Chương 123. U Dạ, anh nhìn thấy cái gì ở tôi?
Triệu Phi Yến nheo mắt. Lúc này cô cảm nhận được rõ ràng cái vẻ tùy tiện ngang ngược của đối phương. Như thể với Sở U, công hội mình tới cầu hòa là việc không đáng kể, hắn hoàn toàn không để vào mắt.
- Nói đi, anh muốn như thế nào thì mới đồng ý liên minh với chung tôi?
Hệ thống: Chúc mừng bạn nhận được ma thạch phức hợp cao cấp 'Phòng ngự vật lý +40 / Kháng ma pháp +14 ' ×5, ma thạch cao cấp ‘Kháng ma pháp +16' ×5.
Trong lòng hắn mừng rỡ, viên ma thạch phức hợp cao cấp này chính là loại mình muốn, giúp ích không nhỏ cho kế hoạch sắp tới của mình. Mỗi món trang bị mà trước đó đổi được trên người U Dạ đều có 4 lỗ ma thạch, lại thêm 8 lỗ trên kiện giày cấp Thần Thánh, tổng cộng có 24 lỗ cần đập ma thạch.
- Thứ nhất, đưa ra 8 công hội cho tôi tiêu diệt. Thứ hai, nộp lên 2 triệu vàng, mỗi tháng nộp 100 ngàn tiền vàng làm phí bảo hộ. Thứ ba, cô lui ra khỏi đó... gia nhập công hội của tôi, làm việc cho tôi! Ngược lại, cô đừng mong có thể ở Yến quốc gia nhập vào công hội nào khác, bọn họ hoàn toàn không có ai có đủ sức chống đỡ sự trả thù của tôi. Xóa acc sau đó tạo acc khác qua nước khác chơi thì tốt nhất đừng để tôi biết được. Trừ phi cô giấu tên đổi họ, thay đổi diện mạo. Hoặc không thì trực tiếp nghỉ chơi đi.
Đối với năng lực cá nhân của Triệu Phi Yến, khách quan mà nói Sở U vẫn rất thưởng thức. Nếu như Triệu Phi Yến đáp ứng những yêu cầu này, như vậy ân oán liền có thể xóa bỏ, hai người có thể thử trở thành bạn bè tốt.
- Haha, đại thần đúng là để mắt đến cô gái bé nhỏ như tôi, đúng là để khiến tôi thụ sủng nhược kinh.
Đối với hai điều kiện đầu của Sở U, Triệu Phi Yến mặc kệ, dù sao đó cũng là việc của công hội, mình chỉ cần đem chuyện này báo cáo lên cho hội trưởng là được. Dù sao bản thân mình không còn muốn quan tâm gì đến chuyện công hội nữa, vậy nên cũng chẳng cần tốn nước bọt cò kè giá cả làm gì.
Nhưng nghe tới Sở U muốn mình gia nhập vào công hội của anh ta, Triệu Phi Yến nhất thời chấn kinh , tựa hồ đối với đối phương.
Xuất hiện một loại cảm giác khó tả, chỉ là nó rất mơ hồ.
- Hai điều kiện đầu tiên tôi không có quyền làm chủ. Còn điều kiện thứ ba của anh...
Triệu Phi Yến từ từ bắt lấy cảm giác này. Anh đến cùng nghĩ như thế nào về tôi? Anh đến cùng hiểu rõ tôi đến mức nào? Vào lúc này trong lòng Triệu Phi Yến xuất hiện cảm giác không ổn và bất an mãnh liệt.
Có vẻ như, đối phương thấy được gì đó ở mình mà chính mình cũng không biết?
Cho nên đối phương không chỉ căm thù mình, đồng thời đối với mình còn có một chút kiêng kỵ!
Đúng! Đối phương nhất định đang kiêng kỵ điều gì đó ở mình?
Vậy rốt cuộc đó là gì?
Nhìn từ góc độ của đối phương, hai người rõ ràng có ân oán rất sâu nặng. Nhưng một khi ân oán này không còn, đối phương lập tức muốn đòi người về phe mình.
Thế là có ý gì.
Lẽ nào tên U Dạ kia từng nằm mơ thấy mình. Mình sẽ tỏa sáng rực rỡ thành ngôi sao trong trò chơi này sao?
Triệu Phi Yến đột nhiên bị ý nghĩ này của mình chọc cười.
Đồng thời, cô mang theo vẻ mặt phức tạp nhìn avatar của đối phương.
Vào giờ khắc này, cô cảm thấy đối phương trở nên vô cùng thần bí.
Hội trưởng cau mày, nhận điện thoại, nói chuyện với người đầu bên kia.
- Tam Lang này, tên U Dạ kia lòi đuôi ra rồi, đúng là nhiệm vụ thăng cấp công hội cần tiêu diệt công hội khác.
- Ồ, tức là một công hội cấp 5 cần tiêu diệt 10 công hội mới có thể đạt đến cấp 6? – Một giọng nam trầm truyền tới từ đầu dây bên kia.
- Ừ, đúng thế. Đối phương cũng đưa ra điều kiện, muốn chúng ta nộp phí hòa giải là hơn hai triệu tiền trong game, còn có một trăm ngàn vàng phí bảo kê, thì mới chịu kết minh. – Hội trưởng không biết đến điều kiện thứ ba, vì Triệu Phi Yến còn chưa nói với anh ta.
- Khỉ thật. Đúng là công phu sư tử ngoạm. Vậy mọi người nghĩ sao? – Người con trai tên Tam Lang kia hừ lạnh một tiếng.
- Đây không phải chuyện chúng tôi nghĩ sao, mà là các cậu nghĩ sao? Hiện giờ các cậu án binh bất động, đợi người khác tạo công hội, để tên U Dạ kia làm nhiệm vụ cho xong đúng không? – Hội trưởng cũng không đi theo hướng mà đối phương bẻ lái.
- Tất nhiên, hiện giờ mà lập chẳng khác nào dâng cho đối phương trực tiếp tiêu diệt. – Tam Lang châm một điếu thuốc.
- Chuyện này bây giờ, tôi không chỉ nói cho một mình cậu. Cả giới đều đã được tôi thông báo rồi, bởi vì đây không phải là chuyện của riêng công hội chúng tôi. – Hội trưởng cũng đốt một điếu.
- Anh có ý gì ? – Tam Lang hơi nheo mắt.
- Ý của tôi là, đồng ý với điều kiện của U Dạ. Phí tổn sẽ do Chiến Lang của Tần, Chiến Hồn của Sở, Cực Lạc của Ngô, Long Minh của Tấn, Diệt Thế của Ngụy, Ma Dực của Đường, và cả công hội Lạc Hoa chúng tôi, tổng cộng 7 công hội cùng chịu. – Hội trưởng nói một lèo.
- Hừ, đùa gì thế, chưa nói chuyện tôi đồng ý hay không, bọn họ chắc chắn sẽ không đồng ý. Chuyện này anh là có lời nhất, còn với bọn tôi, chẳng được gì cả. Dựa vào cái gì mà muốn bọn tôi góp vào ? – Tam Lang cảm thấy hơi buồn cười.
- Tam Lang, tôi nghĩ đến chuyện chúng ta trước đây thường xuyên hợp tác, mới gọi điện cho cậu đầu tiên. Đừng có bảo tôi không nghĩ đến cậu, tôi đang kéo một công hội cực kỳ mạnh gia nhập vào liên minh của chúng ta đấy.
- Cậu không chịu khoản phí tổn này, cũng được thôi. Nhưng đến lúc đó, đừng có trách tại sao miếng bánh ngọt lớn này không có phần cho Chiến Lang các cậu. Hơn nữa tôi thấy, cứ cho là các cậu tránh được bây giờ, sau này có thể vẫn bị U Dạ nhắm tới. Khi đấy, tổn thất của các cậu không chỉ có bây nhiêu đây đâu.
- Anh có ý gì nữa ?- Tam Lang hoàn toàn bị đối phương nói cho ngây ra.
- Tam Lang, U Dạ là ai, trong lòng chúng ta đều hiểu. Nguồn tài nguyên từ cậu ta tùy tiện chia được một phần, cũng đã là thu hoạch lớn, chẳng khác gì việc đầu tư đã dự kiến được kết quả. Cậu không góp vào, tài nguyên BOSS gì gì đó bên nước Tần, đủ thứ hay ho khác nữa, các cậu cứ tự đi mà mò mẫm. – Hội trưởng thoáng dừng, rồi lại nói tiếp.
- Còn nữa, cậu tưởng U Dạ nâng công hội lên cấp 6 xong, lúc nâng lên cấp 7 thì sẽ không có nhiệm vụ tiêu diệt công hội tương tự thế này à?
- Có thể đoán được, công hội từ cấp 6 lên đến 7, công hội cần tiêu diệt sẽ có yêu cầu cấp bậc cao hơn. Tới lúc ấy, công hội Chiến Lang của các cậu phát triển đến một mức nhất định, cậu ta sẽ lập tức ra tay tiêu diệt.
- Chuyện này, tôi có thể chắc chắn. Cho nên, đừng tưởng các cậu ở nước Tần thì có thể vô lo vô nghĩ. Tôi chỉ nói đến thế thôi, cậu cứ ngẫm cho kỹ đi. Tôi cúp máy đây. – Lúc hội trưởng chuẩn bị cúp điện thoại thì phía Tam Lang lại truyền đến tiếng đáp.
- Đợi một chút, vậy thì làm sao để giao dịch. Người chơi khác quốc gia không thể trao đổi tiền vàng đúng không?
- Đừng tưởng tôi không biết các cậu có thể lực ở nước Yến. Bảo bọn họ đưa. Còn nếu thực sự không có, thì các cậu bù lại thứ khác trong hiện thực cho tôi.
- Hơn nữa các cậu phải nghĩ khẩn trương lên, một chốc nữa, tôi gọi cho những người khác xong, cậu phải cho tôi một câu trả lời thuyết phục đấy. – Cúp máy xong, hội trưởng bắt đầu gọi cho những người khác.
Thân làm hội trưởng một công hội, kỹ thuật và trang bị cá nhân gì đó, trong mắt anh ta đều chỉ như mây bay. Chỉ có dẫn dắt công hội hướng tới sự lớn mạnh, mới có thể đạt được quyền thế ngất trời, giống như U Dạ vậy. Đối với anh ta, quyền thế hiện giờ của U Dạ rất lớn, tuy rằng cách mà hai người có được quyền thế không giống nhau, nhưng anh ta thích đứng phía sau thao túng mọi thứ hơn.
Anh ta hiểu rõ, chỉ cần Sở U mở đường chịu kết bạn, vậy thì những kẻ nịnh bợ và kết giao với anh ta sẽ xếp thành cả một hàng dài.
Hơn nữa, chỉ cần nắm được quyền lực trong tay, tự mình cũng dễ báo cáo kết quả công việc hơn nhiều.
- Khốn thật, cái lão hồ ly già này, rõ ràng là lão được lợi nhất, vậy mà cứ nói như thể ai cũng như ai. - Tam Lang oán giận kêu.
- Vậy giờ chúng ta phải làm gì, nghe theo anh ta à? - Một người lên tiếng, người này có nghe được nội dung cuộc điện thoại vừa rồi.
- Mẹ nó! Câu uy hiếp kia của lão đúng là hữu hiệu, nghĩ thế đúng là tôi cũng hơi lo. Nếu công hội Sở U nâng từ cấp 6 lên cấp 7 cần tiêu diệt công hội cấp 2,3,4,5; công hội chúng ta rất có thể sẽ trở thành mục tiêu của đối phương. Nên nhớ là, con người đấy vì để làm nhiệm vụ này mà có thể chạy tới tận khu Bắc Mĩ, có gì mà cậu ta không dám làm chứ.