn ở khoang miệng cùng thực quản của anh, cuối cùng tạo thành tê liệt làm cho người ta mất đi cảm giác.
Tinh thần của Klein giống như bị hút ra từ trong thân thể của bản thân, dùng một loại tư thái như người đứng xem quan sát thấy miệng của mình đang hòa tan, mũi đang hòa tan, lỗ tai đang hòa tan, mắt đang hòa tan, cả khuôn mặt đều đang hòa tan!
Gần hai ba giây, khuôn mặt, đầu của anh, đã biến thành như sáp ong bị lửa nung, thân thể anh cũng có dị thường tương tự, xương cốt cùng da đều như đang bị máu hòa tan.
Không, không thể tùy ý để tình huống như vậy phát triển! Klein biết mình nếu khống chế không tốt, bất cứ lúc nào cũng sẽ đến bờ vực mất khống chế.
Anh đang "quan sát" cố gắng để cho suy nghĩ trở lại thân thể, cố gắng nhớ tới hình tượng quang cầu tầng tầng chồng chất, cố gắng bảo trì trạng thái minh tưởng.
Trải qua lặp lại cố gắng ngắn ngủi, anh rốt cuộc lại cảm nhận được thân thể của mình, dốc hết toàn lực khống chế từng bộ vị nhỏ bé một, lấy cái này trụ vững điểm mấu chốt cuối cùng.
Hòa tan cùng hòa tan một lần lại một lần đột kích, Klein không biết chống đỡ bao lâu, rốt cuộc đợi cho đến khi kết thúc, một lần nữa tìm về cảm giác thân thể thuộc về chính mình.
Giờ khắc này, anh biết mình rốt cuộc đã xông qua cánh cửa kia, bước vào danh sách 6, trở thành "Người không mặt" !
Klein không có đổ mồ hôi, tinh thần lại cực kỳ mỏi mệt, anh miễn cưỡng đứng lên, đi về phía tấm kính lớn, ý đồ quan sát bộ dáng của mình hiện tại.
Ánh sáng từ lò sưởi trong tường chiếu rọi, anh chợt lui về phía sau hai bước, giẫm lên đất thịch thịch rung động.
Cảnh tượng dị thường trong gương làm cho người ta sợ hãi!
Klein thấy mình của mặt bộ cùng lớp da bên ngoài mọc đầy những mụn thịt màu sáng, cái này sẽ làm cho toàn bộ sinh vật bình thường vừa thấy, là toàn thân phát tê, tiếp theo sẽ kháng cự theo bản năng, nhát gan một chút, thậm chí có khả năng mất đi lý trí.
Bản thân hiểu được cách sắm vai, đã hoàn toàn tiêu hóa ma dược "Ma thuật sư", tấn thăng danh sách 6 đã có chút gian nan, cách mất khống chế chỉ có hai ba bước, người phi phàm phải dựa vào thời gian tích lũy, miễn cưỡng có tư cách uống ma dược tương ứng không biết sẽ thừa nhận phiêu lưu đến bao nhiêu, xác suất thất bại khẳng định không thấp... Khó trách danh sách 7 trong các giáo hội lớn là tương đối thông thường, đảm nhiệm Đội trưởng cùng Giám mục tương đối cơ sở, mà đến danh sách 6, nhân số bắt đầu thẳng tắp đi xuống... Klein nhắm mắt lại, lui về phía sau ngồi lên trên ghế.
Anh mượn dùng phương thức "minh tưởng", thu liễm linh tính tràn ra cùng khôi phục mệt mỏi.
Qua đại khái mười phút, mụn thịt ghê tởm trên người anh mới biến mất toàn bộ, dung nhập vào trong máu thịt.
Hô, Klein thở hắt ra, một lần nữa đi đến trước gương, nhìn gương mặt đang để chòm râu của mình.
Bỗng nhiên, chòm râu này bắt đầu mấp máy, máu thịt cùng da tựa như khối sáp nửa hòa tan vậy, phát sinh biến hóa kỳ dị.
Cũng chỉ chừng một hai giây, Klein biến trở về bộ dáng trước kia: tóc đen mắt nâu, ngũ quan bình thường, khuôn mặt sạch sẽ, đừng nét sâu, dáng người hơi chút mỏng manh.
Anh lẳng lặng nhìn vào chính mình, vươn tay phải, đặt ở trên mặt.
Nhẹ nhàng một cái, bộ mặt Klein lại xảy ra thay đổi, mũi cao thẳng, môi cực mỏng, trong anh tuấn mang theo một chút thanh tú, trong khuôn mặt có kiêu ngạo không che dấu được, đúng là quỷ hút máu Emlyn White.
Hơi lùn... Anh cười tự giễu.
Lúc này, xương cốt cùng dây chằng trong cơ thể anh phát ra thanh âm lạch cạch, cả người chợt cao lên một khúc, từ ngoại hình mà xem, là không có gì khác với Emlyn White.
Mình phát hiện mình có thể tinh chuẩn nhớ lại đặc điểm ngoại hình cùng khí chất mỗi một người mà mình quen, gồm cả mùi độc đáo của họ... Lỗ chân lông Klein mấp máy, trong cơ thể thay đổi tương ứng, mùi trên người cũng thay đổi theo.
Anh lại một lần nữa nhìn về phía gương lớn, để cho mép tóc chậm rãi lui về sau, để cho màu sắc đôi mắt biến thành màu xám sâu thẳm.
Trong im lặng, Dunn Smith tựa như đã sống lại, đang nhìn chăm chú vào đội viên luôn báo cáo dị thường trước mặt.
Chậm rãi thở hắt ra, Klein biến trở về bộ dáng nguyên bản, nhưng khóe miệng còn đang nhếch lên.
Anh hơi suy nghĩ, lui về phía sau vài bước, nhìn về phía cô gái xinh đẹp ở trên tạp chí “Thẩm mỹ nữ” mới mua, nhớ kỹ bộ dáng của cô diễn viên trên trang bìa kia.
Sau đó, anh trở lại trước gương, dùng tay phải lau qua gương mặt.
Chờ anh nhìn lại trong gương, trong đó đã hiện ra một cô gái trẻ tuổi tóc đen quá vai, mặt mày thanh tú, ngũ quan tinh xảo.
Thật sự là có thể... Klein cúi đầu nhìn về phía ngực, phát hiện nơi đó không có chút nhô lên nào.
Anh kiệt lực khống chế thân thể, di động mỡ cùng bộ phận máu thịt, miễn cưỡng làm ra một bộ size A.
Hạ thân khác nhau, anh hoàn toàn bất lực.
Nói cách khác, chỉ là biến hóa mặt ngoài, không liên quan đến thực chất... Còn nữa, mình trước mắt chỉ có thể biến cao cùng thấp khoảng 10 cm, vượt qua phạm vi này là khó có thể làm được... Còn nữa, đầu biến lớn cùng thu nhỏ cũng có hạn độ, đầu giống như Utravsky thần phụ nửa Người khổng lồ kia, mình căn bản không có cách nào mô phỏng... Còn nữa, chỉ có thể trong nháy mắt quan sát ra vẻ bên ngoài cùng khí chất đặc thù của mục tiêu, không thể biết được những chuyện tương ứng của họ, gặp phải "Người quan sát" như tiểu thư "Chính Nghĩa", thực dễ dàng bại lộ... Ha ha, ở giai đoạn "Thằng hề", là "Thằng hề" khắc chế "Người quan sát", đến giai đoạn "Người không mặt", ngược lại có chút bị "Người quan sát" khắc chế, có ý tứ...
Nghĩ đến đây, Klein không biến hóa nữa, trở về hình tượng Sherlock Moriarty.
Bói toán, chiến đấu, cùng với năng lực phi phàm Ma thuật sư, đều có tăng cường, nhưng tăng lên cụ thể bao nhiêu, phải thông qua luyện tập mới có thể xác nhận, ngày mai rảnh rỗi đi câu lạc bộ Craig một chút... Klein quan sát kỹ lần cuối cùng, rồi xuống lầu thu thập tàn cục.
Xử lý xong mọi thứ, anh nhanh chóng rửa mặt, chui vào ổ chăn.
Nằm ở nơi đó, nhìn ánh trăng đỏ rực từ ngoài cửa sổ chiếu vào, anh đã có chút yên tâm dần dần an ổn bình hòa.
Cứ như vậy qua vài phút, Klein chậm rãi nhắm mắt, mỉm cười ở trong lòng nói một câu với chính mình:
"Ngủ ngon, Người không mặt."