Quyền Bính

Chương 145: Từ Vọng Giang lâu ngắm sông

Chương 145: Từ Vọng Giang lâu ngắm sông
Quan lại địa phương của nước Tần chia ra làm tỉnh, châu phủ, huyện. Trong đó thì tỉnh là cao nhất. Trong một trăm linh tám châu thì tỉnh nhỏ nhất có bảy, tám châu mà lớn nhất chừng hai mươi châu.
Như Sơn Nam, Giang Bắc đều là tỉnh lớn.
Để tránh tình trạng như thời Đường, đại Tần đặt ở mỗi một tình có hai vị quan. Một là Tuần phủ quản lý thuế má, lao dịch, kiện tụng. Một là Tổng đống quản lý quân sự. Nếu xét về cấp bậc thì cao hơn tuần phủ một bậc, chủ yếu là về chiến sự.
Lúc này, hai vị quan đứng đầu của Giang Bắc là tổng đốc Duyên Vũ, tuần phủ Trác Văn Chính đang đứng trên bến tàu Kinh Châu. Một đội tầu từ phương Bắc đang từ từ tiến dần vào tầm mắt của họ.
Trên bờ vang lên những tiếng xôn xao. Nhưng nhìn thấy hai vị lão làng trừng mắt, tất cả những người có mặt ở bến tàu lập tức lặng ngắt như tờ.
Lẽ ra với hai người dứng đầu một tỉnh hoàn toàn không phải làm rầm rồ như vậy đối với một vị tiểu vương gia. Nhưng cả hai đều là nhân vật có quá nhiều mánh khóe, lại đứng giữa lốc xoáy cho nên hiểu rõ được bầu không khí bây giờ.
Vị tiểu vương gia này tới đây sẽ không chỉ như thánh chỉ đã nói là phá án gián điệp Đông Tề. Tới lúc đó khi gió lốc nổi lên không biết sẽ sắm vai như thế nào. Vì vậy mà hai vị quan đầu tỉnh thà rằng hạ mình, nịnh bợ một chút, nâng cao quan hệ chứ không muốn thể hiện thân phận khiến cho Tần Lôi có cảm giác xấu.
Một lúc sau, đội tàu cũng bắt đầu tiền vào cảng. Trên chiếc thuyền ở giữa có cắm cờ quận vương. Đội vệ sĩ mặc giáp đen xếp thành hai hàng nhanh chóng lao xuống bảo vệ một người thanh niên xuất hiện nơi đầu thuyền.
Vị vương gia trẻ tuổi mỉm cười đi tới chỗ hai vị quan đầu tỉnh. Còn năm bước nữa, cả hai vị quan đều mở miệng nói to:
- Tham kiến vương gia.
Sau đó cả hai liền bái đại lễ. Tần Lôi bước tới đỡ hai người rồi cười vang:
- Hai vị đốc phủ đừng hại chết tiểu vương.
Cả hai người cố gắng quỳ nhưng Tần Lôi cũng không nhường. Vì vậy cuối cùng cả hai đành đổi lễ thành khấu đầu. Tần Lôi cũng khom người đáp lễ. Sau mấy lời từ chối, khiêm nhường khiến cho quan hệ giữa ba người gần hơn một chút. Cả ba nắm tay nhau cười ha hả nhu
Cả hai vị quan lớn đi bên cạnh Tần Lôi đồng thờicho hắn những viên quan chủ yếu của Giang Bắc. Tần Lôi cũng nhiệt tình với tất cả khiến cho đám quan viên cảm thấy có mặt mũi, cảm giác với vị vương gia khâm sai trẻ tuổi cũng tốt hơn nhiều. Tần Lôi vừa chào hỏi vừa thầm ghi nhớ danh sách mà Trầm lão gia tử và lão Thái hậu nhắc tới điểm lại.
Sau khi gặp mặt toàn bộ quan viên, hai vị quan lớn lên kiệu cùng với Tần Lôi. Dưới tiếng nhạc, đoàn người đi tới địa danh nổi tiếng nhất Giang Bắc là Vọng Giang lâu để tiếp đón Vương gia.
....
Trong kiệu lớn, cả ba người đều củng cố tình hữu nghị.
Tần Lôi nhìn Duyên Võ ngồi bên tay trái. Vị đại nhân nhị phẩm này có gương mặt to, hai mắt có thần cùng với chòm râu dài được tỉa tót cẩn thận. Nhìn gương mặt của lão chừng bốn mươi tuổi nhưng Tần Lôi đễ thông qua Lại bộ biết được vị Tổng đốc này hơn năm mươi tuổi.
Trác Văn Chính ngồi bên cạnh hắn cũng là vị đại nhân mà Chiêu Võ đế đã dặn Tần Lôi phải âu yếm. Tuổi của lão trẻ hơn, vẻn vẹn chừng bốn mươi hai tuổi. Đúng là quan lớn nên mặt trắng nõn, dáng vẻ đường đường có phong độ của một vị quan đầu tỉnh.
Hai vị đốc phủ tha thiết ân cần hỏi thăm Tần Lôi đi dường có thuân lợi, có bị mệt mỏi không. Tần Lôi nhất nhất trả lời lại thân thiết hơi thăm con cái trong nhà hai người thế nào....
Sau khi nói chuyện một lúc thì chuyển sang khen ngợi. Hai vị đại nhân khen Tần Lôi còn trẻ mà phong lưu, phong độ, tương lai sẽ là nhân vật trụ cột của đại Tần. Tần Lôi khiêm nhường rồi lại nói hai vị đại nhân là rường cột của nước nhà, công lao lớn, tương lai sẽ đăng dường bái tướng giúp đỡ triều cương. Cả hai người cùng cười khổ. Có Văn Ngạn Bác ngồi đó thì ai còn ngồi lên được cái vị trí Thừa tướng kia.
Nhưng nghe Tần Lôi nói vậy cả hai người cũng rất cao hứng. Quan trường Hoa hạ từ xưa tới nay vốn là như vậy. Nếu như ngay từ đầu đã đi thẳng vào chuyện chính thì thường bị vướng vào dục tốc bất đạt. Tất cả đều phải theo bài bản để cho nước chảy từ từ thành sông.
Mấy thứ này Tần Lôi cũng không để ý nhưng Quán Đào lại rất tinh tường. Trước khi đi, y đã bắt Tần Lôi luyện tập mấy lần, không cho phép bỏ qua nó khi gặp đám quan to.
Tần Lôi đã hiểu rõ nếu như tiếp tục để thế lực mình yếu ớt thì chỉ còn đường chết cho nên cũng chẳng từ chối. Trên đường đi thật ra hắn cũng thể hiện một cách bài bản có phong độ. Chỉ có điều trong lòng hắn hơi buồn phiền khi nghe thấy có tiếng người chêu chọc từ trên sông, thậm chí khi nhìn thấy Vương phục còn nói vài câu chanh chua.
Cả ba người vừa đi vừa nói chuyện. Khi tới bên ngoài Vọng Giang lâu, kiệu hạ xuống liền có thị vệ vén màn mời ba người.
Khi Tần Lôi xuống kiệu liền bị thu hút bởi ngôi lầu hoa lệ trước mặt. Chỉ thấy ngôi lầu hùng vĩ năm tầng, mái cong vút. Con sông rộng chảy qua ngôi lầu khiến cho nó càng thêm tráng lệ.
Tần Lôi nhìn tấm biển to với nét chữ như rồng bay phượng múa:"Vọng giang lâu" thì cảm thán:
- Ngoại trừ thấp hơn Vạn Lý lâu một chút, còn lại đều hơn rất nhiều.
Đám quan viên đứng quanh nghe thấy vậy thì đều cảm thấy vinh hạnh. Xem ra ngôi lầu này rất được để ý.
Ngoài ra, tới lúc này Tần lôi mới phát hiện hai vị quan lớn đã dọn dẹp toàn bộ đường phố. Trên con đường bên cạnh sông ngoại trừ đám sĩ thân cũng chỉ có quân sĩ nha dịch đứng nghiêm ra thì không còn một ai khác.
Tần Lôi cũng không phải là Chiêu Võ đế hay Văn Ngạn Bác cho nên cũng không có thắc mắc gì với sự bàn tán của người dân. Dù sao thì người ta cũng đang chiêu đãi mình. Hắn mỉm cười đi cùng với hai vị đại nhân lên lầu.
Chỉ thấy hai bên cánh cổng lớn có khắc một đôi câu đối, vế trên là "Vọng giang lưu, Vọng giang lâu thường Vọng giang lưu, Giang lâu thiên cổ, Giang lưu thiên cổ" vế dưới là "quan cảnh các, Quan cảnh hạc, quan cảnh các thượng quan cảnh hạc, cảnh các mxy tai, cảnh hạc mỹ tai."
Hai vị đại nhân cứ tưởng Tần Liệt sẽ đứng lại bình luận nên đứng chờ hắn ngâm. Không ngờ Tần Lôi chẳng thèm để ý cứ vậy đi vào trong lầu khiến cho hai người hơi xấu hổ.
Nhờ vậy, cả hai mới biết hắn không thích văn nên liếc nhau rồi cười gượng sau đó đi theo.
Hôm nay Vọng Giang lầu trống không, tất cả được dùng để chiêu đãi Khâm sai vương gia.
Mọi người căn cứ theo phẩm trật của mình để chọn chỗ ngồi. Phẩm hàm càng cao thì càng ngồi cao. Quan viên từ tứ phẩm trở lên hoặc, Nam trước được lên tầng năm ngồi với ba nhân vật lớn.
Trên tầng năm có bày ba bàn rượu ngọn. Sau khi mọi người ngồi xuống, rượu và thức ăn lập tức được đưa lên. Hai vị đốc phủ cố gắng chiêu đãi Tần Lôi cho nên rượu vàthức ăn phải thoái mái, căn bản không thấy những thứ đồ tầm thường.
Trước tiên hai vị đại nhân đại diện cho Giang Bắc kính Tần Lôi ba chén sau đó thì tiệc rượu mới bắt đầu. Rượu quá ba tuần, đồ ăn năm món... Tần Lôi đứng dậy muốn đáp lễ chủ nhân khiến cho cả Vọng giang lâu đang náo nhiệt trở nên yên tĩnh.
Tần Lôi bưng chén rượu, trầm ngâm một chút rồi cao giọng:
- Các vị! Tiểu Vương mới tới đa được phụ lão Giang Bắc nhiệt tình hoan nghênh, thật sự là...
Nhưng vào lúc này, bên ngoài chợt có tiếng pháo nổ vang cắt đứt lời của Tần Lôi.
Ngay sau đó bên ngoài có tiếng mắng chửi càng lúc càng to khiến cho sắc mặt của mấy vị đại nhân trong phòng càng lúc càng khó coi.
Tần Lôi bật cười:
- Chắc là phụ lão Giang Bắc biết tiểu Vương nấn ná cho nên muốn nhanh chóng thể hiện sự nhiệt tình của mình.
Sau đó hắn kéo Duyên Võ ở bên tay trái:
-Uống chén rượu này, đại nhân cho người đi chiêu đãi một chút. Tránh phụ lão Giang Bắc nói tiểu vương không biết lễ nghĩa.
Câu nói của hắn làm cho bầu không khí xấu hổ dịu đi một chút. Mặc dù mọi người biết hắn nói vậy nhưng cũng vừa lòng.
Tần Lôi nâng chén rượu, cao giọng:
- Cùng uống.
Đám quan viên, thâm sĩ cũng đứng dậy:
- Cùng uống.
Uống xong, Duyên Võ quay sang nhìn vị tướng quân Cố Phái Đệ, Cố tướng quân liền đứng dậy xin lỗi rồi đi ra ngoài.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất