Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 121. Tâm sự của Triệu Phi Yến

Chương 121. Tâm sự của Triệu Phi Yến


Thời tiết hôm nay có chút âm u, Triệu Phi Yến đứng trên tầng cao nhất của khách sạn năm sao, ngắm nhìn mặt biển xám xịt cách đó không xa với ánh mắt phức tạp. Sau cuộc hội nghị đặc biệt vừa rồi, cuộc hội nghị quyết định đề tài quan trọng hàng đầu của công hội.
Đó chính là nhân dịp người khác đều chưa có ưu thế, hòa hoãn với U Dạ. Hơn nữa còn cung cấp số lượng công hội đối phương cần, để U Dạ hoàn thành nhiệm vụ công hội.
Ưu thế mà người khác không ai có đó là gì?
Chính là chuyện Triệu Phi Yến là hảo hữu với U Dạ, có thể trực tiếp nói chuyện với đối phương.
Kẻ khác thì sao? Đến cơ hội nói chuyện cũng không có. Bởi vì U Dạ đã cài đặt hình thức thêm hảo hữu, người khác làm sao liên lạc nổi với bản thân hắn?
Triệu Phi Yến là người biết nghĩ tới đại cục. Kết thành liên minh với U Dạ rồi, theo như trước mắt xem xét thì dễ dàng hơn rất nhiều, lợi ích đạt được chắc chắn vượt qua cái giá phải trả. Vì U Dạ là người chơi closed beta. Hắn có thể nắm được trước những thông tin liên quan đến trò chơi mà người khác không thể có.
Nếu không kết minh thì sao? Không chỉ tiền đồ xán lạn sớm muộn gì cũng bị người ta phá hủy, tự mình còn có khả năng lớn lọt vào tầm ngắm của đối phương, bởi vì chính đối phương đã từng nói lời cay độc với cô rồi.
Những điều này Triệu Phi Yến đều hiểu. Nhưng mà, không biết vì sao, Triệu Phi Yến luôn bị một cảm giác không thoải mái quấy nhiễu, khiến cô không thể xóa bỏ sự phiền muộn này ra khỏi tâm trí.
Triệu Phi Yến là ai chứ? Nội tâm cô rất cao ngạo, muốn cô làm những chuyện như đi cầu hòa, với cô mà nói chính là một sự sỉ nhục. Nhưng lúc ở hội trường, cô vẫn đồng ý. Phải… Cố hết sức áp chế sự phản cảm và cảm giác trái lương tâm trào lên.
Đồng thời, vào lúc ấy, một ý nghĩ cũng bật ra.
Triệu Phi Yến hơi hé miệng, tựa hồ như thở ra một hơi uất nghẹn, tâm tình cũng không còn nặng nề như hồi nãy nữa.
Bởi vì, cô đã nghĩ thông một việc. Đó là, sau khi hoàn thành chuyện này. Cô quyết định bỏ game, hoặc là bỏ tài khoản này. Sau đó chọn lại một vị trí khác, một quốc gia khác, chơi một mình. Phải, không lo không nghĩ, không bị ai quấy rầy.
Nếu không phải hội trưởng là trưởng bối của mình, nếu không phải hội trưởng có quan hệ thân thiết với cha, nếu không phải mình có chút cảm tình với công hội trong thời gian ở đây. Cô tuyệt đối sẽ không quan tâm tới việc của mấy người đó.
Trong Thiên Thế, nếu người chơi muốn tiến hành định vị lại, chỉ có thể xóa bỏ tài khoản buộc định của mình, bỏ đi toàn bộ về nhân vật. Sau đó đến vị trí mong muốn trong hiện thực để tiến hành buộc định, như vậy mới có thể bắt đầu chơi lại.
“Làm xong chuyện này, mình sẽ rời khỏi đây.”
Triệu Phi Yến thì thào tự nói. Sau đó trong đầu cô lại nghĩ tới một căn nhà đứng tên mình. Tuy rằng hiện giờ tạm thời mẹ đang cho người khác thuê, nhưng cùng lắm thì mình bỏ ra chút tiền bù, rồi tự mình ở.
Gia đình Triệu Phi Yến nhiều đời đều ở Viễn Kinh, nơi này chính là gốc gác của cô. Trong suy nghĩ hiện giờ của cô, sau khi đạt được hòa giải với Sở U, cô sẽ rời khỏi công hội, tới một nơi thuộc nước Sở trong hiện thực để buộc định lại tài khoản, rồi trở lại Viễn Kinh, sống trong căn nhà thuộc về mình, tự chơi game.
Nghĩ như vậy, tâm trạng cũng tốt lên nhiều.
Rời khỏi sân thượng, Triệu Phi Yến quay về phòng mình, mở cabin trò chơi ra, nằm xuống.

- Cậu với lão Sát làm nhiệm vụ tới đâu rồi? Sắp xong chưa?
Sở U vừa ăn cơm vừa nhìn Lâm Lạc Nhi hỏi. Chu Chỉ Quân lúc này cũng đang ăn, ánh mắt biết nói vẫn luôn chú ý tới người con trai trước mặt, một cách kín đáo. Nhưng chỉ cần Sở U vô ý nhìn lướt qua, cô liền chuẩn xác “đối mắt” với đối phương, hoặc bày ra dáng vẻ hấp dẫn người khác nhất của mình.
Ở phương diện này, Chu Chỉ Quân nắm chừng mực rất chuẩn. Vừa không để cho đối phương cảm thấy mình cố ý, vừa có thể vô hình trung làm tăng sự hấp dẫn của bản thân.
Chu Chỉ Quân vô cùng tự tin. Nếu mình thực sự ra tay quyến rũ đàn ông, đặc biệt là đàn ông chưa có gia đình, xác xuất thành công là 100%. Từ thái độ của những gã đàn ông từ trước đến giờ, cô nhận thức được vô cùng rõ ràng.
Cô tin rằng, khi hai người thường xuyên có “trao đổi vô hình” …
Thì sẽ sinh ra mập mờ…
Chu Chỉ Quân âm thầm “quyến rũ” người khác như thế, đến Lâm Lạc Nhi ở đây cũng không phát hiện ra.
Đạo hạnh của nhóc vẫn còn non lắm, cô bé ạ!
Chu Chỉ Quân mỉm cười, nhấp một ngụm nước trái cây nhỏ.
- Vẫn cần khá nhiều mạng nữa.
Lâm Lạc Nhi đáp, tuy trong lòng cô có chút thành kiến với Chu Chỉ Quân, nhưng không thể không thừa nhận thức ăn do đối phương làm chẳng chê vào đâu được. Cực kỳ ngon.
- Ừ, vậy đừng làm nữa. Bao giờ online thì quay lại đi, tôi đổi giúp cậu một ít trang bị Hồng Tước.
- Cậu rút thưởng à?
Lâm Lạc Nhi đã đọc thư do hệ thống gửi.
- Ừ. Còn nữa, tôi chuẩn bị để anh Sát lập một công hội.
Sở U nói xong uống một hớp canh.
- A? Không phải có công hội rồi sao? Còn lập nữa làm gì ? – Lâm Lạc Nhi hơi giật mình.
- Bởi vì tôi cần vật hi sinh. – Trong lòng Sở U đã có kế hoạch mới. Với nhiệm vụ thăng cấp công hội, nói thật, đó giờ Sở U chưa bao giờ nghĩ tới việc xài tiền của mình để làm nhiệm vụ này. Mình còn rất nhiều chuyện khác phải làm. Thăng cấp công hội cũng không quá bức thiết, hơn nữa hiện giờ nhiệm vụ công hội rất dễ. Chủ yếu chỉ cần mình nắm được tọa độ của đối phương, vậy thì không thể tránh được cái kết diệt vong.
Nên biết, đây là giai đoạn đầu của game. Những công hội kia nhìn qua thì có vẻ đông người, nhưng đều là một đám tay mơ với trò chơi, hoàn toàn không hiểu gì, kỹ năng hay trang bị cũng đều không có, kỹ xảo chiến đấu càng không cần bàn. Quả đúng là một đám tạp nham. Quá trình trưởng thành của mình so với người khác mạnh tới cực đoan. Mình đã phải tốn kha khá tiền vào đó. Nếu ngay cả nhiệm vụ này cũng phải tự mình đánh mình mới xong như vậy, thì có phải là nghẹn một cục không.
Còn chuyện nhiệm vụ này sẽ đắc tội người khác thì sao?
Người trùng sinh mà còn sợ đắc tội người khác à? Việc mà người trùng sinh làm, về cơ bản đều là hại người lợi mình. Cứ cho là không đắc tội người khác mà len lén làm mấy chuyện kiếm lời to, sau khi người ta biết được, cũng sẽ chủ động đắc tội với mình thôi.
Hơn nữa việc cạnh tranh tài nguyên trong trò chơi này vô cùng gay gắt. Dù bạn không gây sự, người khác cũng sẽ chủ động gây sự. Đã thế thì tự mình trực tiếp gây sự cho rồi.
- Chị Chỉ Quân, tài nấu nướng của chị tuyệt lắm. Tôi ăn no rồi, chị cứ từ từ mà ăn.- Sở U là người đầu tiên ăn xong, đứng dậy bước lên lầu.
Sở U mở máy tính lên, trong mắt lướt qua vẻ suy tư. Hắn gửi tin nhắn đến một hòm thư lạ. Làm xong xuôi, Sở U quay về phía cabin, tiến vào trò chơi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất