Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 115. Thật... ngại quá

Chương 115. Thật... ngại quá


200 điểm cống hiến đã đủ vốn để rút thưởng, tuy rằng phần thưởng không lớn như dùng tiền vàng rút thưởng từ Ông lão Hoàng Kim, nhưng đây cũng là một trong những con đường tắt quan trọng và nhanh chóng để tăng cao thuộc tính của nhân vật!
Hơn nữa còn có thể kiếm được huân chương. Huân chương là vật phẩm cần thiết để đổi trang bị. Vì thế nên khi người chơi nhận ra được điểm tốt này, phong trào PVP liền tràn ra khắp mọi nơi. Giết cùng bị giết, săn cùng bị săn, những tình huống này có thể gặp ở khắp đất Hoa Hạ. Trừ phi hai quốc gia kết minh với nhau, người chơi mới không còn ở trạng thái đối địch.
Hai quốc gia còn có thể kết minh với nhau?
Đúng vậy, có một loại tính năng mà chúng ta không thể nào không đề cập. Bảy quốc gia ở khu vực Hoa Hạ, mỗi quốc gia chắc chắn sẽ xuất hiện một công hội đặc thù mang tên: công hội Chấp chính!
Công hội Chấp chính có tác dụng gì? Chuyện này về sau sẽ lại nói.
- U Dạ, tôi thấy hơi căng thẳng.
Lâm Lạc Nhi đưa tay vỗ vỗ ngực nhỏ giọng nói. Lúc thấy nhắc nhở hệ thống gửi tới, Lâm Lạc Nhi lập tức kinh hãi. Tuy rằng mục đích nhóm ba người bọn họ tới đây đã rất rõ ràng, nhưng bây giờ đúng là đi tới liền thật không tránh khỏi cảm giác căng thẳng. Khung cảnh chung quanh tuy rằng rất đẹp, nhưng ở trong mắt Lâm Lạc Nhi lại ẩn chứa cảm giác chết chóc.
Đây chính là đi đánh nhau giết người, còn có thể bị giết! Trong lòng có thể không hoảng sao. . .
Đừng nói một cô gái, ngay cả những người chơi nam vào lần đầu tiên đi tới quốc gia khác, nhìn thấy bản thân rơi vào trạng thái đối địch toàn bộ, cảm giác căng thẳng trong lòng cũng đều sẽ lan rộng ra. Đây là chuyện rất bình thường.
- Không sao. Về sau quen dần trạng thái này cũng sẽ thành bình thường thôi. Chúng ta tổ đội nào!
Sở U nói xong, ba người bọn họ liền lập thành một tiểu đội.
Sau khi tổ đội, nếu một thành viên giết chết một người chơi đối địch, cũng sẽ được tính vào nhiệm vụ của tất cả những người khác trong đội. Nhưng một tổ đội tối đa sẽ chỉ có 6 người, vượt qua con số này các thành viên liền sẽ không còn được tính chung kết quả nữa.
- Triệu hồi thú cưỡi rồi đi theo tôi!
Sở U triệu hồi Hắc Mã của mình. Nhìn thấy con thú cưỡi này, hai người Sát Thống Lĩnh nhất thời ngẩn ngơ. Bọn họ tuy rằng được Sở U đưa cho 50.000 tiền vàng, nhưng bọn họ cũng không dám mua loại thú cưỡi tốt nhất này, đối với bọn họ con thú cưỡi này thật sự là quá xa xỉ.
Ba người một đường nhanh chóng tiến tới mục tiêu.
Tốc độ thú cưỡi của hai người khác hoàn toàn không nhanh như của Sở U, điều này khiến Sở U không thể không kìm lại tốc độ của mình.
. . .
- Má nó.
- Xây xong Truyền Tống Trận còn phải bỏ tiền và tài nguyên ra để khai thông đường truyền tống?
Vẻ mặt của Anh Thắng hoàn toàn ngây ra vì kinh ngạc, tỏ vẻ không thể tin nổi.
- Trời mới biết để khai thông toàn bộ đường truyền tống thì cần phải tốn hết bao nhiêu tiền.
- Thật đúng là bẫy người ta mà!
Anh Thắng đứng trong thành trấn công hội la lớn một hơi, những người chơi mới ở xung quanh thì hoàn toàn ngây ra đó.
Công hội của mình mới chỉ tới 335 điểm tiềm lực liền đã không thể tiến thêm nổi, so với công hội thứ nhất thế giới đúng là cách xa vạn dặm!
Gì mà vượt qua số một, gì mà vô địch Đại Đường, phỏng chừng không bao lâu nữa những công hội do đám người chơi nhà giàu thành lập sẽ nhanh chóng vượt qua mặt mình.
Khí phách hào hùng lúc thành lập công hội giờ khắc này đã biến mất không còn tăm hơi, gương mặt Anh Thắng dường như sắp không nén nổi giận nữa.
Ổn định lại tâm tình của mình, Anh Thắng mạnh mẽ nói trên kênh công hội.
- Haizz, mọi người đều nhìn thấy đấy, không có mấy chục triệu là không chơi công hội được rồi!
- Đm nó chứ vừa vào game đã nạp mấy chục triệu chứ, trừ cái tên U Dạ nứt đố đổ vách kia thì còn ai nữa.
Anh Thắng tìm được một cái cớ tốt.
- Hiện tại mọi người muốn cùng nhau đồng tâm hiệp lực, công hội chính là ngôi nhà thứ hai của chúng ta, đem công hội phát triển tốt đi lên, mọi người đều mới có thể nhận được ích lợi lớn hơn, về lý là như thế đúng không?
- Chắc cũng chỉ có thể làm vậy thôi.
Một người chơi ở hiện trường phờ phác nói ra.
Anh Thắng lập tức sắc bén liếc mắt, nhìn chằm chằm vào người chơi kia, quát lớn :
- Lên tinh thần tí cho tao xem nào.
- Vâng, vâng, lên lên.
- Anh Thắng , có ba người chơi đang từ bên kia cưỡi ngựa chạy qua đây!
Lúc này một người chơi mới phát hiện ở rừng cây phía xa xa xuất hiện bóng dáng của ba người chơi. Điều khiến y kinh ngạc chính là, thú cưỡi của đối phương có tốc độ di chuyển nhanh đến không ngờ, hơn nữa mục tiêu của đối phương hình như lại là vị trí của mình. Vì thế nên bị người chơi này lập tức chạy về báo cáo.
- Cái gì? Người chơi cưỡi ngựa?
Anh Thắng tỏ vẻ khó hiểu, những người chơi chung quanh nghe thấy thế cũng dồn dập chạy qua xem.
Một đám không có tiền đồ... Không phải chỉ là cưỡi một con ngựa sao!
Anh Thắng mặc dù có chút tức giận bất bình, nhưng chân lại vẫn bước theo.
Mảnh đất cao này lập tức xuất hiện lượng lớn người chơi, bọn họ ồn ào đưa mắt nhìn về ba bóng người ở phía xa đang nhanh chóng cưỡi ngựa chạy đến.
- Anh Thắng, trên đầu những người đó hình như có cái gì?
Một người chơi phát hiện ra điểm kỳ lạ.
Nghe thấy người chơi này nói thế, những người khác liền tập trung nhìn thử. Mọi người cẩn thận quan sát, lập tức phát hiện điểm kỳ lạ này, bèn nhao nhao đưa ra suy luận của mình.
- Anh Thắng, không bình thường!
Một vị người chơi thân thiết chat mật với Anh Thắng.
- Chuyện gì?
- Lúc trước logout em có đọc được một sự kiện lớn trên diễn đàn.
- Nói mau, có liên quan gì đến chuyện này?
- Tên U Dạ kia của nước Yến,một mình chạy qua khu Bắc Mĩ diệt cả một công hội.
- Đm, mày đừng dọa tao!
Trái tim của Anh Thắng đột ngột nhảy lên. Một tầng dự cảm không lành dần xuất hiện, phủ thêm một tầng bóng ma.
- Thật đúng là có chuyện này, em lừa anh Thắng anh làm gì. Anh logout lên tìm kiếm một chút là biết.
Anh Thắng phản ứng rất nhanh, lập tức mở bảng xếp hạng đẳng cấp ra. Đôi mắt gã mở to, một loại cảm giác sợ hãi mạnh liệt giáng xuống khắp cơ thể.
Phía trên bảng xếp hạng, chuyển chức người chơi thuộc Yến quốc, khu vực Hoa Hạ, đã có bốn cái tên. Ngoài ra, không có quốc gia nào khác thuộc Hoa Hạ có số người chơi chuyển chức vượt quá ba người.
Hiện giờ mọi chuyện liền đã rõ ràng, ba người chơi đang cưỡi ngựa ở đằng xa kia nhất định là người chơi của Yến quốc, hơn nữa nhất định là thành viên của công hội đứng đầu: Tiên!
"Thật ngại quá."
Lại nhớ tới tin nhắn mà U Dạ gửi trước đó, Anh Thắng bỗng nhiên hiểu ra.
Người kia. . . Chính là muốn qua tiêu diệt mình!
. . .
Sở U không có sử dụng kỹ năng biến thân. Từ điểm tiềm lực công hội của đối phương liền có thể nhìn ra, kiến trúc công hội của đối phương chính ít đến không thể ít hơn. Thành trấn gần như nằm ở thời kỳ đầu xây dựng, điểm phục sinh chắc chắn chưa có xây tới, bởi vì điểm phục sinh có giá tới 250 điểm tiềm lực.
Đối với người đã sống lại như Sở U mà nói, chỉ cần qua một cái như vậy liền đã biết tình huống của đối phương ra sao. Công hội cấp một, chỉ có hai người chơi level 10, một tên trong đó lại còn không có tin tức về nghề nghiệp, hiển nhiên là chỉ vừa lên tới level 10.
Đôi mắt không có một chút dao động nào, trông như thật bình tĩnh nhưng đồng thời cũng có một tia hàn ý. Sở U cưỡi Hắc Huyết Bảo Mã, mang theo khí thế sắc bén phóng thẳng tới công hội của đối phương.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất