Quỷ Dị Cầu Sinh: Bắt Đầu Thu Hoạch Được Gấp Trăm Lần Cường Hóa

Chương 38: Người Bù Nhìn

Chương 38: Người Bù Nhìn
Phát động quy tắc quỷ dị.
Liên quan tới quy tắc quỷ dị nguyền rủa, Tô Nguyên đây là lần đầu tiên gặp phải.
"Chủ nhân, ngươi sao vậy?"
Linh Nhi từ trong quỷ khế đi ra, kinh ngạc nhìn Tô Nguyên.
"Bị nguyền rủa rồi."
"A?"
Linh Nhi lo lắng dậm chân.
"Sốt ruột cái gì?"
Ảnh nhận lóe lên, khôi phục hình thái ảnh, "Chủ nhân, về nguyền rủa ta hiểu rõ chút ít, chỉ cần tìm được quỷ dị phát động nguyền rủa, diệt nó là xong!"
Tô Nguyên gật đầu, trong đầu hiện lên bóng đen ban nãy, nguyền rủa nơi oán chỗ này, e rằng có liên quan tới nó.
Tê, cổ chân, nơi vừa rồi bị sợi dây nhỏ vướng phải, hơi đau nhức.
Hắn xoay người kéo ống quần lên,
Nhờ ánh trăng, Tô Nguyên thấy cổ chân xuất hiện một mảng sưng tấy.
Hắn dùng tay sờ, bên trong chỗ sưng đỏ chứa đầy máu ứ, còn âm ỉ nóng lên.
Việc này xem ra có liên quan tới nguyền rủa?
Tô Nguyên lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một tấm thanh tâm phù triện.
Thanh tâm phù triện đã cường hóa gấp trăm lần, có thể giải trừ hiệu quả phụ diện do quỷ dị gây ra.
Nguyền rủa có tính là hiệu quả phụ diện không nhỉ?
Hắn dùng thanh tâm phù triện lên người mình.
Một đạo bạch quang từ phù triện chui ra, bám vào chỗ sưng tấy.
Chỗ sưng tấy truyền đến cảm giác mát lạnh, trong chớp mắt, chỗ sưng tấy trên đùi Tô Nguyên biến mất không thấy.
"Có hiệu quả!"
Tô Nguyên mở sổ tay cầu sinh, quy tắc quỷ dị bên trên đã có biến hóa.
【 Nguyền rủa nơi oán chỗ đã giải trừ, nhưng kẻ thi thuật nguyền rủa vẫn đang trong bóng tối nhìn ngươi chằm chằm, bất cứ lúc nào cũng có thể phát động nguyền rủa mới 】
Nguyền rủa đã giải trừ!
Khóe miệng Tô Nguyên nhếch lên.
"Chủ nhân, ngươi không sao chứ?"
Linh Nhi là quỷ dị, rất mẫn cảm với nguyền rủa, nàng cảm nhận được Tô Nguyên đã giải trừ nguyền rủa.
Ảnh kinh hô một tiếng: "Nguyền rủa trên người chủ nhân biến mất thế nào rồi?!"
Tô Nguyên nói, "Do thanh tâm phù triện có hiệu quả thôi."
Gâu!
Bản uông đi theo nam nhân, quả nhiên là mạnh.
Tiểu Môi Cầu ở bên hông Tô Nguyên, nhẹ nhàng cọ đầu nó.
Tô Nguyên nói tiếp, "Nhưng, sự việc vẫn chưa kết thúc."
Ánh mắt hắn nhìn về phía oán chỗ trước mặt.
"Kẻ thi pháp nguyền rủa, nhất định phải bắt được!"
Tô Nguyên cầm tỏa linh phủ hung hăng đập về phía khóa cửa.
Răng rắc một tiếng, khóa cửa bị nện nát.
"Chủ nhân."
Linh Nhi đến bên cạnh hắn, cùng hắn đứng chung một chỗ, nàng cảm nhận được khí tức bất thường trong căn nhà này.
"Tiểu Môi Cầu, trong nhà này, quỷ dị nhiều không?"
Tô Nguyên hỏi Tiểu Môi Cầu bên cạnh.
Gâu gâu!
Rất nhiều, chủ nhân!
"Nhiều là được!"
Tiểu Môi Cầu ngẩn người, thật khó tin, chủ nhân vậy mà có thể nghe hiểu tiếng chó sủa của nó.
Thật ra, Tô Nguyên cũng không thể nghe hiểu lời nó nói, nhưng những ngày này tích lũy ăn ý, đủ để Tô Nguyên cơ bản đoán ra ý nó.
"Ảnh, hóa lưỡi đao! Ta sẽ lục soát cái oán chỗ này!"
"Được."
Bang!
Cánh cửa oán chỗ bị hắn đá văng.
Lực lượng hiện tại của Tô Nguyên gần 20 điểm, một cước đủ để đạp gãy một cây đại thụ, huống chi chỉ là một cánh cửa.
Tô Nguyên bước vào oán chỗ.
Kẹt kẹt, kẹt kẹt, kẹt kẹt.
Hắn vừa bước vào, cánh cửa đại sảnh phòng chính liền tự động đóng mở, phát ra âm thanh quái dị.
Tô Nguyên liếc nhìn xung quanh.
Sân nhỏ không lớn, trên mặt đất lát đá xanh, bên trái là kho củi và phòng bếp, cạnh phòng bếp đặt một cái vạc lớn, cạnh vạc lớn là một cái giếng cổ đầy rêu xanh.
Bên phải là một dãy thiên phòng chỉnh tề, trước thiên phòng trồng một cây liễu lớn.
Một cơn gió lạnh thổi tới,
Cửa sổ lớn hướng ra đại sảnh bỗng nhiên mở toang, một đạo bạch ảnh lao tới.
Gâu!
Tiểu Môi Cầu bay tới, nuốt chửng nó!
Tô Nguyên cầm ảnh nhận, tiến vào bên trong.
"Chủ nhân, phía sau!"
Linh Nhi nhắc nhở.
Tô Nguyên quay đầu, một khuôn mặt quỷ trắng bệch xuất hiện sau lưng, hai tay hắn nắm chặt quỷ nhận, hung hăng chém tới!
Xoẹt!
Chạm vào quỷ nhận, con quỷ kia hóa thành một đám khói đen, tan biến.
"Cứu mạng, cứu mạng, có người muốn giết ta!"
Một nữ tử xinh đẹp từ thiên phòng chạy ra.
Sau lưng nàng còn có một đại hán cao lớn thô kệch.
Tô Nguyên ngẩn người, đây là màn anh hùng cứu mỹ nhân?
Hắn trực tiếp tế ra một tấm ngũ lôi phù triện!
Ầm ầm!
Thiên lôi giáng xuống, chôn vùi đám quỷ vật trong nháy mắt.
Ta không có thời gian chơi trò với các ngươi.
Ba con quỷ này đều là oán linh trong nhà, nhưng con quỷ thiết kế ra quỷ dị lên Tô Nguyên vẫn không xuất hiện!
Tô Nguyên đi về phía đại sảnh phòng chính.
Loảng xoảng, loảng xoảng!
Cánh cửa đại sảnh, qua lại đong đưa.
Tô Nguyên bước lên bậc thang, tiến vào nhà.
Bang!
Hắn vừa đến gần cửa, cửa phòng bỗng nhiên đóng lại.
Tô Nguyên ra hiệu cho Linh Nhi, nàng đi lên phía trước, đưa tay đẩy cửa.
Một tiếng cọt kẹt, cửa phòng mở ra.
Ối!
Một cái đầu người từ trên khung cửa rớt xuống.
Tô Nguyên tuy đã chuẩn bị tâm lý, nhưng cái đầu người quỷ dị với lục quang, mắt lồi, lưỡi dài, vẫn làm hắn giật mình.
Tô Nguyên khẽ run, ảnh nhận trong tay chém cái đầu quỷ ngược kia thành hai nửa.
Quỷ huynh còn chưa kịp phản ứng, đã phải đi đóng phim trường khác.
Tô Nguyên bước vào phòng, phong cách trang trí cổ xưa tự nhiên, đồ đạc trong nhà đều là đồ gỗ thật.
Hắn xem xét mọi nơi trong phòng, muốn bắt con quỷ đã nguyền rủa mình, nhưng không thu hoạch được gì.
"Bảo rương?"
Khi Tô Nguyên ngẩng đầu, hắn thấy một cái bảo rương ánh vàng rực rỡ trên xà nhà.
"Linh Nhi, lấy nó xuống."
"Ừm."
Linh Nhi bay lên, lấy bảo rương xuống.
Tô Nguyên nhận bảo rương, cất vào nhẫn trữ vật.
Gâu gâu!
Lúc này, Tiểu Môi Cầu bên cạnh đột nhiên chạy về phía cửa, sủa về phía bên ngoài.
Quỷ dị ở bên ngoài?
Tô Nguyên cầm ảnh nhận đuổi theo Linh Nhi.
Quả nhiên, một bóng đen vụt qua sân, hướng về phía giếng cổ.
"Còn muốn xuống giếng?"
Tô Nguyên ném ảnh nhận ra.
Nó như có ống nhắm, chém về phía bóng đen!
Ái u!
Một thứ gì đó bị ảnh nhận đâm trúng, ghim chặt ở cạnh giếng cổ.
Tiểu Môi Cầu lao tới trước, sủa vào con quỷ dị bị ảnh nhận đâm trúng, rồi lùi về phía Tô Nguyên.
"Người bù nhìn?!"
Ảnh nhận đâm trúng một người bù nhìn, nó không tan biến vì bị ảnh nhận đâm trúng.
Nó không phải linh thể, nên không gây ra tổn thương thực chất.
Người bù nhìn vẫn vẫy tay giãy giụa, muốn thoát khỏi ảnh nhận.
Ảnh khôi phục nguyên hình, quỷ thủ như sợi dây thừng, giữ chặt người bù nhìn, khống chế nó, rồi đưa người bù nhìn đến trước mặt Tô Nguyên.
"Cạc cạc cạc."
Miệng người bù nhìn đóng mở, phát ra tiếng vịt kêu.
"Tiếc là ngươi không thuộc loại Quỷ, nếu không thu ngươi cũng không tệ, năng lực nguyền rủa này rất mạnh."
Người bù nhìn vẫy tay, đột nhiên bắn ra một cọng rơm về phía Tô Nguyên.
Chưa kịp chạm vào, Linh Nhi đã chắn trước mặt Tô Nguyên, lụa đỏ của nàng chặn cọng rơm.
Một luồng hắc khí xông vào lụa đỏ của Linh Nhi.
Ngay lúc đó, Tô Nguyên nghe thấy một giọng nói nhắc nhở.
【 Người rơm nguyền rủa bị Quỷ Tân Nương chống cự, phát động thiên phú tuyệt thế của Quỷ Tân Nương, lĩnh ngộ năng lực nguyền rủa 】

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất