Chương 1046. Thủy triều lên xuống thất thường (2)
Lúc trong tòa nhà của Sở U thời gian cứ thế chuyển đến khi mặt trời lặn.
Bên trong không gian xa lạ, một người đàn ông cao gầy xuất hiện ở đây, từ sau lưng anh ta vài người đàn ông từ trong cánh cửa xoáy bước ra.
Trong đó có một người đàn ông cực kì bắt mắt, bởi vì trên đầu anh ta đội vương miện, mặc áo choàng màu tím, nhưng sắc mặt anh ta cực kì nghiêm túc.
Người này, là Chúng Diệu Tử, quốc vương mới của Vương triều Đại Chu! Vị vua lập quốc!
Sau khi vài người đến đây, Chúng Diệu Tử nhìn một lượt, “Thả ra.”
Người đàn ông cao gầy khẽ mỉm cười, trong tay đột nhiên xuất hiện một chiếc túi, tự nhiên vung tay, chiếc túi đã bị ném lên không trung.
Miệng túi tự động mở ra, hai người từ trong ngã ra!
Khi hai người ngã xuống đất, có thể nhận ra, hai người này lại là phụ nữ.
“Không, trên người cô bị rơi cái gì không?” Một giọng nói quen thuộc vang lên, người phụ nữ vừa nói là Diệu Cửu Nhi! Mà đối tượng cô ấy nói, đương nhiên là Không Một Hai Ba Bốn, Đạm Đài Tĩnh Ninh rồi!
Một miếng lót vai trên người Đạm Đài Tĩnh Ninh biến mất rồi, hình như nó bị rơi ra?
Ngay khi Đạm Đài Tĩnh Ninh xuất hiện ở đây, ánh mắt lập tức ngưng tụ, mở thanh bạn bè, tìm được ảnh đại diện của Sở U, lập tức gửi tin nhắn, nhưng nhắc nhở của hệ thống khiến cô vô cùng ngạc nhiên!
Hệ thống: Bạn đang bị giam bên trong nhà lao, bạn không thể gửi âm thanh cho đối phương!
“Không Một Hai Ba Bốn, tôi cũng gọi cô là Không đi, tôi làm như thế này là bất đắc dĩ nha, hy vọng cô có thể hiểu được sự khó khăn của tôi, mỏ vàng không thể để hắn tìm được, Không, chỉ cần cô đồng ý với tôi một điều kiện, tôi sẽ thả cô đi, trang bị đã bị rơi cũng sẽ trả lại cho cô, đồng thời còn cho cô phí tổn thất 2 triệu đồng vàng.”
Đạm Đài Tĩnh Ninh đứng lên, nhìn người đàn ông đung mạo như thần, ánh mắt thế mà lại bình tĩnh như nước.
“Tôi nghĩ, chúng ta còn có thể hợp tác nhiều hơn, cô nghĩ sao? Những thứ U Dạ cho cô, tôi đều có thể cho cô, còn có thể tốt hơn nữa, tôi có thể bảo đảm như vậy!” Chúng Diệu Tử trịnh trọng nói, nếu như có thể khiến người phụ nữ trước mặt hướng về phía mình, thì…
Đạm Đài Tĩnh Ninh cứ thế nhìn, không nói gì, bởi vì cô ấy nghĩ đến việc đăng xuất, sau khi đăng xuất có thể gọi điện thoại cho hắn…
Vì vậy Đạm Đài Tĩnh Ninh đã chọn đăng xuất, nhưng mà lời nhắc nhở của hệ thống lại khiến cô kinh ngạc một lần nữa.
Hệ thống: Không thể đăng xuất, cơ thể của bạn phải ngồi trong nhà lao ít nhất 3 tiếng, đây là hình phạt, mà thời gian nhân vật của bạn bị giam cầm tùy thuộc vào hình phạt triều Đại Chu!
Đây rốt cuộc là nơi gì vậy!!
Đạm Đài Tĩnh Ninh ngay lập tức nhận ra rằng muốn đăng xuất, trừ phi có người trong hiện thực nhấn nút trên khoang trò chơi, ấn nút đó xuống nghĩa là cưỡng chế rời khỏi!
Nhưng mà? Kêu trời trời không thấu…
Đồng thời cũng nhận ra, cho dù đăng xuất, lần sau lên mạng nhân vật này vẫn sẽ ở trong nhà lao này.
Nhìn vào ánh mắt của đối phương, trong mắt Chúng Diệu Tử lóe lên một chút tức giận, bởi vì hậu quả của hành động này rất nghiêm trọng, tương đương với việc bắt đầu một cuộc chiến không báo trước với công hội Tiên!
Nhưng mà… không thể không làm thế này nha, có trách, thì trách U Dạ ép, mỏ vàng không thể để bọn họ biết.
Nó liên quan đến huyết mạch của triều đại mới!
“Không, điều kiện của tôi rất đơn giản, cô che giấu chuyện lần này, đồng thời nói cho U Dạ, mỏ vàng của chúng tôi trữ lượng chỉ có 30 triệu đồng vàng, cô làm xong tôi sẽ cho cô 2 triệu đồng vàng, đồng thời thả cô ra ngay lập tức, cô phải biết, cô bị tôi nhốt ở đây, thời gian dài cô không thể tưởng tượng được đâu!”
“Tài khoản này của cô, tài khoản quan Tư lệnh Công trạng của Hoa Hạ của cô là vô dụng rồi!”…
Ánh mắt Đạm Đài Tĩnh Ninh khẽ động, cuối cùng cũng nói: “Có thể, tôi đồng ý yêu cầu của anh.”
Diệu Cửu Nhi nhìn Đạm Đài Tĩnh Ninh trước mặt với ánh mắt không thể tin được.
“Ha ha…” Chúng Diệu Tử cười, đi đến trước mặt Đạm Đài Tĩnh Ninh nhìn thẳng vào mắt đối phương, “Yêu cầu này phải có điều kiện đầu tiên, chính là tôi phải biết trong thực tế cô ở đâu! Tên của cô, số điện thoại của cô!”
“Đừng có mà mưu mô, cô nói cho tôi thông tin tôi có thể lập tức kiểm tra tính xác thực.”
Đạm Đài Tĩnh Ninh nhìn Chúng Diệu Tử không nói gì.
Chúng Diệu Tử lắc đầu cười, “Đừng coi tôi là thằng ngốc được không.”
“Cô nhất định biết rõ thân phận thật sự của U Dạ, thế thì nói cho tôi, tôi sẽ cho cô 1 tỷ, có thể đưa trước cho cô 500 triệu, từ nay về sau cô không cần nghĩ bất cứ điều gì nữa, thế nào?”
Đạm Đài Tĩnh Ninh vẫn không nói, cô đang trì hoãn, cô tin rằng chỉ cần U Dạ gửi cho cô một tin nhắn thì hắn nhất định sẽ phát hiện chuyện gì xảy ra!
Hai người cứ thế tôi nhìn cô anh nhìn tôi.
“Thế… 3 tỷ thì sao?” Chúng Diệu Tử nhẹ giọng hỏi, ánh mắt đã rất rõ ràng cho người ta một loại cảm giác nguy hiểm.
“Tôi không biết thân phận thật sự của U Dạ,” Đạm Đài Tĩnh Ninh nói, “Hắn là ông chủ phía sau, bối cảnh hiện thực của hắn tôi không biết gì cả, tôi chỉ chịu sử điều khiển của hắn.”
“Nói dối không phải là một đứa trẻ ngoan, ánh mắt của cô nói cho tôi biết rằng cô biết rất nhiều tin tức liên quan đến hắn, cô còn trẻ như vậy chắc hẳn vẫn chưa trải qua nỗi sợ hãi thực sự đúng không?”
Chúng Diệu Tử mang dáng vẻ hàm ý sâu xa, “Đừng tưởng trong trò chơi chúng tôi không thể làm gì được với người chơi, nếu như cô nghĩ như vây, thì sai cực kì sai rồi.”
“Chúng ta đều biết nỗi đau do trò chơi này gây ra chỉ có 10%, vậy thì bây giờ tôi nói cho cô, bây giờ ở trong nhà lao, tôi có thể để nỗi đau lên tới 100%”
Lời nói của Chúng Diệu Tử dường như nhanh hơn, bởi vì hắn ta cảm thấy có một sự gấp gáp, bởi vì hắn ta biết rằng chỉ cần U Dạ gửi tin nhắn cho Diệu Cửu Nhi hoặc Đạm Đài Tĩnh Ninh, thì đối phương sẽ biết chuyện gì đã xảy ra.
Vì vậy trong mắt Chúng Diệu Tử hiện lên một loại lo lắng.
Nếu như Không Một Hai Ba Bốn và U Dạ trong hiện thực có gặp nhau, thế thì đối phương nhất định trong khoảng thời gian ngắn sẽ nhấn nút cưỡng chế thoát khỏi trò chơi!
“Cô có sợ không?”
Đạm Đài Tĩnh Ninh không nói, nhưng dường như trong mắt có một loại cố chấp.
Chúng Diệu Tử gật đầu, vào lúc này một dụng cụ tra tấn đột nhiên xuất hiện ở đâu đó trong không gian này, đó là một cái khung tra tấn.
“Đem cô ta lên cái khung.”
“Chúng Diệu Tử…”
“Cô im mồm!” Chúng Diệu Tử hét vào mặt Diệu Cửu Nhi.