Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 117. Công hội thứ 2 chuẩn bị biến mất

Chương 117. Công hội thứ 2 chuẩn bị biến mất


- Không chịu nổi nữa ! Các anh em ! Chúng ta liều mạng thôi!
Anh Thắng chỉ cảm thấy đại não mình bị kích thích tới mức muốn xung huyết, tức giận bừng bừng hét lên. Cả đám người đánh giết lao về phía Sở U, hò hét ầm ỹ. Tựa hồ lúc này tất cả mọi người đều mang một cảm xúc bi tráng, hào hùng như những tử sĩ một đi không trở lại.
Sở U vô cùng hung mãnh, đôi mắt lạnh lẽo như rắn độc quay đầu lại trong khoảnh khắc. Hắn lập tức phóng về phía mọi người. Sau lưng hắn, một người chơi với lượng máu đã về không đổ ập xuống nền đất.
Khoảng cách giữa đôi bên thoáng chốc đã rút ngắn.
“Hoành tảo nhất kích!”
Chân trước bước tới, nghiêng người, hai tay nắm chặt chiến kích, mũi nhọn mãnh liệt quét ngang về phía trước mang theo đường kích khí hình bán nguyệt.
“Choeng”
Một tiếng vang lớn nổ ra, làn sóng từ kích khí tản ra, những kẻ trước mặt liền ngã xuống, một chiêu đoạt mạng.
Phải, còn có một người không ngã xuống. Anh Thắng Giang Hồ lần này gặp may. Kỹ năng Hoành Tảo Nhất Kích của Sở U không target vào gã. Tám người khác đều thiệt thân, chỉ có mình gã vẫn ổn. Xác suất 1/9, đúng là nhân phẩm bạo phát.
Anh Thắng lập tức đờ ra đó, đôi mắt mở to sợ hãi nhìn về phía người con trai cao lớn đeo mặt nạ phía trước. Ánh mắt của đối phương y như rắn rết, nhìn chòng chọc vào minh.
- Hack rồi!!! Tên này nhất định là hack rồi!!!
Anh Thắng vô cùng sợ hãi cầm vũ khí chỉa về phía Sở U, miệng không ngừng kêu lớn.
Bất quá Sở U rất nhanh liền khiến tiếng kêu của gã ngừng lại, một kích đoạt mạng khí thế kinh người đâm về Anh Thắng.
Sở U lạnh lùng nhìn thân thể ngã xuống trước mặt, lòng bình tĩnh như đáy nước.
Người chơi chung quanh càng ngày càng ít đi, một khi bị giết liền đã không thể quay lại. Kỹ năng Trở Về công hội vẫn đang trong thời gian cooldown. Nhưng dù có người đã cooldown xong thì cũng chẳng sao. Quay lại thì giết là được rồi, coi như được tặng thêm mạng cho nhiệm vụ.
Không lâu sau, Sở U cùng Sát Thống Lĩnh đã đem nơi này quét dọn sạch sẽ.
Ánh sáng từ Truyền Tống Trận lóe lên, Anh Thắng lại tới lần nữa.
- Anh Sát, anh canh bên Truyền Tống Trận đi. Tên đó tới lần nào giết lần đó. Tôi đi phá nhà chính.
Sở U giao xuống nhiệm vụ cho Sát Thống Lĩnh xong, lập tức chạy thẳng qua khu nhà chính.
Sát Thống Lĩnh vào lúc này có hơi thở gấp, tuy rằng chính mình không có giết bao nhiêu người, nhưng chiến đấu vẫn đang tiến hành liên tục. Loại chiến đấu thời gian dài với cường độ cao này khiến anh ta nhìn ra một điểm quan trọng trong Thiên Thế. Anh ý thức được sâu sắc, tuy rằng các kỹ năng là vô cùng quan trọng, nhưng đòn công kích bình thường mới thật sự là thứ sẽ giúp mình sống sót.
Đặc biệt là mình chỉ có một kỹ năng, kết hợp với kinh nghiệm chiến đấu vừa qua, lại càng hiểu sâu hơn tầm quan trọng của những đòn đánh bình thường này.
Người chơi không thể lúc nào cũng có sẵn kỹ năng để lấy ra dùng. Đặc biệt là những trận chiến kéo dài với cường độ cao giống như vậy. Kỹ năng dùng hết rồi vậy nên làm sao bây giờ?
Chờ kỹ năng cooldown xong mới đánh sao.
Sát Thống Lĩnh cẩn thận suy ngẫm điều mà mình vừa nhận ra, chân không ngừng bước nhanh về phía Truyền Tống trận.
Sắc mặt Lâm Lạc Nhi lúc này có hơi ửng hồng, lần công hội chiến này này coi như như là bữa tiệc tẩy trần cho cô.
Nhất là trước đó còn gặp phải nguy hiểm, bản thân suýt chút nữa bị giết. Nếu không có Sở U chạy tới cứu nguy kịp thời thì cô cũng đã trở về thành rồi.
Bất quá những cảm xúc từ bên ngoài này cũng không thể sánh được với sự giác ngộ trong nội tâm đối với trận chiến này.
Sở U thì chẳng có gì mà thấu hiểu, bản thân hắn đã ngộ ra những thứ đó từ sớm, tình cảnh bây giờ căn bản không thể khiến cho trái tim mạnh mẽ của hắn dao động gì.
Đối với hắn mà nói, tới nơi này là để chinh phục, là để đạt đến mục đích, đơn giản vậy thôi!
Sở U liên tục tấn công vào Nhà chính của công hội cấp một này, khiến thanh HP của nó không ngừng rút xuống.
Ở trong Truyền Tống Trận, Anh Thắng cũng gần như phát điên. Chết rồi lại quay về, lặp đi lặp lại. Vừa xuất hiện liền há mồm định chửi, có điều Sát Thống Lĩnh không cho gã bất cứ cơ hội nào.
Qua một lát sau, gã giống như cuối cùng cũng đã tỉnh ngộ, không đi qua chịu chết nữa. Một mình đứng tại điểm phục sinh của thành lớn, la hét ầm ĩ trên kênh khu vực.
【 Đường Quốc 】 Anh Thắng Giang Hồ:
- U Dạ, mày có ý gì hả!
【 Đường Quốc 】Anh Thắng Giang Hồ:
- Tao với mày có thù oán gì ? Tao chọc đến mày hồi nào ?
Lúc đầu Anh Thắng còn cố gắng kiềm chế giọng điệu, hỏi dò xem tại sao đối phương lại qua đánh mình. Chỉ có điều khi gã phát hiện hệ thống vẫn nhắc nhở rằng công hội bị công kích, mở giao diện công hội ra thấy thanh máu của Nhà chính vẫn đang đều đặn giảm xuống, giọng điệu liền thay đổi.
【 Đường Quốc 】Anh Thắng Giang Hồ:
- Mày định không chết không dừng đúng không?
【 Đường Quốc 】Anh Thắng Giang Hồ:
- Đ... Má mày #@ . . .
- Sếp, người kia đang ở trên kênh khu vực mắng cậu kìa.
Sát Thống Lĩnh báo cáo.
- Bình thường thôi, tôi đóng kênh khu vực lại rồi.
Sở U từ tốn nói. Chuyện như vậy quá tầm phào, các loại ân oán đến cuối cùng đều hay được lôi lên kênh khu vực mắng chửi nhau. Một số người chơi tự cho là giàu có còn ở trên đó so xem ai đánh nhiều ký tự hơn.
Một lần gửi tin nhắn lên kênh khu vực cần tốn 10 tiền vàng, sau đó bắt đầu tính xem tin nhắn có tổng cộng bao nhiêu ký tự: 12345. . .
Ai gửi lên được nhiều số xem như người đó thắng. Bên thắng lập tức sẽ bắt đầu mở miệng trào phúng, sỉ vả đối phương bằng đủ loại từ ngữ. Tóm lại thì từ khó nghe nào cũng đều có cả.
【 Sở quốc 】 Chiến Hồn Vô Tình:
- Sao vậy? Xảy ra chuyện gì?
【 Đường Quốc 】Anh Thắng Giang Hồ:
- Vị lão đại thần cấp mà mày bảo, vô duyên vô cớ, diệt công hội của tao rồi!
Hai con ngươi của Chiến Hồn Vô Tình nhất thời co rụt lại.
Thật đúng là không thể tin được, đồng thời một cảm giác bất an, như có gai đâm vào lưng cũng dâng lên.
Chiến Hồn Vô Tình lập tức hỏi:
- Làm sao lại thế được ? Mấy ông xảy ra mâu thuẫn à?
Anh Thắnglập tức sinh khí:
- Mẹ nó chứ mâu thuẫn, căn bản là không quen không biết, vừa thành lập công hội xong nó liền chạy tới diệt tao!
Chiến Hồn Vô Tình vẫn cảm thấy có chút khó tin, nhưng cùng lúc đó cũng đồng thời nhận ra mức độ nghiêm trọng của sự việc. Nghiêm túc suy xét lên, nếu như chuyện này là thật, như vậy kế hoạch thành lập công hội của mình sẽ phải đối mặt với cái vấn đề vô cùng nan giải này.
Chiến Hồn Vô Tình muốn xác nhận thêm một lần:
- Không thể nào? Nếu vậy, mục đích của tên đó là cái gì?
Anh Thắng cũng tức giận không hiểu nổi:
- Tao làm sao biết được! Bây chờ xem đi, công hội đứng thứ hai trên bảng xếp hạng công hội là do tao thành lập, sắp biến mất tới nơi rồi.
- ...
Chiến Hồn Vô Tình hít vào một ngụm khí lạnh.
Không nói lý lẽ đúng sai, cứ thế diệt đi công hội của người ta, chuyện này rốt cuộc là sao?
Chiến Hồn Vô Tình chậm rãi quay đầu lại, nhìn chằm chằm một cô nàng xinh đẹp, nói:
- A Ninh, em cũng thấy rồi đúng không, trước hết tốt nhất khoan hãy thành lập công hội.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất