Edit: Tiểu Sa
Beta: Hazjk + Ami
Mở mắt nhìn căn phòng xa lạ, Kỷ Tùy nằm ở trêи giường ngây ngốc vài giây mới phản ứng lại, hình như đây là chung cư của Triệu Ngu.
Ngày hôm qua anh uống không ít, nhưng cũng không đến mức không nhớ nổi mọi thứ, mơ hồ nhớ rõ sau khi cùng Triệu Ngu nói rất nhiều lời, bọn họ ôm nhau ở trêи sô pha, sau đó…
Đánh vài cái vào đầu còn đau nhức, Kỷ Tùy lập tức từ trêи giường bật dậy, nhìn quần áo chỉnh tề ở trêи người, vội vàng xuống giường bước ra cửa.
Anh xác định sau khi uống rượu không có làm ra loại chuyện quá phận, nhưng anh cũng nhớ rõ ở đây chỉ có một phòng, hiện giờ cô nhường phòng cho anh ngủ, vậy cô ngủ ở đâu?
Quả nhiên, mới vừa đẩy cửa ra anh liền nhìn thấy Triệu Ngu nằm trêи sô pha.
Sô pha không lớn, căn bản không thích hợp để ngủ, hơn nữa cô chỉ đắp một chiếc chăn mỏng, cũng không bật điều hòa.
Kỷ Tùy nhanh chóng về phòng ôm chăn ra tới, động tác nhẹ nhàng đắp chăn lên người cô, nhưng vẫn làm cho cô tỉnh giấc.
Triệu Ngu còn buồn ngủ nhìn anh: “Tỉnh rồi sao?”
Kỷ Tùy cười cười: “Xin lỗi, đã đánh thức em rồi.”
Triệu Ngu chậm rãi ngồi dậy: “Muốn uống nước không? Đầu còn đau không? Tối hôm qua nghe anh nói bị đau đầu, em muốn đi mua thuốc nhưng anh lại không cho.”
“Anh không có việc gì.”
Đã vào mùa xuân, thời tiết không lạnh như vậy, cô liền mặc chiếc váy ngủ mỏng, lúc cô đứng dậy, chăn cũng rơi xuống, lộ ra da thịt tuyết trắng, còn cả khe rãnh như ẩn như hiện, hơn nữa cô rõ ràng không mặc nội y, hai điểm trước ngực nhô lên rõ ràng có thể thấy được.
Kỷ Tùy nhìn đến sửng sốt, anh lập tức dời ánh mắt, xấu hổ nói: “Hiện tại còn sớm, em muốn ngủ tiếp một chốc không?”
“Không cần.” Triệu Ngu cũng ý thức được cảnh xuân lộ ra ngoài, nhanh chóng kéo theo chăn khoác lên người rồi hoang mang rối loạn mà đứng dậy đi vào phòng: “Cái kia…. Anh đi rửa mặt trước đi, trong tủ có khăn lông cùng bàn chải đánh răng mới.”
Kỷ Tùy nỗ lực áp chế ý niệm không nên có, co quắp mà đi vào phòng tắm, chờ khi anh trở ra, Triệu Ngu đã thay quần áo và đang làm bữa sáng trong phòng bếp.
Kỷ Tùy lấy nguyên liệu, hấp bánh bao, xay sữa đậu nành, chuẩn bị trong chốc lát lại chiên thêm hai cái trứng, Triệu Ngu rửa mặt xong bước ra đi đến ngăn tủ lấy túi mì sợi ra, còn tới tủ lạnh lấy rau dưa: “Nấu thêm mì nước, anh cần phải giải rượu chăm sóc dạ dày.”
Kỷ Tùy yên lặng nhìn cô, trong ánh mắt bất tri bất giác đã có chút nóng rực.
Cô không nhận thấy được, tiếp tục cười nói: “Lần sau anh uống ít thôi, uống nhiều rượu sẽ hại thân thể, hỏng rồi rất khó dưỡng lại. Em vốn muốn nấu cháo gạo kê không làm bánh mì, nhưng không có gạo kê, chờ một chút em đi siêu thị…”
Cô duỗi tay chuẩn bị mở vòi nước rửa rau nhưng lại bị anh gắt gao giữ lại.
Những lời còn dang dở đã bị chặn lại trong cổ họng, Triệu Ngu khó hiểu ngẩng đầu nhìn anh.
Anh thẳng tắp nhìn vào đôi mắt của cô, bàn tay chậm rãi từ mu bàn tay của cô chuyển qua lòng bàn tay, xòe bàn tay ra cùng cô mười ngón tay đan vào nhau.
Triệu Ngu cắn môi, nhỏ giọng gọi tên của anh: “Kỷ Tùy…”
Anh nắm tay cô thật chặt, một tay kia ôm eo của cô, đầu chậm rãi cúi xuống, nhẹ nhàng dán lên môi cô.
Triệu Ngu không tránh né, giống như lần trước mặc cho anh hôn, nhưng lần này thân mình của cô không hề cứng đờ, thậm chí thử thăm dò đem một tay kia đặt lên trêи lưng anh.
Kỷ Tùy đã chịu ủng hộ, mở miệng cọ cọ môi cô, sau đó lại nhẹ nhàng ngậm lấy, thật cẩn thận mà ɭϊếʍ mυ"t̼.
Cảm giác được động tác vụng về của anh, Triệu Ngu chủ động ɭϊếʍ môi anh tìm kiếm đầu lưỡi, cạy hàm răng câu lấy lưỡi của anh, dẫn dắt anh ɭϊếʍ mυ"t̼ càn quét.
Kỷ Tùy rất nhanh đã học được, không bao lâu liền đem chiêu này dùng trêи người cô, bức thiết dùng lưỡi thâm nhập vào trong miệng cô, ra hình ra dáng mà quấy rối truy đuổi.
Môi lưỡi dây dưa thân mật làm tim của hai người đập nhanh, hô hấp gấp gáp, thân mình càng thêm nóng bỏng, bàn tay của Kỷ Tùy cũng cầm lòng không được mà vuốt ve bên hông cô, một tay kia vẫn gắt gao nắm chặt tay của cô.
Eo của cô rất nhỏ, rất mềm, chẳng sợ cách một lớp vải dệt, loại cảm xúc này rõ ràng vẫn làm cho người ta mê muội.
Từ môi lưỡi truyền đến cảm giác tê dại làm anh mất khống chế, bàn tay cũng bắt đầu không thỏa mãn mà hướng vào bên trong vạt áo của cô thăm dò, không hề cách trở mà phủ lên da thịt mềm mại.
Triệu Ngu khẽ run, sợ tới mức Kỷ Tùy không dám nhúc nhích. Vì tỏ vẻ ý nguyện của mình, cô chỉ có thể học bộ dáng của anh, di chuyển bàn tay khẽ vuốt ve lưng của anh, lại chậm rãi dời xuống hông, vói vào trong quần áo nhéo từng cơ bắp rắn chắc của anh.