Quyền Bính

Chương 140 : Cha vợ đến mượn tiền

Chương 140 : Cha vợ đến mượn tiền
Trận mưa xuân đã kéo rượu và thơ lại gần nhau, Tần Lôi đương nhiên cảm thấy vui vẻ, lại để cho Lý Tứ Hợi đang buồn bực ghen ghét không thôi.
Nhưng cổ nhân nói, người vui không có chuyện tốt, chó vui không có thức ăn ngon. Mấy ngày nay, Tần Lôi đã hiểu thành ngữ mà cổ nhân nói không bao giờ lừa ta. Nhạc phụ đại nhân trong tâm tưởng của hắn đến thăm.
Có lẽ nguyên nhân là do mình đang tìm cách để khuê nữ nhà người ta chú ý, vừa nghe Lý Quang Viễn đã tới, Tần Lôi không khỏi cảm thấy chột dạ, nếu không phải tên nhóc béo kia ở một bên, nói không chừng sẽ bỏ chạy làm thượng sách.
Đuổi tên nhóc béo đang cười đùa cợt nhả vào hậu đường, rồi cung kính đón Lý Tự Khanh vào trong nhà, lần này Lý Quang Viễn định khấu đầu, Tần Lôi lại không đồng ý. Y cảm thấy thần thái Tần Lôikhông tự nhiên,có chút không hiểu, đành phải đi theo hắn.
Sau khi dâng trà, Tần Lôi mới thoát khỏi cảm giác bất an trong lòng từ khi mới bắt đầu gặp “ cha vợ”, biết Lý Quang Viễn không phải tđến để vấn tội, hắn liền lấy lại dáng vẻ thong dong bình tĩnh không dễ luyện thành kia. Hai người không mặn không nhạt nói về các chủ đề nhảm như “ thời tiết thế nào”, “ thân thể ra sao”, sau đó mới nói đến chuyện chính.
Lý Quang Viễn tới là muốn tiền, y có chút xấu hổ nói:
-Tuần tra tự thành lập sắp được hai tháng rồi, bộ Hộ chỉ rút hai ngàn lượng phí xây dựng, mặc dù trong nha môn có sẵn, nhưng thêm mấy thứ bàn ghế, giấy mực, lại đưa thêm cho quan viên đặt mua mấy cỗ kiệu nghi thức, đã tiêu mất hơn một nửa.
Sau đó y hơi xúc động nói:
- Ta đúng là không thành gia không biết củi gạo đắt, mặc dù các quan viên lĩnh bổng lộc ở bộ Hộ, nhưng ngày nào bạc cũng cần phải tiêu đến, hiện tại đã chẳng còn bao nhiêu rồi.
Tần Lôi ôn hòa cười nói:
- Lại đi hộ Bộlấy chút tiền là được.
Lý Quang Viễn cười khổ nói:
-Ta đã đi ba chuyến rồi, chỉ nghe Điền Mẫn Nôngkêu khổ, đã từng lấy được một cắc bạc nào.
Y uống ngụm trà lại nói:
- Điền đại nhân nói, mấy tháng nay làm không tốt, cả triều văn võ bá quan đều kéo đến, đợi đến thuế mùa hè nhập kho mới có thể phát cho.
Vẻ mặt Tần Lôi lộ vẻ kinh ngạc nói:
- Nghiêm trọng như vậy sao?
Hắn dốc lòng thu thập tình báo, thực ra còn biết rõ hơn Lý Quang Viễn tình hình quốc khố khốn quẫn đến mức độ nào rồi_____ Điền Mẫn Nông dùng danh nghĩa bộ Hộ, trắng trợn vay nợ các nhà giàu. Đây là điều mà chưa từng nghe nói đến trong hơn hai trăm năm lịch sử đại Tần.
Tần Lôi biết, thực ra một nha môn mà phụ trách thu xếp mọi việc như bộ Hộ thừa sức có thể rút ra hai ngàn lượng, nhưng Lý Quang Viễn là quan đã làm nhiều thế hệ, cũngmột mực thanh liêm chưa bao giờ lo lắng về chuyện tiền bạc. Lần này, lần đầu tiên làm trưởng bộ phận khó tránh khỏi bị đám bộ hạ làm hại, làm phí công.
Nếu như là người khác đến mượn tiền, Tần Lôi nhất định đuổi ra khỏi cửa, cho dù là tên tiểu tử béo kia, ngày nào cũng năm lượng bạc tiền phí ăn ngủ. Nhưng mà ai bảo Lý Quang Viễncó một người con gái tốt chứ?Đúng lúc, Tần Lôi có thể để người ta chú ý đến mình. Suy nghĩ cả buổi, hắn cắn răng nói:
- Lý đại nhân đích thân đến phủ, nhất định không thể qua loa. Như vậy đi, từ sổ ti dân tình chihai ngàn lượng đưa đến tự đi.
Lý Quang Viễn cảm kích nói:
- Đa ta ơn cứu tế của Vương gia, đợi đến khi hộ Bộ chi tiền. Hạ quan lập tức trả hết cho Vương gia.
Tần Lôi khoát tay rộng lượng nói:
- Không cần đâu, tiền thu trong tự không nhiều lắm, cứ giữ lại để cho dư dả đi.
Sau đó hắn cười nói:
- Đại nhân chỉ cần giữ chặt túi, đừng đểcho đám ô lại kia lừa tiền mang đi, hai ba tháng là không có vấn đề gì.
Lý Quang Viễn cúi đầu hổ thẹn nói:
- Đúng vậy, bổn quan quản việc không nghiêm, mới rơi vào hoàn cảnh này, sau này, nhất định phải chú ý
Hai người lại khách khí vài câu, Lý Quang Viễn châm chước nói:
- Vương gia, có chuyện phải thông báo cho ngài một tiếng.
Tần Lôi gật đầu nói:
- Tiên sinh mời nói.
Lý Quang Viễn nói:
- Mấy ngày nay thấy ti Nam Quân Tình đưa lên một công văn được chép lại, phát hiện bọn chúng đang điều tra một việc.
Tự Tuần Tra mặc dù là bài trí nha môn, nhưng những ti cấp dưới mỗi ngày đều làm công tác tập hợp lại, đưa lên tự báo cáo chuẩn bị, đề phòng cho việc tranh cãi trong tương lai.
Tần Lôi nghiêm mặt nói:
- Nhưng có quan hệ gì đến ta?
Lý Quang Viễn trầm giọng nói:
- Ti Nam Quân Tình liên tục truy xét án gián điệp này, nghi phạm đều làtăng nhân thiền tông đến từ Đông Tề.
Tần Lôi thản nhiên nói:
- Đông Tề thiền tông?
Lý Quang Viễn nghiêm túc nói:
- Chính xác, thiền tông là do điện hạ mới được truyền đến từ phương Nam, cho nêntrên danh nghĩa điện hạ là người đảm bảo cho bọn chúng.
Tay Tần Lôi vuốt đi vuốt lại trên thành ghế dựa, nhẹ giọng nói:
- Chuyện này báo lên rồi à?
Lý Quang Viễn gật đầu nói:
- Thái Úy đương nhiên đã biết, nói không chừng sẽ làm khó dễ trong triều mấy ngày nay, tốt nhất Vương gia nên có sự chuẩn bị sớm.
Hắn có dáng vẻ thư sinh, trước không nói điều này mà là mượn tiền, chính là sợ để cho người khác có cảm giác thị ân.
TầnLôi cảm kích tiễn Lý Quang Viễn, không trở lại phủ mà lên xe ngựa, chậy thẳng đến Thanh Hà. Hỏi vệ sĩ ra đón ở thuyền trong bến cảng:
- Quán Đào tiên sinh ở đâu?
Từ sau khi Lý Tứ Hợi ở Thư Hương Các,
Chuyển ra Đông cung rồi, đến ở trên chiếc thuyền này. Tần Lôi đã muốn chuyển ra khỏi Đông cung từ lâu, cũng không phải hoàn toàn là để đề phòng Lý Tứ Hợi.
Vệ sĩ chỉ chỉ lầu trên, cung kính nói:
- Quán Đào tiên sinh bận rộn suốt đêm, vừa nằm ngủ.
Tần Lôi nghe xong, cũng không vội nữa, dặn vệ sĩ không cần đánh thức y, còn mình đi đến mạn thuyền hơi nghiêng gần bờ sông ngồi xuống, sai Tần Tứ Thủy tìm cần cầu, lẳng lặng thả cần xuống.
Nhìn chằm chằm vào làn sóng lấp loángnhấp nhô trên mặt nước, Tần Lôi hơi ngây người, con cá ăn hết thức ăn trên móc câu lúc nào cũng không biết. Hắn không chắc chắn lắm về chủ ý của mình, hiển nhiên phủ Thái Úy đã bố trí xong đâu vào đấy, còn lại chỉ chờ từng bước kéo mình xuống vực sâu. Đương nhiên tốn nhiều công sức như vậy không phải chỉ vì đối phó với một Vương gia không có địa vị như mình. Nhưng những lời mà Tần Lịch nói lúc chia tay Tần Lôi vẫn còn nhớ như mới ngày hôm quan___ “ nếu như có người điều đệ ra khỏi thành, nhất định đệ không được đồng ý”. Vị Vương gia tướng quân này hơi kém về khả năng phân tích tình hình, nếu như Lý Hồn bức Chiêu Đế hạ chỉ, mình có thể không đi sao?
Lúc này, có tiếng bước chân từ trên lầu vọng xuống. Lát sau Quán Đào tiên sinh ngái ngủ đứng trước mặt Tần Lôi. Y đang ngủ thì thức dậy đi ngoài, nghe người báo có Tần Lôi đến thì nào dám vào nằm trở lại, vội vàng rửa mặt chạy xuống lầu.
Hai ngườì không có gì phải khách sáo, Tần Lôi bảo Quán Đào ngồi bên cạnh, nói hết một lượt mọi chuyện, Quán Đào vuốt râu trầm ngâm nói:
- ĐIện hạ không cần nghĩ nhiều, thuộc hạ cho rằng, chuyện người đi lần này không có nguy hiểm đến tính mạng.
Tâm trạng lo lắng của Tần Lôi lập tức giảm đi một nửa, hưởng thụ cái cảm giác đứng trên cao lâu rồi, ngày càng mất đi cái tính liều mạng ban đầu, nói cách khác, chính là ngày càng sợ chết. Mặc dù chưa bao giờ nói qua nhưng áng mây đen huyết sát vẫn đang bao phủ Tần Lôi.
Có một thanh đao được xưng là thiên hạ đệ nhất hung khí, lúc nào cũng kè kè trên đầu, bất cứ lúc nào cũng có thể chém xuống, cho dù là ai cũng sẽ cảm thấy lo lắng sợ hãi.
Quán Đào giải thích cho hắn:
- Từ năm ngoái đến nay, sự phân tranh của triều đình đã bị người vô ý hữu ý tập trung tại phương nam, các loại mâu thuẫn gộp lại một chỗ, chính là đợi có người đi vạch nó ra, để cho sự việc phát triển đến tai mấy vị mưu đồ trên cao.
Tần Lôi có chút buồn bực nói:
- Cho nên mới chọn trúng ta sao? Ta có gì đáng để bọn chúng nhìn trúng cơ chứ?
Quán Đào cười nói:
- Theo thuộc hạ đoán, Vương gia là do Bệ hạ, Tướng gia, Thái úy cùng chọn trúng đấy, chỉ có cái tình coi thường mọi việc của ngài mới thích hợp làm người tiên phong mở đường.
Tần Lôi trợn mắt nói:
- Nói dễ nghe nhỉ, không phải là vừa ý việc lão tử ta làm việc không kiêng nể gì cả sao?
Quán Đào khẽ cười nói:
- Vương gia chỉ cần nắm rõ những suy nghĩ của mấy người đó, thì đương nhiên có thể hành sự không kiêng nể gì cả.
Nói xong vuốt râu hỏi:
- Vương gia có biết tại sao tình hình quốc khố của đại Tần ta lại khốn đốn như vậy không?
Tần Lôi biết rõ hắn là tự hỏi tự trả lời , cũng không đáp lời , lẳng lặng nghe .
Quán Đào giải thích cho hắn:
- Dựa vào thuế ruộng của đại Tần, cho dù có cung cấp bảy phần cho quân đội, nếu như không phải chi việc gi đến trăm triệu quân phí, thì quốc khố không thể túng quẫn như lúc này.
Mấy ngày nay Quán Đào nghiên cứu sổ ghi chép thu chi của hộ Bộ mấy năm gần đây mà Tần Lôi lấy từ chỗ Thái tử.
Tần Lôi hơi bất ngờ nói:
- Không phải nói là do quan viên tham ô sao?
Quán Đào mỉm cười nói:
- Đúng mà không đúng, quan văn tham ô là sổ sách ngoài, trong sổ này là hoàn toàn trong sạch, cộng các loại thuế lại, hàng năm thu gần hai mươi triệu lượng bach. ĐIện hạ có hiểu cái đạo lý bên trong không?
Tần Lôi chợt nói:
- Đại Tần ta tự xưng là 200 vạn tinh binh, nhưng theo những gì đại ca ta nói, thực ra,tính cả cấm vệ bên cạnh cũng chỉ có khoảng hơn 100 vạn. Có gần một nửa bị quan viện các cấp chiếm hết.
Tần Lôi biết tình hìnhCấm quân và Ngự lâm thì khá tốt, có trang bị những vũ khí cơ bản đầy đủ, nhưng các biên quân trấn thủ biên cương và vệ quân thì tình hình vô cùng khó khăn. không nói đâu xa, một Thái tử Vệ không được coi trọng, được một vạn người hầu, nhưng tính cả đầu bếp và quân kỹ cũng không đủ năm ngàn người.
Việc này, Hoàng đế và Thái Úy đương nhiên biết. Nhưng đang trong giai đoạn tranh thủ quân lính, không ai dám truy cứu, còn nghĩ cách che giấu đi.
Quán Đào gật đầu nói:
-đúng là như vậy.
Sau đó y phóng mắt nhìn thuyền hàng phía xa, khẽ nói:
- Hơn nữa, đại Tần ta có một điểm kỳ lạ, càng là lúc binh lực hùng mạnh, thì tiền thuế nộp lên quốc khố lại càng ít hơn so với lúc yếu kém.
Tần Lôi không cảm thấy co điều gì khó hiểu, nói khẽ:
- Quân đội đại Tần mạnh lên rồi, biện pháp phòng ngừa giữa hai nước cũng phải nghiêm mật hơn, thuế thương thu ít, đương nhiên quốc khố sẽ không đầy rồi.
Quán Đào tán thưởng nói:
- Vương gia anh minh, cho nên mấy năm nay thuế Phú nhất định sẽ không tăng, khai nguồn không được đương nhiên sẽ không cho chảy.
Tần Lôi trầm giọng nói:
- Rút quân giải trừ quân bị quân đôi, đào thải những quan văn thừa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất