Quyền Tài

Chương 629: Hoàng cục trưởng, ông thật sự không biết?

Sau buổi trưa.

Hoàng Thế Trung đang ở trong phòng làm việc nói chuyện cùng Hoàng Đình Đình.

"... Nhớ kỹ chưa?"

"Nhớ kỹ, nói con bị đau đầu."

"Ừm, bị thương trong đầu không dễ dàng tra, con nói cái gì là cái đó."

"Đã biết rồi, ba, vậy con và Lỗi tử bọn họ không có việc gì chứ?"

"Có thể có chuyện gì? Cùng lắm là một xử phạt cảnh cáo, đến lúc đó cũng có thể rút, bất quá ba nói trước, sau này nếu như để cho ba biết con khi dễ bạn học, coi chừng ba..."

"Con hiểu, không có lần sau."

"Như vậy tốt, được rồi, chúng ta đi ăn cơm."

Trong thời gian mười phút này, Hoàng Thế Trung nhiều lần dặn dò con gái, cũng là nói cung cấp chứng cứ như thế nào cho cảnh sát, Hoàng Thế Trung vẫn là cái suy nghĩ kia, con gái của tôi đánh đứa nhỏ của Đổng Học Bân? Đánh cũng đã đánh, cho dù không đúng, vậy cũng là để tôi giáo dục, cậu dựa vào cái gì đánh con gái của tôi? Cho nên Hoàng Thế Trung không chỉ trút giận cho con gái, không chỉ muốn cho Đổng Học Bân trả giá lớn, hơn nữa không thể khiến cho con gái bị xử phạt, đem lực chú ý của chuyện Đình Đình khi dễ người dời đi, cái này cũng là nguyên nhân Hoàng Thế Trung không tha Đổng Học Bân, ông muốn đem mọi chuyện đều đổ lên trên người Đổng Học Bân, làm cho Đình Đình là người bị hại, mà không phải người hành hung, nói như vậy, đối với ảnh hưởng của Hoàng Đình Đình, đối với ảnh hưởng danh tiếng của Hoàng Thế Trung ông cũng sẽ giảm xuống rất nhiều.

Mà khi Hoàng Thế Trung cho rằng Đổng Học Bân hẳn là đang ở cục công an, trong lúc ông muốn dẫn con gái đi ra ngoài ăn, một tin tức kinh người truyền tới tai.

Mấy người Hoàng Đình Đình bị đuổi học!

Giáo vụ thảo luận, hiệu trưởng ký tên, xử phạt có hiệu lực ngay lập tức!

Phản ứng đầu tiên của Hoàng Thế Trung là, các người con mẹ nó nói giỡn với tôi sao?

Hoàng Đình Đình cũng ngơ ngác, quả thật không thể tin được, ba của mình là người đứng đầu cục giáo dục, lại có người dám không thông báo cho ba của mình một tiếng mà đã đuổi học mình?

Không có khả năng!

Ai có cái lá gan này?

Ngay lập tức, kết quả xử phạt của Hoàng Đình Đình đồn ra trong trường học, không ít học sinh đều mở to mắt ra, đuổi học con gái của cục trưởng cục giáo dục? Trường học điên rồi? Hiệu trưởng điên rồi? Cho dù là hiệu trưởng một mình quyết định, đuổi học cũng phải thông qua giáo vụ trường học, toàn bộ lãnh đạo của trường học điên rồi? Nhưng mà mấy thầy cô và lãnh đạo trường học đều giữ im lặng, ngay cả chủ nhiệm lớp họ Lý bị Đổng Học Bân đánh, nghe được tin tức cũng chỉ là biểu tình cứng ngắc một chút, nhưng không có nhiều ngoài ý muốn, bởi vì rất nhiều người đều biết Hoàng Thế Trung đắc tội ai, phong cách hành sự của ôn thần mọi người đã sớm làm quen, chỉ có Hoàng Thế Trung cùng một ít người còn chưa rõ ràng.

Lỗi tử và Tiểu Phàm đều luống cuống, vội vội vàng vàng cùng người nhà đi tìm Hoàng Thế Trung bọn họ.

"Chú Hoàng! Sao bọn con bị đuổi học rồi?"

"Đình Đình! Rốt cục là sao hả?"

Hoàng Đình Đình nóng nảy "Ba! Ba nên làm chủ cho bọn con! Dựa vào cái gì đuổi học bọn con? Dựa vào cái gì?"

Hoàng Thế Trung kinh sợ, trên mặt lúc đỏ lúc trắng, ông cũng còn chưa có tiêu hóa sự thật con gái mình bị trường học đuổi học, cái gì thế? Ngay cả một chút tiếng gió thổi ông cũng không nghe được? Ông đã biểu đạt rất rõ ý tứ của mình với hiệu trưởng Nhất Trung, ai ngờ chỉ thị của mình không chỉ không được chấp hành, trường học còn khai đao với mình? Đây là muốn làm gì? Các người muốn tạo phản sao? Hả!?

Từ sau khi Hoàng Thế Trung tiền nhiệm, còn chưa kịp liên lạc tình cảm cùng hiệu trưởng Nhất Trung và lãnh đạo trường học, nhưng theo Hoàng Thế Trung xem ra, đối phương mặc kệ thế nào cũng không có khả năng không cho mình mặt mũi!

Hoàng Thế Trung nổi giận, một chiếc điện thoại tìm tới hiệu trưởng Nhất Trung.

Hai người là gặp mặt riêng, tại phòng làm việc hiệu trưởng.

Hoàng Thế Trung vừa nhìn thấy ông ấy, liền nổi nóng mắng cho một trận " Ông làm cái gì vậy! Nói tôi nghe một chút là ông làm cái gì! Ai cho ông đuổi học Đình Đình? Hả? Làm bừa!"

Hiệu trưởng Nhất Trung không nói lời nào, ông ấy không biết nên nói làm sao.

Hoàng Thế Trung thân là cục trưởng cục giáo dục, nhưng ngay cả con gái mình lại bị đuổi học, cái này quá lớn, cho nên Hoàng Thế Trung tức hổn hển, ông không rõ ràng hiệu trưởng Nhất Trung lấy đâu ra can đảm lớn như vậy, dám công khai đấu với mình! Đều điên rồi sao?

Tiếng mắng kéo dài vài phút.

Không bao lâu, Hoàng Thế Trung mắng mệt mỏi, ở kia lạnh lùng nhìn.

Hiệu trưởng thấy thế, lúc này mới khổ sở nói: "Hoàng cục trưởng, tôi cũng hiểu được xử phạt của Hoàng Đình Đình và mấy người học sinh có chút nặng, nhưng chúng tôi cũng không làm gì được, là cấp trên dặn dò xuống." Ý của hiệu trưởng Nhất Trung rất đơn giản, ông đừng ồn ào với tôi, là chỉ thị của lãnh đạo huyện, tôi cũng chỉ có thể làm theo, oan có đầu nợ có chủ, không phải tôi không cho Hoàng cục trưởng ông mặt mũi, thật sự là áp lực cấp trên quá lớn, tôi phải nghe theo.

Hơn nữa trong lòng hiệu trưởng cũng có chút phiền, trước đó ông ta đã nhắc nhở qua Hoàng Thế Trung, cũng cùng cảnh sát phối hợp, cuối cùng cũng làm thông công tác với Đổng Học Bân, khiến cho hắn chủ động lui một bước, nếu như Hoàng Thế Trung lúc đó tiếp thu, đâu có nhiều chuyện như vậy?

Nhưng kết quả?

Hoàng Thế Trung không đáp ứng!

Phải biết rằng nguyên nhân gây ra chuyện này chỉ bởi vì Hoàng Đình Đình ỷ thế hiếp người đánh Ngu Thiến Thiến, là bên Hoàng Thế Trung khơi mào chuyện này trước, nhưng ông cuối cùng còn không buông tha? Không chỉ không thừa nhận con gái ông có trách nhiệm, ngược lại còn đổ cho cho đứa nhỏ của Đổng Học Bân? Muốn xử lý Đổng Học Bân? Vậy ông còn trách ai! Huyện Duyên Đài từ trên xuống dưới ai không biết Đổng Học Bân không phải một người dễ bị ăn hiếp! Hiệu trưởng cho rằng, tất cả cái này đều là Hoàng Thế Trung tự mình làm ra, không trách được người khác, Đổng chủ nhiệm người ta đều cho ông bậc thang, mà ông không chịu xuống.

Hoàng Thế Trung nghiêm mặt, "Cấp trên dặn dò?"

"Phải." Hiệu trưởng Nhất Trung chần chờ một chút, muốn nói lại thôi.

Hoàng Thế Trung cũng biết hiệu trưởng không có lá gan lớn như vậy, cũng biết có thể có người nhúng tay, trong lòng hơi trầm xuống, cả người cũng bình tĩnh xuống.

Trong huyện nhúng tay?

Vì sao? Có người không ưa mình? Muốn đụng đến mình?

Nhưng Hoàng Thế Trung biết, công tác của mình còn chưa triển khai hoàn toàn, căn bản không có đắc tội qua người nào, vậy giải thích duy nhất cũng là Đổng Học Bân đi quan hệ?

Không có khả năng!

Hắn là cán bộ đã rời chức tại huyện Duyên Đài, làm sao có mặt mũi lớn như vậy?

Trong chuyện này, Đổng Học Bân và Hoàng Thế Trung đều có trách nhiệm, tối đa trong huyện sẽ phải hỏi đến cả hai, sao cứ nhằm vào một mình Hoàng Thế Trung ông? Hơn nữa một chút mặt mũi cũng không cho, vượt cấp trường học hạ chỉ thị??

Hiệu trưởng nhìn nhìn ông ta "... Hoàng cục trưởng, ông thật sự không biết?"

Hoàng Thế Trung sửng sờ: "Cái gì?"

"Ngu Thiến Thiến là con gái nuôi của Đổng chủ nhiệm."

"Tôi biết! Vậy thì làm sao?"

Hiệu trưởng thấy Hoàng Thế Trung thật sự là cái gì đều không rõ ràng, không khỏi cười khổ"Đổng chủ nhiệm và Tuệ Lan huyện trưởng sắp kết hôn, ngày cũng đều định rồi."

A?

Hoàng Thế Trung vừa nghe, thiếu chút nữa té ngã trên bàn!

Đổng Học Bân và Tuệ Lan huyện trưởng là vợ chồng!?

Ngu Thiến Thiến cũng là con gái nuôi của Tạ huyện trưởng? Con gái mình đánh con gái nuôi của Tạ huyện trưởng?

Má nó!

Hoàng Thế Trung suýt nữa hộc máu, ông hiện tại mới rõ ràng!!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất