Chương 210
Lâm Lai Phong sợ đến mức cơ thể mềm nhũn, ngã quỵ xuống đất.
“Chú, nể mặt bố cháu, xin hãy tha thứ cho cháu!”
Nhiều người ở phía dưới cũng bắt đầu cầu xin cho Lâm Lai Phong.
“Chú ơi, chuyện này không thể trách Lai Phong hoàn toàn, đều là do nhà họ Triệu giở trò quỷ quyệt”.
“Đúng đó, Lai Phong đã mắc mưu của nhà họ Triệu, lần này hãy tha thứ cho cậu ấy đi”.
Ông cụ lại làm như không nghe thấy gì, dáng vẻ mệt mỏi, ông ta khẽ nhắm mắt lại.
Lâm Thu Thanh cau mày, với tư cách là người đứng đầu gia tộc, địa vị của ông ta chỉ đứng sau ông cụ trong gia tộc họ Lâm, vì vậy lời nói của ông ta rất quan trọng vào lúc này.
Nhưng ông ta lại có vẻ không thể nhìn thấu tâm tư của bố mình.
Rốt cuộc là muốn Lâm Lai Phong chết hay là tha cho đối phương một mạng?
Nếu như muốn Lâm Lai Phong chết, không cần phải khiến chuyện trở nên phức tạp như vậy, chỉ cần để Lâm Thiền Minh lập tức thi hành gia pháp là được.
Nhưng nếu muốn thả đối phương đi thì cũng không nên tuyên bố cho mọi người ngay trước từ đường tổ tông, chờ mọi người cầu xin thay ông ta.
Lúc này, ông cụ mở mắt ra, nhìn Lý Dục Thần ở bên cạnh hỏi:
“Dục Thần, cậu cảm thấy tôi nên làm gì đây?”
Bất chợt, Lâm Thu Thanh hiểu ra, những gì ông cụ làm hôm nay hoàn toàn là vì Lý Dục Thần.
Làm thế này là để cho Lý Dục Thần có cơ hội thu phục lòng người, từ đó anh có thể danh chính ngôn thuận bước chân vào nhà họ Lâm mà không ai có thể nói lời nào.
Có hôn ước mười tám năm trong tay, lại có công cứu mạng ông cụ, từ đó có thể làm bẽ mặt chị cả nhà họ Lâm.
Giờ đây, tính mạng của anh cả nhà họ Lâm cũng chỉ định đoạt bằng một câu nói của Lý Dục Thần.
Chỉ cần anh nói một lời, hãy thả Lâm Lai Phong đi, từ giờ trở đi, trên dưới nhà họ Lâm không ai có thể nói nửa chữ “không” đối với anh..
Vừa có uy lại có đức!
Cách này của ông cụ thực sự cao minh.
Nhưng tại sao Lâm Thu Thanh lại cảm thấy đây không giống như chọn con rể, mà đang giống chọn người thừa kế hơn?
Mọi người đều dồn ánh mắt nhìn Lý Dục Thần.
Mặc dù hầu hết đều không hiểu tại sao ông cụ lại hỏi ý kiến của Lý Dục Thần, nhưng họ đều có thể thấy được việc ông cụ Lâm rất coi trọng anh.
Và những lời tiếp theo của anh có thể quyết định sự sống hay cái chết của Lâm Lai Phong.
Trong gia tộc họ Lâm, địa vị của Lâm Lai Phong có thể xếp vào hàng thứ ba, tức là người đứng thứ ba trong dòng họ Lâm, nhưng bây giờ vận mệnh của ông ta lại nằm trong tay một thanh niên ngoài tộc, điều này khó tránh khỏi có chút kỳ lạ.
Nhưng lúc này, không ai dám chất vấn điều gì.
Trong ánh mắt của Lâm Lai Phong hiện lên một vẻ van xin, nhưng ông ta không dám nhìn thẳng vào Lý Dục Thần.
Ngay cả Lâm Lai Nghi cũng hơi căng thẳng, cơ thể bà ta không ngừng run lên cầm cập.